Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu Sủng Tận Trời
Chương 1225: Ăn cơm với tiểu thịt tươi (3)
“Khó mà làm được, bạn trai chị sẽ ghen. Lần trước cậu cũng thấy đó, trở về chị không dễ chịu tí nào!” Kỷ Hi Nguyệt nhắc nhở cậu ta việc lần trước cô chạy trốn.
“Anh ấy đối xử với chị có tốt không? Có thể bạo lực gia đình không? Nếu thật sự không tốt với chị, học tỷ, chị có thể chia tay, ngàn vạn đừng để bản thân chịu ấm ức được không?” Trần Á Nam tức khắc khẩn trương nói.
Kỷ Hi Nguyệt dở khóc dở cười, nói: “Cậu nghĩ đi đâu vậy. Anh ấy đối xử với chị rất tốt, chỉ là khi đó chị hơi sợ anh ấy mà thôi. Chẳng qua hiện tại không sợ, anh ấy cũng sẽ không nhỏ mọn như vậy. Có thể nói tình cảm của bọn chị đã rất vững chắc và ổn định, chỉ cần thời cơ tới, chị sẽ gả cho anh ấy.”
Kỷ Hi Nguyệt lộ ra vẻ mặt mộng ảo, khiến Trần Á Nam biết cô chỉ yêu Triệu Húc Hàn.
Trần Á Nam tức khắc cảm thấy chua xót trong lòng, vội nói: “Anh ấy có thật sự tốt vậy không? Tốt đến mức học tỷ phải gả cho anh ấy? Không phải chị còn trẻ sao, không cần gấp vậy, có lẽ sẽ có người đàn ông càng tốt xuất hiện.” Ví như em, như em!
“Chị nhận định sẽ không sai. Cậu còn nhỏ, chuyện tình cảm còn chưa hiểu, đừng tưởng rằng nhất thời đầu nóng lên chính là tình yêu. Có đôi khi mê luyến và tình yêu hoàn toàn là hai việc khác nhau. Cậu đó, giờ phải làm việc cho tốt đi, tương lai còn sợ không có phụ nữ à?” Kỷ Hi Nguyệt găp khối thịt cho cậu ta.
“Học tỷ, sao chị giống mẹ em vậy!” Trần Á Nam quá buồn bực.
“Chị là chị cậu! Không phải mẹ.” Kỷ Hi Nguyệt buồn cười, nói: “Đúng rồi, nói vài việc nghiêm túc đi. Chị có một người bạn là phóng viên đài truyền hình Cảng Long, cô ấy muốn phỏng vấn cậu, cậu cảm thấy thế nào?”
“Phỏng vấn? Em, em không làm được! Em cũng không biết nói gì.” Trần Á Nam tức khắc vò đầu.
“Phỏng vấn tự nhiên sẽ chuẩn bị tốt vấn đề, còn sẽ cho em xem qua, thật ra chính là diễn kịch mà thôi, làm chút tú.” Kỷ Hi Nguyệt giải thích.
Trần Á Nam lập tức nói: “Học tỷ, đây không phải việc công ty quyết định hả? Em nghe chị là được.”
“Việc này không có tiền, là bán cho bạn bè một ân tình, cậu không đồng ý cũng không sao. Chẳng qua đài truyền hình Cảng Long là tổ chức lớn, phỏng vấn cậu cũng nhất định sẽ kéo theo nhiều người hâm mộ cho cậu, sẽ có càng nhiều người bất đồng giai cấp biết cậu, chỉ có lợi chứ không có hại gì với cậu.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
“Học tỷ, đều nghe theo chị, chị sắp xếp là được. Đừng nói sưu tầm, lên núi đao xuống chảo dầu em cũng đi.” Trần Á Nam rốt cuộc vẫn là người trẻ tuổi, lập tức nhiệt huyết lên.
Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Vậy được, khi quay về chị sẽ sắp xếp. Còn nữa, lấy vài ảnh chụp có ký tên tới đây, rất nhiều người bạn nói chị muốn ảnh chụp ký tên của cậu.”
“Việc này dễ lắm. Trong công ty có đống lớn ảnh chụp, em ký tên là được.” Trần Á Nam lập tức đồng ý.
Một bữa cơm ăn trong không khí vui sướng, Kỷ Hi Nguyệt cũng nói không ít kế hoạch sau này với Trần Á Nam, để Trần Á Nam cũng trừng lớn đôi mắt. Không nghĩ tới đại tiểu thư này có dã tâm lớn thế, muốn trở thành nhân vật số một trong giới giải trí.
Vậy không phải rất nhanh cậu ta có thể trở thành đương gia tiểu đán? Trần Á Nam nháy mắt cảm thấy việc may mắn nhất đời này chính là gặp học tỷ này. Nếu không phải cô ra tay, chưa kể cúc hoa của cậu ta sẽ khó giữ được mà chỉ sợ sau này cũng sẽ có bóng ma, thậm chí bị uy hiếp từ từ.
Cô là ân nhân cứu mạng của cậu ta, lại là đại quý nhân của cậu ta. Đời này cậu ta nhất định nhớ kỹ ân tình này, báo đáp cô cho tốt.
Lúc ăn cơm sắp kết thúc, đột nhiên có hai thiếu nữ chạy tới, hưng phấn nhìn Trần Á Nam, nói: “Anh, anh là Trần Á Nam! Chúng tôi đều rất thích anh, có thể cho chúng tôi chụp ảnh chung một tấm không?”
“Anh ấy đối xử với chị có tốt không? Có thể bạo lực gia đình không? Nếu thật sự không tốt với chị, học tỷ, chị có thể chia tay, ngàn vạn đừng để bản thân chịu ấm ức được không?” Trần Á Nam tức khắc khẩn trương nói.
Kỷ Hi Nguyệt dở khóc dở cười, nói: “Cậu nghĩ đi đâu vậy. Anh ấy đối xử với chị rất tốt, chỉ là khi đó chị hơi sợ anh ấy mà thôi. Chẳng qua hiện tại không sợ, anh ấy cũng sẽ không nhỏ mọn như vậy. Có thể nói tình cảm của bọn chị đã rất vững chắc và ổn định, chỉ cần thời cơ tới, chị sẽ gả cho anh ấy.”
Kỷ Hi Nguyệt lộ ra vẻ mặt mộng ảo, khiến Trần Á Nam biết cô chỉ yêu Triệu Húc Hàn.
Trần Á Nam tức khắc cảm thấy chua xót trong lòng, vội nói: “Anh ấy có thật sự tốt vậy không? Tốt đến mức học tỷ phải gả cho anh ấy? Không phải chị còn trẻ sao, không cần gấp vậy, có lẽ sẽ có người đàn ông càng tốt xuất hiện.” Ví như em, như em!
“Chị nhận định sẽ không sai. Cậu còn nhỏ, chuyện tình cảm còn chưa hiểu, đừng tưởng rằng nhất thời đầu nóng lên chính là tình yêu. Có đôi khi mê luyến và tình yêu hoàn toàn là hai việc khác nhau. Cậu đó, giờ phải làm việc cho tốt đi, tương lai còn sợ không có phụ nữ à?” Kỷ Hi Nguyệt găp khối thịt cho cậu ta.
“Học tỷ, sao chị giống mẹ em vậy!” Trần Á Nam quá buồn bực.
“Chị là chị cậu! Không phải mẹ.” Kỷ Hi Nguyệt buồn cười, nói: “Đúng rồi, nói vài việc nghiêm túc đi. Chị có một người bạn là phóng viên đài truyền hình Cảng Long, cô ấy muốn phỏng vấn cậu, cậu cảm thấy thế nào?”
“Phỏng vấn? Em, em không làm được! Em cũng không biết nói gì.” Trần Á Nam tức khắc vò đầu.
“Phỏng vấn tự nhiên sẽ chuẩn bị tốt vấn đề, còn sẽ cho em xem qua, thật ra chính là diễn kịch mà thôi, làm chút tú.” Kỷ Hi Nguyệt giải thích.
Trần Á Nam lập tức nói: “Học tỷ, đây không phải việc công ty quyết định hả? Em nghe chị là được.”
“Việc này không có tiền, là bán cho bạn bè một ân tình, cậu không đồng ý cũng không sao. Chẳng qua đài truyền hình Cảng Long là tổ chức lớn, phỏng vấn cậu cũng nhất định sẽ kéo theo nhiều người hâm mộ cho cậu, sẽ có càng nhiều người bất đồng giai cấp biết cậu, chỉ có lợi chứ không có hại gì với cậu.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
“Học tỷ, đều nghe theo chị, chị sắp xếp là được. Đừng nói sưu tầm, lên núi đao xuống chảo dầu em cũng đi.” Trần Á Nam rốt cuộc vẫn là người trẻ tuổi, lập tức nhiệt huyết lên.
Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Vậy được, khi quay về chị sẽ sắp xếp. Còn nữa, lấy vài ảnh chụp có ký tên tới đây, rất nhiều người bạn nói chị muốn ảnh chụp ký tên của cậu.”
“Việc này dễ lắm. Trong công ty có đống lớn ảnh chụp, em ký tên là được.” Trần Á Nam lập tức đồng ý.
Một bữa cơm ăn trong không khí vui sướng, Kỷ Hi Nguyệt cũng nói không ít kế hoạch sau này với Trần Á Nam, để Trần Á Nam cũng trừng lớn đôi mắt. Không nghĩ tới đại tiểu thư này có dã tâm lớn thế, muốn trở thành nhân vật số một trong giới giải trí.
Vậy không phải rất nhanh cậu ta có thể trở thành đương gia tiểu đán? Trần Á Nam nháy mắt cảm thấy việc may mắn nhất đời này chính là gặp học tỷ này. Nếu không phải cô ra tay, chưa kể cúc hoa của cậu ta sẽ khó giữ được mà chỉ sợ sau này cũng sẽ có bóng ma, thậm chí bị uy hiếp từ từ.
Cô là ân nhân cứu mạng của cậu ta, lại là đại quý nhân của cậu ta. Đời này cậu ta nhất định nhớ kỹ ân tình này, báo đáp cô cho tốt.
Lúc ăn cơm sắp kết thúc, đột nhiên có hai thiếu nữ chạy tới, hưng phấn nhìn Trần Á Nam, nói: “Anh, anh là Trần Á Nam! Chúng tôi đều rất thích anh, có thể cho chúng tôi chụp ảnh chung một tấm không?”