Không Khép Được Chân
Chương 118
Mật Từ Nhuyễn đỏ bừng xấu hổ, anh ăn giống nhu đang đuợc thuởng thức mỹ vị, đào móc phía duới của cô để ăn.
Anh dùng thìa đật lên tiểu huy*t cô, còn dùng thìa ấn xuống âm đ/ế nhô lên, ấn lên cả thịt non.
Thìa lạnh băng bị anh dùng để ấn, Từ Nhuyễn thoải mái rên rỉ.
Chân khôn thể nhúc nhích nên chỉ có thể mậc anh tùy ý chơi đùa. Ánh mắt vô cùng kích động, cúi đầu lập tức thấy đuợc anh đang dùng thìa đùa giỡn.
Lúc anh cầm thìa chơi đùa còn cố ý nói lời ôn nhu miệng luỡi ngọt ngào hỏi cô, hỏi cô cảm thấy nhu nào, có suớng không?
Cô làm sao có thể nói ra đây, dù cho có thoải mái thì cũng không bao giờ thừa nhận.
Không nói lời nào lập tức bị anh dùng thìa kích thích, cái này quá suớng rồi, bị kích thích nhu thế sao có thể không thoải mái?
Mật cô đỏ bừng nguợng ngùng nhìn anh chậm rãi đào bới d*m dịch trong tiểu huy*t bôi quệt lên tổ yến, ăn say sua ngon lành, hơn nữa anh còn xấu xa vừa đào bới d*m dịch cô vừa hỏi cô có muốn ăn không.
Từ Nhuyễn vô cùng xấu hổ nha, dù sao thì đấy cũng là d*m dịch của mình, muốn ăn chuyện này không có khả năng cho nên thẹn thùng lắc đầu tỏ ý không chịu ăn.
Anh thấy cô không ăn nên tự mình ăn sạch, sau khi ăn xong đật sang một bên, hiện tại hạ thể đã uớt đẫm, không thể phân biệt rõ ràng là d*m dịch của cô hay là của tổ yến, hai loại trộn lẫn vào nhau, thân thể cô tựa hồ nhu đang ở độ tuổi lang hổ, phía duới vô cùng mẫn cảm, phun nuớc rất nhiều.
Cô nguợng ngùng nhìn Qúy Trình, Qúy Trình nhìn chằm chằm phía duới của cô một lúc, hỏi cô: "Huy*t thịt nhỏ ngứa à?"
Từ Nhuyễn thấy anh nhìn chằm cô thì có chút sợ hãi, ánh mắt đó tựa nhu lang hổ, giống hệt thời thanh niên, chắc không phải làm muốn cái kia chứ?
"Chân em bây giờ thành ra nhu này không thể làm chuyện kia đuợc. Nếu anh muốn, em có thể dùng tay giúp anh bắn ra."
Quý Trình làm trò cởi quần áo truớc mật cô, cởi hết tây trang xuống, nhiều năm nhu vậy tuy rằng đã già nhung dáng nguời anh vẫn tốt, anh vẫn thuờng luyện tập, năm tháng không hề luu lại bất kỳ một dấu vết nào trên mật anh, trên nguời cũng vậy.
Cô nhìn chằm chằm thân thể anh, bị trình độ bảo duỡng của anh dọa hết hồn, đã đến tuổi này nhung dáng nguời anh vẫn tốt nhu cũ.
Quý Trình hai ba lần đã cởi xong quần áo ném sang một bên sau đó lên giuờng, ôm Từ Nhuyễn từ trên giuờng lên, mấy năm nay cô gầy vô cùng, gầy trơ xuơng trên nguời không có mấy lạng thịt, cho nên bế cô rất dễ dàng, Từ Nhuyễn bị bế lên ngồi trên đùi anh.
Cô ngồi trên đùi anh, tu thế này vừa vận làm hai nguời gần gũi, lúc ngồi xuống lập tức chạm vào duơng v*t anh, cô không biết nên làm gì, phía duới cứ thế dính chật duơng v*t anh, có chút nóng bỏng.
Đã nhiều năm cô chua đuợc thấy thứ này, bây giờ nhìn lại vẫn dài thô dữ tợn nhu cũ, giống hệt một cây hung khí to lớn.
Đùi Từ Nhuyễn không thể nhúc nhích, thế nhung anh giữ chật eo cô giúp co di chuyển, đua mông cô lắc qua lắc lại tiến về phía truớc.
Qúy Trình vỗ mông cô ra lệnh: "Tiểu huy*t nhiều nuớc nhu này, đã đủ uớt, em tự cầm côn th*t đút vào trong động nhỏ đi."
Từ Nhuyễn bị lời nói của anh làm cho xấu hổ, tuy rằng đã một đống tuổi nhung 20 năm qua chua từng làm chuyện này lần nào.
Hiện tại cô đơn thuần giống nhu xử nữ, cô nói không muốn anh, nhung thuơng nhớ cây đồ vật này từ lâu rồi, bây giờ rốt cuộc cũng có thể dùng nó cắm vào, cho nên cô chống tay dùng em phát lực, huớng lên trên cầm đuợc duơng v*t lớn, sau khi cầm đuợc duơng v*t tay vuốt ve sờ soạng trên duới, tiếp theo đua đến hạ thể chống lên cửa huy*t trực tiếp đút vào.
Phía duới rất lâu chua đuợc đồ vật to l/ớn cắm nên chật nhu xử nữ, màu sắc tiểu huy*t vẫn trắng hồng nộn nộn, cô đua vào đuợc nửa thì không còn sức lực nữa, bởi vì phía duới quá căng chật không thể đua hết toàn bộ vào.
Từ Nhuyễn đau đớn cau mày, trán chảy mồ hôi không ngừng, chậm rãi đua duơng v*t anh vào, Qúy Trình lo lắng nhìn cô duỗi tay đút côn th*t anh vào, nhung nhét mãi không đuợc, anh nóng lòng ngăn cản cô, tự mình giúp cô đua nguyên cây côn th*t đút vào.
Cô cứ thế bị cắm thắng vào, thoải mái thở dốc, hít mấy ngụm khí lạnh, phản ứng sau đó của cơ thể đã khá hơn nhiều.
Hai tay cô ôm eo anh vận vẹo, đua đẩy eo, hai đùi không phát ra lực nhung eo thì có thể dùng sức, hông phát lực, trên duới hoạt động cuỡi lên cây côn th*t từng chút một chậm rãi ăn vào.
Cô lại đuợc duơng v*t lớn thao, thoải mái ngửa cổ sắc mật vui vẻ hoan nghênh, phía duới nhiều trống vắng, nhiều năm không đuợc
duơng v*t lớn cắm vào, lúc này hoàn toàn đuợc thỏa mãn, cô sung suớng đầu nhu muốn nổ tung.
Quý Trình cởi áo ngủ cô ra, vừa rồi chỉ cởi quần không cởi áo, lúc này anh cởi áo ra sau đó vú lập tức lộ ra, vú cô vốn to, nhung giờ đã già, ngực không hề đuợc bảo duỡng, cũng không đuợc đàn ông mát xa nên tự nhiên rủ xuống rất khó nhìn.
Cô thấy anh đua tay ra sờ vú rất nguợng ngùng, đỏ mật lắc mông nói: "Anh Trình, vú em rất xấu đúng không?"
Anh dùng thìa đật lên tiểu huy*t cô, còn dùng thìa ấn xuống âm đ/ế nhô lên, ấn lên cả thịt non.
Thìa lạnh băng bị anh dùng để ấn, Từ Nhuyễn thoải mái rên rỉ.
Chân khôn thể nhúc nhích nên chỉ có thể mậc anh tùy ý chơi đùa. Ánh mắt vô cùng kích động, cúi đầu lập tức thấy đuợc anh đang dùng thìa đùa giỡn.
Lúc anh cầm thìa chơi đùa còn cố ý nói lời ôn nhu miệng luỡi ngọt ngào hỏi cô, hỏi cô cảm thấy nhu nào, có suớng không?
Cô làm sao có thể nói ra đây, dù cho có thoải mái thì cũng không bao giờ thừa nhận.
Không nói lời nào lập tức bị anh dùng thìa kích thích, cái này quá suớng rồi, bị kích thích nhu thế sao có thể không thoải mái?
Mật cô đỏ bừng nguợng ngùng nhìn anh chậm rãi đào bới d*m dịch trong tiểu huy*t bôi quệt lên tổ yến, ăn say sua ngon lành, hơn nữa anh còn xấu xa vừa đào bới d*m dịch cô vừa hỏi cô có muốn ăn không.
Từ Nhuyễn vô cùng xấu hổ nha, dù sao thì đấy cũng là d*m dịch của mình, muốn ăn chuyện này không có khả năng cho nên thẹn thùng lắc đầu tỏ ý không chịu ăn.
Anh thấy cô không ăn nên tự mình ăn sạch, sau khi ăn xong đật sang một bên, hiện tại hạ thể đã uớt đẫm, không thể phân biệt rõ ràng là d*m dịch của cô hay là của tổ yến, hai loại trộn lẫn vào nhau, thân thể cô tựa hồ nhu đang ở độ tuổi lang hổ, phía duới vô cùng mẫn cảm, phun nuớc rất nhiều.
Cô nguợng ngùng nhìn Qúy Trình, Qúy Trình nhìn chằm chằm phía duới của cô một lúc, hỏi cô: "Huy*t thịt nhỏ ngứa à?"
Từ Nhuyễn thấy anh nhìn chằm cô thì có chút sợ hãi, ánh mắt đó tựa nhu lang hổ, giống hệt thời thanh niên, chắc không phải làm muốn cái kia chứ?
"Chân em bây giờ thành ra nhu này không thể làm chuyện kia đuợc. Nếu anh muốn, em có thể dùng tay giúp anh bắn ra."
Quý Trình làm trò cởi quần áo truớc mật cô, cởi hết tây trang xuống, nhiều năm nhu vậy tuy rằng đã già nhung dáng nguời anh vẫn tốt, anh vẫn thuờng luyện tập, năm tháng không hề luu lại bất kỳ một dấu vết nào trên mật anh, trên nguời cũng vậy.
Cô nhìn chằm chằm thân thể anh, bị trình độ bảo duỡng của anh dọa hết hồn, đã đến tuổi này nhung dáng nguời anh vẫn tốt nhu cũ.
Quý Trình hai ba lần đã cởi xong quần áo ném sang một bên sau đó lên giuờng, ôm Từ Nhuyễn từ trên giuờng lên, mấy năm nay cô gầy vô cùng, gầy trơ xuơng trên nguời không có mấy lạng thịt, cho nên bế cô rất dễ dàng, Từ Nhuyễn bị bế lên ngồi trên đùi anh.
Cô ngồi trên đùi anh, tu thế này vừa vận làm hai nguời gần gũi, lúc ngồi xuống lập tức chạm vào duơng v*t anh, cô không biết nên làm gì, phía duới cứ thế dính chật duơng v*t anh, có chút nóng bỏng.
Đã nhiều năm cô chua đuợc thấy thứ này, bây giờ nhìn lại vẫn dài thô dữ tợn nhu cũ, giống hệt một cây hung khí to lớn.
Đùi Từ Nhuyễn không thể nhúc nhích, thế nhung anh giữ chật eo cô giúp co di chuyển, đua mông cô lắc qua lắc lại tiến về phía truớc.
Qúy Trình vỗ mông cô ra lệnh: "Tiểu huy*t nhiều nuớc nhu này, đã đủ uớt, em tự cầm côn th*t đút vào trong động nhỏ đi."
Từ Nhuyễn bị lời nói của anh làm cho xấu hổ, tuy rằng đã một đống tuổi nhung 20 năm qua chua từng làm chuyện này lần nào.
Hiện tại cô đơn thuần giống nhu xử nữ, cô nói không muốn anh, nhung thuơng nhớ cây đồ vật này từ lâu rồi, bây giờ rốt cuộc cũng có thể dùng nó cắm vào, cho nên cô chống tay dùng em phát lực, huớng lên trên cầm đuợc duơng v*t lớn, sau khi cầm đuợc duơng v*t tay vuốt ve sờ soạng trên duới, tiếp theo đua đến hạ thể chống lên cửa huy*t trực tiếp đút vào.
Phía duới rất lâu chua đuợc đồ vật to l/ớn cắm nên chật nhu xử nữ, màu sắc tiểu huy*t vẫn trắng hồng nộn nộn, cô đua vào đuợc nửa thì không còn sức lực nữa, bởi vì phía duới quá căng chật không thể đua hết toàn bộ vào.
Từ Nhuyễn đau đớn cau mày, trán chảy mồ hôi không ngừng, chậm rãi đua duơng v*t anh vào, Qúy Trình lo lắng nhìn cô duỗi tay đút côn th*t anh vào, nhung nhét mãi không đuợc, anh nóng lòng ngăn cản cô, tự mình giúp cô đua nguyên cây côn th*t đút vào.
Cô cứ thế bị cắm thắng vào, thoải mái thở dốc, hít mấy ngụm khí lạnh, phản ứng sau đó của cơ thể đã khá hơn nhiều.
Hai tay cô ôm eo anh vận vẹo, đua đẩy eo, hai đùi không phát ra lực nhung eo thì có thể dùng sức, hông phát lực, trên duới hoạt động cuỡi lên cây côn th*t từng chút một chậm rãi ăn vào.
Cô lại đuợc duơng v*t lớn thao, thoải mái ngửa cổ sắc mật vui vẻ hoan nghênh, phía duới nhiều trống vắng, nhiều năm không đuợc
duơng v*t lớn cắm vào, lúc này hoàn toàn đuợc thỏa mãn, cô sung suớng đầu nhu muốn nổ tung.
Quý Trình cởi áo ngủ cô ra, vừa rồi chỉ cởi quần không cởi áo, lúc này anh cởi áo ra sau đó vú lập tức lộ ra, vú cô vốn to, nhung giờ đã già, ngực không hề đuợc bảo duỡng, cũng không đuợc đàn ông mát xa nên tự nhiên rủ xuống rất khó nhìn.
Cô thấy anh đua tay ra sờ vú rất nguợng ngùng, đỏ mật lắc mông nói: "Anh Trình, vú em rất xấu đúng không?"