Công Chúa Giả Livestream Làm Ruộng
Chương 182
"Vũ đạo này thoạt nhìn tính thực dụng hơn là thưởng thức nghệ thuật đấy...”
Nhưng không ai có thể phủ nhận kiếm vũ này không rung động, cảnh đẹp vui mắt còn có người đẹp phụ trợ.
Tra lưỡi kiếm vào vỏ, múa xong. Trang Sinh Hiểu Mộng không am hiểu khiêu vũ, nhưng kiếm vũ cũng là khiêu vũ, không ai có thể nói kiếm vũ của cô không đạt tiêu chuẩn.
"Trang Sinh Hiểu Mộng!!"
Trong nháy mắt tiếng hô như sấm rền, người xem dưới sân khấu hô to tên Trang Sinh Hiểu Mộng. Ban giám khảo cũng bái phục, đồng loạt cho điểm cao nhất.
DTV
Trang Sinh Thi Thi cảm giác không chân thật, tại sao Trang Sinh Hiểu Mộng lại thắng cô ta?
"Trang Sinh Hiểu Mộng "Kiếm vũ" kia cũng coi như là múa sao?"
Trong mắt cô, Trang Sinh Hiểu Mộng không phải đang múa. Động tác tay chân không dịu dàng nghệ thuật, quá mạnh mẽ, cứng nhắc không thể xem là khiêu vũ được.
Qua loa thành như vậy còn có thể được điểm cao, cô muốn khiếu nại, khiếu nại Trang Sinh Hiểu Mộng đầu cơ trục lợi.
"Trang Sinh Hiểu Mộng không sánh bằng cô ta!"
Nhưng tổ chương trình cũng không cho Trang Sinh Thi Thi thời gian khiếu nại, lập tức bắt đầu phần tỷ thí tiếp theo. Diễn xuất.
Trang Sinh Hiểu Mộng được sắp xếp lên sân khấu trước.
Trang Sinh Thi Thi hung hăng nhìn chằm chằm Trang Sinh Hiểu Mộng, thầm nghĩ: "Trang Sinh Hiểu Mộng không thể diễn xuất, EQ của cô ta thấp như vậy, nhân duyên kém như vậy, lỡ lại rút trúng một màn biểu diễn cần diễn xuất...”
Có lẽ hệ thống nghe được tiếng lòng của cô, giây tiếp theo màn hình lớn xuất hiện: "Con gái vì đau lòng mẹ bệnh qua đời mà khóc lớn."
Chỉ có một câu, không có thiết lập rõ ràng, cũng không có nội dung vở kịch, toàn bộ dựa vào bản thân người diễn. Toàn hội trường nhất thời yên tĩnh, sau hậu trường đang ồn ào. Một số người xem nước Cửu Hạ bức xúc, màn biểu diễn này thật quá đáng.
Bởi vì ở Cửu Hạ mọi người đều biết, hoàng hậu bị bệnh qua đời không lâu sau khi sinh hạ công chúa nhỏ.
Mọi người đều biết, Trang Sinh Hiểu Mộng là công chúa giả không có quan hệ huyết thống với hoàng đế Cửu Hạ.
“Cố tình làm khó người ta, đổi phần thi đi."
"Ba lần bảy lượt làm những chiêu trò này, tổ chương trình các ngươi đang cố ý phải không?"
"Thật là ghê tởm, dùng phần thi để vạch lại vết sẹo của người khác."
"Ta cảm thấy diễn xuất này rất tốt, hàng giả kia chiếm không vị trí công chúa nhiều năm như vậy, cho dù là diễn, cũng phải khóc thương cho hoàng hậu chứ xem như để xin lỗi."
"Cái quần què."
"Làm sao đấy, lúc làm con gái người ta thì vui sướng, hiện tại bảo khóc cho hoàng hậu một chút thì quá đáng lắm ư?”
"Thôi đi, loại hàng giả này làm gì có tư cách khóc cho Hoàng hậu, Hoàng hậu biết được sợ là sẽ chê ghê tởm.”
"Mẹ kiếp, có diễn hay không cũng không thích, chọn thế nào cũng không đúng.”
"Đổi đi, đổi chủ đề khác đi."
Mấy nghìn tỷ người xem nhìn bóng người trên sân khấu kia, chờ biểu hiện của cô.
Trang Sinh Hiểu Mộng nhẹ nhàng nói: "Ta bỏ cuộc."
"Bỏ cuộc?!"
"Không nghe nhầm chứ?"
"Công chúa giả chắc là chột dạ!"
"Cô ta đâu có dám diễn, cô ta xứng sao?"
Trên mạng mắng chửi bản thân tàn bạo, nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng không hề biết. Cô không cần biểu diễn lui ra phía sau, nhường chỗ cho Trang Sinh Thi Thi.
Trang Sinh Thi Thi không khỏi đắc ý, chỉ vào Trang Sinh Hiểu Mộng lớn tiếng chất vấn: "Chẳng phải cô nói mình không chột dạ ư?"
"Ta cần gì phải so nữa, ta đủ điểm rồi." Trang Sinh Hiểu Mộng nghi hoặc hỏi: "Còn nữa việc này thì liên quan gì đến mẫu hậu cô?"
Trang Sinh Thi Thi bị câu trả lời vô liêm sỉ này của Trang Sinh Hiểu Mộng chấn động, trong lúc nhất thời lại không biết nên nhằm vào câu nào trước.
"Cô ta, dám nói đủ điểm rồi?"
"Không có quan hệ đến mẫu hậu sao? Cô đừng quên mẫu hậu vì chăm sóc cô mới bệnh chết."
Trang Sinh Thi Thi càng nói càng lớn tiếng: "Hôm nay ta phải đứng trên sân khấu này, vạch trần bộ mặt thật của cô, để cô cút khỏi mắt ta."
"Cô, có dám tỷ thí diễn xuất đến cùng không?"
Nhưng không ai có thể phủ nhận kiếm vũ này không rung động, cảnh đẹp vui mắt còn có người đẹp phụ trợ.
Tra lưỡi kiếm vào vỏ, múa xong. Trang Sinh Hiểu Mộng không am hiểu khiêu vũ, nhưng kiếm vũ cũng là khiêu vũ, không ai có thể nói kiếm vũ của cô không đạt tiêu chuẩn.
"Trang Sinh Hiểu Mộng!!"
Trong nháy mắt tiếng hô như sấm rền, người xem dưới sân khấu hô to tên Trang Sinh Hiểu Mộng. Ban giám khảo cũng bái phục, đồng loạt cho điểm cao nhất.
DTV
Trang Sinh Thi Thi cảm giác không chân thật, tại sao Trang Sinh Hiểu Mộng lại thắng cô ta?
"Trang Sinh Hiểu Mộng "Kiếm vũ" kia cũng coi như là múa sao?"
Trong mắt cô, Trang Sinh Hiểu Mộng không phải đang múa. Động tác tay chân không dịu dàng nghệ thuật, quá mạnh mẽ, cứng nhắc không thể xem là khiêu vũ được.
Qua loa thành như vậy còn có thể được điểm cao, cô muốn khiếu nại, khiếu nại Trang Sinh Hiểu Mộng đầu cơ trục lợi.
"Trang Sinh Hiểu Mộng không sánh bằng cô ta!"
Nhưng tổ chương trình cũng không cho Trang Sinh Thi Thi thời gian khiếu nại, lập tức bắt đầu phần tỷ thí tiếp theo. Diễn xuất.
Trang Sinh Hiểu Mộng được sắp xếp lên sân khấu trước.
Trang Sinh Thi Thi hung hăng nhìn chằm chằm Trang Sinh Hiểu Mộng, thầm nghĩ: "Trang Sinh Hiểu Mộng không thể diễn xuất, EQ của cô ta thấp như vậy, nhân duyên kém như vậy, lỡ lại rút trúng một màn biểu diễn cần diễn xuất...”
Có lẽ hệ thống nghe được tiếng lòng của cô, giây tiếp theo màn hình lớn xuất hiện: "Con gái vì đau lòng mẹ bệnh qua đời mà khóc lớn."
Chỉ có một câu, không có thiết lập rõ ràng, cũng không có nội dung vở kịch, toàn bộ dựa vào bản thân người diễn. Toàn hội trường nhất thời yên tĩnh, sau hậu trường đang ồn ào. Một số người xem nước Cửu Hạ bức xúc, màn biểu diễn này thật quá đáng.
Bởi vì ở Cửu Hạ mọi người đều biết, hoàng hậu bị bệnh qua đời không lâu sau khi sinh hạ công chúa nhỏ.
Mọi người đều biết, Trang Sinh Hiểu Mộng là công chúa giả không có quan hệ huyết thống với hoàng đế Cửu Hạ.
“Cố tình làm khó người ta, đổi phần thi đi."
"Ba lần bảy lượt làm những chiêu trò này, tổ chương trình các ngươi đang cố ý phải không?"
"Thật là ghê tởm, dùng phần thi để vạch lại vết sẹo của người khác."
"Ta cảm thấy diễn xuất này rất tốt, hàng giả kia chiếm không vị trí công chúa nhiều năm như vậy, cho dù là diễn, cũng phải khóc thương cho hoàng hậu chứ xem như để xin lỗi."
"Cái quần què."
"Làm sao đấy, lúc làm con gái người ta thì vui sướng, hiện tại bảo khóc cho hoàng hậu một chút thì quá đáng lắm ư?”
"Thôi đi, loại hàng giả này làm gì có tư cách khóc cho Hoàng hậu, Hoàng hậu biết được sợ là sẽ chê ghê tởm.”
"Mẹ kiếp, có diễn hay không cũng không thích, chọn thế nào cũng không đúng.”
"Đổi đi, đổi chủ đề khác đi."
Mấy nghìn tỷ người xem nhìn bóng người trên sân khấu kia, chờ biểu hiện của cô.
Trang Sinh Hiểu Mộng nhẹ nhàng nói: "Ta bỏ cuộc."
"Bỏ cuộc?!"
"Không nghe nhầm chứ?"
"Công chúa giả chắc là chột dạ!"
"Cô ta đâu có dám diễn, cô ta xứng sao?"
Trên mạng mắng chửi bản thân tàn bạo, nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng không hề biết. Cô không cần biểu diễn lui ra phía sau, nhường chỗ cho Trang Sinh Thi Thi.
Trang Sinh Thi Thi không khỏi đắc ý, chỉ vào Trang Sinh Hiểu Mộng lớn tiếng chất vấn: "Chẳng phải cô nói mình không chột dạ ư?"
"Ta cần gì phải so nữa, ta đủ điểm rồi." Trang Sinh Hiểu Mộng nghi hoặc hỏi: "Còn nữa việc này thì liên quan gì đến mẫu hậu cô?"
Trang Sinh Thi Thi bị câu trả lời vô liêm sỉ này của Trang Sinh Hiểu Mộng chấn động, trong lúc nhất thời lại không biết nên nhằm vào câu nào trước.
"Cô ta, dám nói đủ điểm rồi?"
"Không có quan hệ đến mẫu hậu sao? Cô đừng quên mẫu hậu vì chăm sóc cô mới bệnh chết."
Trang Sinh Thi Thi càng nói càng lớn tiếng: "Hôm nay ta phải đứng trên sân khấu này, vạch trần bộ mặt thật của cô, để cô cút khỏi mắt ta."
"Cô, có dám tỷ thí diễn xuất đến cùng không?"