Gặp Lại Sau Năm Năm
Chương 19: Dùng v* kẹp gậy th*t
Edit by Mon
Hoắc Mộ đưa Cận Quan Quan về nhà, trước khi bước xuống xe, cô lấy ra điện thoại, nói: “Nếu chúng ta muốn duy trì mối quan hệ bạn giường tốt đẹp thì trao đổi phương thức liên hệ đi, lần trước anh đã kéo Wechat em vào danh sách đen, vậy phải liên lạc bằng cách nào?” Hoắc Mộ nghe thế liền cầm lấy điện thoại cô, anh click mở Wechat đưa tài khoản mình trở lại như bình thường. "Thực xin lỗi, lần trước anh nghĩ em đã có bạn trai, nên sợ sẽ quấy rầy em.” Nhớ lại, anh hận không thể đánh chết mình, tối hôm đó anh đã uống rất nhiều rượu, mơ mơ màng màng kéo cô vào danh sách đen. Cận Quan Quan lộ ra biểu tình không lạnh không nhạt, chỉ ‘ừ’ một tiếng, rồi cất điện thoại, rồi lại hỏi anh: “Phải chờ đến khi ‘bà dì’ đi qua, em mới được tìm anh sao?”
Bạn giường cũng phải có bộ dáng của bạn giường. Thấy Hoắc Mộ không đáp lời mình, cô tức giận đem hết đồ vật xuống xe, đi vào trong. Một lát sau, điện thoại cô bỗng nhận được tin nhắn Wechat của Hoắc Mộ: [Lúc nào tìm anh cũng được.] Cô cười hì hì, bước vào, hận kỳ kinh nguyệt của cô không kết thúc ngay lập tức, nếu không cô có thể tùy ý thao chết anh, bắt anh phải gọi cô hai tiếng ‘ba ơi!’ Thời điểm Cận Quan Quan vừa về nhà, con mèo Anh lông ngắn đã nhảy lên đùi cô, sau đó chạy tới chạy lui. Đêm qua Cận Quan Quan không trở về, nó cho rằng cô đã vứt bỏ nó, nên không ngừng cọ cọ chân cô. Cận Quan Quan đặt mấy món đồ trên đất, bế con mèo lên, vươn tay vuốt ve lông nó: “Tiểu Béo, mami báo cho con một tin vui, mami và ba con có khả năng tái hợp đó, hì hì, thật vui quá đi!” Mộ Tư: …… Buổi tối, Cận Quan Quan nhớ Hoắc Mộ đến mức không khắc chế được, cuối cùng gửi Wechat cho anh, hỏi: “Tối nay anh muốn ăn gì?Vừa vặn em có mua bò bít tết, nhưng em không biết nấu, anh có muốn đến nhà em nấu cho em ăn không?Em mời anh một bữa.” Hoắc Mộ hồi âm một chữ ‘được’. Cận Quan Quan kích động không chịu nổi. Trong khi chờ anh đến, cô tranh thủ lấy ra một bộ váy ngủ màu đen gợi cảm, cổ áo khai mở thật rộng. Bộ váy này quá ngắn, chỉ chạm đến mông, nếu cô động một chút, hoặc nâng hai tay lên, nó sẽ nhấc lên.Cô thấy nó đã đủ dụ hoặc, liền hài lòng mặc vào, yên tâm chờ Hoắc Mộ. Một lát sau, Hoắc Mộ đi đến nhà cô, ấn chuông cửa. Cánh cửa vừa mở ra, một cơ thể quyến rũ nhân tâm tức khắc đập vào mắt anh. Hoắc Mộ thấy Cận Quan Quan ăn mặc thành cái dạng này, hỏi: “Em muốn mời anh tới ăn cơm thật sao?” Cận Quan Quan cười giải thích: “Em vừa mới tắm xong, thuận tiện mặc luôn váy ngủ, em luôn mặc như vậy khi ở nhà, anh vào đi.” Hoắc Mộ theo sau Cận Quan Quan vào nhà. Cô thấy con mèo Anh lông ngắn nhanh chóng chạy đến chỗ Hoắc Mộ, phe phẩy cái đuôi, cọ cọ chân anh. Cận Quan Quan đóng cửa, nói: “Nó là con mèo em nuôi, gọi là Mộ Tư. Anh nên tránh xa nó một chút, con mèo này rất sợ người lạ, người lạ rất dễ bị nó cào, tính tình nó cực kỳ hung hăng.” Cô vừa nói xong, thì xoay người lại, kết quả nhìn thấy con mèo đã bị anh ôm vào trong ngực, còn xoa đầu nó. Còn con mèo kia không có dáng vẻ gì gọi là khó chịu, thậm chí còn yêu thích chết được, gương mặt nó thoải mái đến mức thả lỏng. Cận Quan Quan có cảm giác bị phản bội. Mẹ nó! Con mèo háo sắc, phụ nữ muốn chạm vào thì tỏ thái độ. Còn soái ca chạm vào thì tự mình hiến thân. Mà soái ca đó là người đàn ông của cô. Bấy lâu nay nuôi dưỡng nó để nhận được kết quả này đây. Hoắc Mộ ôm con mèo đi vào, Cận Quan Quan chỉ phòng bếp, nói: “Em đã mua sẵn nguyên liệu, nhưng em sẽ không nấu.” Anh nghe được lời này liền buông con mèo xuống, vén tay áo bước vào phòng bếp rửa tay thật sạch, chuẩn bị làm cơm Tây cho cô. Khi đang rửa sạch nguyên liệu, anh bỗng cất tiếng hỏi, ngữ điệu có chút không vui: “Em không nấu cơm, vậy bình thường ăn cơm như thế nào?” “Cơm hộp nha, mấy tiệm cơm trong phạm vi trăm dặm em đã ghé qua. Thỉnh thoảng không muốn ăn cơm hộp, em sẽ đi ăn lẩu, thịt nướng.”“Không tốt cho sức khỏe.” Hoắc Mộ nói một câu. Cận Quan Quan hừ lạnh: “Năm đó em cũng muốn nấu cơm, nhưng anh không cho em nấu, anh nói anh sẽ luôn nấu cơm cho em. Cuối cùng thì sao?Cuối cùng em không biết nấu cơm, bây giờ còn bị anh nói ăn cơm hộp không tốt.” Hoắc Mộ không trả lời, anh đã từng nói muốn nấu cơm cho cô, nấu cả đời. Đáng tiếc, chỉ có thể nói là do tạo hóa trêu ngươi. Không lâu sau, Hoắc Mộ đã nấu xong. Hai người cùng nhau ăn bò bít tết và uống rượu vang. Hoắc Mộ thu dọn, chuẩn bị rửa chén cho cô. Lúc anh đi ra ngoài, con mèo chân dài Mộ Tư đã chạy đến chỗ anh, muốn anh ôm. Cận Quan Quan cảm thấy ghen ghét vô cùng. Cô đang ghen với một con mèo. Đêm nay, con mèo này thật sự muốn cùng cô tranh sủng. Cận Quan Quan nói: “Anh ở lại đây một đêm đi, em thấy mèo nhà em rất thích anh, nếu anh đi, nó sẽ buồn lắm.” Hoắc Mộ vuốt ve con mèo, giương mắt lên nhìn cô, mở miệng nói ‘được’. Cận Quan Quan nghe anh đã đồng ý, lập tức chạy vào phòng, lấy cho anh một bộ quần áo ngủ tình lữ mua lúc đi dạo phố. Cô đưa cho anh, nói: “Anh tắm rửa đi, đây là đồ mới. Hôm trước đang trong thời gian giảm giá 50%, em liền mua nó, đây là bộ đồ cặp với em.” Hoắc Mộ nhận lấy quần áo, đi vào phòng tắm, thấy vật dụng rửa mặt gì đó đều là đồ mới. Cận Quan Quan thấy anh đi vào phòng tắm của mình, trong lòng không khỏi vui vẻ. Nhưng khi chứng kiến Mộ Tư vứt hết liêm sỉ, muốn theo anh vào trong, cô liền cảm thấy bực bội. Cô nhanh chóng đóng cửa lại, không để nó vào được. Sau đó, cô nằm trên giường chờ Hoắc Mộ. Đàn ông tắm rửa không rắc rối như phụ nữ, cũng không mất quá nhiều thời gian để gội đầu, nên Hoắc Mộ rất nhanh đã tắm xong. Cận Quan Quan nhìn anh ăn mặc áo ngủ mình mua, không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt. Cô nằm õng ẹo trên giường, dây áo trên vai kéo xuống, cô không mặc nội y, cho nên đầu ngực màu đỏ tươi lộ ra trong không khí, cô còn cố ý không kéo dây áo lên. Hoắc Mộ thấy được nụ hồng anh đứng thẳng, hơn phân nửa bầu vú trắng nõn hiện ra trước mắt anh. Cận Quan Quan nhìn ánh mắt thâm thúy của anh, cô vươn tay đến vú mình, ngón tay không ngừng lôi kéo đầu ngực, cất lên thanh âm dụ hoặc hỏi: “Muốn liếm sao?” Hoắc Mộ đi đến, kéo dây áo lên, nói bằng thanh âm đầy nghĩa khí: “Em còn trong kỳ kinh nguyệt, nhịn một chút.” Cận Quan Quan : … Cô khó chịu sờ đũng quần anh, phát hiện anh đã có phản ứng, gậy thịt thô to chống lên biến đũng quần thành một cái lều nhỏ. Đôi tay vừa vuốt vừa mở miệng khiêu khích: “‘Bà dì’ em đến thì đã sao? Trên cơ thể người phụ nữ không phải chỉ có một động. Em còn có miệng, có ngực. Anh bắn trên vú em đi. Tinh dịch bắn lên vú sẽ rất giống sữa. Vú em rất ngứa, chỉ muốn được ngậm thôi.” Tay Cận Quan Quan không hề nhàn rỗi, cô kéo dây áo xuống, cầm tay anh đặt lên vú mình, ấn xuống. Ý tứ rõ ràng là kêu anh bóp vú cô đi. Hoắc Mộ nắn bóp hai cái vú bự, nhào nặn thành các hình dạng khác nhau, ngón tay cùng ngón giữa lôi kéo đầu vú, làm đầu vú cứng lên. Cận Quan Quan ngậm gậy thịt vào miệng, cô giống như đang thưởng thức một món ăn mỹ vị, dùng đầu lưỡi liếm mã mắt, rồi ma sát một vòng rồi lại một vòng. Hoắc Mộ chịu không nổi chế trụ cằm cô, gậy thịt trong miệng làm theo tư thế vận động pít-tông, liên tục ra ra vào vào. Cận Quan Quan có cảm giác như yết hầu của mình đang bị thao lộng, tốc độ quá nhanh, thứ trong miệng cô cũng quá lớn, thậm chí còn sưng to một vòng. Đến lúc bắn ra, cả hai không kịp phòng ngừa, một cổ tinh dịch bắn thẳng vào miệng Cận Quan Quan, cô không nuốt vào hoàn toàn khiến một ít tinh dịch từ khóe miệng chảy ra. Hoắc Mộ rút gậy thịt từ miệng cô. Cận Quan Quan chỉ vào đầu vú mình, nói: “Chỗ này rất ngứa, muốn được anh hút.” Anh ngồi xổm xuống, hai tay phủ lên bầu vú, sau đó mở miệng ngậm một bên đầu vú bên phải. Bộ dáng của anh lúc này hệt như đứa bé đang bú sữa mẹ, anh hung hăng ngậm mút làm đầu vú sưng to. Cận Quan Quan thoải mái, ngón tay luồng vào mái tóc anh. Anh vừa ngậm vừa vuốt ve tay cô. Tay anh giống như có mang điện, mơn trớn lòng bàn tay cô. Đầu vú còn bị răng anh cắn, Cận Quan Quan cảm thấy thoải mái không chịu được, miệng chỉ biết phát ra thanh âm rên rỉ. Trong khi Hoắc Mộ mút vú cho cô, gậy thịt bên dưới cũng ngẩng đầu. Cận Quan Quan đẩy anh ra, nghiêng người nằm trên giường, nói: “Em dùng vú kẹp cho anh.” Khi còn học cao trung, hai người cũng đã từng thử qua tư thế này, vú cô khi đó không nhỏ, nên có thể dễ dàng kẹp lấy gậy thịt. Mỗi khi Hoắc Mộ có ham muốn trong lúc cô đang hành kinh, cô sẽ dùng vú mình để giúp anh bắn.” Nghĩ đến khoái cảm khi gậy thịt bị bầu vú mềm mại bao bọc, Hoắc Mộ lên giường, đè cô dưới thân, đặt gậy thịt lên khe ngực. Cận Quan Quan lập tức siết chặt hai bên ngực, kẹp lấy thân gậy. Sau đó liên tục cọ xát. Hoắc Mộ nhìn bộ dạng dâm đãng của cô, hạ thể muốn nổ mạnh, cuối cùng, tinh dịch từ mã mắt bắn ra. Bầu vú đẫy đà và đầu vú dính đầy bạch trọc. Nhìn qua cực kỳ dâm mĩ.
Hoắc Mộ đưa Cận Quan Quan về nhà, trước khi bước xuống xe, cô lấy ra điện thoại, nói: “Nếu chúng ta muốn duy trì mối quan hệ bạn giường tốt đẹp thì trao đổi phương thức liên hệ đi, lần trước anh đã kéo Wechat em vào danh sách đen, vậy phải liên lạc bằng cách nào?” Hoắc Mộ nghe thế liền cầm lấy điện thoại cô, anh click mở Wechat đưa tài khoản mình trở lại như bình thường. "Thực xin lỗi, lần trước anh nghĩ em đã có bạn trai, nên sợ sẽ quấy rầy em.” Nhớ lại, anh hận không thể đánh chết mình, tối hôm đó anh đã uống rất nhiều rượu, mơ mơ màng màng kéo cô vào danh sách đen. Cận Quan Quan lộ ra biểu tình không lạnh không nhạt, chỉ ‘ừ’ một tiếng, rồi cất điện thoại, rồi lại hỏi anh: “Phải chờ đến khi ‘bà dì’ đi qua, em mới được tìm anh sao?”
Bạn giường cũng phải có bộ dáng của bạn giường. Thấy Hoắc Mộ không đáp lời mình, cô tức giận đem hết đồ vật xuống xe, đi vào trong. Một lát sau, điện thoại cô bỗng nhận được tin nhắn Wechat của Hoắc Mộ: [Lúc nào tìm anh cũng được.] Cô cười hì hì, bước vào, hận kỳ kinh nguyệt của cô không kết thúc ngay lập tức, nếu không cô có thể tùy ý thao chết anh, bắt anh phải gọi cô hai tiếng ‘ba ơi!’ Thời điểm Cận Quan Quan vừa về nhà, con mèo Anh lông ngắn đã nhảy lên đùi cô, sau đó chạy tới chạy lui. Đêm qua Cận Quan Quan không trở về, nó cho rằng cô đã vứt bỏ nó, nên không ngừng cọ cọ chân cô. Cận Quan Quan đặt mấy món đồ trên đất, bế con mèo lên, vươn tay vuốt ve lông nó: “Tiểu Béo, mami báo cho con một tin vui, mami và ba con có khả năng tái hợp đó, hì hì, thật vui quá đi!” Mộ Tư: …… Buổi tối, Cận Quan Quan nhớ Hoắc Mộ đến mức không khắc chế được, cuối cùng gửi Wechat cho anh, hỏi: “Tối nay anh muốn ăn gì?Vừa vặn em có mua bò bít tết, nhưng em không biết nấu, anh có muốn đến nhà em nấu cho em ăn không?Em mời anh một bữa.” Hoắc Mộ hồi âm một chữ ‘được’. Cận Quan Quan kích động không chịu nổi. Trong khi chờ anh đến, cô tranh thủ lấy ra một bộ váy ngủ màu đen gợi cảm, cổ áo khai mở thật rộng. Bộ váy này quá ngắn, chỉ chạm đến mông, nếu cô động một chút, hoặc nâng hai tay lên, nó sẽ nhấc lên.Cô thấy nó đã đủ dụ hoặc, liền hài lòng mặc vào, yên tâm chờ Hoắc Mộ. Một lát sau, Hoắc Mộ đi đến nhà cô, ấn chuông cửa. Cánh cửa vừa mở ra, một cơ thể quyến rũ nhân tâm tức khắc đập vào mắt anh. Hoắc Mộ thấy Cận Quan Quan ăn mặc thành cái dạng này, hỏi: “Em muốn mời anh tới ăn cơm thật sao?” Cận Quan Quan cười giải thích: “Em vừa mới tắm xong, thuận tiện mặc luôn váy ngủ, em luôn mặc như vậy khi ở nhà, anh vào đi.” Hoắc Mộ theo sau Cận Quan Quan vào nhà. Cô thấy con mèo Anh lông ngắn nhanh chóng chạy đến chỗ Hoắc Mộ, phe phẩy cái đuôi, cọ cọ chân anh. Cận Quan Quan đóng cửa, nói: “Nó là con mèo em nuôi, gọi là Mộ Tư. Anh nên tránh xa nó một chút, con mèo này rất sợ người lạ, người lạ rất dễ bị nó cào, tính tình nó cực kỳ hung hăng.” Cô vừa nói xong, thì xoay người lại, kết quả nhìn thấy con mèo đã bị anh ôm vào trong ngực, còn xoa đầu nó. Còn con mèo kia không có dáng vẻ gì gọi là khó chịu, thậm chí còn yêu thích chết được, gương mặt nó thoải mái đến mức thả lỏng. Cận Quan Quan có cảm giác bị phản bội. Mẹ nó! Con mèo háo sắc, phụ nữ muốn chạm vào thì tỏ thái độ. Còn soái ca chạm vào thì tự mình hiến thân. Mà soái ca đó là người đàn ông của cô. Bấy lâu nay nuôi dưỡng nó để nhận được kết quả này đây. Hoắc Mộ ôm con mèo đi vào, Cận Quan Quan chỉ phòng bếp, nói: “Em đã mua sẵn nguyên liệu, nhưng em sẽ không nấu.” Anh nghe được lời này liền buông con mèo xuống, vén tay áo bước vào phòng bếp rửa tay thật sạch, chuẩn bị làm cơm Tây cho cô. Khi đang rửa sạch nguyên liệu, anh bỗng cất tiếng hỏi, ngữ điệu có chút không vui: “Em không nấu cơm, vậy bình thường ăn cơm như thế nào?” “Cơm hộp nha, mấy tiệm cơm trong phạm vi trăm dặm em đã ghé qua. Thỉnh thoảng không muốn ăn cơm hộp, em sẽ đi ăn lẩu, thịt nướng.”“Không tốt cho sức khỏe.” Hoắc Mộ nói một câu. Cận Quan Quan hừ lạnh: “Năm đó em cũng muốn nấu cơm, nhưng anh không cho em nấu, anh nói anh sẽ luôn nấu cơm cho em. Cuối cùng thì sao?Cuối cùng em không biết nấu cơm, bây giờ còn bị anh nói ăn cơm hộp không tốt.” Hoắc Mộ không trả lời, anh đã từng nói muốn nấu cơm cho cô, nấu cả đời. Đáng tiếc, chỉ có thể nói là do tạo hóa trêu ngươi. Không lâu sau, Hoắc Mộ đã nấu xong. Hai người cùng nhau ăn bò bít tết và uống rượu vang. Hoắc Mộ thu dọn, chuẩn bị rửa chén cho cô. Lúc anh đi ra ngoài, con mèo chân dài Mộ Tư đã chạy đến chỗ anh, muốn anh ôm. Cận Quan Quan cảm thấy ghen ghét vô cùng. Cô đang ghen với một con mèo. Đêm nay, con mèo này thật sự muốn cùng cô tranh sủng. Cận Quan Quan nói: “Anh ở lại đây một đêm đi, em thấy mèo nhà em rất thích anh, nếu anh đi, nó sẽ buồn lắm.” Hoắc Mộ vuốt ve con mèo, giương mắt lên nhìn cô, mở miệng nói ‘được’. Cận Quan Quan nghe anh đã đồng ý, lập tức chạy vào phòng, lấy cho anh một bộ quần áo ngủ tình lữ mua lúc đi dạo phố. Cô đưa cho anh, nói: “Anh tắm rửa đi, đây là đồ mới. Hôm trước đang trong thời gian giảm giá 50%, em liền mua nó, đây là bộ đồ cặp với em.” Hoắc Mộ nhận lấy quần áo, đi vào phòng tắm, thấy vật dụng rửa mặt gì đó đều là đồ mới. Cận Quan Quan thấy anh đi vào phòng tắm của mình, trong lòng không khỏi vui vẻ. Nhưng khi chứng kiến Mộ Tư vứt hết liêm sỉ, muốn theo anh vào trong, cô liền cảm thấy bực bội. Cô nhanh chóng đóng cửa lại, không để nó vào được. Sau đó, cô nằm trên giường chờ Hoắc Mộ. Đàn ông tắm rửa không rắc rối như phụ nữ, cũng không mất quá nhiều thời gian để gội đầu, nên Hoắc Mộ rất nhanh đã tắm xong. Cận Quan Quan nhìn anh ăn mặc áo ngủ mình mua, không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt. Cô nằm õng ẹo trên giường, dây áo trên vai kéo xuống, cô không mặc nội y, cho nên đầu ngực màu đỏ tươi lộ ra trong không khí, cô còn cố ý không kéo dây áo lên. Hoắc Mộ thấy được nụ hồng anh đứng thẳng, hơn phân nửa bầu vú trắng nõn hiện ra trước mắt anh. Cận Quan Quan nhìn ánh mắt thâm thúy của anh, cô vươn tay đến vú mình, ngón tay không ngừng lôi kéo đầu ngực, cất lên thanh âm dụ hoặc hỏi: “Muốn liếm sao?” Hoắc Mộ đi đến, kéo dây áo lên, nói bằng thanh âm đầy nghĩa khí: “Em còn trong kỳ kinh nguyệt, nhịn một chút.” Cận Quan Quan : … Cô khó chịu sờ đũng quần anh, phát hiện anh đã có phản ứng, gậy thịt thô to chống lên biến đũng quần thành một cái lều nhỏ. Đôi tay vừa vuốt vừa mở miệng khiêu khích: “‘Bà dì’ em đến thì đã sao? Trên cơ thể người phụ nữ không phải chỉ có một động. Em còn có miệng, có ngực. Anh bắn trên vú em đi. Tinh dịch bắn lên vú sẽ rất giống sữa. Vú em rất ngứa, chỉ muốn được ngậm thôi.” Tay Cận Quan Quan không hề nhàn rỗi, cô kéo dây áo xuống, cầm tay anh đặt lên vú mình, ấn xuống. Ý tứ rõ ràng là kêu anh bóp vú cô đi. Hoắc Mộ nắn bóp hai cái vú bự, nhào nặn thành các hình dạng khác nhau, ngón tay cùng ngón giữa lôi kéo đầu vú, làm đầu vú cứng lên. Cận Quan Quan ngậm gậy thịt vào miệng, cô giống như đang thưởng thức một món ăn mỹ vị, dùng đầu lưỡi liếm mã mắt, rồi ma sát một vòng rồi lại một vòng. Hoắc Mộ chịu không nổi chế trụ cằm cô, gậy thịt trong miệng làm theo tư thế vận động pít-tông, liên tục ra ra vào vào. Cận Quan Quan có cảm giác như yết hầu của mình đang bị thao lộng, tốc độ quá nhanh, thứ trong miệng cô cũng quá lớn, thậm chí còn sưng to một vòng. Đến lúc bắn ra, cả hai không kịp phòng ngừa, một cổ tinh dịch bắn thẳng vào miệng Cận Quan Quan, cô không nuốt vào hoàn toàn khiến một ít tinh dịch từ khóe miệng chảy ra. Hoắc Mộ rút gậy thịt từ miệng cô. Cận Quan Quan chỉ vào đầu vú mình, nói: “Chỗ này rất ngứa, muốn được anh hút.” Anh ngồi xổm xuống, hai tay phủ lên bầu vú, sau đó mở miệng ngậm một bên đầu vú bên phải. Bộ dáng của anh lúc này hệt như đứa bé đang bú sữa mẹ, anh hung hăng ngậm mút làm đầu vú sưng to. Cận Quan Quan thoải mái, ngón tay luồng vào mái tóc anh. Anh vừa ngậm vừa vuốt ve tay cô. Tay anh giống như có mang điện, mơn trớn lòng bàn tay cô. Đầu vú còn bị răng anh cắn, Cận Quan Quan cảm thấy thoải mái không chịu được, miệng chỉ biết phát ra thanh âm rên rỉ. Trong khi Hoắc Mộ mút vú cho cô, gậy thịt bên dưới cũng ngẩng đầu. Cận Quan Quan đẩy anh ra, nghiêng người nằm trên giường, nói: “Em dùng vú kẹp cho anh.” Khi còn học cao trung, hai người cũng đã từng thử qua tư thế này, vú cô khi đó không nhỏ, nên có thể dễ dàng kẹp lấy gậy thịt. Mỗi khi Hoắc Mộ có ham muốn trong lúc cô đang hành kinh, cô sẽ dùng vú mình để giúp anh bắn.” Nghĩ đến khoái cảm khi gậy thịt bị bầu vú mềm mại bao bọc, Hoắc Mộ lên giường, đè cô dưới thân, đặt gậy thịt lên khe ngực. Cận Quan Quan lập tức siết chặt hai bên ngực, kẹp lấy thân gậy. Sau đó liên tục cọ xát. Hoắc Mộ nhìn bộ dạng dâm đãng của cô, hạ thể muốn nổ mạnh, cuối cùng, tinh dịch từ mã mắt bắn ra. Bầu vú đẫy đà và đầu vú dính đầy bạch trọc. Nhìn qua cực kỳ dâm mĩ.