Xin Hãy Yêu Em
Chương 43: Khung ảnh nhỏ rơi (H+)
Trong lúc Băng Thiên đang hoang mang với vết thương trên mặt thì anh đã kéo cô đứng dậy lôi cô lên lầu khiến cô hoảng sợ vội đẩy tay anh ra.
-Thiếu gia! Tôi đau quá, xin người buông tôi ra.
Nhưng mặc kệ lời cô nói anh vẫn kéo cô 1 mạch về phòng của mình. Khi đến nơi anh đã ném cô lên giường rồi khóa cửa lại. Đầu tóc Băng Thiên bù xù đôi mắt đỏ ngàu vì khóc, khuôn mặt tái mét vì sợ.
Tử Phong quay lại về phía giường cởi từng chiếc nút áo 1 nổi sợ trong cô càng dâng lên mãnh liệt cô không có đường thoát cứ nhìn thấy hành động của anh là cô lại sợ đến nghẹt thở, mỗi lần cô xin anh thì kết quả cô nhận lại được đó chính là những cuộc hành hạ tàn bạo hơn.
Trái tim nhỏ bé của cô đập liên hồi sợ hãi đầu như muốn nổ tung vì không biết phải làm gì anh mới tha cho. Anh đã tạo 1 nổi sợ hãi trong cô nên khi nhìn thấy anh cô đều né tránh không dám nhìn.
Sau khi từng chiếc cúc áo được tháo ra anh kéo chân cô lại về phía mình rồi giật phăng bộ quần áo của cô khiến cảnh xuân hiện ra trước mắt với bộ đồ lót màu trắng ren. Thân hình cô chuẩn đét hiện lên trước mặt anh đang cố gắng che đi những thớ thịt bị lộ.
Không để cho cô đạt được ý đồ anh đã nắm lấy 2 cổ tay cô chế ngự trên đỉnh đầu mà hôn xuống đôi môi nhỏ nhắn.
-Ưm...a...chụt...
Những tiếng yêu kiều phát ra từ miệng cô khiến khuôn mặt cô đỏ bừng còn anh thì như tìm được món ngon mút mãi không rứt còn hôn sâu khiến cô nghẹt thở.
Lúc này vì không thể thở được nên cô đã đẩy anh ra mà nói.
-Thiếu...khó...không thở...
Những câu nói khó khăn được cô thốt ra không trọn vẹn nhưng anh cũng hiểu ý cô nói. Thấy cô thiếu dưỡng khí nên anh đành cắn nhẹ đôi môi sưng tấy với ý nói đầy ham muốn khiến cô dùng mình.
Anh di chuyển đến khuôn ngực đẩy đà trắng bóc đang ẩn hiện sau chiếc áo lót. Tử Phong lột chiếc áo ra vứt xuống sàn rồi cắn mút trêu đùa đôi gò bồng với hạn đậu phiếm hồng.
-A! Đau quá, xin người đừng như vậy.
Mặc kệ sự phán kháng của cô anh càng mạnh bạo hơn kéo phăng chiếc quần nhỏ cũng là miếng vải cuối cùng che đây nơi riêng tư. Thấy nơi dưới mát lạnh cô vội che đậy nhưng bị anh lấy tay kéo ra rồi đưa miệng vào nơi bí hiểm ấy thường thức.
Bị dục vọng đánh úp bất ngờ cô trợn mắt đẩy đầu anh ra đầy xấu hổ phản ứng kịch liệt.
-Oh! Đừng mà, bẩn lắm.
Mặc kệ cô than thở anh vẫn làm chuyện của mình. Anh đang mê đắm nơi ấy, nuông chiều cô bé của cô đẩy dục vọng của cô đến cao trào. Đã mấy lần anh khiến cô ra nhưng vẫn thấy chưa đủ anh đã đưa 2 ngón tay vào nơi tự mật mà đưa ra rút vào.
Những ngón tay của anh đút vào đầy khó khăn vì bị cô kẹp chặt nơi dưới của anh cũng đã căng cứng đau chướng.
-Ah! Ưm...đau quá...xin ngài...lấy ra...
Anh không ngờ cô lại nhạy cảm đến vậy mới chỉ đút ngón tay vào đẩy vài cái đã đưa cô đến cao trào sau những lần đó cô thở dốc đầy mệt nhọc. Khi thấy đã đủ độ trơn trượt anh liền cởi phăng chiếc quần của mình ném xuống đất rồi vút ve cậu bé của mình rồi đút vào trong 1 cách từ từ.
Nhưng anh không ngờ được rằng sau mấy lần ân ái cùng cô vậy mà bây giờ cô vẫn còn khít chỉ mới đút vào phân nữa anh đã bị kẹp chặt không thể duy chuyển được. Bị cô kẹp anh nhăn mặt khó chịu vì phải chịu đựng xuýt chút nữa anh đã không nhịn được.
-Thả lỏng ra!
Anh lên tiếng giọng điệu khàn khàn chứa đầy dục vọng ra lệnh cho cô nhưng vì cơn đau đánh úp nên bên ti Băng Thiên ù ù không nghe thấy lời anh nói. Mồ hôi lấm tấm cả 2 trên khắp người với mùi dục vọng đỏ mặt.
Tử Phong cuối xuống hôn sâu đôi môi của cô tay kia xoa nhắn đôi gò bồng trắng trẻo với những vết hôn đỏ chót. Nhờ sự kích tình cỉa anh cô lại chảy ra tình hoa anh vội đẩy vào lút cán khiến cô đau đến thống khổ.
-A!
Khi đã vào được rồi thì anh xoay cô đủ tư thế thoải mái nhất để làm mấy lần cô xuýt chút đã ngất xỉu nhưng bị anh lôi dậy bằng dục vọng.
Sau gần 2 tiếng luân động mà dục vọng của anh vẫn chưa có dấu hiệu giảm xuống. Không may cô đập phải 1 khung ảnh trên đầu giường khiến nó rơi xuống đất kêu choang làm cả 2 giật mình nhìn về phía tiếng phát ra.
Khung ảnh ấy là ảnh của Băng Thủy không may bị cô làm rơi vỡ. Băng Thiên há hốc mồm sợ hãi còn Tử Phong lại hiện lên tia tức giận.
-Sao cô dám!
-Á!
Anh mạnh bạo ra vào mặc cho nơi ấy đã tê đỏ khiến cô thống khổ khóc lóc. Sau những lần mạnh bạo ấy anh cũng đã phóng được tinh hoa vào trong cô rồi rút ra còn cô thì cuộn người như con tôm giật lên liên hồi phía dưới chảy ra thứ màu trắng đục.
Tử Phong nhìn về phía bứa ảnh rơi vỡ tức giận đá mạnh vào lồng ngực Băng Thiên khiến cô đau đớn hộc lên 1 tiếng rồi anh bước về phía cửa phòng tắm.
-Thiếu gia! Tôi đau quá, xin người buông tôi ra.
Nhưng mặc kệ lời cô nói anh vẫn kéo cô 1 mạch về phòng của mình. Khi đến nơi anh đã ném cô lên giường rồi khóa cửa lại. Đầu tóc Băng Thiên bù xù đôi mắt đỏ ngàu vì khóc, khuôn mặt tái mét vì sợ.
Tử Phong quay lại về phía giường cởi từng chiếc nút áo 1 nổi sợ trong cô càng dâng lên mãnh liệt cô không có đường thoát cứ nhìn thấy hành động của anh là cô lại sợ đến nghẹt thở, mỗi lần cô xin anh thì kết quả cô nhận lại được đó chính là những cuộc hành hạ tàn bạo hơn.
Trái tim nhỏ bé của cô đập liên hồi sợ hãi đầu như muốn nổ tung vì không biết phải làm gì anh mới tha cho. Anh đã tạo 1 nổi sợ hãi trong cô nên khi nhìn thấy anh cô đều né tránh không dám nhìn.
Sau khi từng chiếc cúc áo được tháo ra anh kéo chân cô lại về phía mình rồi giật phăng bộ quần áo của cô khiến cảnh xuân hiện ra trước mắt với bộ đồ lót màu trắng ren. Thân hình cô chuẩn đét hiện lên trước mặt anh đang cố gắng che đi những thớ thịt bị lộ.
Không để cho cô đạt được ý đồ anh đã nắm lấy 2 cổ tay cô chế ngự trên đỉnh đầu mà hôn xuống đôi môi nhỏ nhắn.
-Ưm...a...chụt...
Những tiếng yêu kiều phát ra từ miệng cô khiến khuôn mặt cô đỏ bừng còn anh thì như tìm được món ngon mút mãi không rứt còn hôn sâu khiến cô nghẹt thở.
Lúc này vì không thể thở được nên cô đã đẩy anh ra mà nói.
-Thiếu...khó...không thở...
Những câu nói khó khăn được cô thốt ra không trọn vẹn nhưng anh cũng hiểu ý cô nói. Thấy cô thiếu dưỡng khí nên anh đành cắn nhẹ đôi môi sưng tấy với ý nói đầy ham muốn khiến cô dùng mình.
Anh di chuyển đến khuôn ngực đẩy đà trắng bóc đang ẩn hiện sau chiếc áo lót. Tử Phong lột chiếc áo ra vứt xuống sàn rồi cắn mút trêu đùa đôi gò bồng với hạn đậu phiếm hồng.
-A! Đau quá, xin người đừng như vậy.
Mặc kệ sự phán kháng của cô anh càng mạnh bạo hơn kéo phăng chiếc quần nhỏ cũng là miếng vải cuối cùng che đây nơi riêng tư. Thấy nơi dưới mát lạnh cô vội che đậy nhưng bị anh lấy tay kéo ra rồi đưa miệng vào nơi bí hiểm ấy thường thức.
Bị dục vọng đánh úp bất ngờ cô trợn mắt đẩy đầu anh ra đầy xấu hổ phản ứng kịch liệt.
-Oh! Đừng mà, bẩn lắm.
Mặc kệ cô than thở anh vẫn làm chuyện của mình. Anh đang mê đắm nơi ấy, nuông chiều cô bé của cô đẩy dục vọng của cô đến cao trào. Đã mấy lần anh khiến cô ra nhưng vẫn thấy chưa đủ anh đã đưa 2 ngón tay vào nơi tự mật mà đưa ra rút vào.
Những ngón tay của anh đút vào đầy khó khăn vì bị cô kẹp chặt nơi dưới của anh cũng đã căng cứng đau chướng.
-Ah! Ưm...đau quá...xin ngài...lấy ra...
Anh không ngờ cô lại nhạy cảm đến vậy mới chỉ đút ngón tay vào đẩy vài cái đã đưa cô đến cao trào sau những lần đó cô thở dốc đầy mệt nhọc. Khi thấy đã đủ độ trơn trượt anh liền cởi phăng chiếc quần của mình ném xuống đất rồi vút ve cậu bé của mình rồi đút vào trong 1 cách từ từ.
Nhưng anh không ngờ được rằng sau mấy lần ân ái cùng cô vậy mà bây giờ cô vẫn còn khít chỉ mới đút vào phân nữa anh đã bị kẹp chặt không thể duy chuyển được. Bị cô kẹp anh nhăn mặt khó chịu vì phải chịu đựng xuýt chút nữa anh đã không nhịn được.
-Thả lỏng ra!
Anh lên tiếng giọng điệu khàn khàn chứa đầy dục vọng ra lệnh cho cô nhưng vì cơn đau đánh úp nên bên ti Băng Thiên ù ù không nghe thấy lời anh nói. Mồ hôi lấm tấm cả 2 trên khắp người với mùi dục vọng đỏ mặt.
Tử Phong cuối xuống hôn sâu đôi môi của cô tay kia xoa nhắn đôi gò bồng trắng trẻo với những vết hôn đỏ chót. Nhờ sự kích tình cỉa anh cô lại chảy ra tình hoa anh vội đẩy vào lút cán khiến cô đau đến thống khổ.
-A!
Khi đã vào được rồi thì anh xoay cô đủ tư thế thoải mái nhất để làm mấy lần cô xuýt chút đã ngất xỉu nhưng bị anh lôi dậy bằng dục vọng.
Sau gần 2 tiếng luân động mà dục vọng của anh vẫn chưa có dấu hiệu giảm xuống. Không may cô đập phải 1 khung ảnh trên đầu giường khiến nó rơi xuống đất kêu choang làm cả 2 giật mình nhìn về phía tiếng phát ra.
Khung ảnh ấy là ảnh của Băng Thủy không may bị cô làm rơi vỡ. Băng Thiên há hốc mồm sợ hãi còn Tử Phong lại hiện lên tia tức giận.
-Sao cô dám!
-Á!
Anh mạnh bạo ra vào mặc cho nơi ấy đã tê đỏ khiến cô thống khổ khóc lóc. Sau những lần mạnh bạo ấy anh cũng đã phóng được tinh hoa vào trong cô rồi rút ra còn cô thì cuộn người như con tôm giật lên liên hồi phía dưới chảy ra thứ màu trắng đục.
Tử Phong nhìn về phía bứa ảnh rơi vỡ tức giận đá mạnh vào lồng ngực Băng Thiên khiến cô đau đớn hộc lên 1 tiếng rồi anh bước về phía cửa phòng tắm.