Khâu Lại Hạnh Phúc
Chương 6
Ánh mắt của tôi ngay khoảnh khắc này chạm vào người đàn ông đối diện,ánh mắt của anh ta rất buồn ,ánh mắt vô hồn…
Đám người kia cứ thế đâm chém nhau cho tới khi chúng đuổi đánh nhau ra đến tận bên ngoài,Ngọc đưa tay lên tim đập thình thịch ,cô sợ đến nỗi tay run lẩy bẩy cầm k vững túi đựng mỹ phẩm…
Người đàn ông kia đang định nói thì từ bên ngoài công an ập vào…một cô cựu hoa hậu đi tới kêu lên
-Ôi trời chuyện gì xảy ra trong quán tôi thế này…ôi …
Nhìn thấy người đàn ông đeo kính cô cựu Hoa Hậu liền lắp bắp …” cơn,cơn gió nào đưa em tới đây vậy”…
Người đàn ông khẽ dựng thẳng Ngọc dậy…anh ta cúi xuống hỏi han
-Chuyện xong rồi
-Vâng…vâng
Ngọc lắp bắp rồi bước đi…cô đi thẳng ra bên ngoài ,công an gọi lại “ Ơ k dc đi cô gái này là nhân chứng”
Người đàn ông đeo kính dơ tay ,người công an kia liền cúi đầu chào rồi ánh mắt lo lắng
-Dạ vâng …
Người đàn ông đeo kính kia nói giọng trầm
-Tôi là nhân chứng là đủ rồi ,cô gái kia đến cùng lúc với tôi ,đang có thai nên có thể châm trước
-Dạ vâng…
Ngọc cúi đầu cám ơn người đàn ông ,cô k khỏi thắc mắc sao người công an kia lại vâng dạ với người đó một cách rất có vẻ sợ …
Về gần đến nhà Ngọc mới chợt nhớ ra chưa đưa được đồ cho cô gái kia ,thế nhưng trong lòng cô vẫn lo sợ đến mức chưa kịp hoàn hồn …
2 tháng sau Ngọc hạ sinh một bé trai kháu khỉnh,cả hai bên nội ngoại đều vui mừng nhất là mẹ của Huy…
Khi Ngọc mới sinh con xong,đứa trẻ thức đêm nên cô toàn phải bế rong con,mẹ chồng có nghe thấy nhưng cũng hoàn toàn không hề sang đỡ đần,về phần Huy anh ta tối ngày sa đoạ vào ăn chơi sau khi kí được những hợp đồng quảng cáo hời,phong độ đá bóng của anh ta bắt đầu giảm dần…
Ngọc ngồi bế con nhìn lên đồng hồ là 2h sáng,Huy khẽ mở cửa thấy Ngọc vẫn ngồi bế con,anh ta nói rất hồn nhiên
-Ơ chưa ngủ à
-Con thức đêm em làm sao mà ngủ được ,anh bây giờ có con rồi cũng nên chú ý về sớm một chút đỡ cho em
-Anh có bế được trẻ con đâu mà đỡ được,nó bé tí bế lọt thỏm sợ bỏ xừ ra…
-Thì rồi anh cũng sẽ quen dần …
Ngọc khẽ đặt con xuống rồi vỗ vỗ khi thấy con trai đã ngủ say,Huy từ sau áp sát vào người Ngọc,anh ta kéo quần xuống để lộ hẳn của quý ra ngoài với vẻ cương to rồi dí vào sau mông Ngọc
-Làm tí đi,bế em thì anh bế được còn bế con thì anh chịu…
-Em mới sinh mới được nửa tháng,quan hệ sớm sẽ gây ra hậu sản mà vẫn chưa quan hệ được
-Thế đến bao giờ mới được
Huy tức ném bình sữa bên cạnh xuống nền ,đứa trẻ giật mình khóc toáng lên,Ngọc cau mày
-Anh điên à,con đang ngủ mà anh làm gì thế
-Lấy vợ về kiểu này,chửa bảo kiêng sợ xẩy,giờ đẻ rồi cũng không muốn cho ,cô giữ cho ai hả hay là không yêu tôi nên cô như thế
-K phải mà là
Con thì đang khóc còn Huy tự dưng nổi điên đập phá đồ đạc,anh ta ném hết cả sữa đồ của con vung tung toé khắp sàn nhà…mẹ Huy lúc này chạy sang k can ngăn con mà còn như đổ thêm dầu vào lửa
-Ngay từ đầu tao đã bảo đừng có lấy nhau rồi,giờ lấy về cứ đánh đập nhau loạn nhà tao lên…
-Mẹ về phòng đi ở đây con giải quyết chuyện nhà con
Huy quát mẹ anh ta,hai mẹ con họ nói nhau mặc cho em bé đang giật mình khóc còn Ngọc ôm con ngồi co ro trong góc phòng…
Ngày đầy tháng con cũng là lúc trên các trang mạng xã hội đưa tin về Huy đang gạ gẫm đò đưa một cô diễn viên,cô ta tung lên mạng,cả ngày Ngọc bận rộn với việc chăm con cô đang từ 45kg xuống còn 40kg chỉ trong 1 tháng đầu sau sinh …Mẹ đẻ Ngọc nhìn con gái mà xót xa
-Về mẹ chăm cho chứ ở đây con gầy xanh xao thế này
-Con cũng tính đầy tháng xin về nhà mình cho tiện,con cũng mệt lắm rồi nhưng nhìn cu Bo lớn ngoan con lại thấy cố gắng là xứng đáng
-Thương lấy bản thân mình con ạ…
Em trai Ngọc đọc xong đoạn trên mạng liền đưa cho chị gái
-Chị xem đi ,chồng chị đúng là kẻ chẳng ra gì …hết đứa này đến đứa khác…
Mẹ Ngọc đánh vào tay cậu em trai
-Con nói linh tinh vớ vẩn cái gì đấy…
Ngọc đọc xong cô thở dài rồi nói với em trai
-Chị cũng k dám nói gì lúc này,anh ấy có thế nào chị cũng phải nhịn vì là bố của cu Bo
-Chị đúng là điên,mẹ …mẹ khuyên chị đi,bỏ đi khi còn sớm,con gặp anh rể đi từ khách sạn ra với cô gái khác từ lâu rồi …
Mẹ Ngọc nhìn cô rồi hỏi
-Con có thật sự đang hạnh phúc không?
Ngọc bật khóc ôm mặt ,mẹ cô lúc này chắc cũng chẳng cần hỏi nhiều,bà đã hiểu ra mọi chuyện …
Trong dịp đầy tháng,Huy vẫn bình thản sau khi đọc xong bài trên mạng,mẹ anh ta hỏi
-Con cứ thế ảnh hưởng đến danh tiếng
-K đâu mẹ,thời đại này,càng có nhiều vụ chấn động như thế này,con sẽ càng nổi tiếng,nó có hai mặt mà…
-Con Ngọc nó mà biết thì khéo lại loạn nhà
-Nó thì làm gì được,nhà này nó k có quyền lên tiếng
-Thì thế mẹ mới nói con đừng nuông chiều nó,nó hoá hư đi đấy…nãy ngoài kia xấu hổ chết đi được,mẹ cho thằng Bo cả cái dây vàng thì mẹ nó đeo dc cái dây bạc cho cháu bé bằng cái mắt muỗi,đúng là dở hơi lấy đúng con vợ nhà vừa nghèo lại còn sống không biết cách sống…
-Thôi mẹ nói mấy cái này làm gì nhỡ ngta nghe được
Mẹ Ngọc bế cháu đi sang gọi Huy để nói chuyện thì đúng thật nghe được câu chuyện của hai mẹ con Huy,bà bước vào cười nhẹ
-Có chị ở đây tôi cũng tiện nói chuyện luôn…
Mẹ Huy mặt vênh lên vẻ khinh khỉnh ngồi đối diện
-Có chuyện gì cứ nói
-Tôi muốn xin cho cháu về bên ngoại ít ngày để tiện chăm hai mẹ con không biết ý chị thế nào?
-Nếu em chăm được con em thì chị cũng không giữ,cứ thoải mái
-Con em ,là con của chúng ta mới đúng chứ,người xưa có câu mẹ chồng nàng dâu khác máu tanh lòng,tôi cứ nghĩ chị là người có học sẽ khác với những người lao động chân tay như chúng tôi về quan điểm mẹ chồng nàng dâu chứ
-Ý là thế nào cứ nói thẳng ra đi
-Chị đừng nhìn vật chất mà đánh giá con người,người ta nói lấy vợ xem tông để đánh giá thì con của tôi gia đình tôi rất đàng hoàng ,bố cháu là công an làm nhiệm vụ nên đã mất ,hy sinh rất anh dũng.Cháu được tôi dậy dỗ ngoan ngoãn biết làm đủ việc chưa hề nề hà điều gì,chứ chị muốn có điều kiện để lấy vợ xem của nhà người ta chứ k xem con người sao?
Huy thấy ngại trước lời mẹ vợ anh ta xua tay
-mẹ chắc hiểu lầm ý mẹ con rồi
-Còn con nữa,lúc này mẹ vẫn gọi mẹ là con vì con vẫn đang là chồng của con gái mẹ,thế nhưng làm chồng phải chung thuỷ thì gia đình mới có thể tồn tại được,con ầm lên trên mạng như vậy,rồi còn bạn bè của vợ con họ sẽ nhìn con bé như thế nào con đã bao giờ nghĩ chưa,ngay ngày kết hôn tôi đã nói chỉ cần tôi còn sống tôi sẵn sàng dang tay đón con gái tôi về nhà nếu như nhà chồng k tốt…xã hội bây giờ bỏ chồng k phải là xấu hổ mà chỉ có xấu hổ khi đang có người chồng không ra gì mà thôi…
Mẹ Ngọc nói xong đứng dậy bế cháu đi,Mẹ Huy cau mày
-Sao mày k để mẹ nói cho con mẹ kia một trận,giọng điệu mất dậy hống hách với ai?
-Con k muốn bỏ vợ thế nên đừng quá căng thẳng …bỏ vợ bh mẹ chăm cháu nhé
-Điên nó phải có mẹ nó,ai mà bế được mẹ còn nhiều việc…
-Thế nên cứ nhẹ nhàng đừng căng thẳng quá…
Ngọc về nhà mẹ đẻ,cô tiếp tục buôn bán ol và tư tưởng thoải mái nên cô dần dần lại trở nên có da có thịt…
Tình cờ đi ship mỹ phẩm,Ngọc thấy Huy đang ôm hôn một cô gái trong một quán cafe khá sang trọng,trong góc quán anh ta mút lưỡi cô gái kia tay sờ đùi mà k hề biết vợ đang đứng ngay gần đó…Ngọc nắm chặt tay cô bước lại gần …
-Anh đang làm cái quái gì vậy
Huy giật mình đứng phắt dậy
-Em à,anh…anh đang định bảo tối sang mẹ chơi với con
-Tôi đang hỏi anh là anh đang làm cái trò gì ở chỗ đông người thế này vậy,anh thật sự quá mất dậy hơn tôi nghĩ …
-Là lỗi của em ,em k biết à,là do chính em ,em thờ ơ với chồng bỏ bê anh
-Lúc tôi quan tâm anh thì anh cũng đâu phải k có cô khác,là do bản tính của anh nó ăn vào máu rồi…anh k bao giờ có thể thay đổi được…
-Tuỳ em nghĩ
Huy nắm tay cô gái kia kéo đi,lướt qua người Ngọc,lúc này nước mắt của Ngọc rơi xuống,hằng ngày cô vẫn nhắn cho Huy hỏi anh có tới thăm con không thì anh ta kêu bận…
Mẹ cô gọi điện nói cu Bo sốt cao nhập viện bị viêm màng não…khi Ngọc tới nơi thì bác sỹ nói dịch tràn ra màng não khiến cho bé bị não úng thuỷ,tin về con như sét đánh ngang tai với Ngọc …
Huy và mẹ anh ta tới trách cứ rằng do nhà ngoại không biết chăm sóc dẫn tới hệ luỵ này…mẹ Huy gào lên
-Ôi dồi ôi não úng thuỷ thế là hết rồi ,hết thật rồi con ơi
Huy quay ra tát bốp vào mặt Ngọc ngay trước mặt mẹ vợ
-Mày rốt cuộc đã làm hại con tao,mày làm mẹ cái kiểu gì vậy…
Mặc cho bác sỹ nói: Tình trạng này xảy ra khi trong não trẻ bị viêm màng là tự xuất hiện…
Ngọc k nói câu gì kể từ sau khi bị ăn tát,cô cứ ngồi đờ đẫn ôm con vào lòng,đứa trẻ ngày một lớn hơn ,đầu em bé to và nằm đờ đẫn ngủ suốt ngày,chân tay teo tóp lại…cô ôm con đi viện rong ruổi ngày tháng,thế nhưng nhà Huy hoàn toàn k quan tâm đến kể từ sau khi biết cu Bo bị bệnh…
Bác sỹ hôm nay nói với Ngọc :
-Tình hình bé rất yếu gia đình nên chuẩn bị sẵn tâm lý
-bác sỹ em có đọc là nếu phát hiện sớm có thể chữa trị được ạ…
-Một số trường hợp thôi còn con của em đã quá nặng rồi…tôi rất tiếc cố gắng lên vậy…
Bác sỹ vỗ nhẹ vai Ngọc…cô bế con đi thẫn thờ dọc hành lang bệnh viện thấy những đứa trẻ khác được cha ẵm bế rồi tự lầm bầm…
-Con à…hay con trách mẹ nên con mới bị bệnh ,mẹ gọi bố đến bế con cho con nhanh khoẻ nhé…
Ngọc lúc này có triệu trứng của rối loạn tâm lý…cô cầm máy gọi cho Huy k nghe ,cô cứ ấn gọi liên tục tay run lẩy bẩy nhắn tin cho Huy
“Nếu như anh và em ly hôn,người thiệt thòi nhất sẽ là con,nên anh đọc được tin này mong anh sẽ phản hồi lại cho em,anh đừng đi rồi biến mất như thể em và con chưa từng tồn tại…con cần hơi ấm của người cha có lẽ con sẽ khỏi bệnh “
Phía bên zalo chợt phản hồi…
“Anh sẽ cho em một số tiền xứng đáng,con nếu em muốn em cứ nuôi anh không tranh giành với em,dù sao thì nó cũng chẳng sống được bao lâu nữa ,em cũng có thể tiện đường đi bước nữa,vậy nhé…”
Sau khi đọc tới đây Ngọc cười nhẹ rồi cảm thấy buông xuôi,cô đưa má cô gần lại má cu Bo rồi khẽ cười và hát ru
“ Mẹ thương con có hay chăng ,thương từ khi thai nghén trong lòng,mấy nắng sớm mùa mưa ròng,a …ru hời…a…ru hời”
Có lẽ Ngọc ứ nghẹn ở cổ nên không hát được câu cuối ,em bé nhắm dần mắt trên tay mẹ tay buông thõng…Ngọc mỉm cười hai hàng nước mắt lã chã “ A ru hời…hời ru”
Hát tới đây Ngọc mếu máo ghì chặt ôm con giữa công viên của bệnh viện…cô gái ấy,người mẹ ấy đã mất con khi đứa bé được 8 tháng tuổi…
Đám người kia cứ thế đâm chém nhau cho tới khi chúng đuổi đánh nhau ra đến tận bên ngoài,Ngọc đưa tay lên tim đập thình thịch ,cô sợ đến nỗi tay run lẩy bẩy cầm k vững túi đựng mỹ phẩm…
Người đàn ông kia đang định nói thì từ bên ngoài công an ập vào…một cô cựu hoa hậu đi tới kêu lên
-Ôi trời chuyện gì xảy ra trong quán tôi thế này…ôi …
Nhìn thấy người đàn ông đeo kính cô cựu Hoa Hậu liền lắp bắp …” cơn,cơn gió nào đưa em tới đây vậy”…
Người đàn ông khẽ dựng thẳng Ngọc dậy…anh ta cúi xuống hỏi han
-Chuyện xong rồi
-Vâng…vâng
Ngọc lắp bắp rồi bước đi…cô đi thẳng ra bên ngoài ,công an gọi lại “ Ơ k dc đi cô gái này là nhân chứng”
Người đàn ông đeo kính dơ tay ,người công an kia liền cúi đầu chào rồi ánh mắt lo lắng
-Dạ vâng …
Người đàn ông đeo kính kia nói giọng trầm
-Tôi là nhân chứng là đủ rồi ,cô gái kia đến cùng lúc với tôi ,đang có thai nên có thể châm trước
-Dạ vâng…
Ngọc cúi đầu cám ơn người đàn ông ,cô k khỏi thắc mắc sao người công an kia lại vâng dạ với người đó một cách rất có vẻ sợ …
Về gần đến nhà Ngọc mới chợt nhớ ra chưa đưa được đồ cho cô gái kia ,thế nhưng trong lòng cô vẫn lo sợ đến mức chưa kịp hoàn hồn …
2 tháng sau Ngọc hạ sinh một bé trai kháu khỉnh,cả hai bên nội ngoại đều vui mừng nhất là mẹ của Huy…
Khi Ngọc mới sinh con xong,đứa trẻ thức đêm nên cô toàn phải bế rong con,mẹ chồng có nghe thấy nhưng cũng hoàn toàn không hề sang đỡ đần,về phần Huy anh ta tối ngày sa đoạ vào ăn chơi sau khi kí được những hợp đồng quảng cáo hời,phong độ đá bóng của anh ta bắt đầu giảm dần…
Ngọc ngồi bế con nhìn lên đồng hồ là 2h sáng,Huy khẽ mở cửa thấy Ngọc vẫn ngồi bế con,anh ta nói rất hồn nhiên
-Ơ chưa ngủ à
-Con thức đêm em làm sao mà ngủ được ,anh bây giờ có con rồi cũng nên chú ý về sớm một chút đỡ cho em
-Anh có bế được trẻ con đâu mà đỡ được,nó bé tí bế lọt thỏm sợ bỏ xừ ra…
-Thì rồi anh cũng sẽ quen dần …
Ngọc khẽ đặt con xuống rồi vỗ vỗ khi thấy con trai đã ngủ say,Huy từ sau áp sát vào người Ngọc,anh ta kéo quần xuống để lộ hẳn của quý ra ngoài với vẻ cương to rồi dí vào sau mông Ngọc
-Làm tí đi,bế em thì anh bế được còn bế con thì anh chịu…
-Em mới sinh mới được nửa tháng,quan hệ sớm sẽ gây ra hậu sản mà vẫn chưa quan hệ được
-Thế đến bao giờ mới được
Huy tức ném bình sữa bên cạnh xuống nền ,đứa trẻ giật mình khóc toáng lên,Ngọc cau mày
-Anh điên à,con đang ngủ mà anh làm gì thế
-Lấy vợ về kiểu này,chửa bảo kiêng sợ xẩy,giờ đẻ rồi cũng không muốn cho ,cô giữ cho ai hả hay là không yêu tôi nên cô như thế
-K phải mà là
Con thì đang khóc còn Huy tự dưng nổi điên đập phá đồ đạc,anh ta ném hết cả sữa đồ của con vung tung toé khắp sàn nhà…mẹ Huy lúc này chạy sang k can ngăn con mà còn như đổ thêm dầu vào lửa
-Ngay từ đầu tao đã bảo đừng có lấy nhau rồi,giờ lấy về cứ đánh đập nhau loạn nhà tao lên…
-Mẹ về phòng đi ở đây con giải quyết chuyện nhà con
Huy quát mẹ anh ta,hai mẹ con họ nói nhau mặc cho em bé đang giật mình khóc còn Ngọc ôm con ngồi co ro trong góc phòng…
Ngày đầy tháng con cũng là lúc trên các trang mạng xã hội đưa tin về Huy đang gạ gẫm đò đưa một cô diễn viên,cô ta tung lên mạng,cả ngày Ngọc bận rộn với việc chăm con cô đang từ 45kg xuống còn 40kg chỉ trong 1 tháng đầu sau sinh …Mẹ đẻ Ngọc nhìn con gái mà xót xa
-Về mẹ chăm cho chứ ở đây con gầy xanh xao thế này
-Con cũng tính đầy tháng xin về nhà mình cho tiện,con cũng mệt lắm rồi nhưng nhìn cu Bo lớn ngoan con lại thấy cố gắng là xứng đáng
-Thương lấy bản thân mình con ạ…
Em trai Ngọc đọc xong đoạn trên mạng liền đưa cho chị gái
-Chị xem đi ,chồng chị đúng là kẻ chẳng ra gì …hết đứa này đến đứa khác…
Mẹ Ngọc đánh vào tay cậu em trai
-Con nói linh tinh vớ vẩn cái gì đấy…
Ngọc đọc xong cô thở dài rồi nói với em trai
-Chị cũng k dám nói gì lúc này,anh ấy có thế nào chị cũng phải nhịn vì là bố của cu Bo
-Chị đúng là điên,mẹ …mẹ khuyên chị đi,bỏ đi khi còn sớm,con gặp anh rể đi từ khách sạn ra với cô gái khác từ lâu rồi …
Mẹ Ngọc nhìn cô rồi hỏi
-Con có thật sự đang hạnh phúc không?
Ngọc bật khóc ôm mặt ,mẹ cô lúc này chắc cũng chẳng cần hỏi nhiều,bà đã hiểu ra mọi chuyện …
Trong dịp đầy tháng,Huy vẫn bình thản sau khi đọc xong bài trên mạng,mẹ anh ta hỏi
-Con cứ thế ảnh hưởng đến danh tiếng
-K đâu mẹ,thời đại này,càng có nhiều vụ chấn động như thế này,con sẽ càng nổi tiếng,nó có hai mặt mà…
-Con Ngọc nó mà biết thì khéo lại loạn nhà
-Nó thì làm gì được,nhà này nó k có quyền lên tiếng
-Thì thế mẹ mới nói con đừng nuông chiều nó,nó hoá hư đi đấy…nãy ngoài kia xấu hổ chết đi được,mẹ cho thằng Bo cả cái dây vàng thì mẹ nó đeo dc cái dây bạc cho cháu bé bằng cái mắt muỗi,đúng là dở hơi lấy đúng con vợ nhà vừa nghèo lại còn sống không biết cách sống…
-Thôi mẹ nói mấy cái này làm gì nhỡ ngta nghe được
Mẹ Ngọc bế cháu đi sang gọi Huy để nói chuyện thì đúng thật nghe được câu chuyện của hai mẹ con Huy,bà bước vào cười nhẹ
-Có chị ở đây tôi cũng tiện nói chuyện luôn…
Mẹ Huy mặt vênh lên vẻ khinh khỉnh ngồi đối diện
-Có chuyện gì cứ nói
-Tôi muốn xin cho cháu về bên ngoại ít ngày để tiện chăm hai mẹ con không biết ý chị thế nào?
-Nếu em chăm được con em thì chị cũng không giữ,cứ thoải mái
-Con em ,là con của chúng ta mới đúng chứ,người xưa có câu mẹ chồng nàng dâu khác máu tanh lòng,tôi cứ nghĩ chị là người có học sẽ khác với những người lao động chân tay như chúng tôi về quan điểm mẹ chồng nàng dâu chứ
-Ý là thế nào cứ nói thẳng ra đi
-Chị đừng nhìn vật chất mà đánh giá con người,người ta nói lấy vợ xem tông để đánh giá thì con của tôi gia đình tôi rất đàng hoàng ,bố cháu là công an làm nhiệm vụ nên đã mất ,hy sinh rất anh dũng.Cháu được tôi dậy dỗ ngoan ngoãn biết làm đủ việc chưa hề nề hà điều gì,chứ chị muốn có điều kiện để lấy vợ xem của nhà người ta chứ k xem con người sao?
Huy thấy ngại trước lời mẹ vợ anh ta xua tay
-mẹ chắc hiểu lầm ý mẹ con rồi
-Còn con nữa,lúc này mẹ vẫn gọi mẹ là con vì con vẫn đang là chồng của con gái mẹ,thế nhưng làm chồng phải chung thuỷ thì gia đình mới có thể tồn tại được,con ầm lên trên mạng như vậy,rồi còn bạn bè của vợ con họ sẽ nhìn con bé như thế nào con đã bao giờ nghĩ chưa,ngay ngày kết hôn tôi đã nói chỉ cần tôi còn sống tôi sẵn sàng dang tay đón con gái tôi về nhà nếu như nhà chồng k tốt…xã hội bây giờ bỏ chồng k phải là xấu hổ mà chỉ có xấu hổ khi đang có người chồng không ra gì mà thôi…
Mẹ Ngọc nói xong đứng dậy bế cháu đi,Mẹ Huy cau mày
-Sao mày k để mẹ nói cho con mẹ kia một trận,giọng điệu mất dậy hống hách với ai?
-Con k muốn bỏ vợ thế nên đừng quá căng thẳng …bỏ vợ bh mẹ chăm cháu nhé
-Điên nó phải có mẹ nó,ai mà bế được mẹ còn nhiều việc…
-Thế nên cứ nhẹ nhàng đừng căng thẳng quá…
Ngọc về nhà mẹ đẻ,cô tiếp tục buôn bán ol và tư tưởng thoải mái nên cô dần dần lại trở nên có da có thịt…
Tình cờ đi ship mỹ phẩm,Ngọc thấy Huy đang ôm hôn một cô gái trong một quán cafe khá sang trọng,trong góc quán anh ta mút lưỡi cô gái kia tay sờ đùi mà k hề biết vợ đang đứng ngay gần đó…Ngọc nắm chặt tay cô bước lại gần …
-Anh đang làm cái quái gì vậy
Huy giật mình đứng phắt dậy
-Em à,anh…anh đang định bảo tối sang mẹ chơi với con
-Tôi đang hỏi anh là anh đang làm cái trò gì ở chỗ đông người thế này vậy,anh thật sự quá mất dậy hơn tôi nghĩ …
-Là lỗi của em ,em k biết à,là do chính em ,em thờ ơ với chồng bỏ bê anh
-Lúc tôi quan tâm anh thì anh cũng đâu phải k có cô khác,là do bản tính của anh nó ăn vào máu rồi…anh k bao giờ có thể thay đổi được…
-Tuỳ em nghĩ
Huy nắm tay cô gái kia kéo đi,lướt qua người Ngọc,lúc này nước mắt của Ngọc rơi xuống,hằng ngày cô vẫn nhắn cho Huy hỏi anh có tới thăm con không thì anh ta kêu bận…
Mẹ cô gọi điện nói cu Bo sốt cao nhập viện bị viêm màng não…khi Ngọc tới nơi thì bác sỹ nói dịch tràn ra màng não khiến cho bé bị não úng thuỷ,tin về con như sét đánh ngang tai với Ngọc …
Huy và mẹ anh ta tới trách cứ rằng do nhà ngoại không biết chăm sóc dẫn tới hệ luỵ này…mẹ Huy gào lên
-Ôi dồi ôi não úng thuỷ thế là hết rồi ,hết thật rồi con ơi
Huy quay ra tát bốp vào mặt Ngọc ngay trước mặt mẹ vợ
-Mày rốt cuộc đã làm hại con tao,mày làm mẹ cái kiểu gì vậy…
Mặc cho bác sỹ nói: Tình trạng này xảy ra khi trong não trẻ bị viêm màng là tự xuất hiện…
Ngọc k nói câu gì kể từ sau khi bị ăn tát,cô cứ ngồi đờ đẫn ôm con vào lòng,đứa trẻ ngày một lớn hơn ,đầu em bé to và nằm đờ đẫn ngủ suốt ngày,chân tay teo tóp lại…cô ôm con đi viện rong ruổi ngày tháng,thế nhưng nhà Huy hoàn toàn k quan tâm đến kể từ sau khi biết cu Bo bị bệnh…
Bác sỹ hôm nay nói với Ngọc :
-Tình hình bé rất yếu gia đình nên chuẩn bị sẵn tâm lý
-bác sỹ em có đọc là nếu phát hiện sớm có thể chữa trị được ạ…
-Một số trường hợp thôi còn con của em đã quá nặng rồi…tôi rất tiếc cố gắng lên vậy…
Bác sỹ vỗ nhẹ vai Ngọc…cô bế con đi thẫn thờ dọc hành lang bệnh viện thấy những đứa trẻ khác được cha ẵm bế rồi tự lầm bầm…
-Con à…hay con trách mẹ nên con mới bị bệnh ,mẹ gọi bố đến bế con cho con nhanh khoẻ nhé…
Ngọc lúc này có triệu trứng của rối loạn tâm lý…cô cầm máy gọi cho Huy k nghe ,cô cứ ấn gọi liên tục tay run lẩy bẩy nhắn tin cho Huy
“Nếu như anh và em ly hôn,người thiệt thòi nhất sẽ là con,nên anh đọc được tin này mong anh sẽ phản hồi lại cho em,anh đừng đi rồi biến mất như thể em và con chưa từng tồn tại…con cần hơi ấm của người cha có lẽ con sẽ khỏi bệnh “
Phía bên zalo chợt phản hồi…
“Anh sẽ cho em một số tiền xứng đáng,con nếu em muốn em cứ nuôi anh không tranh giành với em,dù sao thì nó cũng chẳng sống được bao lâu nữa ,em cũng có thể tiện đường đi bước nữa,vậy nhé…”
Sau khi đọc tới đây Ngọc cười nhẹ rồi cảm thấy buông xuôi,cô đưa má cô gần lại má cu Bo rồi khẽ cười và hát ru
“ Mẹ thương con có hay chăng ,thương từ khi thai nghén trong lòng,mấy nắng sớm mùa mưa ròng,a …ru hời…a…ru hời”
Có lẽ Ngọc ứ nghẹn ở cổ nên không hát được câu cuối ,em bé nhắm dần mắt trên tay mẹ tay buông thõng…Ngọc mỉm cười hai hàng nước mắt lã chã “ A ru hời…hời ru”
Hát tới đây Ngọc mếu máo ghì chặt ôm con giữa công viên của bệnh viện…cô gái ấy,người mẹ ấy đã mất con khi đứa bé được 8 tháng tuổi…