Bá Chủ Thiên Hạ
Chương 457: Còn gì nữa không?
Hàn Thẩm giật mình, vội vàng kính cẩn đáp:
"Diễm gia chủ nghênh ngang rời đi, chuyện này chấn động đại lục ... "
"Nữ nhan nay ... " Lạc Nam trai tim như bị hoa tan, trong mắt xuất hiện một tia nhu tình ...
"Còn gì nữa không?" Hắn mở miệng hỏi ...
"Với thân phận của nô tỳ, chỉ nghe ngóng được bấy nhiêu đó ... " Hàn Thẩm hơi áy náy nói ...
"Ngươi đã làm rất tốt! đang ở thế lực nào?" Lạc Nam khích lệ một tiếng ...
“Nô tỳ và hai người khác của Hàn gia đang ở trong Viêm Diễm Bang ... " Hàn Thẩm thành thật nói ...
"Ồ, không sai ... " Lạc Nam nhớ lại lãnh thổ của Hàn gia khoảng cách cũng gần với Diễm gia, bọn hắn lẫn vào cũng đúng ...
"Bang chủ Viêm Diễm Bang là ai?"
"Là một nam tử tên Viêm Thương, có tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ, nghe nói đã vào Học Phủ gần 60 năm, là con trai của Đại Trưởng Lão Diễm gia, đồng thời là đại ca ruột của Diễm Nhật ... " Hàn Thẩm kính cẩn nói ...
"Không tệ, ngươi cố gắng lấy được lòng tin của hai huynh đệ bọn hắn, chỉ cần có chút dị động khác thường lập tức tìm cách báo cho ta ... " Lạc Nam hơi suy nghĩ, phân phó nói ...
Hắn luôn cảm thấy tên Diễm Nhật này từ lần trước bị Hồng Liên đánh chạy, vẫn không chịu từ bỏ ý đồ với các nàng ...
"Đây là Năm nghìn Cực Phẩm Linh Thạch, tìm cách tận dụng cho tốt ... " Đưa cho Hàn Thẩm một túi linh thạch, thân hình Lạc Nam biến mất ...
"Nhất định không để chủ nhân thất vọng ... " Hàn Thẩm cung kính nói một tiếng, nhanh chóng rời đi ...
...
Sáng hôm sau ...
Trước cửa Thánh Thành, một thanh niên nam tử ung dung xuất hiện ...
Lạc Nam đa tìm hiểu, từ Thanh Thanh đen Hai Chau Đại Luc phải truyền tống qua vài tòa thành liên tục, khoảng cách có phần xa xôi ...
Bất quá với một Nguyên Anh Kỳ có khả năng phi hành, việc này chẳng khó khăn gì, theo Lạc Nam ước tính, chỉ cần không gặp chuyện ngoài ý muốn, mười ngày thời gian đã đầy đủ đến mục tiêu ...
Thánh Thành cũng thật kỳ khôi, đây là thành trì lớn nhất nhưng lại thiếu tiện nghi nhất, chi nhánh của Đa Bảo Các không có, ngay cả truyền tống trận cũng chẳng có ...
Theo lời đám già cổ hủ nói rằng, muốn đi đâu chỉ việc xé rách hư không là được, dùng truyền tống trận làm gì cho lãng phí tài nguyên ...
Đối với suy nghĩ của mấy tên này, Lạc Nam chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, chấp nhận cuốc bộ ...
“Thành trì cần đến là Bạch Ngọc Thành, cách Thánh Thành về phía Tây hơn vạn dặm ... "
Nghĩ đến đây, Lạc Nam gia tăng tốc độ, Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ ầm vang triển khai, thân hình lao nhanh như quỷ mị ...
Cách hắn vài trăm mét, một thiếu nữ thong dong đuổi theo, như cả hai không hề quen biết ...
Rốt cuộc khi cách xa Thánh Thành gần ngàn dặm, dị biến nảy sinh ...
"La Hán Phục Ma Trận!”
Theo một tiếng quát lớn vang trời ầm ầm mà ra, Kim Quang tần tần hiện thế ..
Trên bầu trời trong xanh ...
Mười hai tên hòa thượng mày rậm mắt to cởi trần, cơ bắp lực lưỡng khỏe khoắn bóng lộn như từ hư không xuất hiện, cấp tốc đem thân ảnh Lạc Nam bao phủ vào bên trong ...
Từng tên từng tên có khí tức mãnh liệt, chấn động cả vùng trời, đôi tay lần lượt kết lấy ấn pháp, uy lực cả bọn như được cộng sinh, ngay cả không gian cũng bị cầm cố ..
La Hán Phục Ma Trận, gồm mười hai tên hòa thượng hóa thân thành La Hán, đem đối thủ vây nhốt vào vị trí trung tâm, không ngừng kích phát lực lượng của cơ thể đem đối thủ nghiền ép, dưới Luyện Hư Kỳ chỉ có thể cam tâm chịu chết ...
Lạc Nam đứng giữa trận pháp, nhìn mười hai tên Hóa Thần Kỳ tu sĩ vây nhốt bản thân mình, mười hai luồng sức mạnh không ngừng tác động cơ thể hắn, để hắn ngay cả xoay người cũng không làm được ...
"Năm tên Hóa Thần Sơ Kỳ, bốn tên Trung Kỳ, ba tên Hậu Kỳ kết thành trận pháp đoi pho mot Nguyen Anh kỳ? Pham An Tự that để mat ta? Hahaha!"
Lạc Nam ngửa mặt lên trời cười to, âm thanh chấn động bát phương, tràn ngập chế giều ...
Bất qua trong lòng han tran ngap ngưng trọng, đám con lừa này có thể tránh thoát Thấu Thị Vạn Lý của hắn quan sát, nhất định sau lưng còn có Luyện Hư Kỳ thao túng, đem bọn hắn ẩn núp trong không gian ...
"Cuồng đồ ngươi cấu kết yêu ma, hại chết đệ tử Phàm Ấn Tự còn dám ngông cuồng ... " Một tên trong số đó trợn mắt hổ, lạnh giọng quát ...
"Haha, đe tử Pham An Tự Pham Sơn trong lần Khảo Hạch, phục dục máu huyết Ma Cà Rồng gia tăng sức mạnh, hắn không phải yêu ma sao?" Lạc Nam cười nhạt một tiếng, mở miệng khinh bỉ hỏi ...
"Ngươi ... Phàm Sơn sư đệ chỉ nhất thời u mê, sao có thể so sánh với loại cấu kết yêu nữ như ngươi?" Một tên hòa thượng quát ...
"Đúng vậy! Sao có thể so sánh?" Đám còn lại nhao nhao cười lạnh ...
"Haha, giỏi một cái Phàm Ấn Tự, một lũ tu hành vô liêm sỉ, lần này Lạc Nam ta xem như mở mang tầm mắt!" Lạc Nam cười gần một tiếng ...
"Nói nhiều với cuồng đồ làm gì? Toàn lực trấn áp hắn, trước La Hán Phục Ma Trận, dưới Luyện Hư chỉ có con đường chết!" Một tên khác hung hăng nói ...
"Toàn lực ra tay!" Mười hai tên La Hán đồng thanh quát ...
Theo sau đó, xung quanh bọn hắn như ẩn như hiện từng tôn La Hán cái thế, Kim Quang lực lượng không ngừng từ bốn phương tám hướng ép mạnh về cơ thể Lạc Nam ...
Lạc Nam chỉ cảm thấy toàn thân mình như bị vạn cân áp xúc, mạch máu trong người sục sôi, xương cốt kêu lên răng rắc ...
"Diễm gia chủ nghênh ngang rời đi, chuyện này chấn động đại lục ... "
"Nữ nhan nay ... " Lạc Nam trai tim như bị hoa tan, trong mắt xuất hiện một tia nhu tình ...
"Còn gì nữa không?" Hắn mở miệng hỏi ...
"Với thân phận của nô tỳ, chỉ nghe ngóng được bấy nhiêu đó ... " Hàn Thẩm hơi áy náy nói ...
"Ngươi đã làm rất tốt! đang ở thế lực nào?" Lạc Nam khích lệ một tiếng ...
“Nô tỳ và hai người khác của Hàn gia đang ở trong Viêm Diễm Bang ... " Hàn Thẩm thành thật nói ...
"Ồ, không sai ... " Lạc Nam nhớ lại lãnh thổ của Hàn gia khoảng cách cũng gần với Diễm gia, bọn hắn lẫn vào cũng đúng ...
"Bang chủ Viêm Diễm Bang là ai?"
"Là một nam tử tên Viêm Thương, có tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ, nghe nói đã vào Học Phủ gần 60 năm, là con trai của Đại Trưởng Lão Diễm gia, đồng thời là đại ca ruột của Diễm Nhật ... " Hàn Thẩm kính cẩn nói ...
"Không tệ, ngươi cố gắng lấy được lòng tin của hai huynh đệ bọn hắn, chỉ cần có chút dị động khác thường lập tức tìm cách báo cho ta ... " Lạc Nam hơi suy nghĩ, phân phó nói ...
Hắn luôn cảm thấy tên Diễm Nhật này từ lần trước bị Hồng Liên đánh chạy, vẫn không chịu từ bỏ ý đồ với các nàng ...
"Đây là Năm nghìn Cực Phẩm Linh Thạch, tìm cách tận dụng cho tốt ... " Đưa cho Hàn Thẩm một túi linh thạch, thân hình Lạc Nam biến mất ...
"Nhất định không để chủ nhân thất vọng ... " Hàn Thẩm cung kính nói một tiếng, nhanh chóng rời đi ...
...
Sáng hôm sau ...
Trước cửa Thánh Thành, một thanh niên nam tử ung dung xuất hiện ...
Lạc Nam đa tìm hiểu, từ Thanh Thanh đen Hai Chau Đại Luc phải truyền tống qua vài tòa thành liên tục, khoảng cách có phần xa xôi ...
Bất quá với một Nguyên Anh Kỳ có khả năng phi hành, việc này chẳng khó khăn gì, theo Lạc Nam ước tính, chỉ cần không gặp chuyện ngoài ý muốn, mười ngày thời gian đã đầy đủ đến mục tiêu ...
Thánh Thành cũng thật kỳ khôi, đây là thành trì lớn nhất nhưng lại thiếu tiện nghi nhất, chi nhánh của Đa Bảo Các không có, ngay cả truyền tống trận cũng chẳng có ...
Theo lời đám già cổ hủ nói rằng, muốn đi đâu chỉ việc xé rách hư không là được, dùng truyền tống trận làm gì cho lãng phí tài nguyên ...
Đối với suy nghĩ của mấy tên này, Lạc Nam chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, chấp nhận cuốc bộ ...
“Thành trì cần đến là Bạch Ngọc Thành, cách Thánh Thành về phía Tây hơn vạn dặm ... "
Nghĩ đến đây, Lạc Nam gia tăng tốc độ, Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ ầm vang triển khai, thân hình lao nhanh như quỷ mị ...
Cách hắn vài trăm mét, một thiếu nữ thong dong đuổi theo, như cả hai không hề quen biết ...
Rốt cuộc khi cách xa Thánh Thành gần ngàn dặm, dị biến nảy sinh ...
"La Hán Phục Ma Trận!”
Theo một tiếng quát lớn vang trời ầm ầm mà ra, Kim Quang tần tần hiện thế ..
Trên bầu trời trong xanh ...
Mười hai tên hòa thượng mày rậm mắt to cởi trần, cơ bắp lực lưỡng khỏe khoắn bóng lộn như từ hư không xuất hiện, cấp tốc đem thân ảnh Lạc Nam bao phủ vào bên trong ...
Từng tên từng tên có khí tức mãnh liệt, chấn động cả vùng trời, đôi tay lần lượt kết lấy ấn pháp, uy lực cả bọn như được cộng sinh, ngay cả không gian cũng bị cầm cố ..
La Hán Phục Ma Trận, gồm mười hai tên hòa thượng hóa thân thành La Hán, đem đối thủ vây nhốt vào vị trí trung tâm, không ngừng kích phát lực lượng của cơ thể đem đối thủ nghiền ép, dưới Luyện Hư Kỳ chỉ có thể cam tâm chịu chết ...
Lạc Nam đứng giữa trận pháp, nhìn mười hai tên Hóa Thần Kỳ tu sĩ vây nhốt bản thân mình, mười hai luồng sức mạnh không ngừng tác động cơ thể hắn, để hắn ngay cả xoay người cũng không làm được ...
"Năm tên Hóa Thần Sơ Kỳ, bốn tên Trung Kỳ, ba tên Hậu Kỳ kết thành trận pháp đoi pho mot Nguyen Anh kỳ? Pham An Tự that để mat ta? Hahaha!"
Lạc Nam ngửa mặt lên trời cười to, âm thanh chấn động bát phương, tràn ngập chế giều ...
Bất qua trong lòng han tran ngap ngưng trọng, đám con lừa này có thể tránh thoát Thấu Thị Vạn Lý của hắn quan sát, nhất định sau lưng còn có Luyện Hư Kỳ thao túng, đem bọn hắn ẩn núp trong không gian ...
"Cuồng đồ ngươi cấu kết yêu ma, hại chết đệ tử Phàm Ấn Tự còn dám ngông cuồng ... " Một tên trong số đó trợn mắt hổ, lạnh giọng quát ...
"Haha, đe tử Pham An Tự Pham Sơn trong lần Khảo Hạch, phục dục máu huyết Ma Cà Rồng gia tăng sức mạnh, hắn không phải yêu ma sao?" Lạc Nam cười nhạt một tiếng, mở miệng khinh bỉ hỏi ...
"Ngươi ... Phàm Sơn sư đệ chỉ nhất thời u mê, sao có thể so sánh với loại cấu kết yêu nữ như ngươi?" Một tên hòa thượng quát ...
"Đúng vậy! Sao có thể so sánh?" Đám còn lại nhao nhao cười lạnh ...
"Haha, giỏi một cái Phàm Ấn Tự, một lũ tu hành vô liêm sỉ, lần này Lạc Nam ta xem như mở mang tầm mắt!" Lạc Nam cười gần một tiếng ...
"Nói nhiều với cuồng đồ làm gì? Toàn lực trấn áp hắn, trước La Hán Phục Ma Trận, dưới Luyện Hư chỉ có con đường chết!" Một tên khác hung hăng nói ...
"Toàn lực ra tay!" Mười hai tên La Hán đồng thanh quát ...
Theo sau đó, xung quanh bọn hắn như ẩn như hiện từng tôn La Hán cái thế, Kim Quang lực lượng không ngừng từ bốn phương tám hướng ép mạnh về cơ thể Lạc Nam ...
Lạc Nam chỉ cảm thấy toàn thân mình như bị vạn cân áp xúc, mạch máu trong người sục sôi, xương cốt kêu lên răng rắc ...