Chuyện Tình Song Sinh
Chương 13: Trò Chơi Tình Nhân.
Tinh Khang mặt mày méo mó vì đống bài tập được giao về nhà. Đáng lẽ hiện tại cậu nên vui vì đang được đi ăn mới phải.
Tuyết Kì kéo tay Linh An chạy đến quán gần nhất.
_ Chỗ này nè Linh An, bánh tráng nướng ở đây siêu ngon!
Hai cô nữ sinh đến chọn món, Tuyết Kì nhanh tay lựa loại bánh cho riêng mình dù Linh An vẫn còn phân vân giữa loại phô mai và bơ.
_ Khang, em chọn gì? - Tuyết Kì quay đầu hỏi Tinh Khang đang đứng nhìn không khí.
_ Chị biết em không thích mà. - Cậu lắc đầu kèm ánh mắt lườm nguýt chị mình.
Quả thật trước giờ Tinh Khang ghét ăn nhất món bánh tráng nướng. Không phải vì nó không ngon mà do hồi bé, cậu ăn ẩu nên bị nghẹn và bây giờ nó được liệt vào danh sách đen trong lòng ẩm thực của cậu.
Không để tâm đến em trai, Tuyết Kì nhìn sang Linh An.
_ Nếu không biết chọn gì giữa hai loại, cậu có thể mua cả hai đó!
_ Mình sợ ăn không hết. - Linh An ngại ngùng.
_ Nếu vậy An chọn đầy đủ cũng được. Giá tầm bốn mươi nghìn, bao ngon luôn!
Tuyết Kì giơ ngón cái tỏ vẻ tuyệt vời. Linh An cũng hưởng ứng với cô mà chọn đầy đủ.
Sau khi nhận đồ ăn và trả tiền, nhóm bạn đi dọc khu phố để thưởng thức thêm nhiều món ăn đa dạng.
Chỉ mới đi chưa được một nửa khu phố, trên tay Tinh Khang đã là bánh trái, đồ nướng, kẹo ngọt,... Đến đây cũng biết hai cô nàng mua nhiều nhưng ăn lại chẳng bao nhiêu rồi dồn cho cậu chàng cầm hết.
Ở gần quầy mực nướng có sự kiện và khá đông người đã thu hút ba người. Linh An kéo Tuyết Kì và Tinh Khang đến đó rồi nhìn họ với ánh mắt mong chờ.
Thấy ánh mắt nài nỉ của cô, Tinh Khang cũng không kiềm được lòng mà đồng ý. Cậu đến hỏi quản lý thể lệ cuộc chơi rồi quay lại.
_ Sao nó giống trò chơi dành cho các cặp tình nhân quá vậy?
_ Ừ, nó là trò chơi cho các cặp yêu nhau mà.
Linh An không để ý đến mà nhìn về phía một cặp đôi yêu nhau đang nắm tay cười đùa. Bạn nam thỉnh thoảng còn hôn lên môi bạn nữ nhẹ nhàng nhưng nhanh nhẹn khiến Linh An đỏ mặt cúi đầu.
_ Cậu chơi không?
Tuyết Kì đứng chắn trước mặt Linh An làm cô giật mình lùi vài bước, va vào người Tinh Khang. Cô ngước lên nhìn người con trai cao hơn mình, một cánh tay còn đưa ra đỡ lấy eo vì sợ cô ngã.
Linh An nhìn Tinh Khang chăm chú không nỡ rời mắt. Cô như bị thu hút bởi sự dịu dàng và gương mặt của cậu đến mức nhịp tim ngày một tăng lên. Một cảm giác kì lạ thoáng qua lồng ngực khiến Linh An bối rối.
Tinh Khang thấy cô cứ nhìn mình mà chẳng nói gì nên khó hiểu.
_ Cậu... có ổn không? Không khỏe thì chúng ta đi về cũng được.
_ Mình ổn... - Linh An bối rối lùi khỏi người cậu. Miệng lắp bắp.
Tinh Khang thấy cô có vẻ ổn cũng an tâm, cười nói.
_ Hay chúng ta đi ăn tiếp? - Tinh Khang chỉ tay về phía quán mực nướng. - Mực nướng chỗ đó khá ngon, chúng ta đi...
Tinh Khang vừa nới vừa lê chân bước đi chừng hai bước thì bị ai đó níu kéo. Cậu quay lại thì thấy Linh An đang nắm lấy đồng phục của mình với đôi mắt thẹn thùng.
_ Mình muốn chơi... Tinh Khang có thể chơi cùng mình không?
_ Ừ... Được. Vậy chúng ta đi đăng kí.
Cậu dúi đống thức ăn vào tay Tuyết Kì rồi kéo tay cô đi vào đám đông. Cả hai vượt qua hai trò chơi đầu và lọt vào vòng chung kết.
_ Giỏi lắm. - Tinh Khang cười động viên thiếu nữ đang thở gấp vì mệt.
_ Tinh Khang cố lên, Linh An cố lên! Làm phát cho thắng luôn đi!
Tuyết Kì cầm xiên mực nướng trên tay, giơ cao để cổ vũ cặp đôi.
Tinh Khang được cổ vũ nhưng lại thấy xấu hổ, vội quay mặt vào trong vì không muốn nhận người quen.
Linh An bên cạnh đang che miệng không dám cười lớn. Cô rất vui vì sự quan tâm của Tuyết Kì dành cho mình. Linh An lắc nhẹ bàn tay đang được Tinh Khang nắm chặt vì có lời muốn nói với cậu.
_ Cảm ơn cậu vì lúc nãy, cùng cố gắng nha!
Thiếu nữ cười tươi, các chàng trai xung quanh cũng phải ngó nhìn vì sự xinh đẹp dịu dàng.
_ Tinh Khang, em trước giờ chơi trò bắn súng bao giờ cũng thua, lần này nhớ ngắm cho chuẩn nghe chưa?
_ Ai mượn nói ra vậy hả?
Người dẫn chương trình giới thiệu trò chơi tiếp theo. Cả hai phải buộc chung một tay với nhau rồi cùng nhắm bắn. Lúc này dù ghét đến mức nào thì cậu vẫn phải nhờ vào tài năng bán súng của Tuyết Kì.
Trò chơi bắt đầu, hai cặp đôi kia vừa bắt đầu đã bắn hạ được hai lon. Riêng Tinh Khang vẫn chưa bắn phát nào khiến mọi người khó hiểu.
_ Đưa súng lên cao thêm một chút!
Tinh Khang làm theo rồi bóp cò. Ngay lặp tức mục tiêu bị bắn hạ rơi xuống đất. Cứ như thế cậu và Linh An nhanh chóng bắn được năm lon Cola liên tiếp nhờ sự "cổ động" của Tuyết Kì.
Ban tổ chức gửi cho cặp đôi một chiếc hộp nhỏ. Linh An mở quà và nhận được hai chiếc vé đi du lịch ở một hòn đảo nổi tiếng tên Vinh.
Mọi người bất ngờ với sự đầu tư của chương trình. Những cặp đôi thua cuộc cũng bày tỏ sự tiếc nuối với chiếc vé.
Tuyết Kì sáng mắt ngưỡng mộ, không nhịn được liền cảm thán.
_ Chương trình giàu thật! Còn dư vé thì cho em một cái nữa ạ!
Tinh Khang đỏ mặt vì tiếng cười xung quanh. Cậu nhanh chóng kéo tay Linh An rời khỏi cô chị làm trò vì ở gần xấu hổ chết đi được.
Có lẽ Tinh Khang quên rằng nhờ chị mà mình mới thắng được, với cái tài bắn súng như cậu thì có để lon Cola trước mặt cũng lệch sang một bên.
Tuyết Kì kéo tay Linh An chạy đến quán gần nhất.
_ Chỗ này nè Linh An, bánh tráng nướng ở đây siêu ngon!
Hai cô nữ sinh đến chọn món, Tuyết Kì nhanh tay lựa loại bánh cho riêng mình dù Linh An vẫn còn phân vân giữa loại phô mai và bơ.
_ Khang, em chọn gì? - Tuyết Kì quay đầu hỏi Tinh Khang đang đứng nhìn không khí.
_ Chị biết em không thích mà. - Cậu lắc đầu kèm ánh mắt lườm nguýt chị mình.
Quả thật trước giờ Tinh Khang ghét ăn nhất món bánh tráng nướng. Không phải vì nó không ngon mà do hồi bé, cậu ăn ẩu nên bị nghẹn và bây giờ nó được liệt vào danh sách đen trong lòng ẩm thực của cậu.
Không để tâm đến em trai, Tuyết Kì nhìn sang Linh An.
_ Nếu không biết chọn gì giữa hai loại, cậu có thể mua cả hai đó!
_ Mình sợ ăn không hết. - Linh An ngại ngùng.
_ Nếu vậy An chọn đầy đủ cũng được. Giá tầm bốn mươi nghìn, bao ngon luôn!
Tuyết Kì giơ ngón cái tỏ vẻ tuyệt vời. Linh An cũng hưởng ứng với cô mà chọn đầy đủ.
Sau khi nhận đồ ăn và trả tiền, nhóm bạn đi dọc khu phố để thưởng thức thêm nhiều món ăn đa dạng.
Chỉ mới đi chưa được một nửa khu phố, trên tay Tinh Khang đã là bánh trái, đồ nướng, kẹo ngọt,... Đến đây cũng biết hai cô nàng mua nhiều nhưng ăn lại chẳng bao nhiêu rồi dồn cho cậu chàng cầm hết.
Ở gần quầy mực nướng có sự kiện và khá đông người đã thu hút ba người. Linh An kéo Tuyết Kì và Tinh Khang đến đó rồi nhìn họ với ánh mắt mong chờ.
Thấy ánh mắt nài nỉ của cô, Tinh Khang cũng không kiềm được lòng mà đồng ý. Cậu đến hỏi quản lý thể lệ cuộc chơi rồi quay lại.
_ Sao nó giống trò chơi dành cho các cặp tình nhân quá vậy?
_ Ừ, nó là trò chơi cho các cặp yêu nhau mà.
Linh An không để ý đến mà nhìn về phía một cặp đôi yêu nhau đang nắm tay cười đùa. Bạn nam thỉnh thoảng còn hôn lên môi bạn nữ nhẹ nhàng nhưng nhanh nhẹn khiến Linh An đỏ mặt cúi đầu.
_ Cậu chơi không?
Tuyết Kì đứng chắn trước mặt Linh An làm cô giật mình lùi vài bước, va vào người Tinh Khang. Cô ngước lên nhìn người con trai cao hơn mình, một cánh tay còn đưa ra đỡ lấy eo vì sợ cô ngã.
Linh An nhìn Tinh Khang chăm chú không nỡ rời mắt. Cô như bị thu hút bởi sự dịu dàng và gương mặt của cậu đến mức nhịp tim ngày một tăng lên. Một cảm giác kì lạ thoáng qua lồng ngực khiến Linh An bối rối.
Tinh Khang thấy cô cứ nhìn mình mà chẳng nói gì nên khó hiểu.
_ Cậu... có ổn không? Không khỏe thì chúng ta đi về cũng được.
_ Mình ổn... - Linh An bối rối lùi khỏi người cậu. Miệng lắp bắp.
Tinh Khang thấy cô có vẻ ổn cũng an tâm, cười nói.
_ Hay chúng ta đi ăn tiếp? - Tinh Khang chỉ tay về phía quán mực nướng. - Mực nướng chỗ đó khá ngon, chúng ta đi...
Tinh Khang vừa nới vừa lê chân bước đi chừng hai bước thì bị ai đó níu kéo. Cậu quay lại thì thấy Linh An đang nắm lấy đồng phục của mình với đôi mắt thẹn thùng.
_ Mình muốn chơi... Tinh Khang có thể chơi cùng mình không?
_ Ừ... Được. Vậy chúng ta đi đăng kí.
Cậu dúi đống thức ăn vào tay Tuyết Kì rồi kéo tay cô đi vào đám đông. Cả hai vượt qua hai trò chơi đầu và lọt vào vòng chung kết.
_ Giỏi lắm. - Tinh Khang cười động viên thiếu nữ đang thở gấp vì mệt.
_ Tinh Khang cố lên, Linh An cố lên! Làm phát cho thắng luôn đi!
Tuyết Kì cầm xiên mực nướng trên tay, giơ cao để cổ vũ cặp đôi.
Tinh Khang được cổ vũ nhưng lại thấy xấu hổ, vội quay mặt vào trong vì không muốn nhận người quen.
Linh An bên cạnh đang che miệng không dám cười lớn. Cô rất vui vì sự quan tâm của Tuyết Kì dành cho mình. Linh An lắc nhẹ bàn tay đang được Tinh Khang nắm chặt vì có lời muốn nói với cậu.
_ Cảm ơn cậu vì lúc nãy, cùng cố gắng nha!
Thiếu nữ cười tươi, các chàng trai xung quanh cũng phải ngó nhìn vì sự xinh đẹp dịu dàng.
_ Tinh Khang, em trước giờ chơi trò bắn súng bao giờ cũng thua, lần này nhớ ngắm cho chuẩn nghe chưa?
_ Ai mượn nói ra vậy hả?
Người dẫn chương trình giới thiệu trò chơi tiếp theo. Cả hai phải buộc chung một tay với nhau rồi cùng nhắm bắn. Lúc này dù ghét đến mức nào thì cậu vẫn phải nhờ vào tài năng bán súng của Tuyết Kì.
Trò chơi bắt đầu, hai cặp đôi kia vừa bắt đầu đã bắn hạ được hai lon. Riêng Tinh Khang vẫn chưa bắn phát nào khiến mọi người khó hiểu.
_ Đưa súng lên cao thêm một chút!
Tinh Khang làm theo rồi bóp cò. Ngay lặp tức mục tiêu bị bắn hạ rơi xuống đất. Cứ như thế cậu và Linh An nhanh chóng bắn được năm lon Cola liên tiếp nhờ sự "cổ động" của Tuyết Kì.
Ban tổ chức gửi cho cặp đôi một chiếc hộp nhỏ. Linh An mở quà và nhận được hai chiếc vé đi du lịch ở một hòn đảo nổi tiếng tên Vinh.
Mọi người bất ngờ với sự đầu tư của chương trình. Những cặp đôi thua cuộc cũng bày tỏ sự tiếc nuối với chiếc vé.
Tuyết Kì sáng mắt ngưỡng mộ, không nhịn được liền cảm thán.
_ Chương trình giàu thật! Còn dư vé thì cho em một cái nữa ạ!
Tinh Khang đỏ mặt vì tiếng cười xung quanh. Cậu nhanh chóng kéo tay Linh An rời khỏi cô chị làm trò vì ở gần xấu hổ chết đi được.
Có lẽ Tinh Khang quên rằng nhờ chị mà mình mới thắng được, với cái tài bắn súng như cậu thì có để lon Cola trước mặt cũng lệch sang một bên.