Hệ Thống Ngược Tra Nam
Chương 2: Tiểu thư hống hách (p1)
Một lần nữa cô mở mắt, đã thấy một nữ hầu đang đứng dưới chân dưới giường của cô, nữ hầu đang định gọi cô dậy cũng ngạc nhiên nhìn cô.
" Bạch tiểu thư đã dậy, tiểu thư mau cùng tôi nhanh chóng thay đồ, ông bà chủ đang đợi cô cùng ăn sáng ạ." nữ hầu nhanh chóng hồi thần lên tiếng.
Bạch Nguyệt gật đầu với nữ hầu cũng mau chóng xuống giường, làm hết vệ sinh cá nhân thay đồ, cô cùng nữ hầu đi tới nhà ăn.
Nhà nguyên chủ được phân chia rõ ràng từng phòng và có 2 lầu, phòng ngủ của nguyên chủ ở lầu 2 và hiện tại cô phải đi xuống tầng 1 để ăn sáng cùng ba mẹ.
Hôm nay cô cũng không cần phải đến trường, nên cũng sẽ có thời gian để lên kế hoạch cho công việc sắp tới.
Nhắc tới chuyện học của nguyên chủ cô không khỏi cảm thán, không một môn nào trên trung bình, đã vậy vốn được nuông chiều nguyên chủ khá ngang ngược nên ở trường nếu nói bạn bè quay lưng với cô khi rộ tin nữ chính mới là con gái ruột của nhà họ Bạch, thì cũng không đúng vốn họ có coi cô là bạn đâu.
Ai lại muốn làm bạn với một kẻ đã học dở còn tính nết xấu như nguyên chủ, họ chỉ chơi với cô vì tiền và danh phận của cô thôi.
Chuyện bạn bè Bạch Nguyệt cũng không để tâm, cái bây giờ cô quan tâm là điểm số mà thôi, phải thay đổi bảng điểm đầy trứng và vịt kia mới được.
Mê mang suy nghĩ một lúc Bạch Nguyệt cũng đã tới nhà ăn, ba mẹ cô tươi cười nhìn cô đi tới.
" Tiểu Nguyệt! mau vào ăn sáng, Cố Hàn vừa điện cho mẹ nói là trưa nay sẽ ghé thăm con đấy"
" Vâng" Bạch Nguyệt lạnh nhạt đáp lời mẹ.
Ngồi lên bàn ăn, Bạch Nguyệt nhìn món bò nướng trước mặt liền cầm dĩa lên ăn, bên này ba mẹ nguyên chủ cũng bắt đầu ăn.
" Tiểu Nguyệt, ba nghe nói ở trường con lại đánh bạn học à?"
Bạch Nguyệt hơi ngước mắt nhìn ba cô, cô xém quên mất chuyện hôm qua nguyên chủ mới đánh nhau, mà nguyên chủ đánh cô bạn học ấy đơn giản chỉ vì không ưa cô bạn đó.
" Đúng vậy, nhìn ngứa mắt nên đánh thôi" Bạch Nguyệt chỉ thuật theo tính cách của nguyên chủ mà trả lời.
Ba cô thở dài lại lên tiếng:" Con đó, lần sau có không ưa người ta thì cùng lắm đừng lại gần, đừng như hôm qua lại đánh nhau, lỡ con lại bị thương thì sao."
Bạch Nguyệt nhướn mày coi như đáp lại, cô cứ nghĩ ba cô sẽ la cô, nhưng không ngờ lại chỉ như vậy, bảo sao nguyên chủ không hống hách cho được.
Dù sao cô cũng ở đây rồi, cô cũng chẳng rảnh rỗi đi kiếm chuyện với người khác làm gì, nước sông không phạm nước giếng, không đụng cô thì cô cũng chẳng để ý.
Sau bữa sáng ba mẹ cô lại đi làm, cô quay lại phòng mình đợi Cố Hàn tới, lẽ ra cô sẽ đỉa ngoài dạo một vòng nhưng vì Cố Hàn tới cô đành phải ở nhà vậy.
Tầm 11giờ hơn, cô được nữ hầu thông báo là Cố Hàn ghé thăm để ngồi ở phòng khách đợi cô, Bạch Nguyệt cô cũng không phải nguyên chủ nghe Cố Hàn tới mà vội vàng đi ra.
Tới phòng khách cô lạnh nhạt đánh giá người đàn ông đang ngồi trên ghế, rất đẹp trai lại có nụ cười ngọt ngào nói sao nguyên chủ không say đắm hắn cho được.
Ở Cố Hàn toả ra sự ấm áp, là hình mẫu bạch mã hoàng tử của bao cô gái ước mơ.
" Tiểu Nguyệt, em giận anh sao?" Cố Hàn cười tiến lại Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt nghi hoặc nhìn hắn, hắn nắm lấy bàn tay cô :" Nếu em giận anh, thì cho anh xin lỗi, anh sẽ cố gắng tới thăm em nhiều hơn."
Bạch Nguyệt ghét bỏ trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn cười khẽ :" Thấy anh tới là em vui rồi, tại sao lại giận anh được chứ?"
Cố Hàn dìu cô lại ngồi xuống ghế, Bạch Nguyệt thuận theo ngồi xuống đối diện anh, liền nhận được ánh mắt khó hiểu của Cố Hàn nhìn cô.
Bạch Nguyệt nhanh chóng ngồi xuống cạnh Cố Hàn, Cố Hàn sau khi ngồi xuống liền đưa cho cô một hộp quà, cô mở ra bên trong là sợi dây chuyền, mặt dây chuyền được đính viên kim cương xanh hình giọt nước nhìn đủ biết không phải đồ rẻ tiền gì.
" Cảm ơn anh, em rất thích"
" Anh vui vì em nói vậy, anh đeo lên cho em được không?" Cố Hàn tươi cười nhìn cô.
Bạch Nguyệt gật đầu, Cố Hàn nhanh chóng đeo lên cho cô, thật sự rất đẹp nói gì nguyên chủ cũng rất đẹp chỉ là tính nết tỉ nghịch với sắc đẹp mà thôi.
" Tiểu Nguyệt anh nghe mẹ em nói, em lại đánh nhau, em không bị thương chứ?"
" Em không sao, anh đừng nhắc tới chuyện đó nữa, công việc của anh sao rồi?" Bạch Nguyệt chuyển chủ đề.
" Dạo này anh khá là bận rộn, sắp tới gia đình anh sẽ đón chú anh từ nước ngoài về vào cuối tuần tới, lúc đó em có muốn tham gia không?" Cố Hàn cười cười nhìn cô.
" Muốn chứ" Bạch Nguyệt khá tò mò về người này, trong ký ức của nguyên chủ thì người này không xuất hiện ở buổi tiệc, dù đó là buổi tiệc chào đón anh ta.
" Được! Hôm đó anh sẽ tới rước em" Cố Hàn cười cười.
Cố Hàn và Bạch Nguyệt nói chuyện một lúc, Cố Hàn liền tạm biệt cô để tiếp tục đi làm, hắn ta cũng đâu rãnh như cô, nói gì cô cũng mới 17 tuổi, vẫn còn là học sinh.
.
" Bạch tiểu thư đã dậy, tiểu thư mau cùng tôi nhanh chóng thay đồ, ông bà chủ đang đợi cô cùng ăn sáng ạ." nữ hầu nhanh chóng hồi thần lên tiếng.
Bạch Nguyệt gật đầu với nữ hầu cũng mau chóng xuống giường, làm hết vệ sinh cá nhân thay đồ, cô cùng nữ hầu đi tới nhà ăn.
Nhà nguyên chủ được phân chia rõ ràng từng phòng và có 2 lầu, phòng ngủ của nguyên chủ ở lầu 2 và hiện tại cô phải đi xuống tầng 1 để ăn sáng cùng ba mẹ.
Hôm nay cô cũng không cần phải đến trường, nên cũng sẽ có thời gian để lên kế hoạch cho công việc sắp tới.
Nhắc tới chuyện học của nguyên chủ cô không khỏi cảm thán, không một môn nào trên trung bình, đã vậy vốn được nuông chiều nguyên chủ khá ngang ngược nên ở trường nếu nói bạn bè quay lưng với cô khi rộ tin nữ chính mới là con gái ruột của nhà họ Bạch, thì cũng không đúng vốn họ có coi cô là bạn đâu.
Ai lại muốn làm bạn với một kẻ đã học dở còn tính nết xấu như nguyên chủ, họ chỉ chơi với cô vì tiền và danh phận của cô thôi.
Chuyện bạn bè Bạch Nguyệt cũng không để tâm, cái bây giờ cô quan tâm là điểm số mà thôi, phải thay đổi bảng điểm đầy trứng và vịt kia mới được.
Mê mang suy nghĩ một lúc Bạch Nguyệt cũng đã tới nhà ăn, ba mẹ cô tươi cười nhìn cô đi tới.
" Tiểu Nguyệt! mau vào ăn sáng, Cố Hàn vừa điện cho mẹ nói là trưa nay sẽ ghé thăm con đấy"
" Vâng" Bạch Nguyệt lạnh nhạt đáp lời mẹ.
Ngồi lên bàn ăn, Bạch Nguyệt nhìn món bò nướng trước mặt liền cầm dĩa lên ăn, bên này ba mẹ nguyên chủ cũng bắt đầu ăn.
" Tiểu Nguyệt, ba nghe nói ở trường con lại đánh bạn học à?"
Bạch Nguyệt hơi ngước mắt nhìn ba cô, cô xém quên mất chuyện hôm qua nguyên chủ mới đánh nhau, mà nguyên chủ đánh cô bạn học ấy đơn giản chỉ vì không ưa cô bạn đó.
" Đúng vậy, nhìn ngứa mắt nên đánh thôi" Bạch Nguyệt chỉ thuật theo tính cách của nguyên chủ mà trả lời.
Ba cô thở dài lại lên tiếng:" Con đó, lần sau có không ưa người ta thì cùng lắm đừng lại gần, đừng như hôm qua lại đánh nhau, lỡ con lại bị thương thì sao."
Bạch Nguyệt nhướn mày coi như đáp lại, cô cứ nghĩ ba cô sẽ la cô, nhưng không ngờ lại chỉ như vậy, bảo sao nguyên chủ không hống hách cho được.
Dù sao cô cũng ở đây rồi, cô cũng chẳng rảnh rỗi đi kiếm chuyện với người khác làm gì, nước sông không phạm nước giếng, không đụng cô thì cô cũng chẳng để ý.
Sau bữa sáng ba mẹ cô lại đi làm, cô quay lại phòng mình đợi Cố Hàn tới, lẽ ra cô sẽ đỉa ngoài dạo một vòng nhưng vì Cố Hàn tới cô đành phải ở nhà vậy.
Tầm 11giờ hơn, cô được nữ hầu thông báo là Cố Hàn ghé thăm để ngồi ở phòng khách đợi cô, Bạch Nguyệt cô cũng không phải nguyên chủ nghe Cố Hàn tới mà vội vàng đi ra.
Tới phòng khách cô lạnh nhạt đánh giá người đàn ông đang ngồi trên ghế, rất đẹp trai lại có nụ cười ngọt ngào nói sao nguyên chủ không say đắm hắn cho được.
Ở Cố Hàn toả ra sự ấm áp, là hình mẫu bạch mã hoàng tử của bao cô gái ước mơ.
" Tiểu Nguyệt, em giận anh sao?" Cố Hàn cười tiến lại Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt nghi hoặc nhìn hắn, hắn nắm lấy bàn tay cô :" Nếu em giận anh, thì cho anh xin lỗi, anh sẽ cố gắng tới thăm em nhiều hơn."
Bạch Nguyệt ghét bỏ trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn cười khẽ :" Thấy anh tới là em vui rồi, tại sao lại giận anh được chứ?"
Cố Hàn dìu cô lại ngồi xuống ghế, Bạch Nguyệt thuận theo ngồi xuống đối diện anh, liền nhận được ánh mắt khó hiểu của Cố Hàn nhìn cô.
Bạch Nguyệt nhanh chóng ngồi xuống cạnh Cố Hàn, Cố Hàn sau khi ngồi xuống liền đưa cho cô một hộp quà, cô mở ra bên trong là sợi dây chuyền, mặt dây chuyền được đính viên kim cương xanh hình giọt nước nhìn đủ biết không phải đồ rẻ tiền gì.
" Cảm ơn anh, em rất thích"
" Anh vui vì em nói vậy, anh đeo lên cho em được không?" Cố Hàn tươi cười nhìn cô.
Bạch Nguyệt gật đầu, Cố Hàn nhanh chóng đeo lên cho cô, thật sự rất đẹp nói gì nguyên chủ cũng rất đẹp chỉ là tính nết tỉ nghịch với sắc đẹp mà thôi.
" Tiểu Nguyệt anh nghe mẹ em nói, em lại đánh nhau, em không bị thương chứ?"
" Em không sao, anh đừng nhắc tới chuyện đó nữa, công việc của anh sao rồi?" Bạch Nguyệt chuyển chủ đề.
" Dạo này anh khá là bận rộn, sắp tới gia đình anh sẽ đón chú anh từ nước ngoài về vào cuối tuần tới, lúc đó em có muốn tham gia không?" Cố Hàn cười cười nhìn cô.
" Muốn chứ" Bạch Nguyệt khá tò mò về người này, trong ký ức của nguyên chủ thì người này không xuất hiện ở buổi tiệc, dù đó là buổi tiệc chào đón anh ta.
" Được! Hôm đó anh sẽ tới rước em" Cố Hàn cười cười.
Cố Hàn và Bạch Nguyệt nói chuyện một lúc, Cố Hàn liền tạm biệt cô để tiếp tục đi làm, hắn ta cũng đâu rãnh như cô, nói gì cô cũng mới 17 tuổi, vẫn còn là học sinh.
.