Khuynh Đảo Thiên Hạ
Chương 725: Diệt Không Tháp! (2)
Tả Tiểu Đa ở bên này vừa lấy lại chùy, chỉ cảm thấy hoa mắt một lúc thì bản thân lại trở về sân cỏ ở trước biệt thự rồi.
Còn Diệp Trường Thanh vẫn đang ngồi trên ghế tựa ở trước mặt mình, cơ thể hoàn toàn giống như chưa từng di chuyển.
Sau đó chỉ nhìn thấy Diệp Trường Thanh lấy từ trong ngực ra một đồ vật đen láy, bằng cỡ một bàn tay, nhìn bằng mắt giống như một cái tháp sắt?
Về chế tác nhìn sơ qua sẽ thấy rất cẩu thả, mặt ngoài còn có thể thấy được một vài dấu vết lồi lõm, tóm lại có thể nói là rất xấu.
“Thứ đồ này, từ sau khi đến được tay ta thì gần như chưa từng ngừng dùng đến. Vẫn luôn như vậy cho đến khi ta đột phá cảnh giới mới, mới... Nhưng trước khi ta giao thứ này cho ngươi, ta hy vọng trước tiên ngươi có thể hứa với ta một việc...”
Diệp Trường Thanh lưu luyến nói. “Đây là bảo bối gì vậy?” Tả Tiểu Đa có hơi không thích thứ đồ đó, lý do rất đơn giản, vì nó quá xấu!
Hừm, đây có lẽ là một tật xấu không biết có được tính là khuyết điểm hay không của Tả Tiểu Đa, rất thích những thứ xinh đẹp, đối với những thứ có dáng vẻ xấu xí sẽ sinh ra một loại cảm giác không tốt khó hiểu, đương nhiên, loại cảm xúc này đa số mọi người đều giống như vậy, ấn tượng đầu tiên luôn luôn quan trọng.
“Thứ này... Năm đó, tập hợp tất cả cường giả hệ không gian trong toàn bộ đại lục, còn có rất nhiều nhà khoa học đỉnh cao nghiên cứu không gian, nghiên cứu về khả năng hòa vào nhau của không gian và thời gian...”
Diệp Trường Thanh thản nhiên nói: “Nếu như thành công sẽ có thể tạo ra một loại vật chứa không gian tương thích với thị tính thời gian; Nghe tên là hiểu rõ ý nghĩa, loại không gian này khác với bản chất tồn tại của không gian đạo cụ, có không gian và tốc độ dòng chảy thời gian khác với bên ngoài, có thể là một phần mười, một phần ba mươi thậm chí là nhiều hơn thời gian bình thường ở bên ngoài!”
“Nghe hiểu không đấy? Nếu như mục nghiên cứu này thành công, khi người tu hành tiến vào trong không gian này tu luyện, tu luyện bên trong một tháng thì thời gian thực tại ở bên ngoài chỉ mới trải qua một ngày thôi! Mà năm đó loại ý nghĩ kỳ lạ viển vông này là nhận được từ gợi ý của đám viết tiểu thuyết...”
“Rất rất nhiều tiểu thuyết có đề cập đến, linh dược được vun trồng bên trong danh lam thắng cảnh nào đó, bên ngoài chỉ trải qua một năm thì bên trong đã sinh trưởng thành linh dược nghìn năm... Mà lần nghiên cứu đấy chính là làm theo hướng đó.”
“Mục nghiên cứu này kéo dài đến 75 năm; Rất nhiều giáo sư, nghiên cứu viên đức cao vọng trọng đã chết già tại khu căn cứ... Vô số người đã dâng hiến rất nhiều thứ cho hạng mục này, gần như không tiếc thứ gì. Vì thế mà một khi hạng mục này thành công, sẽ mang đến lợi ích cực lớn khó mà tính được cho việc đào †ào nhân tài, dự trữ đại lục! Mà khi nghiên cứu có được thành tựu, hoặc có thể nói khi tiếp cận được đến thành công thì đột nhiên Đan Không Đại Vu của Vu Minh lại xé rách không gian, đánh lén vào căn cứ nghiên cứu!”
“Có thể nói Đan Không Đại Vu là người có nghiên cứu sâu nhất mạnh nhất về quy luật không gian trên toàn thế giới!”
“Toàn bộ căn cứ nghiên cứu bị san bằng chỉ trong vài giây ngắn ngủi! Vô số cường giả đều bị chôn vùi trong đại nạn đấy!”
“Mà đa số các thành quả nghiên cứu ra được đều bị phá hủy trực tiếp, chỉ có vài cường giả hệ không gian đã đánh cược tính mạng, yểm trợ cho một vài bán thành phẩm, bọn họ dùng cơ thể của bản thân để bảo vệ, mặc cho bản thân bị Đan Không Đại Vu nghiền nát cơ thể, tất cả sức mạnh của mình đều dùng để bảo vệ những bán thành phẩm đấy một cách toàn diện...”
“Cuối cùng bọn họ đã dùng tính mạng để giữ lại vài cái tháp nhỏ, con số chính xác là bao nhiêu thì không ai biết được.”
“Chuyện năm đó đã khiến toàn bộ đại lục Tinh Hồn xôn xao, dưới cơn thịnh nộ, Tứ Lộ đại soái đã huy động 50 triệu binh áp sát biên giới Vu Minh; Còn hai vợ chồng Tả Lộ Thiên Vương và Hữu Lộ Thiên Vương cũng phẫn nộ mạnh mẽ xuất kích, không tiếc bất cứ giá nào bám theo tiêu diệt Đan Không Đại Vu, trằn trọc không ngủ trong 4,5 triệu km, cuối cùng Đan Không Đại Vu trọng thương sắp chết rơi vào đường cùng lẩn trốn vào thành Thiên Vu, hai vị Thiên Vương vẫn không chịu bỏ qua, hợp sức đánh vào đại lục Vụ Minh, làm nổ tung thành Thiên Vu của Vu Minh thành đống hoang tàn!”
“Những cái tháp nhỏ là bán thành phẩm được giữ lại của năm đó đều mang một cái tên chung, Diệt Không Tháp! Đan Không không chết, thù này oán này sẽ tồn tại mãi mãi!”
“Thứ trong tay ta đây gọi là Diệt Không Tháp số 7.”
Diệp Trường Thanh khẽ thở dài: “Nghiêm túc mà nói thì công dụng của cái tháp này không lớn lắm, bởi vì bên trong đây chỉ là một không gian tương đối ổn định, đương nhiên là có không khí nhưng không có nhiều linh khí, cũng không có chút liên quan nào đến thời gian, tính đâu ra đấy cũng chỉ là một nơi yên tĩnh... Thậm chí có thể nói chỉ là một chiếc nhẫn không gian cỡ lớn có thể chứa đựng các vật dụng sinh hoạt mà thôi...”
“Muốn tu luyện ở bên trong thì bản thân cần phải mang Tinh Hồn Ngọc hoặc là Linh Dược để tiến vào; Mà đột phá thì không thể ở trong đó được, bởi vì đột phá cần linh khí triều tịch giữa trời và đất...”
Còn Diệp Trường Thanh vẫn đang ngồi trên ghế tựa ở trước mặt mình, cơ thể hoàn toàn giống như chưa từng di chuyển.
Sau đó chỉ nhìn thấy Diệp Trường Thanh lấy từ trong ngực ra một đồ vật đen láy, bằng cỡ một bàn tay, nhìn bằng mắt giống như một cái tháp sắt?
Về chế tác nhìn sơ qua sẽ thấy rất cẩu thả, mặt ngoài còn có thể thấy được một vài dấu vết lồi lõm, tóm lại có thể nói là rất xấu.
“Thứ đồ này, từ sau khi đến được tay ta thì gần như chưa từng ngừng dùng đến. Vẫn luôn như vậy cho đến khi ta đột phá cảnh giới mới, mới... Nhưng trước khi ta giao thứ này cho ngươi, ta hy vọng trước tiên ngươi có thể hứa với ta một việc...”
Diệp Trường Thanh lưu luyến nói. “Đây là bảo bối gì vậy?” Tả Tiểu Đa có hơi không thích thứ đồ đó, lý do rất đơn giản, vì nó quá xấu!
Hừm, đây có lẽ là một tật xấu không biết có được tính là khuyết điểm hay không của Tả Tiểu Đa, rất thích những thứ xinh đẹp, đối với những thứ có dáng vẻ xấu xí sẽ sinh ra một loại cảm giác không tốt khó hiểu, đương nhiên, loại cảm xúc này đa số mọi người đều giống như vậy, ấn tượng đầu tiên luôn luôn quan trọng.
“Thứ này... Năm đó, tập hợp tất cả cường giả hệ không gian trong toàn bộ đại lục, còn có rất nhiều nhà khoa học đỉnh cao nghiên cứu không gian, nghiên cứu về khả năng hòa vào nhau của không gian và thời gian...”
Diệp Trường Thanh thản nhiên nói: “Nếu như thành công sẽ có thể tạo ra một loại vật chứa không gian tương thích với thị tính thời gian; Nghe tên là hiểu rõ ý nghĩa, loại không gian này khác với bản chất tồn tại của không gian đạo cụ, có không gian và tốc độ dòng chảy thời gian khác với bên ngoài, có thể là một phần mười, một phần ba mươi thậm chí là nhiều hơn thời gian bình thường ở bên ngoài!”
“Nghe hiểu không đấy? Nếu như mục nghiên cứu này thành công, khi người tu hành tiến vào trong không gian này tu luyện, tu luyện bên trong một tháng thì thời gian thực tại ở bên ngoài chỉ mới trải qua một ngày thôi! Mà năm đó loại ý nghĩ kỳ lạ viển vông này là nhận được từ gợi ý của đám viết tiểu thuyết...”
“Rất rất nhiều tiểu thuyết có đề cập đến, linh dược được vun trồng bên trong danh lam thắng cảnh nào đó, bên ngoài chỉ trải qua một năm thì bên trong đã sinh trưởng thành linh dược nghìn năm... Mà lần nghiên cứu đấy chính là làm theo hướng đó.”
“Mục nghiên cứu này kéo dài đến 75 năm; Rất nhiều giáo sư, nghiên cứu viên đức cao vọng trọng đã chết già tại khu căn cứ... Vô số người đã dâng hiến rất nhiều thứ cho hạng mục này, gần như không tiếc thứ gì. Vì thế mà một khi hạng mục này thành công, sẽ mang đến lợi ích cực lớn khó mà tính được cho việc đào †ào nhân tài, dự trữ đại lục! Mà khi nghiên cứu có được thành tựu, hoặc có thể nói khi tiếp cận được đến thành công thì đột nhiên Đan Không Đại Vu của Vu Minh lại xé rách không gian, đánh lén vào căn cứ nghiên cứu!”
“Có thể nói Đan Không Đại Vu là người có nghiên cứu sâu nhất mạnh nhất về quy luật không gian trên toàn thế giới!”
“Toàn bộ căn cứ nghiên cứu bị san bằng chỉ trong vài giây ngắn ngủi! Vô số cường giả đều bị chôn vùi trong đại nạn đấy!”
“Mà đa số các thành quả nghiên cứu ra được đều bị phá hủy trực tiếp, chỉ có vài cường giả hệ không gian đã đánh cược tính mạng, yểm trợ cho một vài bán thành phẩm, bọn họ dùng cơ thể của bản thân để bảo vệ, mặc cho bản thân bị Đan Không Đại Vu nghiền nát cơ thể, tất cả sức mạnh của mình đều dùng để bảo vệ những bán thành phẩm đấy một cách toàn diện...”
“Cuối cùng bọn họ đã dùng tính mạng để giữ lại vài cái tháp nhỏ, con số chính xác là bao nhiêu thì không ai biết được.”
“Chuyện năm đó đã khiến toàn bộ đại lục Tinh Hồn xôn xao, dưới cơn thịnh nộ, Tứ Lộ đại soái đã huy động 50 triệu binh áp sát biên giới Vu Minh; Còn hai vợ chồng Tả Lộ Thiên Vương và Hữu Lộ Thiên Vương cũng phẫn nộ mạnh mẽ xuất kích, không tiếc bất cứ giá nào bám theo tiêu diệt Đan Không Đại Vu, trằn trọc không ngủ trong 4,5 triệu km, cuối cùng Đan Không Đại Vu trọng thương sắp chết rơi vào đường cùng lẩn trốn vào thành Thiên Vu, hai vị Thiên Vương vẫn không chịu bỏ qua, hợp sức đánh vào đại lục Vụ Minh, làm nổ tung thành Thiên Vu của Vu Minh thành đống hoang tàn!”
“Những cái tháp nhỏ là bán thành phẩm được giữ lại của năm đó đều mang một cái tên chung, Diệt Không Tháp! Đan Không không chết, thù này oán này sẽ tồn tại mãi mãi!”
“Thứ trong tay ta đây gọi là Diệt Không Tháp số 7.”
Diệp Trường Thanh khẽ thở dài: “Nghiêm túc mà nói thì công dụng của cái tháp này không lớn lắm, bởi vì bên trong đây chỉ là một không gian tương đối ổn định, đương nhiên là có không khí nhưng không có nhiều linh khí, cũng không có chút liên quan nào đến thời gian, tính đâu ra đấy cũng chỉ là một nơi yên tĩnh... Thậm chí có thể nói chỉ là một chiếc nhẫn không gian cỡ lớn có thể chứa đựng các vật dụng sinh hoạt mà thôi...”
“Muốn tu luyện ở bên trong thì bản thân cần phải mang Tinh Hồn Ngọc hoặc là Linh Dược để tiến vào; Mà đột phá thì không thể ở trong đó được, bởi vì đột phá cần linh khí triều tịch giữa trời và đất...”