Bá Chủ Thiên Hạ
Chương 14
Băng Thiên Đại Lục
Tại một mảnh hoang vu rừng rậm, một yêu thú có thân hình to lớn như xe tăng bị đánh bay, đụng ngã liên tục vài cây đại thụ khiến chim chóc bay tán loạn.
Yêu thú này hình thể to khỏe, tứ chỉ lực lưỡng, thân rộng lưng dài, cặp răng nanh sắt nhọn như có thể xé nát đối thủ, từ khí tức trên người phát ra, rõ ràng là một con nhị giai hậu kỳ yêu thú Dã Trư (lợn rừng), tương đương với Trúc cơ hậu kỳ tu sĩ nhân loại.
Bất qua lúc này lợn rừng sương cốt toàn thân đứt gãy, thân thể run rẩy cùng cặp mắt e ngại nhìn chằm chằm đối thủ của nó, mang theo vẻ sợ hãi.
Cách lợn rừng không xa, một thiếu niên trẻ tuổi anh tuấn với con mắt phải màu trắng tà dị, bên trong con ngươi như chứa một vầng khuyết nguyệt đang lạnh lùng nhìn nó, sau lưng thiếu niên, một hư ảnh Gấu đen như ẩn như hiện, mang theo nồng đậm Thổ hệ linh lực như có thể thôn sơn nạp địa, khí thế do hư ảnh Gấu đen kia phát ra khiến Dã Trư run lên cầm cập, không dám đối kháng.
Tứ Linh Vệ Hồn Thuật một trong, Thổ Hùng vệ hồn.
Lạc Thần rời khỏi Yên Sương Nhi đã mười ngày, lần này hắn truyền tống đến một mảnh rừng hoang rộng lớn, vì đã thành công ngưng tụ Linh Thổ đỉnh cùng Huyền Thủy đỉnh, trình độ khống chế thiên địa linh khí thậm chí vượt qua linh căn nên Lạc Thần quyết định tiến hành tu luyện Huyền Cấp Cực Phẩm vũ kỹ Tứ Linh Vệ Hồn Thuật.
Bên trong đan điền, Linh Thổ Đỉnh cấp tốc vận chuyển, vô số Thổ hệ linh khí nuốt vào phun ra, toàn bộ chuyển hóa thành linh lực cung cấp Lạc Thần điều động, kích hoạt vũ kỷ, hình thành hư ảnh Thổ Hùng oai vệ bất phàm.
Rống
Hư ảnh Thổ Hùng ngửa đầu gầm thét, khí thế của nó cùng Lạc Thần gắn kết chặt chẽ, khiến đám yêu thú cấp thấp trong vòng trăm dặm run lên cầm cập.
không dám phát ra nữa điểm âm thanh.
“Hừ, lúc ngươi bất ngờ công kích ta, xem ta như một con mồi trông hung hăng lắm mà” Lạc Thần lạnh lùng nhìn Dã Trư, dám xem hắn là con mồi, phải chết.
Tiếng nói vừa dứt, thân ảnh Lạc Thần cấp tốc di chuyển, Thổ Hùng hư ảnh theo sát phía sau như một hộ vệ trung thành nhất.
Lạc Thần nâng cao song quyền, Thổ Hùng cùng lúc làm theo y đúc, vô số thổ hệ linh lực gia trì trên nấm đấm, hướng Dã Trư oanh kích mà đi.
Gầm rừ
Dã Trư không cam lòng chờ chết, nén đau xoay người ngồi dậy, răng nanh sắt nhọn đâm thẳng Lạc Thần.
Lạc Thần lạnh lùng vô cảm, đứng trước công kích từ hai chiếc răng nanh như cốt đao, hắn nữa bước không lùi, Thổ Hùng hư ảnh gầm thét chấn động sơn hà, hung hăn đấm tới.
Răng nanh va chạm Hùng thủ.
Răng rắc
Âm thanh đứt gãy vang lên, chỉ thấy vốn dĩ cứng cáp như thép cặp răng nanh của Lợn Rừng gãy thành hai khúc, lực đạo mạnh mẽ làm nó tiếp tục bị hất bay.
Nhìn Dã Trư đã hấp hối, Lạc Thần tiếp tục truy kích, Thổ Hùng vươn ra hai cái lực lưỡng bắp tay, hướng cổ của Dã Trư vặn mạnh.
Rắc
Xương cổ đứt gấy, nhị giai hậu kỳ yêu thú Dã Trư chết đến không thể chết lại.
Nhìn thi thể lợn rừng, vầng trăng khuyết bên trong mắt phải của Lạc Thần phát ra tia sáng tà dị, linh hồn chưa tiêu tán của Dã Trư hoàn toàn không có sức kháng cự, bị hút vào bên trong.
“Cường độ linh hồn quá thấp” Lạc Thần cảm giác hồn lực mình tăng trưởng một chút rất nhỏ, thất vọng lắc đầu.
Cướp đoạt linh hồn kẻ địch gia tăng cho mình.
Một trong những khả năng của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn. Bất qua chỉ có thể cưỡng đoạt linh hồn của kẻ địch cùng cấp hoặc thấp hơn bản thân, hấp thụ kẻ địch có linh hồn cao hơn rất dễ bị đối phương phản kháng, dẫn đến phản phệ gây. nên trọng thương linh hồn.
Mà linh hồn của nhị giai yêu thú như Dã Trư, đối với Lạc Thần lúc này không có tác dụng quá lớn.
“Ta lẽ ra có thể dùng Hồn Lực gia trì vào Thổ Hùng để gia tăng khả năng công kích của nó, bất qua thân phận Hồn Tu quá mức mẫn cảm, nếu không gặp trường hợp cần thiết sẽ không tùy tiện vận dụng hồn lực”
Lạc Thần tròng đầu suy nghĩ, sau khi tìm tòi tu luyện, hắn phát hiện Tứ Linh Vệ Hồn Thuật còn là một loại linh hồn vũ kỹ, ngoài linh lực ra còn có thể sử dụng hồn lực để gia tăng uy lực.
Thả lỏng thân thể, hư ảnh Thổ Hùng sau lưng tiêu tán, khí thế oai vệ lạnh lùng thu liễm, nếu con mắt phải không quá mức tà dị, Lạc Thần lúc này sẽ trông như một phàm nhân vô hại.
Một tháng sau
Lạc Thần vẫn lanh hoanh trong rừng rậm, hắn lựa chọn những yêu thú khác nhau có thực lực tam giai để luyện tập, gia tăng kinh nghiệm chiến đấu cho bản thân, mà tu vi vốn dĩ chưa ổn định do đột phá quá nhanh cũng dần vững chắc lại, khả năng điều động linh lực ngày một thành thục, có thể nói là tiến bộ không tồi.
“Vũ kỷ hiện tại của ta chỉ có mỗi Tứ Linh Vệ Hồn Thuật bên trong Thổ Hùng, đối với Thủy hệ linh lực mặc dù có thể điều động nhưng không có Vũ Kỹ thích hợp để thi triển”
Lạc Thần tổng kết điểm yếu của bản thân, thủ đoạn chiến đấu của hẳn hiện tại còn quá ít, lại thiếu thốn các loại hình phòng ngự vũ kỹ, thân pháp, dẫn đến không ít lần ăn thiệt thòi khi chiến đấu với các loại yêu thú có lực công kích cường đại cùng tốc độ linh hoạt.
Nếu không nhờ Bạch Nguyệt Đoạt Hồn nhấn có khả năng nhìn thấu yếu điểm của kẻ địch, Lạc Thần có thể đã nhiều lần bị trọng thương nghiêm trọng.
“Hệ thống vẫn chưa cấp nhiệm vụ mới, xem ra cần phải tìm cách rời khỏi khu rừng này” Lạc Thần thầm nghĩ, đứng dậy xuất phát.
“Kim Nhi, phải khi nào hệ thống mới đủ điều kiện tăng cấp?”
Lạc Thần vừa di chuyển vừa hỏi thăm, hẳn bức thiết gia tăng công năng của hệ thống, chỉ với chức năng cung cấp nhiệm vụ của hệ thống hiện tại hoàn toàn không đủ nhìn.
Thân ảnh nhỏ nhắn của Kim Nhi xuất hiện bên cạnh, nàng đảo hai tròng mắt to tròn mở miệng đáp:
“Muốn hệ thống tăng cấp thì công tử ít nhất phải thành công ngưng tụ Tam Đỉnh, hoặc hồn lực tiếp cận Nguyên Anh Kỳ mới được”
Lạc Thần cười khổ, bên trong đan điền, Linh Thổ và Huyền Thủy hai cái cự đỉnh vẫn không ngừng phun ra nuốt vào linh khí, gia tăng thực lực từng chút một cho hắn, nhờ thế mà một tháng qua hắn chỉ luyện tập chiến đấu mà không cần nhàm chán đã tọa tu luyện.
Bất qua Lạc Thần cũng biết, muốn tụ đỉnh khó khăn vô cùng, lần trước nhờ có hai loại vật phẩm cung cấp linh lực dồi giàu, lại thêm vợ hắn là Nguyên Anh tu sĩ 'Yên Sương Nhi hỗ trợ luyện hóa, có thể nói là đủ loại cơ duyên xảo hợp mới thành công tụ đỉnh, lần tụ đỉnh sau chỉ sợ không dễ dàng như vậy.
Trời dần vào đêm, rừng rậm chìm vào hắc ám.
ẦM ẦM
RẦM
Mặt đấn đột ngột chấn động kịch liệt, âm thanh chiến đấu vang dội truyền đến, Lạc Thần lập tức bị chú ý, hắn nhớ đến hai con Hắc Sơn Hùng vì Thổ Linh Thảo đánh nhau, liên tưởng đến âm thanh chiến đấu vẫn đang vang vọng bên tai, khóe miệng hơi giương lên vui vẻ. Bình thường yêu thú đều có lãnh thổ của riêng mình, rất ít rời khỏi để chiến
đấu cùng kẻ khác, nên các trường hợp yêu thú đại chiến thường hiếm hoi vô cùng, trừ khi tranh đoạt lãnh thổ hay thiên địa dị bảo mới phát sinh mâu thuẫn.
Dựa vào âm thanh chấn động truyền đến, Lạc Thần đoán quy mô lần này lớn hơn cả khi hai con Hắc Sơn Hùng tam giai chiến đấu lần trước.
Thấu Thị Vạn Lý
Hồn lực cấp tốc vận chuyển, xung quanh cơ mắt Lạc Thần hiện lên các đường gân xanh dữ tợn phủ kín một nữa khuôn mặt hắn, điều động một trong các chức năng của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn.
'Tầm mắt của Lạc Thần bắt đầu trở nên rộng rãi, phạm vi trắm dặm xung quanh toàn bộ nằm trong tâm kiểm soát. Với tu vi của Lạc Thần hiện tại khoảng cách thấu thị vạn lý còn kém xa, chỉ miễn cưỡng duy trì trong bán kính 200 dặm mà thôi
Bất qua bao nhiêu đó đã đầy đủ, Lạc Thần đã quan sát được tình hình chiến cuộc đang diễn ra cách hắn tầm 60 dặm.
Chỉ thấy 3 con yêu thú đang kịch liệt đối chiến, nói đúng hơn là hai con đang vây công một.
Tại một mảnh hoang vu rừng rậm, một yêu thú có thân hình to lớn như xe tăng bị đánh bay, đụng ngã liên tục vài cây đại thụ khiến chim chóc bay tán loạn.
Yêu thú này hình thể to khỏe, tứ chỉ lực lưỡng, thân rộng lưng dài, cặp răng nanh sắt nhọn như có thể xé nát đối thủ, từ khí tức trên người phát ra, rõ ràng là một con nhị giai hậu kỳ yêu thú Dã Trư (lợn rừng), tương đương với Trúc cơ hậu kỳ tu sĩ nhân loại.
Bất qua lúc này lợn rừng sương cốt toàn thân đứt gãy, thân thể run rẩy cùng cặp mắt e ngại nhìn chằm chằm đối thủ của nó, mang theo vẻ sợ hãi.
Cách lợn rừng không xa, một thiếu niên trẻ tuổi anh tuấn với con mắt phải màu trắng tà dị, bên trong con ngươi như chứa một vầng khuyết nguyệt đang lạnh lùng nhìn nó, sau lưng thiếu niên, một hư ảnh Gấu đen như ẩn như hiện, mang theo nồng đậm Thổ hệ linh lực như có thể thôn sơn nạp địa, khí thế do hư ảnh Gấu đen kia phát ra khiến Dã Trư run lên cầm cập, không dám đối kháng.
Tứ Linh Vệ Hồn Thuật một trong, Thổ Hùng vệ hồn.
Lạc Thần rời khỏi Yên Sương Nhi đã mười ngày, lần này hắn truyền tống đến một mảnh rừng hoang rộng lớn, vì đã thành công ngưng tụ Linh Thổ đỉnh cùng Huyền Thủy đỉnh, trình độ khống chế thiên địa linh khí thậm chí vượt qua linh căn nên Lạc Thần quyết định tiến hành tu luyện Huyền Cấp Cực Phẩm vũ kỹ Tứ Linh Vệ Hồn Thuật.
Bên trong đan điền, Linh Thổ Đỉnh cấp tốc vận chuyển, vô số Thổ hệ linh khí nuốt vào phun ra, toàn bộ chuyển hóa thành linh lực cung cấp Lạc Thần điều động, kích hoạt vũ kỷ, hình thành hư ảnh Thổ Hùng oai vệ bất phàm.
Rống
Hư ảnh Thổ Hùng ngửa đầu gầm thét, khí thế của nó cùng Lạc Thần gắn kết chặt chẽ, khiến đám yêu thú cấp thấp trong vòng trăm dặm run lên cầm cập.
không dám phát ra nữa điểm âm thanh.
“Hừ, lúc ngươi bất ngờ công kích ta, xem ta như một con mồi trông hung hăng lắm mà” Lạc Thần lạnh lùng nhìn Dã Trư, dám xem hắn là con mồi, phải chết.
Tiếng nói vừa dứt, thân ảnh Lạc Thần cấp tốc di chuyển, Thổ Hùng hư ảnh theo sát phía sau như một hộ vệ trung thành nhất.
Lạc Thần nâng cao song quyền, Thổ Hùng cùng lúc làm theo y đúc, vô số thổ hệ linh lực gia trì trên nấm đấm, hướng Dã Trư oanh kích mà đi.
Gầm rừ
Dã Trư không cam lòng chờ chết, nén đau xoay người ngồi dậy, răng nanh sắt nhọn đâm thẳng Lạc Thần.
Lạc Thần lạnh lùng vô cảm, đứng trước công kích từ hai chiếc răng nanh như cốt đao, hắn nữa bước không lùi, Thổ Hùng hư ảnh gầm thét chấn động sơn hà, hung hăn đấm tới.
Răng nanh va chạm Hùng thủ.
Răng rắc
Âm thanh đứt gãy vang lên, chỉ thấy vốn dĩ cứng cáp như thép cặp răng nanh của Lợn Rừng gãy thành hai khúc, lực đạo mạnh mẽ làm nó tiếp tục bị hất bay.
Nhìn Dã Trư đã hấp hối, Lạc Thần tiếp tục truy kích, Thổ Hùng vươn ra hai cái lực lưỡng bắp tay, hướng cổ của Dã Trư vặn mạnh.
Rắc
Xương cổ đứt gấy, nhị giai hậu kỳ yêu thú Dã Trư chết đến không thể chết lại.
Nhìn thi thể lợn rừng, vầng trăng khuyết bên trong mắt phải của Lạc Thần phát ra tia sáng tà dị, linh hồn chưa tiêu tán của Dã Trư hoàn toàn không có sức kháng cự, bị hút vào bên trong.
“Cường độ linh hồn quá thấp” Lạc Thần cảm giác hồn lực mình tăng trưởng một chút rất nhỏ, thất vọng lắc đầu.
Cướp đoạt linh hồn kẻ địch gia tăng cho mình.
Một trong những khả năng của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn. Bất qua chỉ có thể cưỡng đoạt linh hồn của kẻ địch cùng cấp hoặc thấp hơn bản thân, hấp thụ kẻ địch có linh hồn cao hơn rất dễ bị đối phương phản kháng, dẫn đến phản phệ gây. nên trọng thương linh hồn.
Mà linh hồn của nhị giai yêu thú như Dã Trư, đối với Lạc Thần lúc này không có tác dụng quá lớn.
“Ta lẽ ra có thể dùng Hồn Lực gia trì vào Thổ Hùng để gia tăng khả năng công kích của nó, bất qua thân phận Hồn Tu quá mức mẫn cảm, nếu không gặp trường hợp cần thiết sẽ không tùy tiện vận dụng hồn lực”
Lạc Thần tròng đầu suy nghĩ, sau khi tìm tòi tu luyện, hắn phát hiện Tứ Linh Vệ Hồn Thuật còn là một loại linh hồn vũ kỹ, ngoài linh lực ra còn có thể sử dụng hồn lực để gia tăng uy lực.
Thả lỏng thân thể, hư ảnh Thổ Hùng sau lưng tiêu tán, khí thế oai vệ lạnh lùng thu liễm, nếu con mắt phải không quá mức tà dị, Lạc Thần lúc này sẽ trông như một phàm nhân vô hại.
Một tháng sau
Lạc Thần vẫn lanh hoanh trong rừng rậm, hắn lựa chọn những yêu thú khác nhau có thực lực tam giai để luyện tập, gia tăng kinh nghiệm chiến đấu cho bản thân, mà tu vi vốn dĩ chưa ổn định do đột phá quá nhanh cũng dần vững chắc lại, khả năng điều động linh lực ngày một thành thục, có thể nói là tiến bộ không tồi.
“Vũ kỷ hiện tại của ta chỉ có mỗi Tứ Linh Vệ Hồn Thuật bên trong Thổ Hùng, đối với Thủy hệ linh lực mặc dù có thể điều động nhưng không có Vũ Kỹ thích hợp để thi triển”
Lạc Thần tổng kết điểm yếu của bản thân, thủ đoạn chiến đấu của hẳn hiện tại còn quá ít, lại thiếu thốn các loại hình phòng ngự vũ kỹ, thân pháp, dẫn đến không ít lần ăn thiệt thòi khi chiến đấu với các loại yêu thú có lực công kích cường đại cùng tốc độ linh hoạt.
Nếu không nhờ Bạch Nguyệt Đoạt Hồn nhấn có khả năng nhìn thấu yếu điểm của kẻ địch, Lạc Thần có thể đã nhiều lần bị trọng thương nghiêm trọng.
“Hệ thống vẫn chưa cấp nhiệm vụ mới, xem ra cần phải tìm cách rời khỏi khu rừng này” Lạc Thần thầm nghĩ, đứng dậy xuất phát.
“Kim Nhi, phải khi nào hệ thống mới đủ điều kiện tăng cấp?”
Lạc Thần vừa di chuyển vừa hỏi thăm, hẳn bức thiết gia tăng công năng của hệ thống, chỉ với chức năng cung cấp nhiệm vụ của hệ thống hiện tại hoàn toàn không đủ nhìn.
Thân ảnh nhỏ nhắn của Kim Nhi xuất hiện bên cạnh, nàng đảo hai tròng mắt to tròn mở miệng đáp:
“Muốn hệ thống tăng cấp thì công tử ít nhất phải thành công ngưng tụ Tam Đỉnh, hoặc hồn lực tiếp cận Nguyên Anh Kỳ mới được”
Lạc Thần cười khổ, bên trong đan điền, Linh Thổ và Huyền Thủy hai cái cự đỉnh vẫn không ngừng phun ra nuốt vào linh khí, gia tăng thực lực từng chút một cho hắn, nhờ thế mà một tháng qua hắn chỉ luyện tập chiến đấu mà không cần nhàm chán đã tọa tu luyện.
Bất qua Lạc Thần cũng biết, muốn tụ đỉnh khó khăn vô cùng, lần trước nhờ có hai loại vật phẩm cung cấp linh lực dồi giàu, lại thêm vợ hắn là Nguyên Anh tu sĩ 'Yên Sương Nhi hỗ trợ luyện hóa, có thể nói là đủ loại cơ duyên xảo hợp mới thành công tụ đỉnh, lần tụ đỉnh sau chỉ sợ không dễ dàng như vậy.
Trời dần vào đêm, rừng rậm chìm vào hắc ám.
ẦM ẦM
RẦM
Mặt đấn đột ngột chấn động kịch liệt, âm thanh chiến đấu vang dội truyền đến, Lạc Thần lập tức bị chú ý, hắn nhớ đến hai con Hắc Sơn Hùng vì Thổ Linh Thảo đánh nhau, liên tưởng đến âm thanh chiến đấu vẫn đang vang vọng bên tai, khóe miệng hơi giương lên vui vẻ. Bình thường yêu thú đều có lãnh thổ của riêng mình, rất ít rời khỏi để chiến
đấu cùng kẻ khác, nên các trường hợp yêu thú đại chiến thường hiếm hoi vô cùng, trừ khi tranh đoạt lãnh thổ hay thiên địa dị bảo mới phát sinh mâu thuẫn.
Dựa vào âm thanh chấn động truyền đến, Lạc Thần đoán quy mô lần này lớn hơn cả khi hai con Hắc Sơn Hùng tam giai chiến đấu lần trước.
Thấu Thị Vạn Lý
Hồn lực cấp tốc vận chuyển, xung quanh cơ mắt Lạc Thần hiện lên các đường gân xanh dữ tợn phủ kín một nữa khuôn mặt hắn, điều động một trong các chức năng của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn.
'Tầm mắt của Lạc Thần bắt đầu trở nên rộng rãi, phạm vi trắm dặm xung quanh toàn bộ nằm trong tâm kiểm soát. Với tu vi của Lạc Thần hiện tại khoảng cách thấu thị vạn lý còn kém xa, chỉ miễn cưỡng duy trì trong bán kính 200 dặm mà thôi
Bất qua bao nhiêu đó đã đầy đủ, Lạc Thần đã quan sát được tình hình chiến cuộc đang diễn ra cách hắn tầm 60 dặm.
Chỉ thấy 3 con yêu thú đang kịch liệt đối chiến, nói đúng hơn là hai con đang vây công một.