Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 4: Câu chuyện thế giới cha con 4
Edit + Beta: Sakura
Từ cục cảnh sát đi ra, Bách Hợp được tài xế taxi nhiệt tình đưa về nhà mình mới mua, cô tắm rửa sau đó ngủ một giấc thật ngon, mới chạng vạng tối mà thôi, quan hệ Lương Bình và con gái gã được phát tán rộng rãi trên mạng, tất cả bình luận đều mắng đôi cha con chó chết không biết xấu hổ này.
Bách Hợp vừa cười trộm vừa xem những lời bình luận này thì xong lòng rất hả giận.
Chuyện tình càng ngày càng hot, đây không phải thời đại cởi mở lắm, con gái bị cưỡng hiếp thì đã bị chỉ trỏ, mặc kệ cô gái ấy có phải người bị hại hay không, ngay cả cha nuôi con nhận cũng sẽ bị người ta mắng té tát chứ đừng nói đến loại cha con ruột, ảnh hưởng vô cùng lớn, đến mức không thể trở lại bình thường được mà càng khiến người ta tức giận hơn.
Bách Hợp làm xong hết việc lại vụng trộm trở lại nhà cũ để xem. Hiện tại Lương Tình không đi học nữa bởi vì nghe nói sau ngày đó cô ta đi học thì bị người ta chửi té tát, học sinh nam nhìn cô ta với ánh mắt dâm tà nên trong lòng vô cùng sợ hãi. Lúc này cô ta không dám đi học, đương nhiên trường học cũng không muốn có một học sinh không biết xấu hổ như cô ta, Lương Tình trở thành chuột chạy qua đường, Lương Bình thì lại sứt đầu mẻ trán, người trong công ty nhìn gã mang theo khinh thường, đã rất nhiều người không nghe lời gã như trước nữa. Trong lòng Lương Bình vừa hận vừa giận, gã biết tất cả đều do Bách Hợp sai, nhất định là ngày đó cô ta đi báo cảnh sát.
Lúc này gã vô cùng oán hận, khách sạn mà lúc trước gã và Lương Tình ở cũng đi ra thọc một đao, xác định hai cha con này ở trong khách sạn năm ngày bốn đêm sinh hoạt kích tình, thậm chí khách sạn còn có rất nhiều ảnh chụp bọn họ đang quan hệ, lúc này không thể nghi ngờ càng làm cho sự việc càng thêm nghiêm trọng. Quả thực cha con Lương Bình trở thành chuột chạy qua đường, mọi người hô đánh.
Lương Bình đang định bán công ty để cùng bảo bối cao chạy xa bay, thế nhưng giời thanh danh của gã rất xấu nên không ai thèm mua cả, mà tiền gã kiếm trước kia thì trong vòng một đêm không cánh mà bay, gã muốn đi ngân hàng kiểm tra thì người ngân hàng cố ý làm khó ga, đùa chơi gã mấy ngày mà vẫn chưa trả lời cho gã biết.
Thanh danh địa vị của Lương Bình trước kia khá tốt, đi đến chỗ nào đều có người nịnh hót, kể cả người ngân hàng đều coi gã như đại gia, thấy gã đều cúi đầu cười cười chứ nào như hôm nay coi thường gã.
Đến mức độ này Lương Bình rất hận Bách Hợp đồng thời cũng không khỏi hoài nghi chuyện giữa mình và bảo bối Tình Tình có phải đã sai rồi không? Nhất là khi gã về đến nhà nhìn vẻ mặt sợ hãi của Lương Tình, cô mới chỉ có mười bảy tuổi thôi, cái gì cũng chưa hiểu là do mình hại con bé.
Dưới sự đả kích luân phiêm này thì Lương Bình không gượng nổi, gã đã chán trường trong hôn nhân nhiều năm của mình, Lương Tình lại sùng bái thâm tình khiến gã u mê, lúc này khó khắn lắm gã mới được Lương Tình cứu rỗi từ trong vực thằm, nhưng rồi rất nhanh sự thật khiến gã hiểu được tình yêu của hai người chỉ là thứ dơ bẩn trong mắt người đời, tất nhiên Lương Bình bị đả kích nặng nề, áy náy với con gái ruột thịt của mình, rất sợ Lương Tình bị tổn thương đã khiến cho gã cảm thấy sợ hãi lại cảm giác sự hối hận gã không dám thừa nhận, điều này khiến Lương Bình ngã xuống.
Lương Tình lúc này không dám đi bệnh viện, thậm chí không dám bước chân ra khỏi nhà này rồi, trước kia cô là nữ thần trong lòng các nam sinh ngây thơ kia, nhưng chuyện hai cha con yêu nhau bị lôi ra, cô ta trở thành người đê tiện không biết xấu hổ.
Trước kia Lương Tình cho rằng cái này là tình yêu của mình không hề liên quan đến một ai cả, nhưng sự thật lại cho cô một cái bạt tai, cô biết rõ chính mình không thể bỏ qua ánh mắt của những người khác, hơn nữa cô sợ chuyện cha con cô ồn ào hơn thì cho dù sau này hai người có rời khỏi thành phố này đi chăng nữa thì cũng sẽ bịngười nhận ra, điều lo sợ này khiến Lương Tình lo nghĩ vẩn vơ.
Lúc này mỗi ngày Bách Hợp ngoại trừ khóc lóc trong buổi họp báo thì toàn bộ thời gian dùng để xem chuyện cười của đôi cha con Lương Tình, cô không hề có chút đồng cảm với Lương Tình loại con gái tiện nghi này, nhất là nghĩ đến phần sau của tình tiết câu chuyện thì cô càng hận không thể ra tay nặng hơn một tí, cô cũng định cho Lương Tình nếm cảm giác bị người cường bạo, đến lúc đó còn xem cô ta có thể để cho Lương Bình đê tiện kia chạm vào người hay không, thế nhưng trong khoảng thời gian này Bách Hợp không thể không nghĩ tới ăn miếng trả miếng có điều lại không có điều kiện ra tay, cũng không có nắm chắc sau này mình sai người hại Lương Tình không bị phát hiện ra, cho nên cô nhẫn nhịn.
Cô tới đây là vì nguyên chủ hả giận đấy chứ không phải tống mình vào ngục giam, cô không biết nhiệm vụ của mình lúc nào hoàn thành, hoặc lúc nào mới có thể trở về cái tinh không đen kịt kia, nếu vài năm sau cô mới trở về thì không phải ở trong ngục vài năm? Vì đôi cha con chó má kia mà giày vò mình thì không đáng, cho nên cô mới không nghĩ tới chuyện sai người cưỡng hiếp Lương Tình.
Lúc Bách Hợp thoải mái xem kịch vui thì cha con Lương Bình bị người bài xích. Công ty Lương Bình bị người ta có ý đồ phá hoại, không thể bán công ty trong chốc lát được, hơn nữa không biết tại sao công ty bị khám xét nhưng lại không xin được giúp đỡ, điều này khiến cho Lương Bình hăng hái thuận buồn xuôi gió cả đời ngoài trừ chuyện tình cảm ra bắt đầu cảm thấy thống khổ thất lạc.
Phương pháp trực tiếp hủy diệt một người đàn ông nhất, ngoài trừ phương diện tình cảm thất bại thì chính là sự nghiệp của anh ta khiến anh ta trắng tay. Rất nhanh Lương Bình nếm phải mùi vị bị người ta khinh bỉ, càng làm cho gã khó chịu nhất là người xung quanh sau khi biết chuyện gièm pha của cha con gã thì bắt đầu đùa giỡn gã.
Trừ khinh bỉ bên ngoài, hàng đêm cha con Lương Bình bị điện thoại quấy nhiễu, từ sáng đến tối chuông cửa reo không ngừng, coi như cha con gã không ra khỏi cửa cũng có người không ngừng tra tấn bọn hắn. Mà đồ ăn trong nhà luôn hết trong nhày, lúc ra khỏi cửa Lương Tình bị ném mấy thứ dơ bẩn vào người lại còn bị chửi nữa, điều này khiến cho một cô gái 17 tuổi như Lương Tình không chịu được nữa mà khóc rống lên nhưng không có một ai đồng tình với cô ta.
Nửa tháng sau, sau khi hai cha con đi ra ngoài rồi về thì thấy cửa khóa bị bẻ, cửa sổ bị đập phá, biện thự của gã bị ném đồ rác rưởi vào, dưới tình huống như thế , tình cảm kiên trinh của hai cha con không chịu được bởi sự thật, trải qua hai mươi ngày này tinh thần hai cha con gần như sụp đổ.
Từ cục cảnh sát đi ra, Bách Hợp được tài xế taxi nhiệt tình đưa về nhà mình mới mua, cô tắm rửa sau đó ngủ một giấc thật ngon, mới chạng vạng tối mà thôi, quan hệ Lương Bình và con gái gã được phát tán rộng rãi trên mạng, tất cả bình luận đều mắng đôi cha con chó chết không biết xấu hổ này.
Bách Hợp vừa cười trộm vừa xem những lời bình luận này thì xong lòng rất hả giận.
Chuyện tình càng ngày càng hot, đây không phải thời đại cởi mở lắm, con gái bị cưỡng hiếp thì đã bị chỉ trỏ, mặc kệ cô gái ấy có phải người bị hại hay không, ngay cả cha nuôi con nhận cũng sẽ bị người ta mắng té tát chứ đừng nói đến loại cha con ruột, ảnh hưởng vô cùng lớn, đến mức không thể trở lại bình thường được mà càng khiến người ta tức giận hơn.
Bách Hợp làm xong hết việc lại vụng trộm trở lại nhà cũ để xem. Hiện tại Lương Tình không đi học nữa bởi vì nghe nói sau ngày đó cô ta đi học thì bị người ta chửi té tát, học sinh nam nhìn cô ta với ánh mắt dâm tà nên trong lòng vô cùng sợ hãi. Lúc này cô ta không dám đi học, đương nhiên trường học cũng không muốn có một học sinh không biết xấu hổ như cô ta, Lương Tình trở thành chuột chạy qua đường, Lương Bình thì lại sứt đầu mẻ trán, người trong công ty nhìn gã mang theo khinh thường, đã rất nhiều người không nghe lời gã như trước nữa. Trong lòng Lương Bình vừa hận vừa giận, gã biết tất cả đều do Bách Hợp sai, nhất định là ngày đó cô ta đi báo cảnh sát.
Lúc này gã vô cùng oán hận, khách sạn mà lúc trước gã và Lương Tình ở cũng đi ra thọc một đao, xác định hai cha con này ở trong khách sạn năm ngày bốn đêm sinh hoạt kích tình, thậm chí khách sạn còn có rất nhiều ảnh chụp bọn họ đang quan hệ, lúc này không thể nghi ngờ càng làm cho sự việc càng thêm nghiêm trọng. Quả thực cha con Lương Bình trở thành chuột chạy qua đường, mọi người hô đánh.
Lương Bình đang định bán công ty để cùng bảo bối cao chạy xa bay, thế nhưng giời thanh danh của gã rất xấu nên không ai thèm mua cả, mà tiền gã kiếm trước kia thì trong vòng một đêm không cánh mà bay, gã muốn đi ngân hàng kiểm tra thì người ngân hàng cố ý làm khó ga, đùa chơi gã mấy ngày mà vẫn chưa trả lời cho gã biết.
Thanh danh địa vị của Lương Bình trước kia khá tốt, đi đến chỗ nào đều có người nịnh hót, kể cả người ngân hàng đều coi gã như đại gia, thấy gã đều cúi đầu cười cười chứ nào như hôm nay coi thường gã.
Đến mức độ này Lương Bình rất hận Bách Hợp đồng thời cũng không khỏi hoài nghi chuyện giữa mình và bảo bối Tình Tình có phải đã sai rồi không? Nhất là khi gã về đến nhà nhìn vẻ mặt sợ hãi của Lương Tình, cô mới chỉ có mười bảy tuổi thôi, cái gì cũng chưa hiểu là do mình hại con bé.
Dưới sự đả kích luân phiêm này thì Lương Bình không gượng nổi, gã đã chán trường trong hôn nhân nhiều năm của mình, Lương Tình lại sùng bái thâm tình khiến gã u mê, lúc này khó khắn lắm gã mới được Lương Tình cứu rỗi từ trong vực thằm, nhưng rồi rất nhanh sự thật khiến gã hiểu được tình yêu của hai người chỉ là thứ dơ bẩn trong mắt người đời, tất nhiên Lương Bình bị đả kích nặng nề, áy náy với con gái ruột thịt của mình, rất sợ Lương Tình bị tổn thương đã khiến cho gã cảm thấy sợ hãi lại cảm giác sự hối hận gã không dám thừa nhận, điều này khiến Lương Bình ngã xuống.
Lương Tình lúc này không dám đi bệnh viện, thậm chí không dám bước chân ra khỏi nhà này rồi, trước kia cô là nữ thần trong lòng các nam sinh ngây thơ kia, nhưng chuyện hai cha con yêu nhau bị lôi ra, cô ta trở thành người đê tiện không biết xấu hổ.
Trước kia Lương Tình cho rằng cái này là tình yêu của mình không hề liên quan đến một ai cả, nhưng sự thật lại cho cô một cái bạt tai, cô biết rõ chính mình không thể bỏ qua ánh mắt của những người khác, hơn nữa cô sợ chuyện cha con cô ồn ào hơn thì cho dù sau này hai người có rời khỏi thành phố này đi chăng nữa thì cũng sẽ bịngười nhận ra, điều lo sợ này khiến Lương Tình lo nghĩ vẩn vơ.
Lúc này mỗi ngày Bách Hợp ngoại trừ khóc lóc trong buổi họp báo thì toàn bộ thời gian dùng để xem chuyện cười của đôi cha con Lương Tình, cô không hề có chút đồng cảm với Lương Tình loại con gái tiện nghi này, nhất là nghĩ đến phần sau của tình tiết câu chuyện thì cô càng hận không thể ra tay nặng hơn một tí, cô cũng định cho Lương Tình nếm cảm giác bị người cường bạo, đến lúc đó còn xem cô ta có thể để cho Lương Bình đê tiện kia chạm vào người hay không, thế nhưng trong khoảng thời gian này Bách Hợp không thể không nghĩ tới ăn miếng trả miếng có điều lại không có điều kiện ra tay, cũng không có nắm chắc sau này mình sai người hại Lương Tình không bị phát hiện ra, cho nên cô nhẫn nhịn.
Cô tới đây là vì nguyên chủ hả giận đấy chứ không phải tống mình vào ngục giam, cô không biết nhiệm vụ của mình lúc nào hoàn thành, hoặc lúc nào mới có thể trở về cái tinh không đen kịt kia, nếu vài năm sau cô mới trở về thì không phải ở trong ngục vài năm? Vì đôi cha con chó má kia mà giày vò mình thì không đáng, cho nên cô mới không nghĩ tới chuyện sai người cưỡng hiếp Lương Tình.
Lúc Bách Hợp thoải mái xem kịch vui thì cha con Lương Bình bị người bài xích. Công ty Lương Bình bị người ta có ý đồ phá hoại, không thể bán công ty trong chốc lát được, hơn nữa không biết tại sao công ty bị khám xét nhưng lại không xin được giúp đỡ, điều này khiến cho Lương Bình hăng hái thuận buồn xuôi gió cả đời ngoài trừ chuyện tình cảm ra bắt đầu cảm thấy thống khổ thất lạc.
Phương pháp trực tiếp hủy diệt một người đàn ông nhất, ngoài trừ phương diện tình cảm thất bại thì chính là sự nghiệp của anh ta khiến anh ta trắng tay. Rất nhanh Lương Bình nếm phải mùi vị bị người ta khinh bỉ, càng làm cho gã khó chịu nhất là người xung quanh sau khi biết chuyện gièm pha của cha con gã thì bắt đầu đùa giỡn gã.
Trừ khinh bỉ bên ngoài, hàng đêm cha con Lương Bình bị điện thoại quấy nhiễu, từ sáng đến tối chuông cửa reo không ngừng, coi như cha con gã không ra khỏi cửa cũng có người không ngừng tra tấn bọn hắn. Mà đồ ăn trong nhà luôn hết trong nhày, lúc ra khỏi cửa Lương Tình bị ném mấy thứ dơ bẩn vào người lại còn bị chửi nữa, điều này khiến cho một cô gái 17 tuổi như Lương Tình không chịu được nữa mà khóc rống lên nhưng không có một ai đồng tình với cô ta.
Nửa tháng sau, sau khi hai cha con đi ra ngoài rồi về thì thấy cửa khóa bị bẻ, cửa sổ bị đập phá, biện thự của gã bị ném đồ rác rưởi vào, dưới tình huống như thế , tình cảm kiên trinh của hai cha con không chịu được bởi sự thật, trải qua hai mươi ngày này tinh thần hai cha con gần như sụp đổ.