Bệ Hạ Vạn An
Chương 46: Bôi xấu
Tần Trung Hải xảy ra chuyện, có người cho rằng là do Tần Trung Hải đắc tội người không thể đụng đến, hoặc có người muốn dựa vào chuyện này nhằm vào Hạ Minh Chiêu, nhưng cũng có người chỉ đơn thuần cảm thấy Tần Trung Hải một ác nhân. Tần Trung Hải trung thành với Hạ Minh Chiêu, chỉ sợ cũng không phải người tốt lành gì!
Kinh thành cứ như vậy liền dấy lên không ít lời đồn đãi bất lợi cho Hạ Minh Chiêu.
Ngự Thư Phòng.
Hôm qua Hạ Minh Chiêu đã đánh tiếng với hắc y vệ, chuyện《 kinh thành nhật báo 》 hôm nay họ không cần xen vào.
Nhưng dù sao tờ báo cũng đề cập đến Tần Trung Hải, hắc y vệ cũng không dám thật sự mặc kệ, cho nên sáng sớm, 《 kinh thành nhật báo 》 đã được đưa đến trên tay Hạ Minh Chiêu.
Hạ Minh Chiêu nhìn nhìn, phát hiện《 kinh thành nhật báo 》bản chính thức cùng bản thảo hôm trước Giản Tấn cho chính mình xem cơ hồ giống nhau như đúc.
Kỳ thật trước khi Giản Tấn in ấn 《 kinh thành nhật báo 》 chính thức tung ra thị trường đã làm qua tổng cộng bốn bản thảo, cả bốn bản thảo kia Hạ Minh Chiêu đều đã xem qua.
Bản đầu tiên viết về chuyện ác của Tần Trung Hải, còn bản thứ hai viết sẽ viết về quan viên dưới quyền Tần Vương.
Hạ Minh Chiêu lật xem 《 kinh thành nhật báo 》 trên tay, biểu tình không chút gợn sóng.
"Bệ hạ, 《 kinh thành nhật báo 》này lại bôi nhọ mệnh quan triều đình......" Chu thống lĩnh có chút chần chờ.
"Đây không phải bôi nhọ," Hạ Minh Chiêu nhìn về phía người nọ, "Các ngươi không cần phải xen vào."
"Nhưng mà bệ hạ......" Chu thống lĩnh mặt đầy lo lắng.
Hạ Minh Chiêu lạnh lùng nhìn qua.
Chu thống lĩnh đi theo Hạ Minh Chiêu đã lâu, cũng đã quen với khí thế của Hạ Minh Chiêu.
Nhưng giờ khắc này, đối mặt trực diện với Hạ Minh Chiêu, hắn vẫn như cũ từ đáy lòng dâng lên một cổ sợ hãi, liền không dám đưa ra bất kỳ lời dị nghị nào nữa.
Cùng lúc đó, hắn nhìn đứa bé ngồi đối diện trước mặt Hạ Minh Chiêu, lại thêm phần kính nể.
Uy thế của bệ hạ không khỏi khiến người bên cạnh luôn thấp thỏm lo sợ, nhưng đứa nhỏ này lại không chút e ngại, ngồi gần cạnh bệ hạ lại rất đỗi tự nhiên.
Không hổ là hài tử của bệ hạ.
Ban đầu Chu thống lĩnh cũng không tin Giản Tầm là hài tửa của Hạ Minh Chiêu, dù sao lúc thời điểm Giản Tầm sinh ra, bọn họ vẫn luôn bảo hộ bên cạnh bệ hạ một bước không rời, theo lý nếu bệ hạ có hài tử, bọn họ không thể không hay biết gì.
Nhưng trước mắt, càng nhìn đứa nhỏ này càng thấy giống bệ hạ như một khuôn đúc ra...... Hắn nhịn không được liền tin đứa nhỏ này hài tử của bệ hạ.
"Ngươi đi tra một chút người đứng sau màn của hiệu sách tung ra 《 kinh thành nhật báo 》."
Nội dung trên 《 kinh thành nhật báo 》đích thị là do Giản Tấn viết, Hạ Minh Chiêu tin tưởng Giản Tấn.
Nhưng phía sau màn cùng hợp tác với Giản Tấn vẫn còn người khác...... Hạ Minh Chiêu lo Giản Tấn bị lừa, vẫn quyết định tìm người đi điều tra một chút.
Tần Vương phủ.
Mấy ngày nay Tần Vương đều vui đến không ngậm được mồm, cuối cùng Hạ Minh Chiêu cũng có ngày gặp xui xẻo.
Những gia quyến khóc nháo của các quan viên người thì bị chém, nguồi thì bị đem ra trị tội, tịch thu gia sản,...động thái quá lớn, chắc chắn đã có người thu mua bọn họ, cho bọn họ một ít tiền, để bọn họ cầm tiền làm việc, sau lưng lại âm thầm đi tìm Giản Tấn.....
Một chiêu này đúng thật đã tạo thành không ít phiền toái cho Hạ Minh Chiêu.
Mà hiện tại...... Thế nhưng còn có người tung ra một cái 《 kinh thành nhật báo 》 tới đối phó Hạ Minh Chiêu?
"Cũng không biết người phía sau màn này rốt cuộc là ai!" Tần Vương nhìn 《 kinh thành nhật báo 》, sau đó liền gọi hết mưu sĩ thân cận phe mình đến.
"Đáng tiếc người này chỉ biết dùng chút thủ đoạn, chỉ cần bệ hạ trên tay còn nắm giữ binh quyền thì những chuyện nhỏ nhặt này không thể đá động gì được vào y." Phùng tiên sinh nói.
Nguyên bản Tần Vườn còn rất cao hứng, nghe được lời này có chút buồn bực. Bất quá hắn cũng không biểu hiện ra ngoài, chỉ nói: "Xác thật là vậy...... Nhưng bệ hạ cũng sẽ gặp không ít phiền toái."
Chiếu theo tình huống này, Hạ Minh Chiêu khẳng định sẽ điều động hắc y vệ đi bắt người. Mà sau khi hắc y vệ đi bắt người, khẳng định sẽ có người bất mãn. Đến lúc đó kinh thành, chỉ sợ là lại dấy lên một hồi phong ba bão táp.
Tần Vương ôm một bụng xem náo nhiệt, tâm tình khá tốt, thậm chí còn nghị luận đôi câu về sự sự tình nhà Tần Trung Hải.
Mặt khác ở hiệu sách kinh thành, nơi tung ra 《 kinh thành nhật báo 》, nghe nói Tần Trung Hải biết được nội dung của《 kinh thành nhật báo 》, liền lập tức phái gia đinh đến gây náo loạn một trận. Nhưng chưởng quầy đã an bài người đem gia đinh đánh đuổi trở về.
Sau đó Tần Trung Hải cũng nhanh chóng tiến cung cáo trạng, kết quả lại không thấy Hạ Minh Chiêu đâu.
"Bệ hạ thật đúng là vô tình lãnh khốc." Tần Vương không khỏi than.
Đây mới là Hạ Minh Chiêu mà hắn quen thuộc, cái người cùng Giản Tấn dây dưa không dứt kia...... Nói thật với hắn mà nói quá xa lạ!
Bất quá Hạ Minh Chiêu cứ như vậy mà vứt bỏ Tần Trung Hải, không lẽ không sợ làm những người theo phe y rụt rịch? Cho nên cũng sự việc Tần Trung Hải này, là thật hay giả cũng không thể xác định.
Tần Vương liền mang theo tâm tình tốt đẹp chìm sâu vào giấc ngủ.
Nhưng tâm tư này cũng chỉ kéo dài đến sáng ngày hôm sau.
Bởi nội dung trên 《 kinh thành nhật báo 》hôm nay đăng là chuyện về quan viên dung túng đệ đệ ở quê xâm chiếm ruộng đất người khác. Mà trùng hợp quan viên kia lại chính là thuộc hạ dưới trướng hắn!
Quan viên bình thường thành thật, cũng đặc biệt hiếu thuận. Mà phụ mẫu hắn lại vô cùng yêu thương đệ đệ dưới quê, đồ tốt gì cũng phải đem qua cho đệ đệ kia của hắn một phần, đệ đệ hắn cứ như vậy mà bị chiều đến hư, tính tình cũng càng thêm vô pháp vô thiên.
Đệ đệ của quan viên kia nhìn trúng một thuở ruộng tốt, liền bắt ép người khá bán cho gã với giá thấp, chủ thuở ruộng không chịu bán, gã liền sai hạ nhân đánh người......
Thật không khéo, chủ thưở ruộng kia bị đánh không mấy ngày liền qua đời, người nhà ôm thương tâm mà đi báo án, quan viên này dưới sự bức bách của phụ mẫu, giúp đỡ đệ đệ kháng án.
Quan viên kia cùng Huyện thái gia ở dưới quê có giao tình, bỏ ra chút tiền tài, liền giúp đệ đệ của quan viên kia thoát tội.
Chuyện này cũng là do hắc y vệ tra được, nhưng còn kịp tới xử trí, lúc này đã bị Giản Tấn lấy tới làm đề tài để viết.
Tần Vương cũng không biết 《 kinh thành nhật báo 》này là Giản Tấn viết, hắn nhìn đến người phía sau 《 kinh thành nhật báo 》này ngày đầu tiên thì nhằm vào Hạ Minh Chiêu, ngày hôm sau lại nhằm vào thuộc hạ bên cạnh mình, lập tức liền có một suy đoán —— người này chẳng lẽ là muốn đem danh tiếng của hắn và Hạ Minh Chiêu ra bôi xấu?
Kinh thành cứ như vậy liền dấy lên không ít lời đồn đãi bất lợi cho Hạ Minh Chiêu.
Ngự Thư Phòng.
Hôm qua Hạ Minh Chiêu đã đánh tiếng với hắc y vệ, chuyện《 kinh thành nhật báo 》 hôm nay họ không cần xen vào.
Nhưng dù sao tờ báo cũng đề cập đến Tần Trung Hải, hắc y vệ cũng không dám thật sự mặc kệ, cho nên sáng sớm, 《 kinh thành nhật báo 》 đã được đưa đến trên tay Hạ Minh Chiêu.
Hạ Minh Chiêu nhìn nhìn, phát hiện《 kinh thành nhật báo 》bản chính thức cùng bản thảo hôm trước Giản Tấn cho chính mình xem cơ hồ giống nhau như đúc.
Kỳ thật trước khi Giản Tấn in ấn 《 kinh thành nhật báo 》 chính thức tung ra thị trường đã làm qua tổng cộng bốn bản thảo, cả bốn bản thảo kia Hạ Minh Chiêu đều đã xem qua.
Bản đầu tiên viết về chuyện ác của Tần Trung Hải, còn bản thứ hai viết sẽ viết về quan viên dưới quyền Tần Vương.
Hạ Minh Chiêu lật xem 《 kinh thành nhật báo 》 trên tay, biểu tình không chút gợn sóng.
"Bệ hạ, 《 kinh thành nhật báo 》này lại bôi nhọ mệnh quan triều đình......" Chu thống lĩnh có chút chần chờ.
"Đây không phải bôi nhọ," Hạ Minh Chiêu nhìn về phía người nọ, "Các ngươi không cần phải xen vào."
"Nhưng mà bệ hạ......" Chu thống lĩnh mặt đầy lo lắng.
Hạ Minh Chiêu lạnh lùng nhìn qua.
Chu thống lĩnh đi theo Hạ Minh Chiêu đã lâu, cũng đã quen với khí thế của Hạ Minh Chiêu.
Nhưng giờ khắc này, đối mặt trực diện với Hạ Minh Chiêu, hắn vẫn như cũ từ đáy lòng dâng lên một cổ sợ hãi, liền không dám đưa ra bất kỳ lời dị nghị nào nữa.
Cùng lúc đó, hắn nhìn đứa bé ngồi đối diện trước mặt Hạ Minh Chiêu, lại thêm phần kính nể.
Uy thế của bệ hạ không khỏi khiến người bên cạnh luôn thấp thỏm lo sợ, nhưng đứa nhỏ này lại không chút e ngại, ngồi gần cạnh bệ hạ lại rất đỗi tự nhiên.
Không hổ là hài tử của bệ hạ.
Ban đầu Chu thống lĩnh cũng không tin Giản Tầm là hài tửa của Hạ Minh Chiêu, dù sao lúc thời điểm Giản Tầm sinh ra, bọn họ vẫn luôn bảo hộ bên cạnh bệ hạ một bước không rời, theo lý nếu bệ hạ có hài tử, bọn họ không thể không hay biết gì.
Nhưng trước mắt, càng nhìn đứa nhỏ này càng thấy giống bệ hạ như một khuôn đúc ra...... Hắn nhịn không được liền tin đứa nhỏ này hài tử của bệ hạ.
"Ngươi đi tra một chút người đứng sau màn của hiệu sách tung ra 《 kinh thành nhật báo 》."
Nội dung trên 《 kinh thành nhật báo 》đích thị là do Giản Tấn viết, Hạ Minh Chiêu tin tưởng Giản Tấn.
Nhưng phía sau màn cùng hợp tác với Giản Tấn vẫn còn người khác...... Hạ Minh Chiêu lo Giản Tấn bị lừa, vẫn quyết định tìm người đi điều tra một chút.
Tần Vương phủ.
Mấy ngày nay Tần Vương đều vui đến không ngậm được mồm, cuối cùng Hạ Minh Chiêu cũng có ngày gặp xui xẻo.
Những gia quyến khóc nháo của các quan viên người thì bị chém, nguồi thì bị đem ra trị tội, tịch thu gia sản,...động thái quá lớn, chắc chắn đã có người thu mua bọn họ, cho bọn họ một ít tiền, để bọn họ cầm tiền làm việc, sau lưng lại âm thầm đi tìm Giản Tấn.....
Một chiêu này đúng thật đã tạo thành không ít phiền toái cho Hạ Minh Chiêu.
Mà hiện tại...... Thế nhưng còn có người tung ra một cái 《 kinh thành nhật báo 》 tới đối phó Hạ Minh Chiêu?
"Cũng không biết người phía sau màn này rốt cuộc là ai!" Tần Vương nhìn 《 kinh thành nhật báo 》, sau đó liền gọi hết mưu sĩ thân cận phe mình đến.
"Đáng tiếc người này chỉ biết dùng chút thủ đoạn, chỉ cần bệ hạ trên tay còn nắm giữ binh quyền thì những chuyện nhỏ nhặt này không thể đá động gì được vào y." Phùng tiên sinh nói.
Nguyên bản Tần Vườn còn rất cao hứng, nghe được lời này có chút buồn bực. Bất quá hắn cũng không biểu hiện ra ngoài, chỉ nói: "Xác thật là vậy...... Nhưng bệ hạ cũng sẽ gặp không ít phiền toái."
Chiếu theo tình huống này, Hạ Minh Chiêu khẳng định sẽ điều động hắc y vệ đi bắt người. Mà sau khi hắc y vệ đi bắt người, khẳng định sẽ có người bất mãn. Đến lúc đó kinh thành, chỉ sợ là lại dấy lên một hồi phong ba bão táp.
Tần Vương ôm một bụng xem náo nhiệt, tâm tình khá tốt, thậm chí còn nghị luận đôi câu về sự sự tình nhà Tần Trung Hải.
Mặt khác ở hiệu sách kinh thành, nơi tung ra 《 kinh thành nhật báo 》, nghe nói Tần Trung Hải biết được nội dung của《 kinh thành nhật báo 》, liền lập tức phái gia đinh đến gây náo loạn một trận. Nhưng chưởng quầy đã an bài người đem gia đinh đánh đuổi trở về.
Sau đó Tần Trung Hải cũng nhanh chóng tiến cung cáo trạng, kết quả lại không thấy Hạ Minh Chiêu đâu.
"Bệ hạ thật đúng là vô tình lãnh khốc." Tần Vương không khỏi than.
Đây mới là Hạ Minh Chiêu mà hắn quen thuộc, cái người cùng Giản Tấn dây dưa không dứt kia...... Nói thật với hắn mà nói quá xa lạ!
Bất quá Hạ Minh Chiêu cứ như vậy mà vứt bỏ Tần Trung Hải, không lẽ không sợ làm những người theo phe y rụt rịch? Cho nên cũng sự việc Tần Trung Hải này, là thật hay giả cũng không thể xác định.
Tần Vương liền mang theo tâm tình tốt đẹp chìm sâu vào giấc ngủ.
Nhưng tâm tư này cũng chỉ kéo dài đến sáng ngày hôm sau.
Bởi nội dung trên 《 kinh thành nhật báo 》hôm nay đăng là chuyện về quan viên dung túng đệ đệ ở quê xâm chiếm ruộng đất người khác. Mà trùng hợp quan viên kia lại chính là thuộc hạ dưới trướng hắn!
Quan viên bình thường thành thật, cũng đặc biệt hiếu thuận. Mà phụ mẫu hắn lại vô cùng yêu thương đệ đệ dưới quê, đồ tốt gì cũng phải đem qua cho đệ đệ kia của hắn một phần, đệ đệ hắn cứ như vậy mà bị chiều đến hư, tính tình cũng càng thêm vô pháp vô thiên.
Đệ đệ của quan viên kia nhìn trúng một thuở ruộng tốt, liền bắt ép người khá bán cho gã với giá thấp, chủ thuở ruộng không chịu bán, gã liền sai hạ nhân đánh người......
Thật không khéo, chủ thưở ruộng kia bị đánh không mấy ngày liền qua đời, người nhà ôm thương tâm mà đi báo án, quan viên này dưới sự bức bách của phụ mẫu, giúp đỡ đệ đệ kháng án.
Quan viên kia cùng Huyện thái gia ở dưới quê có giao tình, bỏ ra chút tiền tài, liền giúp đệ đệ của quan viên kia thoát tội.
Chuyện này cũng là do hắc y vệ tra được, nhưng còn kịp tới xử trí, lúc này đã bị Giản Tấn lấy tới làm đề tài để viết.
Tần Vương cũng không biết 《 kinh thành nhật báo 》này là Giản Tấn viết, hắn nhìn đến người phía sau 《 kinh thành nhật báo 》này ngày đầu tiên thì nhằm vào Hạ Minh Chiêu, ngày hôm sau lại nhằm vào thuộc hạ bên cạnh mình, lập tức liền có một suy đoán —— người này chẳng lẽ là muốn đem danh tiếng của hắn và Hạ Minh Chiêu ra bôi xấu?