Lần Nữa Gọi Tên Tình Yêu
Chương 19: Thế Nào Là Rượu Mời, Rượu Phạt?
“ Cậu im lặng không ai nói cậu câ.m đâu!” Thiếu Phong cục súc quát tháo.
Hứa Uyển Nhi luôn là giới hạn cuối cùng của anh. Từ trước giờ, anh không cho phép ai được nhắc đến tên người con gái anh yêu ngoài chính bản thân anh. Nể tình là bạn bè tâm giao bấy lâu, cái mạng nhỏ này của Quân Hạo được sống lâu thêm.
“ Được rồi, được rồi! Bạn bè cả mà! Nào, mừng cho sự hội ngộ của tứ đại nam vương, nâng ly nào! ”
Ở góc trống, Tuyết Ninh thư thả ngồi vào chiếc ghế êm ả đã được sắp xếp từ trước. Nơi đây thật không tồi, chuẩn bị mọi thứ cho quan khách đều rất đầy đủ.
Một giọng nam khá trầm, tiến gần chỗ cô, trên tay còn cầm theo ly rượu vang với nét mặt thích thú: “ Quý cô xinh đẹp, tôi có thể mời cô một ly không? ”
Gì đây?
Lần đầu tiên Tuyết Ninh được người lạ mặt mời rượu thế này, trong lòng cảm giác bất an và không quen. Cô cố xua tay, ngụ ý từ chối.
“ Nếu không uống thì cho tôi xin số điện thoại nhé! ” Người đàn ông vẫn ' chai mặt ' ra lời đề nghị.
Thật sự, việc làm này của hắn khiến Tuyết Ninh cô ấy khó chịu, chỉ muốn ngay lập tức ra đòn dạy dỗ hắn. Người ta đã từ chối, còn cố làm thân để được gì!
“ Nhé! ” Hắn nhắc thêm lần nữa.
Lần này, Tuyết Ninh lấy hết sự can đảm trong lòng, thẳng thắn bày tỏ: “ Anh có cảm thấy rằng mình rất phiền không?”
Dàn âm thanh sôi động bỗng dưng vì một số yếu tố nào đó mà dừng hẳn. Mọi sự chú ý lại đổ về phía cô, họ tò mò về người con gái dám lớn tiếng xỉ vả “ cậu ấm ” nhà họ Tôn.
Phía đám người Giang Thiếu Phong cũng vì ham mê hóng chuyện, liền tiến gần đến chỗ cô.
“ Ê, đó là vợ cậu mà? Trông cô ấy rất khác so với lúc nãy gặp chúng ta. ”
“ Vợ mình bị ức hiếp, còn trơ mắt đứng nhìn? ” Lý Quân Hảo đẩy người Thiếu Phong lên. Nhìn vào cậu bạn này thật chán chết mất! Vợ mình bị thằng nhỏ oắt con này ức hiếp, còn chưa chịu ra mặt lấy lại thể diện cho họ Giang sao?
Người ngoài như Quân Hạo chẳng dám xông đến, đành chịu thôi. Cả bốn cặp mắt đều đứng gần đó quan sát.
Chưa dừng lại ở đó, hết mức giới hạn nên Tuyết Ninh cứ thế thốt ra mấy câu từ hiện trong đầu từ nãy giờ: “ Nếu như anh xin một lần, tôi không cho thì còn là đàn ông, còn lần thứ hai tôi đã chán ghét ra mặt mà anh vẫn mặt dày mày dạn thì nên xem lại con người mình. ”
Tuyết Ninh giơ tay lên, thứ ập vào mắt hắn chính là chiếc nhẫn cưới được thiết kế có một không hai trị giá năm tỷ đồng, phần nào hắn cũng biết cô đây là hoa đã có chủ.
“ Nhìn cho rõ vào! Bà đây đã kết hôn rồi nhé! Lần tới, khi muốn cua gái thì nên xem xét họ đã có gia đình chưa nha nhóc!”
Phụt.
Quân Hạo không tránh khỏi cười lớn, anh chàng thủ thỉ vào tai cậu bạn nhu nhược: “ Ít ra cô ấy vẫn biết mình đang là ai, còn cậu...quá tệ! ”
Nhìn cậu em này chưa tới hai mươi, gương mặt vẫn còn khá non nớt, định ' lái máy bay ' sao?
Gương mặt háo thắng, đắc ý của hắn trở thành tức giận, hậm hực.
“ Cô là ai mà có lá gan đến thế? Bổn thiếu gia đây tỏ ý tốt muốn mời cô uống rượu, rượu mời không muốn, muốn uống rượu phạt à? Được thiếu gia ngó đến là diễm phúc ba đời nhà cô! ” Xen lẫn tức giận là thái độ ngông cuồng, hống hách của hắn.
Bàn tay hắn vừa thủ thế, giơ lên cao liền ngay lập tức có một người đứng ra ngăn lại.
“ Tôn Sỹ Huân, thằng nhãi hỉ mũi chưa sạch như cậu mà cũng dám ức hiếp phu nhân của tôi? ”
Tôn Sỹ Huân cứng ngắt người, thỉnh thoảng miệng bập bẹ đôi câu: “ G..Giang tổng...đâ..đây là phu nhân của anh sao? ”
Cuối cùng tên mặt lạnh này đã ra tay đúng lúc!
“ Cậu đoán xem? ”
Thiếu Phong vỗ tay một cái, ngay sau đó cả đám người mặc đồ đen xuất hiện, trông họ rất ngầu, không khác gì chủ nhân đâu.
“ Nhẹ tay với Tôn thiếu gia một chút!” Thiếu Phong cười nhếch mép, chỉ muốn một phát bắn chế.t hắn, nhưng khổ nỗi gia thế nhà họ Tôn không tồi, tốt nhất vẫn nên chưa đường lui.
Người xung quanh ai ai cũng há hốc mồm, sửng sốt với hành động vừa rồi của Giang Thiếu Phong. Lần đầu tiên thấy anh đưa phụ nữ đi cùng, và lần đầu tiên đứng ra bảo vệ một người phụ nữ. Xem ra, vị trí của cô gái Hạ Tuyết Ninh này trong lòng anh đang là số một.
Tôn Sỹ Huân sau khi được ' dạy dỗ ' tử tế liền trông rất đàng hoàng, trong không khác những chú mèo hoang bị bỏ đói lâu ngày, vô cùng đáng thương, vô cùng tội nghiệp!
Không khí bữa tiệc đâu lại vào đó, tiếp tục vui chơi sôi động, dần quên mất khung cảnh ai đó vừa bầm dập cố chạy thoát khỏi nơi đây.
Riêng phần hai người họ, cảm thấy hết vui liền nhanh chân lẹ cẳng rời khỏi cùng với bao cặp mắt ngưỡng mộ.
“ Cô gái đó may mắn thật, Vi Vi tôi đây cũng muốn được làm vợ của Giang thiếu! ”
“ Đẹp trai, xinh gái, hoàn toàn rất cân xứng! ”
“ Có thấy thái độ lúc nãy của ảnh không? Tuyệt vời thật đó, đúng là mẫu người lý tưởng của bao chị em mà! ”
“ Trái tim tôi đã dành trọn cho anh ấy mất rồi! ”
Các tiểu thư có mặt hôm nay, từ đầu tiệc đến cuối tiệc vẫn chăm chú nhìn họ thể hiện sự tràn đầy ganh tị. Phải nói, số Hạ Tuyết Ninh quá đỗi may mắn! Từ một cô gái nghèo sống ở ngoại ô thành phố, bây giờ một bước thành phu nhân nhà giàu có quyền, có tiếng, đi đâu cũng được vị nể.
“ Hành động vừa rồi của tôi...có phải làm cô sợ không? ” Tuyết Ninh khi đã ngồi lên xe, được thắt dây an toàn đầy đủ, Thiếu Phong liền chuyển mọi sự quan tâm về phía cô, hỏi han.
Hửm? Đây là như bao người nói, cái gì mà “ tình yêu ” đúng không?
Tim Tuyết Ninh loạng choạng như thể muốn văng ra ngoài luôn rồi. Cô gái tiết chế lại suy nghĩ và thái độ của mình, ấp úng trả lời: “ Không, ngược lại tôi nên cảm ơn anh vì đã kịp thời giúp tôi thoát khỏi vòng tay của hắn. ”
“ Ừ, dù tôi và cô không phải vợ chồng thật sự, nhưng tôi hứa sẽ không để cô chịu bất cứ thiệt thòi nào. Yên tâm nhé! ”
Lòng cô tự hỏi, chẳng biết tên Giang Thiếu Phong hôm nay có uống nhầm thuốc không đấy chứ!
Mọi ngày nói năng cọc lóc, khiến người nghe chán ghét vô cùng. Sao đùng một cái, lại quan tâm đến cô thế này, phải là đang ủ mưu hèn kế bẩn gì không?!
“ Cậu chủ thay đổi cách nhìn về cô chủ rồi! Nhất định khi đến nhà, báo ngay cho ông nội để nhận phần thưởng thôi! ” A Trạch - tài xế lái xe thầm vui mừng. Làm việc cho nhà giàu sướng thật, mỗi thông tin đều nhận lại phần thưởng xứng đáng.
Trên đường trở về, quen thuộc như mọi ngày, Giang Thiếu Phong vùi đầu vào công việc. Dường như thói quen đem theo laptop đã là việc không thể thiếu, vắng ' nó ' trong lòng cảm thấy bất an, nôn nao không tài nào diễn tả nỗi.
Thi thoảng, cô nàng Tuyết Ninh vẫn lén lút ngắm nhìn nhan sắc ' tuyệt đỉnh ' này. Mặc dù gương mặt anh ta không hề nở nụ cười nào, nhưng mang đến sức hút rất lớn với chiếc mũi cao ngất trời, bờ môi hình trái tim, cộng thêm chân mài rậm rạp, đúng chuẩn soái ca thì ai nhìn vào chẳng mê tít.
Hứa Uyển Nhi luôn là giới hạn cuối cùng của anh. Từ trước giờ, anh không cho phép ai được nhắc đến tên người con gái anh yêu ngoài chính bản thân anh. Nể tình là bạn bè tâm giao bấy lâu, cái mạng nhỏ này của Quân Hạo được sống lâu thêm.
“ Được rồi, được rồi! Bạn bè cả mà! Nào, mừng cho sự hội ngộ của tứ đại nam vương, nâng ly nào! ”
Ở góc trống, Tuyết Ninh thư thả ngồi vào chiếc ghế êm ả đã được sắp xếp từ trước. Nơi đây thật không tồi, chuẩn bị mọi thứ cho quan khách đều rất đầy đủ.
Một giọng nam khá trầm, tiến gần chỗ cô, trên tay còn cầm theo ly rượu vang với nét mặt thích thú: “ Quý cô xinh đẹp, tôi có thể mời cô một ly không? ”
Gì đây?
Lần đầu tiên Tuyết Ninh được người lạ mặt mời rượu thế này, trong lòng cảm giác bất an và không quen. Cô cố xua tay, ngụ ý từ chối.
“ Nếu không uống thì cho tôi xin số điện thoại nhé! ” Người đàn ông vẫn ' chai mặt ' ra lời đề nghị.
Thật sự, việc làm này của hắn khiến Tuyết Ninh cô ấy khó chịu, chỉ muốn ngay lập tức ra đòn dạy dỗ hắn. Người ta đã từ chối, còn cố làm thân để được gì!
“ Nhé! ” Hắn nhắc thêm lần nữa.
Lần này, Tuyết Ninh lấy hết sự can đảm trong lòng, thẳng thắn bày tỏ: “ Anh có cảm thấy rằng mình rất phiền không?”
Dàn âm thanh sôi động bỗng dưng vì một số yếu tố nào đó mà dừng hẳn. Mọi sự chú ý lại đổ về phía cô, họ tò mò về người con gái dám lớn tiếng xỉ vả “ cậu ấm ” nhà họ Tôn.
Phía đám người Giang Thiếu Phong cũng vì ham mê hóng chuyện, liền tiến gần đến chỗ cô.
“ Ê, đó là vợ cậu mà? Trông cô ấy rất khác so với lúc nãy gặp chúng ta. ”
“ Vợ mình bị ức hiếp, còn trơ mắt đứng nhìn? ” Lý Quân Hảo đẩy người Thiếu Phong lên. Nhìn vào cậu bạn này thật chán chết mất! Vợ mình bị thằng nhỏ oắt con này ức hiếp, còn chưa chịu ra mặt lấy lại thể diện cho họ Giang sao?
Người ngoài như Quân Hạo chẳng dám xông đến, đành chịu thôi. Cả bốn cặp mắt đều đứng gần đó quan sát.
Chưa dừng lại ở đó, hết mức giới hạn nên Tuyết Ninh cứ thế thốt ra mấy câu từ hiện trong đầu từ nãy giờ: “ Nếu như anh xin một lần, tôi không cho thì còn là đàn ông, còn lần thứ hai tôi đã chán ghét ra mặt mà anh vẫn mặt dày mày dạn thì nên xem lại con người mình. ”
Tuyết Ninh giơ tay lên, thứ ập vào mắt hắn chính là chiếc nhẫn cưới được thiết kế có một không hai trị giá năm tỷ đồng, phần nào hắn cũng biết cô đây là hoa đã có chủ.
“ Nhìn cho rõ vào! Bà đây đã kết hôn rồi nhé! Lần tới, khi muốn cua gái thì nên xem xét họ đã có gia đình chưa nha nhóc!”
Phụt.
Quân Hạo không tránh khỏi cười lớn, anh chàng thủ thỉ vào tai cậu bạn nhu nhược: “ Ít ra cô ấy vẫn biết mình đang là ai, còn cậu...quá tệ! ”
Nhìn cậu em này chưa tới hai mươi, gương mặt vẫn còn khá non nớt, định ' lái máy bay ' sao?
Gương mặt háo thắng, đắc ý của hắn trở thành tức giận, hậm hực.
“ Cô là ai mà có lá gan đến thế? Bổn thiếu gia đây tỏ ý tốt muốn mời cô uống rượu, rượu mời không muốn, muốn uống rượu phạt à? Được thiếu gia ngó đến là diễm phúc ba đời nhà cô! ” Xen lẫn tức giận là thái độ ngông cuồng, hống hách của hắn.
Bàn tay hắn vừa thủ thế, giơ lên cao liền ngay lập tức có một người đứng ra ngăn lại.
“ Tôn Sỹ Huân, thằng nhãi hỉ mũi chưa sạch như cậu mà cũng dám ức hiếp phu nhân của tôi? ”
Tôn Sỹ Huân cứng ngắt người, thỉnh thoảng miệng bập bẹ đôi câu: “ G..Giang tổng...đâ..đây là phu nhân của anh sao? ”
Cuối cùng tên mặt lạnh này đã ra tay đúng lúc!
“ Cậu đoán xem? ”
Thiếu Phong vỗ tay một cái, ngay sau đó cả đám người mặc đồ đen xuất hiện, trông họ rất ngầu, không khác gì chủ nhân đâu.
“ Nhẹ tay với Tôn thiếu gia một chút!” Thiếu Phong cười nhếch mép, chỉ muốn một phát bắn chế.t hắn, nhưng khổ nỗi gia thế nhà họ Tôn không tồi, tốt nhất vẫn nên chưa đường lui.
Người xung quanh ai ai cũng há hốc mồm, sửng sốt với hành động vừa rồi của Giang Thiếu Phong. Lần đầu tiên thấy anh đưa phụ nữ đi cùng, và lần đầu tiên đứng ra bảo vệ một người phụ nữ. Xem ra, vị trí của cô gái Hạ Tuyết Ninh này trong lòng anh đang là số một.
Tôn Sỹ Huân sau khi được ' dạy dỗ ' tử tế liền trông rất đàng hoàng, trong không khác những chú mèo hoang bị bỏ đói lâu ngày, vô cùng đáng thương, vô cùng tội nghiệp!
Không khí bữa tiệc đâu lại vào đó, tiếp tục vui chơi sôi động, dần quên mất khung cảnh ai đó vừa bầm dập cố chạy thoát khỏi nơi đây.
Riêng phần hai người họ, cảm thấy hết vui liền nhanh chân lẹ cẳng rời khỏi cùng với bao cặp mắt ngưỡng mộ.
“ Cô gái đó may mắn thật, Vi Vi tôi đây cũng muốn được làm vợ của Giang thiếu! ”
“ Đẹp trai, xinh gái, hoàn toàn rất cân xứng! ”
“ Có thấy thái độ lúc nãy của ảnh không? Tuyệt vời thật đó, đúng là mẫu người lý tưởng của bao chị em mà! ”
“ Trái tim tôi đã dành trọn cho anh ấy mất rồi! ”
Các tiểu thư có mặt hôm nay, từ đầu tiệc đến cuối tiệc vẫn chăm chú nhìn họ thể hiện sự tràn đầy ganh tị. Phải nói, số Hạ Tuyết Ninh quá đỗi may mắn! Từ một cô gái nghèo sống ở ngoại ô thành phố, bây giờ một bước thành phu nhân nhà giàu có quyền, có tiếng, đi đâu cũng được vị nể.
“ Hành động vừa rồi của tôi...có phải làm cô sợ không? ” Tuyết Ninh khi đã ngồi lên xe, được thắt dây an toàn đầy đủ, Thiếu Phong liền chuyển mọi sự quan tâm về phía cô, hỏi han.
Hửm? Đây là như bao người nói, cái gì mà “ tình yêu ” đúng không?
Tim Tuyết Ninh loạng choạng như thể muốn văng ra ngoài luôn rồi. Cô gái tiết chế lại suy nghĩ và thái độ của mình, ấp úng trả lời: “ Không, ngược lại tôi nên cảm ơn anh vì đã kịp thời giúp tôi thoát khỏi vòng tay của hắn. ”
“ Ừ, dù tôi và cô không phải vợ chồng thật sự, nhưng tôi hứa sẽ không để cô chịu bất cứ thiệt thòi nào. Yên tâm nhé! ”
Lòng cô tự hỏi, chẳng biết tên Giang Thiếu Phong hôm nay có uống nhầm thuốc không đấy chứ!
Mọi ngày nói năng cọc lóc, khiến người nghe chán ghét vô cùng. Sao đùng một cái, lại quan tâm đến cô thế này, phải là đang ủ mưu hèn kế bẩn gì không?!
“ Cậu chủ thay đổi cách nhìn về cô chủ rồi! Nhất định khi đến nhà, báo ngay cho ông nội để nhận phần thưởng thôi! ” A Trạch - tài xế lái xe thầm vui mừng. Làm việc cho nhà giàu sướng thật, mỗi thông tin đều nhận lại phần thưởng xứng đáng.
Trên đường trở về, quen thuộc như mọi ngày, Giang Thiếu Phong vùi đầu vào công việc. Dường như thói quen đem theo laptop đã là việc không thể thiếu, vắng ' nó ' trong lòng cảm thấy bất an, nôn nao không tài nào diễn tả nỗi.
Thi thoảng, cô nàng Tuyết Ninh vẫn lén lút ngắm nhìn nhan sắc ' tuyệt đỉnh ' này. Mặc dù gương mặt anh ta không hề nở nụ cười nào, nhưng mang đến sức hút rất lớn với chiếc mũi cao ngất trời, bờ môi hình trái tim, cộng thêm chân mài rậm rạp, đúng chuẩn soái ca thì ai nhìn vào chẳng mê tít.