Gặp Bạn Trai Cũ Khi Du Học, Làm Sao Đây?
Chương 25
Mượn lực đứng dậy xong, tôi rút tay khỏi tay Lục Kha Tri ngay, sau đó xoa bụng ợ một hơi dài thoải mái, rồi vặn lại hắn: “Tôi lớn hơn anh đó, gọi anh mau.”
Lục Kha Tri nhìn tôi, gật đầu: “Được thôi, anh trai nhỏ à.”
Tôi ọe một tiếng: “Anh trai nhỏ gì chứ, anh lướt Weibo nhiều quá đấy, tởm chết được.”
Lục Kha Tri rất vui khi thấy tôi nôn mửa, hắn vừa ngâm nga một bài hát vừa lúc lắc đầu bước ra ngoài.
Tôi đi theo sau, thong dong nhàn rỗi móc điện thoại ra, định hỏi dò Quý Đồng về tình hình trao đổi giữa anh ta và Chu Trú, nhưng gửi tin nhắn đi rồi mà không thấy Quý Đồng trả lời lại, thế là tiện thể lướt story của bạn bè trên wechat luôn.
Kết quả xem chưa được bao lâu thì thấy Lục Kha Tri đăng một bức ảnh lên story, trong ảnh là tay cầm nĩa xiên nem rán của tôi và một bàn đồ ăn ngon, kèm theo dòng chữ ngắn gọn xúc tích: Ăn cơm.
Nguyên tắc của tôi là cứ thấy sẽ nhấn like, vậy nên tôi đã like cho hắn, đang định lướt tiếp xuống dưới, thì chợt phát hiện ngoài bình luận của bọn Vương Hướng Tiền và Lộ Dao, còn có một bình luận đến từ acc “Tôi như hạt bụi”.
【Là cậu ta à? Hai người làm hòa rồi hả?】
Tôi sửng sốt, nghĩ mãi mới nhớ ra “Tôi như hạt bụi ” là ai.
Tôi nhớ hình như hồi năm hai đại học, tự dưng người này add tôi, tin nhắn add friend chỉ ghi là một người bạn học cùng trường.
Sau khi chấp nhận lời mời kết bạn, tôi đã hỏi đối phương là ai, nhưng không nhận được câu trả lời, thế là tôi thử lướt story của người ta xem có thể phát hiện ra chút gì không, nhưng nó trống không.
Sau đó do quá lu bu nên tôi đã quên bén mất chuyện này, thỉnh thoảng lại thấy người đó bình luận dưới story của Lục Kha Tri, tôi nghĩ nếu đối phương quen biết Lục Kha Tri, vậy chắc là bạn học rồi, nên kệ luôn.
Thế nhưng tôi vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ, bởi vì cách người này tương tác dưới story của Lục Kha Tri rất quái dị.
Ví dụ như lúc tôi và Lục Kha Tri mới yêu nhau, hắn thường xuyên đăng story trên wechat. Có hôm Lục Kha Tri đăng【Xem phim với một quả lê】kèm ảnh chụp của bộ phim đó, người này bèn bình luận【Đừng xem nữa】.
Hoặc khi Lục Kha Tri đăng ảnh bóng lưng bị che bởi một cái đầu heo của tôi, đối phương lại bình luận【Ôi chao】.
Sau vài lần, tôi nảy ra ý định hỏi thử Lục Kha Tri, nhưng trước giờ hắn chưa từng trả lời người này, còn tôi lại hay quên, cứ thế kéo đến tận khi chia tay mà vẫn không hỏi được.
Sau này tôi xóa wechat của Lục Kha Tri, không thể xem mấy thứ này nữa nên quên hẳn người đó luôn.
Hiện giờ đã add wechat của nhau, tôi lại thấy được nó, để thỏa mãn sự tò mò của mình, tôi lập tức gọi Lục Kha Tri, hỏi hắn “Tôi như hạt bụi” này là ai.
Kết quả, Lục Kha Tri ngẩn người xem điện thoại một hồi lâu, rồi ngước lên nhìn tôi mờ mịt: “Anh không quen.”
Tôi ngạc nhiên “hả” một tiếng, Lục Kha Tri giải thích: “Bình thường story của anh có rất nhiều bình luận và like, anh hiếm khi xem lắm. Nếu anh không chú thích gì, vậy có thể không phải là bạn bè đâu, nhưng sao đối phương biết người trong ảnh là em nhỉ?”
Nói xong đầu ngón tay hắn nhấn mạnh vào story của “Tôi như hạt bụi”, hình như muốn tìm hiểu thử, nhưng story của người này vẫn trống không như cũ.
Lục Kha Tri hơi nhướng mày, gửi một tin nhắn cho “Tôi như hạt bụi” qua wechat.
【Xin lỗi, bạn là ai vậy?】
Không ai trả lời.
Tôi vừa xua tay vừa dán mắt vào một quán kem treo nguyên hàng ốc quế bên đường: “Có thể là bạn học thần bí nào đó, thôi bỏ đi, chúng ta ăn kem giúp bình tĩnh lại nhé.”
Tôi cảm thấy mấy bước nãy giờ đi để tiêu cơm vừa đủ cho tôi nhét thêm một ly kem nữa, tuyệt cú mèo.
Lời này đã thu hút sự chú ý của Lục Kha Tri, hắn ngẩng đầu, hơi híp mắt lại, độc mồm độc miệng nói: “Trì Lê, có thể em là chuyển kiếp của yêu tinh heo thật đấy.”
Tôi nghe thế thì nổi điên lên, lập tức giơ tay đập bộp một cái vào lưng hắn: “Anh câm miệng đi.”
Lục Kha Tri gào thảm một tiếng, sau đó chống lưng hít hà: “Em đánh trúng eo anh rồi!”
Tôi nhún vai: “Ngại quá, yêu tinh heo như chúng tôi không có eo, nên không biết eo con người các anh ở chỗ nào cả, lỡ tay làm anh bị thương à, xin lỗi nhé.”
Sợ bị Lục Kha Tri trả thù, tôi vội chạy vào trong quán kem, thấy Lục Kha Tri đang điên tiết trừng mình qua cửa kính, bèn quay lưng lại, lén lút hả hê một hồi.
Ăn hết kem, đi dạo về phòng cũng đã gần bảy giờ.
Sau khi về phòng, tôi dọn dẹp một lúc, xong xuôi mới nhận được tin nhắn trả lời của Quý Đồng.
【Xin lỗi giờ mới đọc được tin, tôi an ủi Tiểu Trú rồi.】
Mới đó đã gọi Tiểu Trú rồi hả?
Tôi cảm thấy có gì đó sai sai, nhưng không biết sai chỗ nào, đành gửi cho anh ta icon ngón tay cái kèm dòng chữ cảm ơn.
Lục Kha Tri nhìn tôi, gật đầu: “Được thôi, anh trai nhỏ à.”
Tôi ọe một tiếng: “Anh trai nhỏ gì chứ, anh lướt Weibo nhiều quá đấy, tởm chết được.”
Lục Kha Tri rất vui khi thấy tôi nôn mửa, hắn vừa ngâm nga một bài hát vừa lúc lắc đầu bước ra ngoài.
Tôi đi theo sau, thong dong nhàn rỗi móc điện thoại ra, định hỏi dò Quý Đồng về tình hình trao đổi giữa anh ta và Chu Trú, nhưng gửi tin nhắn đi rồi mà không thấy Quý Đồng trả lời lại, thế là tiện thể lướt story của bạn bè trên wechat luôn.
Kết quả xem chưa được bao lâu thì thấy Lục Kha Tri đăng một bức ảnh lên story, trong ảnh là tay cầm nĩa xiên nem rán của tôi và một bàn đồ ăn ngon, kèm theo dòng chữ ngắn gọn xúc tích: Ăn cơm.
Nguyên tắc của tôi là cứ thấy sẽ nhấn like, vậy nên tôi đã like cho hắn, đang định lướt tiếp xuống dưới, thì chợt phát hiện ngoài bình luận của bọn Vương Hướng Tiền và Lộ Dao, còn có một bình luận đến từ acc “Tôi như hạt bụi”.
【Là cậu ta à? Hai người làm hòa rồi hả?】
Tôi sửng sốt, nghĩ mãi mới nhớ ra “Tôi như hạt bụi ” là ai.
Tôi nhớ hình như hồi năm hai đại học, tự dưng người này add tôi, tin nhắn add friend chỉ ghi là một người bạn học cùng trường.
Sau khi chấp nhận lời mời kết bạn, tôi đã hỏi đối phương là ai, nhưng không nhận được câu trả lời, thế là tôi thử lướt story của người ta xem có thể phát hiện ra chút gì không, nhưng nó trống không.
Sau đó do quá lu bu nên tôi đã quên bén mất chuyện này, thỉnh thoảng lại thấy người đó bình luận dưới story của Lục Kha Tri, tôi nghĩ nếu đối phương quen biết Lục Kha Tri, vậy chắc là bạn học rồi, nên kệ luôn.
Thế nhưng tôi vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ, bởi vì cách người này tương tác dưới story của Lục Kha Tri rất quái dị.
Ví dụ như lúc tôi và Lục Kha Tri mới yêu nhau, hắn thường xuyên đăng story trên wechat. Có hôm Lục Kha Tri đăng【Xem phim với một quả lê】kèm ảnh chụp của bộ phim đó, người này bèn bình luận【Đừng xem nữa】.
Hoặc khi Lục Kha Tri đăng ảnh bóng lưng bị che bởi một cái đầu heo của tôi, đối phương lại bình luận【Ôi chao】.
Sau vài lần, tôi nảy ra ý định hỏi thử Lục Kha Tri, nhưng trước giờ hắn chưa từng trả lời người này, còn tôi lại hay quên, cứ thế kéo đến tận khi chia tay mà vẫn không hỏi được.
Sau này tôi xóa wechat của Lục Kha Tri, không thể xem mấy thứ này nữa nên quên hẳn người đó luôn.
Hiện giờ đã add wechat của nhau, tôi lại thấy được nó, để thỏa mãn sự tò mò của mình, tôi lập tức gọi Lục Kha Tri, hỏi hắn “Tôi như hạt bụi” này là ai.
Kết quả, Lục Kha Tri ngẩn người xem điện thoại một hồi lâu, rồi ngước lên nhìn tôi mờ mịt: “Anh không quen.”
Tôi ngạc nhiên “hả” một tiếng, Lục Kha Tri giải thích: “Bình thường story của anh có rất nhiều bình luận và like, anh hiếm khi xem lắm. Nếu anh không chú thích gì, vậy có thể không phải là bạn bè đâu, nhưng sao đối phương biết người trong ảnh là em nhỉ?”
Nói xong đầu ngón tay hắn nhấn mạnh vào story của “Tôi như hạt bụi”, hình như muốn tìm hiểu thử, nhưng story của người này vẫn trống không như cũ.
Lục Kha Tri hơi nhướng mày, gửi một tin nhắn cho “Tôi như hạt bụi” qua wechat.
【Xin lỗi, bạn là ai vậy?】
Không ai trả lời.
Tôi vừa xua tay vừa dán mắt vào một quán kem treo nguyên hàng ốc quế bên đường: “Có thể là bạn học thần bí nào đó, thôi bỏ đi, chúng ta ăn kem giúp bình tĩnh lại nhé.”
Tôi cảm thấy mấy bước nãy giờ đi để tiêu cơm vừa đủ cho tôi nhét thêm một ly kem nữa, tuyệt cú mèo.
Lời này đã thu hút sự chú ý của Lục Kha Tri, hắn ngẩng đầu, hơi híp mắt lại, độc mồm độc miệng nói: “Trì Lê, có thể em là chuyển kiếp của yêu tinh heo thật đấy.”
Tôi nghe thế thì nổi điên lên, lập tức giơ tay đập bộp một cái vào lưng hắn: “Anh câm miệng đi.”
Lục Kha Tri gào thảm một tiếng, sau đó chống lưng hít hà: “Em đánh trúng eo anh rồi!”
Tôi nhún vai: “Ngại quá, yêu tinh heo như chúng tôi không có eo, nên không biết eo con người các anh ở chỗ nào cả, lỡ tay làm anh bị thương à, xin lỗi nhé.”
Sợ bị Lục Kha Tri trả thù, tôi vội chạy vào trong quán kem, thấy Lục Kha Tri đang điên tiết trừng mình qua cửa kính, bèn quay lưng lại, lén lút hả hê một hồi.
Ăn hết kem, đi dạo về phòng cũng đã gần bảy giờ.
Sau khi về phòng, tôi dọn dẹp một lúc, xong xuôi mới nhận được tin nhắn trả lời của Quý Đồng.
【Xin lỗi giờ mới đọc được tin, tôi an ủi Tiểu Trú rồi.】
Mới đó đã gọi Tiểu Trú rồi hả?
Tôi cảm thấy có gì đó sai sai, nhưng không biết sai chỗ nào, đành gửi cho anh ta icon ngón tay cái kèm dòng chữ cảm ơn.