Gặp Lại Sau Năm Năm
Chương 21: Hoắc Mộ ghen. Mang khiêu đản đi học
Edit by Mon
Hương vị này có chút ngọt, thật dễ ngửi, anh rất thích.
Ngón tay tách hai mép âm hộ, anh lập tức nhìn thấy huyệt thịt màu đỏ thẫm, lỗ nhỏ bên dưới khẽ mấp máy, dòng nước chảy ra làm ướt hoa môi.
Anh mở miệng, ngậm lấy tiểu huyệt.
Tiểu huyệt bị Hoắc Mộ ngậm trong miệng, cô kích thích đến mức nâng mông lên, chủ động dâng nơi bí ẩn cho anh.
Lưỡi anh liếm một vòng quanh hoa môi, sau đó đi vào âm hộ, liếm hôn mị thịt bên trong. Dâm thủy phun ra, chảy vào miệng anh.
Lúc đầu anh chỉ liếm một cách chậm rãi, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng say mê của Cận Quan Quan, anh lại gia tăng tốc độ liếm láp. Âm đế bị đầu lưỡi kích thích, Cận Quan Quan bất giác kẹp chặt hai chân, Hoắc Mộ bẻ hai chân cô ra, đầu lưỡi chui vào lỗ nhỏ đang chảy nước, rồi thọc vào rút ra không ngừng.
Cận Quan Quan bị kích thích đến cả người run run, cô luồn tay vào tóc anh, đồng thời tựa thân mình lên mép giường, tư thế này khiến cho cô dễ dàng nhìn thấy được một đầu tóc đen đang vùi vào hạ thể mình, say sưa thưởng thức tiểu huyệt.
Hình ảnh này thật sự quá kích thích thị giác.
Nước trào ra càng lúc càng nhiều làm miệng Hoắc Mộ ướt đẫm dâm thủy, cảm giác sung sướng này không giống như khi cô tự mình an ủi, cứ như cả thể xác và tinh thần cô đều được thỏa mãn, hơn nữa chân cô gần như vô lực, hạ thể cũng không nhúc nhích nỗi.
Hoắc Mộ nhìn âm đế nhô lên, anh không nhịn được, liền vươn tay nắn bóp. Cận Quan Quan thấy mình sắp không chịu đựng được nữa, bị tay và miệng anh đồng thời kích thích, cô có cảm giác mình sắp tè ra quần đến nơi, một dòng nước tiểu sắp phun ra.
Cận Quan Quan sợ hãi, nếu nước tiểu bắn vào miệng anh, sẽ rất xấu hổ, cho nên cô nhanh chóng đặt chân lên bả vai Hoắc Mộ đẩy anh ra, nói bằng giọng điệu nức nở: "Đừng liếm, em muốn đi tiểu, em sắp tè ra quần rồi."
Hoắc Mộ hiểu được cô sắp cao trào, nên càng gia tăng tốc độ liếm hôn thịt non. Cận Quan Quan không chịu nỗi, cô nhanh tay đẩy anh ra, vừa kịp lúc dòng nước từ tiểu huyệt trào ra.
Cận Quan Quan cảm thấy rất xấu hổ, nhìn dòng nước liên tục chảy ra khiến cho cô không khỏi ủy khuất, liền vùi đầu vào chăn, thật là quá mất mặt, sao cô có thể không không chế chính mình mà tiểu trước mặt Hoắc Mộ?
Cô chỉ muốn Hoắc Mộ liếm huyệt cho mình, không nghĩ đến mình sẽ tè dầm.
Hoắc Mộ nghe được tiếng khóc nức nở, anh vươn tay vuốt tóc cô: "Sao lại khóc rồi?Anh liếm em không thoải mái sao?"
Cận Quan Quan hổ thẹn, không còn mặt mũi nhìn anh, cẩn thận kéo chăn xuống, đôi mắt đỏ bừng nhìn anh: "Em tè ra quần rồi, em không cố ý, nhưng em không nhịn được được, anh có thấy em quá trẻ con không?"
Hoắc Mộ bật cười, giải thích: "Quan Quan, em không tè ra quần, đó là cao trào. Không phải em thường hay xem truyện người lớn sao?Chuyện này cũng không biết. Em vừa rồi thoải mái đến mức cao trào, chất lỏng vừa nãy không phải nước tiểu."
Đầu Cận Quan Quan rơi vào mông lung, cô không đi tiểu, mà là cao trào thật sao?
Cô biết phụ nữ khi quá sung sướng sẽ lên cao trào, vậy là cô cũng vừa trải qua cảm giác đó?
Cận Quan Quan ngại ngùng, gương mặt vùi vào chăn một lần nữa.
Cô thấy thật may mắn vì chất lỏng lúc nãy không bắn vào miệng anh, nếu không cô sẽ càng cảm thấy xấu hổ.
Hoắc Mộ biết Cận Quan Quan ngại ngùng cũng không có trêu chọc cô, anh lấy khăn giấy, tách hai chân cô ra, lau sạch vệt nước giữa hai chân. Vừa rồi dâm thủy chảy ra rất nhiều làm chăn đệm ướt không ít.
...
Sáng hôm sau, Hoắc Mộ thức dậy thì nghe thanh âm làm nũng vang bên tai: "Lớp trưởng, cậu giúp chúng tôi đi! Chúng tôi thật sự không cố ý đến muộn. Lúc nãy, đang trên đường đến trường, bụng tôi đột nhiên bị đau, cho nên anh ấy đưa tôi đến bệnh viện."
Lúc này cho dù hai người có vắt chân chạy cũng không còn kịp, trường họ quản lý rất nghiêm, nếu đến trễ, sẽ bị phạt.
Cận Quan Quan vừa ngủ dậy đã nghĩ ngay đến điều này, lập tức gọi cho lớp trưởng làm nũng, vì lớp trưởng là người phụ trách việc canh cổng, chuyên tóm mấy học sinh đi trễ.
Ngay khi Cận Quan Quan đang chuẩn bị thay quần áo, bỗng nghe thấy Hoắc Mộ kêu cô: "Lại đây."
Cận Quan Quan đi đến ngồi lên đùi Hoắc Mộ. Sau đó, bị anh tách hai chân, lột quần lót. Cô cho rằng anh đang muốn làm cái kia, thế nhưng, giây kế tiếp, Hoắc Mộ cầm *khiêu đản trên bàn, bóc lớp vỏ bên ngoài, ngón tay tách miệng huyệt ra, nhét khiêu đản vào cửa động một cách chuẩn xác.
*Khiêu đản : Là một loại s*x toy, hình dạng viên con nhộng có dây dài
Cận Quan Quan tận mắt nhìn khiêu đản tiến vào tiểu huyệt, liền hoảng sợ, âm đạo cứ như vậy mà bị lấp đầy. Hoắc Mộ thấy cô muốn động đậy, nhanh tay bắt lấy cánh tay cô, phát ra ngữ khí chua lòm: "Cận Quan Quan, nói rõ cho anh, rốt cuộc người em thích là ai?"
Cận Quan Quan : ...
Người này ngay cả dấm cũng muốn ăn sao?
Cô vuốt mặt anh, nói: "Không như anh nghĩ đâu, trên Internet người ta thường hay nói vậy mà, em không thích lớp trưởng, anh không cần phải ăn dấm."
Hoắc Mộ không để lời cô nói lọt vào tai, anh kéo quần lót cô lên, nói: "Em còn không biết sai, vậy hôm nay cứ mang theo khiêu đản mà đi học. Cậu lớp trưởng em thích chắc cũng không ngờ tới tiểu huyệt em lại ngậm khiêu đản trong giờ học."
Cận Quan Quan :...
Nói xong, anh thay quần áo cho Cận Quan Quan, còn giơ móng vuốt vỗ vỗ mông cô.
Cận Quan Quan không để tâm quá nhiều đến thứ đang nằm trong tiểu huyệt mình, cho rằng đó chỉ là vật lạ nhét vào trong mà thôi, cũng không có vấn đề gì, hạ thể chỉ không thoải mái một chút, nhưng lại xen lẫn một cổ khoái cảm cô không thể nói rõ được.
Cô đành mang theo khiêu đản đi học.
Kết quả, khi hai người đến quầy tính tiền, Hoắc Mộ còn chi trả thêm tiền mua khiêu đản.
Người phục vụ liếc mắt nhìn Cận Quan Quan, không rõ là ánh mắt gì.
Cô vừa thẹn thùng vừa xấu hổ.
...
Hai người tay trong tay ăn đi ra ngoài ăn sáng rồi mới đi học, trường cao trung bọn họ cấm không cho yêu sớm, nên sau khi bước qua cổng, hai người mới nắm tay lần nữa.
Tuy rằng nghiêm cấm, nhưng ai cũng biết hai người họ đang quen nhau, giáo viên cũng mắt nhắm mắt mở, chỉ cần không ảnh hưởng đến kết quả học tập là được.
Thời điểm Cận Quan Quan đi lên cầu thang để đến lớp học, hạ thể đột nhiên truyền đến một trận chấn động, nguyên do là khiêu đản bên trong tiểu huyệt không ngừng lăn lộn với tần suất không nhỏ, vách huyệt bị ma sát, chân không thể bước tiếp được nữa.
Cô nhìn Hoắc Mộ, phát hiện trên tay anh đang cầm một chiếc điều khiển từ xa nhỏ, chắc chắn đây là thứ làm khiêu đản bất ngờ chuyển động, cô tức giận nhìn anh, nói: "Anh dừng lại ngay, đây là trường học, nếu có ai biết em mang khiêu đản tới trường là xong đời."
Hoắc Mộ không những không từ bỏ mà còn tăng thêm tần suất, khiêu đản trong hạ thể liên tục chấn động, cô thấy chân mình không nhấc nhấc lên nỗi.
Quá sung sướng!
Một dòng nước từ hạ thể bắt đầu chảy ra, vì sợ khiêu đản rơi ra ngoài, nên cô vẫn luôn kẹp chặt nộn bức, kẹp càng chặt, khiêu đản càng ma sát dễ dàng, mặt cô đỏ lên.
Hoắc Mộ thấy bộ dáng say mê của cô, lập tức đẩy cô vào lớp.
Sau khi bước vào, Cận Quan Quan nhanh chóng ngồi xuống bàn mình, động tác này càng khiến khiêu đản càng chấn động, tần suất nhanh hơn.
May mắn là khi khiêu đản chuyển động không có phát ra thanh âm, nên không ai phát hiện ra.
Quần lót cô dính ướt dâm thủy, nước vẫn tiếp tục chảy ra.
Tiếng chuông vào học rất nhanh đã vang lên, Cận Quan Quan muốn đi vệ sinh để móc khiêu đản ra, nhưng thầy giáo đã vào lớp, cô chỉ có thể để khiêu đản nằm trong huyệt mình mà học cho xong một buổi.
Cô đẩy cánh tay Hoắc Mộ, ai ngờ anh lại xấu xa điều chỉnh khiêu đản với tần suất lớn nhất.
Thứ trong huyệt cọ xát một cách nhanh chóng, Cận Quan Quan cố kiềm nén tiếng rên rỉ, may mắn âm thanh rất nhỏ, hơn nữa trong lớp rất ồn, cho nên không ai nghe được.
Dù vậy cô vẫn phải khắc chế, chịu đựng.
Trong tiết học, Hoắc Mộ cũng không tập trung, ánh mắt luôn chăm chú nhìn cô.
Cận Quan Quan đứng lên trả lời câu hỏi của thầy, một dòng nước lập tức trào xuống, cả người cô chấn động đến mức không có cách tự hỏi, đừng nói đến việc nói chuyện.
Cuối cùng, nhờ Hoắc Mộ nhắc, cô mới thoát nạn. Thầy giáo thấy sắc mặt cô không ổn, sợ cô đang bị bệnh, khuyên cô đến phòng y tế kiểm tra một chút.
Cận Quan Quan nói 'vâng' rồi ngồi xuống.
Hoắc Mộ kề sát tai cô, điều chỉnh âm thanh chỉ hai người nghe thấy, hỏi cô:
"Sướng không? Nước chảy ra nhiều không?"
Hương vị này có chút ngọt, thật dễ ngửi, anh rất thích.
Ngón tay tách hai mép âm hộ, anh lập tức nhìn thấy huyệt thịt màu đỏ thẫm, lỗ nhỏ bên dưới khẽ mấp máy, dòng nước chảy ra làm ướt hoa môi.
Anh mở miệng, ngậm lấy tiểu huyệt.
Tiểu huyệt bị Hoắc Mộ ngậm trong miệng, cô kích thích đến mức nâng mông lên, chủ động dâng nơi bí ẩn cho anh.
Lưỡi anh liếm một vòng quanh hoa môi, sau đó đi vào âm hộ, liếm hôn mị thịt bên trong. Dâm thủy phun ra, chảy vào miệng anh.
Lúc đầu anh chỉ liếm một cách chậm rãi, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng say mê của Cận Quan Quan, anh lại gia tăng tốc độ liếm láp. Âm đế bị đầu lưỡi kích thích, Cận Quan Quan bất giác kẹp chặt hai chân, Hoắc Mộ bẻ hai chân cô ra, đầu lưỡi chui vào lỗ nhỏ đang chảy nước, rồi thọc vào rút ra không ngừng.
Cận Quan Quan bị kích thích đến cả người run run, cô luồn tay vào tóc anh, đồng thời tựa thân mình lên mép giường, tư thế này khiến cho cô dễ dàng nhìn thấy được một đầu tóc đen đang vùi vào hạ thể mình, say sưa thưởng thức tiểu huyệt.
Hình ảnh này thật sự quá kích thích thị giác.
Nước trào ra càng lúc càng nhiều làm miệng Hoắc Mộ ướt đẫm dâm thủy, cảm giác sung sướng này không giống như khi cô tự mình an ủi, cứ như cả thể xác và tinh thần cô đều được thỏa mãn, hơn nữa chân cô gần như vô lực, hạ thể cũng không nhúc nhích nỗi.
Hoắc Mộ nhìn âm đế nhô lên, anh không nhịn được, liền vươn tay nắn bóp. Cận Quan Quan thấy mình sắp không chịu đựng được nữa, bị tay và miệng anh đồng thời kích thích, cô có cảm giác mình sắp tè ra quần đến nơi, một dòng nước tiểu sắp phun ra.
Cận Quan Quan sợ hãi, nếu nước tiểu bắn vào miệng anh, sẽ rất xấu hổ, cho nên cô nhanh chóng đặt chân lên bả vai Hoắc Mộ đẩy anh ra, nói bằng giọng điệu nức nở: "Đừng liếm, em muốn đi tiểu, em sắp tè ra quần rồi."
Hoắc Mộ hiểu được cô sắp cao trào, nên càng gia tăng tốc độ liếm hôn thịt non. Cận Quan Quan không chịu nỗi, cô nhanh tay đẩy anh ra, vừa kịp lúc dòng nước từ tiểu huyệt trào ra.
Cận Quan Quan cảm thấy rất xấu hổ, nhìn dòng nước liên tục chảy ra khiến cho cô không khỏi ủy khuất, liền vùi đầu vào chăn, thật là quá mất mặt, sao cô có thể không không chế chính mình mà tiểu trước mặt Hoắc Mộ?
Cô chỉ muốn Hoắc Mộ liếm huyệt cho mình, không nghĩ đến mình sẽ tè dầm.
Hoắc Mộ nghe được tiếng khóc nức nở, anh vươn tay vuốt tóc cô: "Sao lại khóc rồi?Anh liếm em không thoải mái sao?"
Cận Quan Quan hổ thẹn, không còn mặt mũi nhìn anh, cẩn thận kéo chăn xuống, đôi mắt đỏ bừng nhìn anh: "Em tè ra quần rồi, em không cố ý, nhưng em không nhịn được được, anh có thấy em quá trẻ con không?"
Hoắc Mộ bật cười, giải thích: "Quan Quan, em không tè ra quần, đó là cao trào. Không phải em thường hay xem truyện người lớn sao?Chuyện này cũng không biết. Em vừa rồi thoải mái đến mức cao trào, chất lỏng vừa nãy không phải nước tiểu."
Đầu Cận Quan Quan rơi vào mông lung, cô không đi tiểu, mà là cao trào thật sao?
Cô biết phụ nữ khi quá sung sướng sẽ lên cao trào, vậy là cô cũng vừa trải qua cảm giác đó?
Cận Quan Quan ngại ngùng, gương mặt vùi vào chăn một lần nữa.
Cô thấy thật may mắn vì chất lỏng lúc nãy không bắn vào miệng anh, nếu không cô sẽ càng cảm thấy xấu hổ.
Hoắc Mộ biết Cận Quan Quan ngại ngùng cũng không có trêu chọc cô, anh lấy khăn giấy, tách hai chân cô ra, lau sạch vệt nước giữa hai chân. Vừa rồi dâm thủy chảy ra rất nhiều làm chăn đệm ướt không ít.
...
Sáng hôm sau, Hoắc Mộ thức dậy thì nghe thanh âm làm nũng vang bên tai: "Lớp trưởng, cậu giúp chúng tôi đi! Chúng tôi thật sự không cố ý đến muộn. Lúc nãy, đang trên đường đến trường, bụng tôi đột nhiên bị đau, cho nên anh ấy đưa tôi đến bệnh viện."
Lúc này cho dù hai người có vắt chân chạy cũng không còn kịp, trường họ quản lý rất nghiêm, nếu đến trễ, sẽ bị phạt.
Cận Quan Quan vừa ngủ dậy đã nghĩ ngay đến điều này, lập tức gọi cho lớp trưởng làm nũng, vì lớp trưởng là người phụ trách việc canh cổng, chuyên tóm mấy học sinh đi trễ.
Ngay khi Cận Quan Quan đang chuẩn bị thay quần áo, bỗng nghe thấy Hoắc Mộ kêu cô: "Lại đây."
Cận Quan Quan đi đến ngồi lên đùi Hoắc Mộ. Sau đó, bị anh tách hai chân, lột quần lót. Cô cho rằng anh đang muốn làm cái kia, thế nhưng, giây kế tiếp, Hoắc Mộ cầm *khiêu đản trên bàn, bóc lớp vỏ bên ngoài, ngón tay tách miệng huyệt ra, nhét khiêu đản vào cửa động một cách chuẩn xác.
*Khiêu đản : Là một loại s*x toy, hình dạng viên con nhộng có dây dài
Cận Quan Quan tận mắt nhìn khiêu đản tiến vào tiểu huyệt, liền hoảng sợ, âm đạo cứ như vậy mà bị lấp đầy. Hoắc Mộ thấy cô muốn động đậy, nhanh tay bắt lấy cánh tay cô, phát ra ngữ khí chua lòm: "Cận Quan Quan, nói rõ cho anh, rốt cuộc người em thích là ai?"
Cận Quan Quan : ...
Người này ngay cả dấm cũng muốn ăn sao?
Cô vuốt mặt anh, nói: "Không như anh nghĩ đâu, trên Internet người ta thường hay nói vậy mà, em không thích lớp trưởng, anh không cần phải ăn dấm."
Hoắc Mộ không để lời cô nói lọt vào tai, anh kéo quần lót cô lên, nói: "Em còn không biết sai, vậy hôm nay cứ mang theo khiêu đản mà đi học. Cậu lớp trưởng em thích chắc cũng không ngờ tới tiểu huyệt em lại ngậm khiêu đản trong giờ học."
Cận Quan Quan :...
Nói xong, anh thay quần áo cho Cận Quan Quan, còn giơ móng vuốt vỗ vỗ mông cô.
Cận Quan Quan không để tâm quá nhiều đến thứ đang nằm trong tiểu huyệt mình, cho rằng đó chỉ là vật lạ nhét vào trong mà thôi, cũng không có vấn đề gì, hạ thể chỉ không thoải mái một chút, nhưng lại xen lẫn một cổ khoái cảm cô không thể nói rõ được.
Cô đành mang theo khiêu đản đi học.
Kết quả, khi hai người đến quầy tính tiền, Hoắc Mộ còn chi trả thêm tiền mua khiêu đản.
Người phục vụ liếc mắt nhìn Cận Quan Quan, không rõ là ánh mắt gì.
Cô vừa thẹn thùng vừa xấu hổ.
...
Hai người tay trong tay ăn đi ra ngoài ăn sáng rồi mới đi học, trường cao trung bọn họ cấm không cho yêu sớm, nên sau khi bước qua cổng, hai người mới nắm tay lần nữa.
Tuy rằng nghiêm cấm, nhưng ai cũng biết hai người họ đang quen nhau, giáo viên cũng mắt nhắm mắt mở, chỉ cần không ảnh hưởng đến kết quả học tập là được.
Thời điểm Cận Quan Quan đi lên cầu thang để đến lớp học, hạ thể đột nhiên truyền đến một trận chấn động, nguyên do là khiêu đản bên trong tiểu huyệt không ngừng lăn lộn với tần suất không nhỏ, vách huyệt bị ma sát, chân không thể bước tiếp được nữa.
Cô nhìn Hoắc Mộ, phát hiện trên tay anh đang cầm một chiếc điều khiển từ xa nhỏ, chắc chắn đây là thứ làm khiêu đản bất ngờ chuyển động, cô tức giận nhìn anh, nói: "Anh dừng lại ngay, đây là trường học, nếu có ai biết em mang khiêu đản tới trường là xong đời."
Hoắc Mộ không những không từ bỏ mà còn tăng thêm tần suất, khiêu đản trong hạ thể liên tục chấn động, cô thấy chân mình không nhấc nhấc lên nỗi.
Quá sung sướng!
Một dòng nước từ hạ thể bắt đầu chảy ra, vì sợ khiêu đản rơi ra ngoài, nên cô vẫn luôn kẹp chặt nộn bức, kẹp càng chặt, khiêu đản càng ma sát dễ dàng, mặt cô đỏ lên.
Hoắc Mộ thấy bộ dáng say mê của cô, lập tức đẩy cô vào lớp.
Sau khi bước vào, Cận Quan Quan nhanh chóng ngồi xuống bàn mình, động tác này càng khiến khiêu đản càng chấn động, tần suất nhanh hơn.
May mắn là khi khiêu đản chuyển động không có phát ra thanh âm, nên không ai phát hiện ra.
Quần lót cô dính ướt dâm thủy, nước vẫn tiếp tục chảy ra.
Tiếng chuông vào học rất nhanh đã vang lên, Cận Quan Quan muốn đi vệ sinh để móc khiêu đản ra, nhưng thầy giáo đã vào lớp, cô chỉ có thể để khiêu đản nằm trong huyệt mình mà học cho xong một buổi.
Cô đẩy cánh tay Hoắc Mộ, ai ngờ anh lại xấu xa điều chỉnh khiêu đản với tần suất lớn nhất.
Thứ trong huyệt cọ xát một cách nhanh chóng, Cận Quan Quan cố kiềm nén tiếng rên rỉ, may mắn âm thanh rất nhỏ, hơn nữa trong lớp rất ồn, cho nên không ai nghe được.
Dù vậy cô vẫn phải khắc chế, chịu đựng.
Trong tiết học, Hoắc Mộ cũng không tập trung, ánh mắt luôn chăm chú nhìn cô.
Cận Quan Quan đứng lên trả lời câu hỏi của thầy, một dòng nước lập tức trào xuống, cả người cô chấn động đến mức không có cách tự hỏi, đừng nói đến việc nói chuyện.
Cuối cùng, nhờ Hoắc Mộ nhắc, cô mới thoát nạn. Thầy giáo thấy sắc mặt cô không ổn, sợ cô đang bị bệnh, khuyên cô đến phòng y tế kiểm tra một chút.
Cận Quan Quan nói 'vâng' rồi ngồi xuống.
Hoắc Mộ kề sát tai cô, điều chỉnh âm thanh chỉ hai người nghe thấy, hỏi cô:
"Sướng không? Nước chảy ra nhiều không?"