Mạn Châu Sa Hoa
Chương 1: Bỉ Ngạn Hoa.
Dạ Minh Châu là viên ngọc quý trong tay hoàng đế Lưu quốc, nàng được Hy quý phi vất vả khổ cực sinh ra.
Hy Quý Phi là trân bảo của hoàng thượng, tuy nhiên bà vì tranh đấu, vì giúp hoàng thượng diệt trừ rất nhiều thế lực nội cung cho nên mới bị người khác hãm hại khó có thể sinh con.
Nhưng ông trời thương xót, khi Hy quý phi cảm thấy mọi thứ đã hết, bà dần chấp nhận sự thật thì lại hoài thai ngoài ý muốn.
Điều này khiến cho bà cùng hoàng thượng vô cùng vui mừng, bản thân hoàng thượng vô cùng thấy có lỗi với bà cho nên giành tất cả tình yêu thương cho tiểu công chúa này.
Dạ Minh Châu là công chúa duy nhất có phong hào, hoàng thượng đã lựa chọn mất bao nhiêu ngày đêm để chọn phong hào cho nàng đó là Chiêu Dương công chúa.
Phải nói đây là đặc ân lớn chưa từng có khiến cho tất cả các phi tần cùng các công chúa khác vô cùng ghen tỵ.
Tuy thân phận và địa vị của Hy Quý Phi cao quý nhưng dù sao vẫn là phi tử không phải chính cung, mà Chiêu Dương công chúa chỉ có thể là nữ nhi của chính cung hoàng hậu mà thôi.
Tuy nhiên hoàng thượng bỏ ngoài tai tất cả để ban phong hào này cho nàng.
Ngày nàng hạ sinh ra đời, toàn bộ hoa bỉ ngạn trong cung cùng nhau khoe sắc, có người tốt thì nói đó là điềm lành, có người ác ý thì nói tiểu công chúa số mệnh sẽ phải chịu cô đơn và đau khổ.
Bởi lẽ hoa bỉ ngạn tượng trưng cho sự chia ly, tượng trưng cho sự tan thương.
Lời đồn vang khắp hoàng cung, hoàng thượng cùng Hy Quý phi vô cùng tức giận.
Thế là sau ngày hôm đấy thánh chỉ ban hôn được ban ra, vì chứng thực lời đồn vô căn cứ kia hoàng thượng đã ban hôn cho tiểu công chúa cùng với trưởng tử của thái sư.
Điều này khiến cho các thế lực ngầm của hoàng cung lại dậy sóng một lần nữa, thế lực của thái sư lớn như thế nào kia chứ, có thể nói là chỉ dưới hoàng thượng chứ không kém ai, trưởng tử của ông ta chắc chắn sau này sẽ thay thế vị trí của phụ thân.
Vậy chẳng phải Dạ Minh Châu định sẵn địa vị tôn quý từ bây giờ lẫn sau này rồi sao.
Hy Quý phi vô cùng yêu thương tiểu bảo bối này, nàng coi nữ nhi như sinh mạng mà nuôi nấng.
Dạ Minh Châu càng lớn càng xinh đẹp, dung nhan của nàng lúc nào cũng rực rỡ giống như một đóa Mạn Châu.
Nàng sinh ra vào lúc hoa bỉ ngạn trong cung nở rộ, cho nên Minh Châu cực kỳ yêu thích loại hoa này.
Bản tính Minh Châu vô cùng đơn thuần nên Hy thái phi vô cùng lo sợ cho tương lai của nàng sau này vì thế cho nên Hy Quý phi đã nhận nuôi thêm tam công chúa Dạ Cẩn Hiên là nữ nhi của Lý quý nhân bị ban chết khi trước.
Hy Quý phi cứ nghĩ rằng có tỷ muội bên cạnh sẽ giúp đỡ cho nữ nhi của mình nhiều hơn, có bạn cùng chơi, có người khuyên nhủ sẽ tốt.
Nhưng ai ngờ đâu đó là sai lầm duy nhất của bà dẫn đến cái chết thương tâm của nữ nhi sau này.
Dạ Cẩn Hiên kia là một con sói đội lốt người, nàng ta ghanh ghét với thân phận của Minh Châu, đố kỵ với nhan sắc của nàng ta, và hơn ai hết nàng ta lại vô cùng thích Mạc Đình Viễn cho nên đó là nguyên nhân cho bi kịch sau này của Minh Châu.
Nàng ta lúc nào cũng oán thán, cũng so sánh thân phận, cùng là công chúa tại sao Minh Châu lại có tất cả, mà nàng lại không.
Nàng ta không vừa lòng với những gì nàng ta đang có, hết trách Hy quý phi rồi lại trách Dạ Minh Châu mà nàng không nghĩ rằng nếu không có Hy Quý phi thì liệu rằng tam công chúa thất sủng như nàng ta có ai biết đến cơ chứ.
Nàng ta tính cách giống hệt với mẫu thân đã chết của nàng ta, nàng ta ngu xuẩn bị người ta giật dây nói rằng mẫu thân nàng ta chết là do Hy Quý phi hại, vì thế nên ngay từ ngày đầu đến Diên Hy cung nàng ta đã có tâm lý trả thù rồi.
Dạ Minh Châu từ nhỏ đã biết mình là người có hôn ước, mà người ấy lại là Viễn ca ca người mà ngày nhỏ nàng mấy lần được gặp.
Ngay từ lần đầu tiên nàng đã vô cùng thích vị ca ca tài giỏi kia rồi, chính vì đó mà nàng nỗ lực từng ngày để có thể sánh đôi cùng chàng, chờ đến ngày có thể được gả cho chàng.
Tuy nhiên con người nàng hết sức đơn thuần, lại ngày ngày bị tam tỷ thổi gió vào tai rằng ngày hôm nay Mạc Đình Viễn nhận quà của tiểu thư nhà ai, chàng được các quý nữ mến mộ như thế nào.
Lúc đó Dạ Minh Châu đã vô cùng sợ hãi, nàng không biết phải làm sao, chỉ sợ chàng sẽ bị người khác cướp đi mất.
Thế là nghe theo lời xúi bẩy của tam tỷ, nàng đã dùng thân phận của mình trừng phạt những người đã từng tiếp xúc với chàng.
Dạ Cẩn Hiên lợi dụng thân phận của nàng để làm đủ mọi chuyện xấu cho nên ai ai cũng biết tai tiếng của nàng.
Lời đồn cứ thế vang khắp kinh thành, ai cũng nói bát công chúa cậy thế làm càn, bát công chúa kiêu căng hống hách, bát công chúa hành hạ cung nữ và giết người không thương tiếc.
Hy Quý Phi là trân bảo của hoàng thượng, tuy nhiên bà vì tranh đấu, vì giúp hoàng thượng diệt trừ rất nhiều thế lực nội cung cho nên mới bị người khác hãm hại khó có thể sinh con.
Nhưng ông trời thương xót, khi Hy quý phi cảm thấy mọi thứ đã hết, bà dần chấp nhận sự thật thì lại hoài thai ngoài ý muốn.
Điều này khiến cho bà cùng hoàng thượng vô cùng vui mừng, bản thân hoàng thượng vô cùng thấy có lỗi với bà cho nên giành tất cả tình yêu thương cho tiểu công chúa này.
Dạ Minh Châu là công chúa duy nhất có phong hào, hoàng thượng đã lựa chọn mất bao nhiêu ngày đêm để chọn phong hào cho nàng đó là Chiêu Dương công chúa.
Phải nói đây là đặc ân lớn chưa từng có khiến cho tất cả các phi tần cùng các công chúa khác vô cùng ghen tỵ.
Tuy thân phận và địa vị của Hy Quý Phi cao quý nhưng dù sao vẫn là phi tử không phải chính cung, mà Chiêu Dương công chúa chỉ có thể là nữ nhi của chính cung hoàng hậu mà thôi.
Tuy nhiên hoàng thượng bỏ ngoài tai tất cả để ban phong hào này cho nàng.
Ngày nàng hạ sinh ra đời, toàn bộ hoa bỉ ngạn trong cung cùng nhau khoe sắc, có người tốt thì nói đó là điềm lành, có người ác ý thì nói tiểu công chúa số mệnh sẽ phải chịu cô đơn và đau khổ.
Bởi lẽ hoa bỉ ngạn tượng trưng cho sự chia ly, tượng trưng cho sự tan thương.
Lời đồn vang khắp hoàng cung, hoàng thượng cùng Hy Quý phi vô cùng tức giận.
Thế là sau ngày hôm đấy thánh chỉ ban hôn được ban ra, vì chứng thực lời đồn vô căn cứ kia hoàng thượng đã ban hôn cho tiểu công chúa cùng với trưởng tử của thái sư.
Điều này khiến cho các thế lực ngầm của hoàng cung lại dậy sóng một lần nữa, thế lực của thái sư lớn như thế nào kia chứ, có thể nói là chỉ dưới hoàng thượng chứ không kém ai, trưởng tử của ông ta chắc chắn sau này sẽ thay thế vị trí của phụ thân.
Vậy chẳng phải Dạ Minh Châu định sẵn địa vị tôn quý từ bây giờ lẫn sau này rồi sao.
Hy Quý phi vô cùng yêu thương tiểu bảo bối này, nàng coi nữ nhi như sinh mạng mà nuôi nấng.
Dạ Minh Châu càng lớn càng xinh đẹp, dung nhan của nàng lúc nào cũng rực rỡ giống như một đóa Mạn Châu.
Nàng sinh ra vào lúc hoa bỉ ngạn trong cung nở rộ, cho nên Minh Châu cực kỳ yêu thích loại hoa này.
Bản tính Minh Châu vô cùng đơn thuần nên Hy thái phi vô cùng lo sợ cho tương lai của nàng sau này vì thế cho nên Hy Quý phi đã nhận nuôi thêm tam công chúa Dạ Cẩn Hiên là nữ nhi của Lý quý nhân bị ban chết khi trước.
Hy Quý phi cứ nghĩ rằng có tỷ muội bên cạnh sẽ giúp đỡ cho nữ nhi của mình nhiều hơn, có bạn cùng chơi, có người khuyên nhủ sẽ tốt.
Nhưng ai ngờ đâu đó là sai lầm duy nhất của bà dẫn đến cái chết thương tâm của nữ nhi sau này.
Dạ Cẩn Hiên kia là một con sói đội lốt người, nàng ta ghanh ghét với thân phận của Minh Châu, đố kỵ với nhan sắc của nàng ta, và hơn ai hết nàng ta lại vô cùng thích Mạc Đình Viễn cho nên đó là nguyên nhân cho bi kịch sau này của Minh Châu.
Nàng ta lúc nào cũng oán thán, cũng so sánh thân phận, cùng là công chúa tại sao Minh Châu lại có tất cả, mà nàng lại không.
Nàng ta không vừa lòng với những gì nàng ta đang có, hết trách Hy quý phi rồi lại trách Dạ Minh Châu mà nàng không nghĩ rằng nếu không có Hy Quý phi thì liệu rằng tam công chúa thất sủng như nàng ta có ai biết đến cơ chứ.
Nàng ta tính cách giống hệt với mẫu thân đã chết của nàng ta, nàng ta ngu xuẩn bị người ta giật dây nói rằng mẫu thân nàng ta chết là do Hy Quý phi hại, vì thế nên ngay từ ngày đầu đến Diên Hy cung nàng ta đã có tâm lý trả thù rồi.
Dạ Minh Châu từ nhỏ đã biết mình là người có hôn ước, mà người ấy lại là Viễn ca ca người mà ngày nhỏ nàng mấy lần được gặp.
Ngay từ lần đầu tiên nàng đã vô cùng thích vị ca ca tài giỏi kia rồi, chính vì đó mà nàng nỗ lực từng ngày để có thể sánh đôi cùng chàng, chờ đến ngày có thể được gả cho chàng.
Tuy nhiên con người nàng hết sức đơn thuần, lại ngày ngày bị tam tỷ thổi gió vào tai rằng ngày hôm nay Mạc Đình Viễn nhận quà của tiểu thư nhà ai, chàng được các quý nữ mến mộ như thế nào.
Lúc đó Dạ Minh Châu đã vô cùng sợ hãi, nàng không biết phải làm sao, chỉ sợ chàng sẽ bị người khác cướp đi mất.
Thế là nghe theo lời xúi bẩy của tam tỷ, nàng đã dùng thân phận của mình trừng phạt những người đã từng tiếp xúc với chàng.
Dạ Cẩn Hiên lợi dụng thân phận của nàng để làm đủ mọi chuyện xấu cho nên ai ai cũng biết tai tiếng của nàng.
Lời đồn cứ thế vang khắp kinh thành, ai cũng nói bát công chúa cậy thế làm càn, bát công chúa kiêu căng hống hách, bát công chúa hành hạ cung nữ và giết người không thương tiếc.