Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Chương 657: Không biết thế nào!
Vừa dứt lời, anh đã chặn đôi môi mình mong nhớ đã lâu, thành công chiếm đất.
Mà lần này Nam Tầm chẳng những không đẩy anh ra, còn chủ động đưa tay ôm cổ Diệp Sâm, nhiệt tình đáp lại anh.
Ngày đó Nam Tầm khi nhìn thấy Lăng Hoa Thanh và An Lan mất mạng thì trong lòng đã có lĩnh ngộ mới.
Đứng trước cái chết thì tất cả những chuyện vụn vặt đã trở nên không đáng Sợ nữa.
Cô đã không còn tình cảm với Cố Nam Thành, Diệp Sâm yêu cô nhiều năm, vẫn luôn chờ đợi cô nên bên cạnh chưa từng có người phụ nữ nào, vì sao cô không thể thử ở bên anh?
Cô không muốn trốn vào mai rùa nữa, đã ly hôn lại thì thế nào, từng sinh con thì thế nào, chẳng lẽ không có quyền được yêu sao?
Sự nhiệt tình của Nam Tầm làm Diệp Sâm kích động đến suýt cướp cò trong toilet.
Qua hồi lâu Diệp Sâm mới buông cô ra, dịu dàng dựa trán vào đầu cô: “Nam Tâm, nói cho tôi biết em đang có ý gì?"
Nam Tầm nói: “Diệp Sâm, chúng ta hẹn hò thử đi."
Diệp Sâm cười: “Trực tiếp nhảy qua bước hẹn hò, kết hôn đi."
Nam Tầm biết Diệp Sâm rất nghiêm túc nên cô mới chịu hẹn hò với anh thử xem, nhưng từng có một cuộc hôn nhân thất bại làm cô không muốn dễ dàng trao hết nữa.
Hai người yêu nhau đến mấy thì chỉ cần ở bên nhau sẽ xuất hiện đủ loại vấn đề, có cái giải quyết được, có cái không.
Diệp Sâm xuất ngoại nhiều năm, có khi Nam Tâm cũng không hiểu anh.
Cho nên hai chữ kết hôn này quá qua loa đối với họ.
Diệp Sâm như đã biết cô đang lo lắng cái gì, thế là nói: “Tôi biết em sẽ không chịu, vậy thì hẹn hò trước đi, trong khoảng thời gian này tôi sẽ cố gắng biểu hiện, nếu đạt tiêu chuẩn thì em không được chơi xấu."
Nam Tầm trêu chọc nói: “Vậy anh phải biểu hiện tốt một chút, anh quen biết em nhiều năm rồi chắc cũng biết em là người rất bắt bẻ, hơn nữa còn rất khó hầu hạ"
Diệp Sâm khẽ cười, trong tươi cười mang theo vài phần tà khí, anh cúi đầu phà hơi ra bên tai Nam Tâm: “Tôi sẽ cố gắng hầu hạ em thật tốt."
Câu nói này cực kỳ mập mờ, khiến vành tai Nam Tâm nóng lên, cô đẩy anh ra rồi mở cửa: “Chúng ta đi ra ngoài đi."
Lời nói này còn chưa dứt thì mấy người nép lên ván cửa nghe lén đã ngã vào.
Mọi người: “..." Nam Tâm càng lúng túng, nhấc chân đạp một phát lên mông Trần Uy. Trần Uy cố ý che mông "Ngao ngao' gọi, dáng vẻ làm ầm ïy như khi còn bé.
Diệp Sâm nắm tay Nam Tầm, nhìn đám người trẻ tuổi chật vật mà tuyên bố: “Tôi và chị Nam Tâm của mọi người đang hẹn hò, về sau nhìn thấy tôi phải gọi là
anh rể. Nam Tầm: “... Đám người không chút do dự: “Anh rể!"
Cơm còn chưa ăn xong thì Diệp Sâm đã dẫn Nam Tầm đi.
Lăng Kha vô cùng kích động nắm tay Thịnh Hoàn Hoàn: “Hoàn Hoàn, mấy ngày nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà chúng ta không biết vậy?"
Lăng Kha cảm thấy mình đã bỏ lỡ chuyện rất quan trọng. Bà tám Lăng Kha này còn không biết thì Thịnh Hoàn Hoàn càng không rõ.
Nhưng chị Nam Tầm nhất định đã xảy ra chuyện gì với Diệp Sâm, nếu không tại sao chị Nam Tâm lại đột nhiên chịu hẹn hò với Diệp Sâm?
Nam Tâm chịu bước ra bước này làm Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt vui mừng, cô tin tưởng Diệp Sâm sẽ không phụ lòng Nam Tầm.
Thấy Diệp Sâm và Nam Tầm đã rồi đi, Đường Dật cũng ngồi không yên nên đi đến bên tai Lăng Kha thấp giọng nói: “Chúng ta cũng đi đi!"
"Ừm? Nhưng tôi còn chưa ăn xong mà." Lăng Kha chỉ vào cái chén nhỏ còn chồng chất thật cao của mình.
Đường Dật lại dẫn cô đi ra ngoài: “Đừng ăn, nói xong thì tôi mời cô ăn đồ ngon."
Tim Lăng Kha đập thình thịch, rốt cuộc là chuyện gì mà gấp gáp như vậy? Lần trước sau khi cô đưa hắn về thì không có làm cái gì cả.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Mà lần này Nam Tầm chẳng những không đẩy anh ra, còn chủ động đưa tay ôm cổ Diệp Sâm, nhiệt tình đáp lại anh.
Ngày đó Nam Tầm khi nhìn thấy Lăng Hoa Thanh và An Lan mất mạng thì trong lòng đã có lĩnh ngộ mới.
Đứng trước cái chết thì tất cả những chuyện vụn vặt đã trở nên không đáng Sợ nữa.
Cô đã không còn tình cảm với Cố Nam Thành, Diệp Sâm yêu cô nhiều năm, vẫn luôn chờ đợi cô nên bên cạnh chưa từng có người phụ nữ nào, vì sao cô không thể thử ở bên anh?
Cô không muốn trốn vào mai rùa nữa, đã ly hôn lại thì thế nào, từng sinh con thì thế nào, chẳng lẽ không có quyền được yêu sao?
Sự nhiệt tình của Nam Tầm làm Diệp Sâm kích động đến suýt cướp cò trong toilet.
Qua hồi lâu Diệp Sâm mới buông cô ra, dịu dàng dựa trán vào đầu cô: “Nam Tâm, nói cho tôi biết em đang có ý gì?"
Nam Tầm nói: “Diệp Sâm, chúng ta hẹn hò thử đi."
Diệp Sâm cười: “Trực tiếp nhảy qua bước hẹn hò, kết hôn đi."
Nam Tầm biết Diệp Sâm rất nghiêm túc nên cô mới chịu hẹn hò với anh thử xem, nhưng từng có một cuộc hôn nhân thất bại làm cô không muốn dễ dàng trao hết nữa.
Hai người yêu nhau đến mấy thì chỉ cần ở bên nhau sẽ xuất hiện đủ loại vấn đề, có cái giải quyết được, có cái không.
Diệp Sâm xuất ngoại nhiều năm, có khi Nam Tâm cũng không hiểu anh.
Cho nên hai chữ kết hôn này quá qua loa đối với họ.
Diệp Sâm như đã biết cô đang lo lắng cái gì, thế là nói: “Tôi biết em sẽ không chịu, vậy thì hẹn hò trước đi, trong khoảng thời gian này tôi sẽ cố gắng biểu hiện, nếu đạt tiêu chuẩn thì em không được chơi xấu."
Nam Tầm trêu chọc nói: “Vậy anh phải biểu hiện tốt một chút, anh quen biết em nhiều năm rồi chắc cũng biết em là người rất bắt bẻ, hơn nữa còn rất khó hầu hạ"
Diệp Sâm khẽ cười, trong tươi cười mang theo vài phần tà khí, anh cúi đầu phà hơi ra bên tai Nam Tâm: “Tôi sẽ cố gắng hầu hạ em thật tốt."
Câu nói này cực kỳ mập mờ, khiến vành tai Nam Tâm nóng lên, cô đẩy anh ra rồi mở cửa: “Chúng ta đi ra ngoài đi."
Lời nói này còn chưa dứt thì mấy người nép lên ván cửa nghe lén đã ngã vào.
Mọi người: “..." Nam Tâm càng lúng túng, nhấc chân đạp một phát lên mông Trần Uy. Trần Uy cố ý che mông "Ngao ngao' gọi, dáng vẻ làm ầm ïy như khi còn bé.
Diệp Sâm nắm tay Nam Tầm, nhìn đám người trẻ tuổi chật vật mà tuyên bố: “Tôi và chị Nam Tâm của mọi người đang hẹn hò, về sau nhìn thấy tôi phải gọi là
anh rể. Nam Tầm: “... Đám người không chút do dự: “Anh rể!"
Cơm còn chưa ăn xong thì Diệp Sâm đã dẫn Nam Tầm đi.
Lăng Kha vô cùng kích động nắm tay Thịnh Hoàn Hoàn: “Hoàn Hoàn, mấy ngày nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà chúng ta không biết vậy?"
Lăng Kha cảm thấy mình đã bỏ lỡ chuyện rất quan trọng. Bà tám Lăng Kha này còn không biết thì Thịnh Hoàn Hoàn càng không rõ.
Nhưng chị Nam Tầm nhất định đã xảy ra chuyện gì với Diệp Sâm, nếu không tại sao chị Nam Tâm lại đột nhiên chịu hẹn hò với Diệp Sâm?
Nam Tâm chịu bước ra bước này làm Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt vui mừng, cô tin tưởng Diệp Sâm sẽ không phụ lòng Nam Tầm.
Thấy Diệp Sâm và Nam Tầm đã rồi đi, Đường Dật cũng ngồi không yên nên đi đến bên tai Lăng Kha thấp giọng nói: “Chúng ta cũng đi đi!"
"Ừm? Nhưng tôi còn chưa ăn xong mà." Lăng Kha chỉ vào cái chén nhỏ còn chồng chất thật cao của mình.
Đường Dật lại dẫn cô đi ra ngoài: “Đừng ăn, nói xong thì tôi mời cô ăn đồ ngon."
Tim Lăng Kha đập thình thịch, rốt cuộc là chuyện gì mà gấp gáp như vậy? Lần trước sau khi cô đưa hắn về thì không có làm cái gì cả.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!