Đan Đại chí Tôn
Chương 2229: Điên cuồng loạn chiến (2)
Răng rắc giòn vang, vô cùng ngột ngạt, quỷ dị không gì sánh được, hai loại năng lượng cực hạn cứ như vậy giao hòa cùng một chỗ.
Ngay sau đó, va chạm cơn bão năng lượng quét sạch thiên địa, lôi triều mênh mông, cường quang tỏa sáng, trên trời dưới đất đều tràn ngập tràn ngập ánh sáng hủy diệt.
- Bây giờ là một đối một, không có người đến quấy rầy chúng ta, tiểu lão đầu nhi, chơi hết mình đi!
Tiếng Đại Tặc hét lớn vang động cả trời, nó huy động hai cánh, thôi động huyết lân, đuổi giết Nhiếp Khuê Hùng.
- Sở Vũ đâu? Chết hay là chạy trốn?
Nhiếp Khuê Hùng nhấc lên Hỗn Độn lôi triều, khuấy động uy lực và năng lượng cường hãn nghênh kích Đại Tặc.
Tại thời điểm hai Thánh Vương toàn lực giết tới cùng nhau, Bạch Tai cùng Nhiếp Linh Đại tháo chạy đến bên ngoài mấy trăm dặm đều cố nhịn đau đớn, giết tới nhau.
Mặc kệ chiến trường nơi xa như thế nào, nhưng chiến trường bọn hắn cần chính bọn hắn kết thúc!
Nhiếp Linh Đại khống chế Lôi Hùng, trải rộng ra lôi hải lĩnh vực chiếu sáng khắp nơi, đánh vỡ nát núi rừng, thể hiện ra chiến ý cực mạnh.
Bạch Tai đối diện đụng đến, toàn thân bao trùm lấy Bạch Cốt Khải Giáp cứng rắn, chống cự lại lôi triều, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Rống!
Lôi Thú gào thét, Nhiếp Linh Đại thét lớn, lập tức khởi xướng cường công.
Nhưng, đúng vào lúc này, Bạch Tai đột nhiên thả đầu lâu Thiên Nhân được phong tồn ra.
Thân cao trăm mét, khôi ngô oai hùng, sôi trào ra cuồn cuộn cốt khí, như là Thiên Nhân chân chính tái nhập nhân gian, đón lấy lôi triều cùng Hỗn Độn lôi triều của Lôi Thú và Nhiếp Linh Đại, cưỡng ép tiến lên, cuồng lực đánh lui Xích Hải Lôi Thú táo bạo.
Xích Hải Lôi Thú mang theo thân thể hùng tráng tháo chạy hơn mười dặmngay cả Nhiếp Linh Đại ở phía trên đều suýt chút nữa đã bay ra ngoài.
Đầu lâu bạo kích trọng quyền thật sự là quá cứng quá mạnh.
Xích Hải Lôi Thú mãnh liệt đong đưa thân thể, vừa muốn bão nổi, ba bộ đầu lâu cao tới trăm mét đã liên tiếp giết tới, gắt gao khống chế nó.
Mặc dù bọn chúng chỉ là đầu lâu, nhưng hài cốt lại vô cùng tráng kiện, lộ ra khôi ngô hùng tráng, xương cốt toàn thân chảy xuôi khí tức Thiên Nhân, càng khuấy động ra long uy.
Xích Hải Lôi Thú quả quyết phát động lôi triều, điên cuồng oanh kích, mưu toan tránh thoát khỏi trói buộc.
Nhiếp Linh Đại bị kinh đến, đầu tiên nhìn thấy có loại phương thức hàng phục Xích Hải Lôi Thú thô lỗ này.
Nàng vung lôi thương lên, Hỗn Độn lôi triều hội tụ đến mũi thương, đây là một loại võ pháp Cực Đạo, có thể áp súc lôi triều khủng bố mà bạo động đến một chỗ, kích phát từ mũi thương, trong chớp mắt bộc phát ra uy thế, có thể đạt tới một loại trình độ phá diệt kinh người, cơ hồ không gì có thể cản.
Nhiếp Linh Đại không phải đang tập kích ba bộ hài cốt, mà là ở trên lưng Lôi Thú dậm chân phóng tới, đâm về phía Bạch Tai đang lao tới Lôi Thú.
Bạch Tai huy động cốt dực, thừa chế cơ hội Xích Hải Lôi Thú bị khống cưỡng ép đột tiến, giết tới trước mặt Lôi Thú. Còn Nhiếp Linh Đại tập kích, hắn không có để ý, chỉ là tiện tay một kích, cánh tay tái nhợt đã lập tức đưa ra sáu mươi sáu khối cốt đao, xoay tròn nghênh kích Nhiếp Linh Đại.
Đây không phải là cốt đao, mà là răng rồng!
Răng rồng sau khi bị hắn tế luyện, thai nghén tại bên trong xương cốt của hắn.
Giờ phút này đột nhiên phát động ra, long khí cuồn cuộn, răng rồng sắp hàng chỉnh tề, như là tái hiện ra cái đầu Cự Long, gầm thét đánh về phía Nhiếp Linh Đại.
Sắc mặt Nhiếp Linh Đại kịch biến, như là đột nhiên trực diện với một cái đầu Cự Long, nhưng, lôi thương vẫn không có bất kỳ cái gì trì hoãn, lôi quang ngưng tụ được bộc phát trong nháy mắt.
Uy lực một kích này, gần như đạt tới uy lực Thánh Vương.
Keng!!
Đầu rồng run rẩy kịch liệt, tán loạn ngay tại chỗ, răng rồng gào thét nhấc lên, nhưng, trường thương của Nhiếp Linh Đại cũng điên cuồng lắc lư, tại chỗ áp chế tách hai tay của nàng ra, mất khống chế bay lên, ngay cả nàng cũng đều bị tung bay.
Giữa một cái chớp mắt này, ba bộ hài cốt toàn bộ đều phát lực, bỗng nhiên kéo căng kéo lấy Xích Hải Lôi Thú, giống như là muốn ngũ mã phanh thây nó.
Bạch Tai không hề giảm tốc độ, một đầu đâm vào trong mồm Xích Hải Lôi Thú đang gào thét, Bạch Cốt lĩnh vực được kích phát, ba động âm trầm giá lạnh trùng kích xương cốt toàn thân.
Hài cốt cứng rắn tràn ngập lôi điện của Xích Hải Lôi Thú lúc này đã bò đầy vết nứt, giống như là nhận lấy trùng kích vô hình, toàn thân vỡ vụn.
Rống!!
Xích Hải Lôi Thú gào lên đau đớn, lôi triều phóng thích về cực hạn, giống như là ngàn vạn cây roi lôi điện, cuồng bạo quật lấy xung quanh hài cốt Thiên Nhân.
Xương cốt cứng cỏi của hài cốt Thiên Nhân lập tức xuất hiện lít nha lít nhít vết nứt, khung xương đều kịch liệt ba động, giống như là tùy thời muốn tách rời.
- Nát cho ta!!
Bạch Tai đứng ở trong miệng cự thú mà hét lớn, điên cuồng thôi động Bạch Cốt lĩnh vực.
Một loại ba động giống như biển động, chồng chất, liên miên bất tuyệt, trùng kích đến toàn bộ hài cốt của Xích Hải Lôi Thú.
Răng rắc!
Toàn bộ hài cốt của Lôi Thú đều vỡ vụn, cơ thể to béo lập tức mất đi lực lượng, ngay sau đó, mảnh vỡ hài cốt lại bạo động, giống như là ngàn vạn cốt đao, xé mở da thịt, cắt vỡ vụn nội tạng.
- Nhanh tránh thoát, ngươi đang làm gì!
Nhiếp Linh Đại một lần nữa triệu hồi trường thương, cuốn lên lôi triều, lập tức liền đánh nát một bộ hài cốt ở trước mặt mình.
Nhưng ở lúc này, một màn thê thảm đã phát sinh, toàn thân Xích Hải Lôi Thú vỡ vụn, máu me đầm đìa, ba bộ Thiên Nhân hài cốt tăng vọt lực lượng, bên trong tiếng vang phốc phốc quái dị, xé mở 'Vô Cốt Lôi Hùng'.
Một màn đầy máu kinh hồn nhiếp phách.
Nhiếp Linh Đại trắng bệch sắc mặt, cứ việc chinh chiến Thiên Khải mấy chục năm, cũng chưa từng gặp qua một màn thảm liệt như vậy.
Bạch Tai phóng lên trong máu thịt đầy trời, trọng chưởng răng rồng, đánh về phía trước một kích.
- Tới phiên ngươi!
Nhiếp Linh Đại vung tay nâng thương, như Lôi long xuất uyên, kéo lấy mênh mông lôi triều, nghênh chiến răng rồng.
Ầm ầm, theo trận bạo tạc mãnh liệt, Nhiếp Linh Đại chật vật tháo chạy, nhưng giờ phút này nàng cũng không phải muốn tiến công thật, mà là cố ý mượn nhờ cơ hội để tháo chạy, sau khi nhấc lên, toàn thân đại tác lôi triều, phóng lên tận trời, thoát khỏi về nơi xa xôi.
- Đại Tặc, cô ta đang đi tới chỗ ngươi.
Bạch Tai không lo được bắt giết linh hồn Lôi Hùng, hắn khống chế đầu lâu Thiên Nhân, đuổi theo Nhiếp Linh Đại.
Ngay sau đó, va chạm cơn bão năng lượng quét sạch thiên địa, lôi triều mênh mông, cường quang tỏa sáng, trên trời dưới đất đều tràn ngập tràn ngập ánh sáng hủy diệt.
- Bây giờ là một đối một, không có người đến quấy rầy chúng ta, tiểu lão đầu nhi, chơi hết mình đi!
Tiếng Đại Tặc hét lớn vang động cả trời, nó huy động hai cánh, thôi động huyết lân, đuổi giết Nhiếp Khuê Hùng.
- Sở Vũ đâu? Chết hay là chạy trốn?
Nhiếp Khuê Hùng nhấc lên Hỗn Độn lôi triều, khuấy động uy lực và năng lượng cường hãn nghênh kích Đại Tặc.
Tại thời điểm hai Thánh Vương toàn lực giết tới cùng nhau, Bạch Tai cùng Nhiếp Linh Đại tháo chạy đến bên ngoài mấy trăm dặm đều cố nhịn đau đớn, giết tới nhau.
Mặc kệ chiến trường nơi xa như thế nào, nhưng chiến trường bọn hắn cần chính bọn hắn kết thúc!
Nhiếp Linh Đại khống chế Lôi Hùng, trải rộng ra lôi hải lĩnh vực chiếu sáng khắp nơi, đánh vỡ nát núi rừng, thể hiện ra chiến ý cực mạnh.
Bạch Tai đối diện đụng đến, toàn thân bao trùm lấy Bạch Cốt Khải Giáp cứng rắn, chống cự lại lôi triều, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Rống!
Lôi Thú gào thét, Nhiếp Linh Đại thét lớn, lập tức khởi xướng cường công.
Nhưng, đúng vào lúc này, Bạch Tai đột nhiên thả đầu lâu Thiên Nhân được phong tồn ra.
Thân cao trăm mét, khôi ngô oai hùng, sôi trào ra cuồn cuộn cốt khí, như là Thiên Nhân chân chính tái nhập nhân gian, đón lấy lôi triều cùng Hỗn Độn lôi triều của Lôi Thú và Nhiếp Linh Đại, cưỡng ép tiến lên, cuồng lực đánh lui Xích Hải Lôi Thú táo bạo.
Xích Hải Lôi Thú mang theo thân thể hùng tráng tháo chạy hơn mười dặmngay cả Nhiếp Linh Đại ở phía trên đều suýt chút nữa đã bay ra ngoài.
Đầu lâu bạo kích trọng quyền thật sự là quá cứng quá mạnh.
Xích Hải Lôi Thú mãnh liệt đong đưa thân thể, vừa muốn bão nổi, ba bộ đầu lâu cao tới trăm mét đã liên tiếp giết tới, gắt gao khống chế nó.
Mặc dù bọn chúng chỉ là đầu lâu, nhưng hài cốt lại vô cùng tráng kiện, lộ ra khôi ngô hùng tráng, xương cốt toàn thân chảy xuôi khí tức Thiên Nhân, càng khuấy động ra long uy.
Xích Hải Lôi Thú quả quyết phát động lôi triều, điên cuồng oanh kích, mưu toan tránh thoát khỏi trói buộc.
Nhiếp Linh Đại bị kinh đến, đầu tiên nhìn thấy có loại phương thức hàng phục Xích Hải Lôi Thú thô lỗ này.
Nàng vung lôi thương lên, Hỗn Độn lôi triều hội tụ đến mũi thương, đây là một loại võ pháp Cực Đạo, có thể áp súc lôi triều khủng bố mà bạo động đến một chỗ, kích phát từ mũi thương, trong chớp mắt bộc phát ra uy thế, có thể đạt tới một loại trình độ phá diệt kinh người, cơ hồ không gì có thể cản.
Nhiếp Linh Đại không phải đang tập kích ba bộ hài cốt, mà là ở trên lưng Lôi Thú dậm chân phóng tới, đâm về phía Bạch Tai đang lao tới Lôi Thú.
Bạch Tai huy động cốt dực, thừa chế cơ hội Xích Hải Lôi Thú bị khống cưỡng ép đột tiến, giết tới trước mặt Lôi Thú. Còn Nhiếp Linh Đại tập kích, hắn không có để ý, chỉ là tiện tay một kích, cánh tay tái nhợt đã lập tức đưa ra sáu mươi sáu khối cốt đao, xoay tròn nghênh kích Nhiếp Linh Đại.
Đây không phải là cốt đao, mà là răng rồng!
Răng rồng sau khi bị hắn tế luyện, thai nghén tại bên trong xương cốt của hắn.
Giờ phút này đột nhiên phát động ra, long khí cuồn cuộn, răng rồng sắp hàng chỉnh tề, như là tái hiện ra cái đầu Cự Long, gầm thét đánh về phía Nhiếp Linh Đại.
Sắc mặt Nhiếp Linh Đại kịch biến, như là đột nhiên trực diện với một cái đầu Cự Long, nhưng, lôi thương vẫn không có bất kỳ cái gì trì hoãn, lôi quang ngưng tụ được bộc phát trong nháy mắt.
Uy lực một kích này, gần như đạt tới uy lực Thánh Vương.
Keng!!
Đầu rồng run rẩy kịch liệt, tán loạn ngay tại chỗ, răng rồng gào thét nhấc lên, nhưng, trường thương của Nhiếp Linh Đại cũng điên cuồng lắc lư, tại chỗ áp chế tách hai tay của nàng ra, mất khống chế bay lên, ngay cả nàng cũng đều bị tung bay.
Giữa một cái chớp mắt này, ba bộ hài cốt toàn bộ đều phát lực, bỗng nhiên kéo căng kéo lấy Xích Hải Lôi Thú, giống như là muốn ngũ mã phanh thây nó.
Bạch Tai không hề giảm tốc độ, một đầu đâm vào trong mồm Xích Hải Lôi Thú đang gào thét, Bạch Cốt lĩnh vực được kích phát, ba động âm trầm giá lạnh trùng kích xương cốt toàn thân.
Hài cốt cứng rắn tràn ngập lôi điện của Xích Hải Lôi Thú lúc này đã bò đầy vết nứt, giống như là nhận lấy trùng kích vô hình, toàn thân vỡ vụn.
Rống!!
Xích Hải Lôi Thú gào lên đau đớn, lôi triều phóng thích về cực hạn, giống như là ngàn vạn cây roi lôi điện, cuồng bạo quật lấy xung quanh hài cốt Thiên Nhân.
Xương cốt cứng cỏi của hài cốt Thiên Nhân lập tức xuất hiện lít nha lít nhít vết nứt, khung xương đều kịch liệt ba động, giống như là tùy thời muốn tách rời.
- Nát cho ta!!
Bạch Tai đứng ở trong miệng cự thú mà hét lớn, điên cuồng thôi động Bạch Cốt lĩnh vực.
Một loại ba động giống như biển động, chồng chất, liên miên bất tuyệt, trùng kích đến toàn bộ hài cốt của Xích Hải Lôi Thú.
Răng rắc!
Toàn bộ hài cốt của Lôi Thú đều vỡ vụn, cơ thể to béo lập tức mất đi lực lượng, ngay sau đó, mảnh vỡ hài cốt lại bạo động, giống như là ngàn vạn cốt đao, xé mở da thịt, cắt vỡ vụn nội tạng.
- Nhanh tránh thoát, ngươi đang làm gì!
Nhiếp Linh Đại một lần nữa triệu hồi trường thương, cuốn lên lôi triều, lập tức liền đánh nát một bộ hài cốt ở trước mặt mình.
Nhưng ở lúc này, một màn thê thảm đã phát sinh, toàn thân Xích Hải Lôi Thú vỡ vụn, máu me đầm đìa, ba bộ Thiên Nhân hài cốt tăng vọt lực lượng, bên trong tiếng vang phốc phốc quái dị, xé mở 'Vô Cốt Lôi Hùng'.
Một màn đầy máu kinh hồn nhiếp phách.
Nhiếp Linh Đại trắng bệch sắc mặt, cứ việc chinh chiến Thiên Khải mấy chục năm, cũng chưa từng gặp qua một màn thảm liệt như vậy.
Bạch Tai phóng lên trong máu thịt đầy trời, trọng chưởng răng rồng, đánh về phía trước một kích.
- Tới phiên ngươi!
Nhiếp Linh Đại vung tay nâng thương, như Lôi long xuất uyên, kéo lấy mênh mông lôi triều, nghênh chiến răng rồng.
Ầm ầm, theo trận bạo tạc mãnh liệt, Nhiếp Linh Đại chật vật tháo chạy, nhưng giờ phút này nàng cũng không phải muốn tiến công thật, mà là cố ý mượn nhờ cơ hội để tháo chạy, sau khi nhấc lên, toàn thân đại tác lôi triều, phóng lên tận trời, thoát khỏi về nơi xa xôi.
- Đại Tặc, cô ta đang đi tới chỗ ngươi.
Bạch Tai không lo được bắt giết linh hồn Lôi Hùng, hắn khống chế đầu lâu Thiên Nhân, đuổi theo Nhiếp Linh Đại.