Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 454: Không sai



"Không sai, đi thôi ... "

Năm người liếc nhìn nhau, đột ngột biến mất ... như hoàn toàn tan biến trong không gian ...

Lạc Thần thở phao, quả nhiên năm vị Hợp Thể Kỳ a, chỉ có tu vi đó mới làm được thủ đoạn này ...

Bất quá chúng nữ của hắn trên thân đồ tốt quá nhiều, Lạc Thần không tin tưởng được mấy tên lão quái này, hơn nữa hắn cho rằng chỉ là Hợp Thể Kỳ còn chưa đủ tư cách nhận nữ nhân mình làm đồ đệ ...

Nếu để người khác biết suy nghĩ của tên này sẽ bị tươi sống tức chết ... người ta vao Học Phủ để tìm su phu lợi hại, nguoi thì tot roi, giau nu nhan cua mình hơn giấu bảo bối ...

"Tiểu tử, lão nương giấu mấy tiểu tình nhân kia của ngươi khi nào?" Một âm thanh hài hước vang lên ...

Lạc Thần chưa kịp định thần, chỉ cảm thấy bờ mông bị đạp một phát, ngã lăn ra đất ...

Hắn chật vật đứng dậy nhìn sư phụ đại nhân đang chống nạnh, lập tức không biết xấu hổ cười hề hề xu nịnh:

"Sư phụ, ta không yên tâm giao các nàng cho mấy tên già đó nha, nếu ai cũng xinh đẹp tuyệt trần bá khí ngời ngời như người thì tốt rồi ... "

Võ Tam Nương khí chất so với lần trước càng gia tăng một bậc, với tu vi của nàng luyện hóa Nham Tượng Trọng Viêm hầu như chẳng mấy khó khăn, vì lẽ đó xuất quan trước cả hắn ...

"Xem như tiểu tử ngươi khéo miệng, lần này ta cõng nồi thay ngươi ... nói đi! sắp tới định làm gì?" Võ Tam Nương hào phóng phất tay hỏi ...

"Tiểu tử định đến Nhiệm Vụ Đường, tiếp nhận nhiệm vụ có phần thưởng là Dung Linh Thảo ... " Lạc Thần thật thà nói ...

“Không tệ, cũng không thể ở Học Phủ ngây ngốc quá lâu, ra ngoài dạo chơi cũng tốt ... Mộng Ảnh đâu rồi?" Võ Tam Nương gật đầu hỏi ...

"Nhị tỷ đã về Giảng Đường tiếp tục công việc giáo viên, nàng ấy đã đột phá Luyện Hư Hậu Kỳ sau khi cùng ta luyện hóa Dị Hỏa .. " Lạc Thần cười đáp ..

Trong lần song tu này, Lạc Thần dành phần lớn năng lượng cho Mộng Ảnh, dù sao thì hắn đã gặp bình cảnh, có hấp thụ nhiều cũng chỉ sánh ngang tu vi Nguyên Anh Viên Mãn mà thôi ...

"Xem nhu nha đau Mong Anh khong nhin lam tieu tu ngươi ... tranh thủ sớm trở về, lão nương có “huấn luyện đặc biệt" chuẩn bị riêng cho ngươi ... " Võ Tam Nương như cười như không ...

Lạc Thần âm thầm rùng mình, nghe huấn luyện đặc biệt của nàng, hắn cảm giác mình như đang bị ma quỷ nhìn chằm chẳm ...

"Sư phụ, nhờ ngươi thăm dò tin tức của mẫu thân ta!" Nghĩ tới nghĩ lui, Lạc Thần không khách khí mở miệng nhờ vả, trong thời gian này mẫu thân vẫn biệt vô âm tính, khiến hắn dần dần lo lắng ...

"Yên tâm! chuyện của ngươi lão nương đã biết rõ, nếu mẫu thân ngươi tìm đến Học Phủ, người gặp nàng đầu tiên sẽ là ta ... " Võ Tam Nương nghiêm túc hứa hẹn ... đối với hoàn cảnh mẫu tử cách biệt của Lạc Thần, nàng sẽ thật sự để tâm ...

"Đa tạ sư phụ!" Lạc Thần trong lòng cảm động ...

"Cút!" Võ Tam Nương một cước đạp hắn bay ra ngoài, kèm theo âm thanh mắng chửi của nàng:

"Lần sau còn khách khí, lão nương không để yên cho ngươi ... "

Lần này nàng ra tay không nhẹ, Lạc Thần thật sự bị đạp bay, chỉ là chưa kịp rơi xuống đất, một đôi tay nhu mềm đã đỡ lấy hắn ...

"Thơm quá!" Cảm giác có mùi hương êm ái truyền vào trong mũi, Lạc Thần tham lam hít sâu một hơi, không nhịn được mở miệng khen ngợi ...

"Hừ!" Người đỡ hắn hừ lạnh một tiếng, đem tên này ném xuống đất ...

Lạc Thần đứng bật người dậy, lúc này mới nhìn thấy người đối diện ...

Làn da thắng tuyết, liễu hờn vì kém xinh ..

Mày liễu mi cong, mũi quyền môi thắm, gương mặt ẩn ẩn một tia kiên cường và cố chấp ...

"Tuyền nhi bảo bối!" Lạc Thần mừng rỡ thốt lên ...

"Công tử ăn nói cẩn thận! Thanh Tuyền không phải nữ nhân để ngươi trêu chọc ... " Tiêu Thanh Tuyền cắn cắn môi, hết sức nghiêm túc nói ...

"Nàng xuất quan khi nào? Truyền thừa ổn không?" Lạc Thần cũng biết không thể tiếp tục chọc giận nàng, ôn nhu hỏi thăm ...

"Nhờ phúc của công tử, Thanh Tuyền thành công tiếp nhận truyền thừa từ giữa tháng trước ... " Tiêu Thanh Tuyền nhớ lại cảnh tượng khi đó trên bậc thang, đè ép cảm giác tim đập mạnh, mở miệng đáp ...

"Vậy là tốt rồi ... " Lạc Thần thở phào nhẹ nhõm, truyền thừa chính thống của một Độ Kiếp Kỳ quả nhiên không phải dạng vừa, Tiêu Thanh Tuyền vậy mà đã là Hóa Thần Sơ Kỳ, kinh dị vô cùng ... phải biết trước đó nàng chỉ là Nguyên Anh Hậu Kỳ mà thôi ...

"Ta muốn mời Thanh Tuyền gia nhập thế lực của ta, không biết ý nàng thế nào?" Hắn không vòng vo, trực tiếp vào chủ đề ...

"Thật xin lỗi, Thanh Tuyền cả đời phiêu bạt đã quen, không có ý gia nhập Thế Lực ... " Tiêu Thanh Tuyền lắc đầu ...

"Nàng không định đền đáp ta sao?" Lạc Thần mặt dày vô lại ...

Tiêu Thanh Tuyền cau mày, không nghĩ tên này ân oán rõ ràng như vậy, bất quá nàng cũng không ghét, gật đầu nói:

"Ân tình của công tử Thanh Tuyền không quên, ngoài việc gia nhập thế lực và những việc nằm ngoài khả năng của Thanh Tuyền, nhất định sẽ đáp ứng!”

"Vậy nàng lập tức gả cho ta ... " Hắn hết sức nghiêm túc nói ...

"Ngươi ... việc này nam ngoai khả nang của Thanh Tuyền!" Tiêu Thanh Tuyền tức giận đến dậm chân ...

"Trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng là bình thường, sao lại không nằm trong khả năng của nàng?" Lạc Thần không hài lòng lắc lắc đầu ...

Chương trước Chương tiếp
Loading...