Mỗi Ngày Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đều Bị Cưỡng Ép
Chương 28: 3. Pháo hôi giai đoạn trước cốt truyện
3: Bị vai ác liếm lỗ nhỏ đến bắn, chịch từ phía sau.Lạc Vân Đường bị trói trên giường lớn, hai tay kéo cao qua đỉnh đầu, quần áo trên người đều cởi hết, để lộ đường cong duyên dáng luôn bị khóa trong tây trang cùng với làn da trắng nõn như ngọc kia.
Cơ bắp không gầy yếu, cũng không khoa trương, đủ để khiến người ta mê muội.
Lạc Vân Đường nhíu mày, tình huống hiện tại rất bất lợi với y.
Sau tiếng nổ lớn đó, y nhất thời không phòng bị, bị Khảm Đặc trói đến đây, tên Joy kia thật vô dụng, vậy mà không thể giết chết Khảm Đặc....
Khi Lạc Vân Đường đang tự hỏi làm thế nào để thoát thân, có người đẩy cửa vào.
—— là Khảm Đặc.
Khảm Đặc vừa tiến vào mắt đã đỏ bừng: "Chủ nhân, ngài vì sao lại vứt bỏ tôi, chủ nhân không được không cần tôi, ngài như vậy thì tôi sẽ chết mất....."
Lạc Vân Đường lật lọng đáp: "Khảm Đặc, ngoan, cởi trói cho tôi, sao tôi có thể không cần cậu chứ? Đều là hiểu lầm."
Lạc Vân Đường khẽ nâng cằm, nhìn Khảm Đặc, tư thái như vậy có một loại mị lực khôn kể, bất cứ lúc nào, y vẫn luôn có thể điềm nhiêm như vậy.
Quá mê người.
Khảm Đặc mãn nhãn si mê.
Thế nhưng chủ nhân lại là kẻ lừa đảo đầy miệng dối lừa, chủ nhân không chỉ vứt bỏ hắn, thậm chí còn muốn giết chết hắn.
Hắn sẽ không lần nữa tin vào một kẻ lừa đảo.
Hiện tại hắn chỉ muốn chịch chết tên nam nhân mê người này, để y vì mình mà mất đi tư thái giả nhân giả nghĩa kia, để y không khống chế nổi mà cao trào phun nước.
Thấy Khảm Đặc không nghe lời, thậm chí còn bò lên giường chuẩn bị cởi quần áo, sắc mặt Lạc Vân Đường trở nên phá lệ khó coi.
Nhưng tay y bị trói ở đầu giường, chạy cũng chạy không phát, còn không thể phòng vệ, chỉ có thể lấy chân đá Khảm Đặc.
Khảm Đặc cởi quần áo, nắm lấy hai chân đang lộn xộn của Lạc Vân Đường, thân mật mà hôn hôn, sau đó trực tiếp kéo mạnh, để y giương lớn hai chân, Khảm Đặc gắt gao nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt của y.
Thật xinh đẹp....
Cả người chủ nhân đều thật xinh đẹp, ngay cả phía dưới cũng có thể khiến hắn thất thần.
Cảm giác bị thị gian thật sự quá khó chịu, Lạc Vân Đường trừng lớn mắt, hai tay không ngừng cọ xát ở đầu giường, muốn thoát khỏi trói buộc, chân cũng cố giãy giụa muốn tránh khỏi tay Khảm Đặc.
Nhưng sao Khảm Đặc có thể không đề phòng, trước đó hắn để chuốc thuốc chủ nhân, dẫn tới Lạc Vân Đường hiện tại căn bản không có nhiều sức lực, giãy giụa như vậy ngược lại càng giống như tình thú.
Khảm Đặc càng xem càng si mê, trực tiếp dùng đầu lưỡi liếm lên.
"A a......"
Cả người Lạc Vân Đường cứng đờ. Y cả đời một tay che trời tại bán đảo, hiện giờ lại bị một nam nhân đè dưới thân dâm loạn, còn bị, còn bị hắn si mê liếm huyệt khẩu dưới thân.
Đáng chết,
Y muốn giết chết con chó hoang không nghe lời này ——
"A ——"
Thế nhưng giây tiếp theo, không biết bị hắn liếm đến chỗ nào, Lạc Vân Đường run rẩy toàn thân, không khống chế được rên rỉ bên miệng.
Khảm Đặc phảng phất như dã thú mà điên cuồng liếm nơi đó, đến nỗi đầu óc của Lạc Vân Đường đã có chút mơ màng, dưới thân vậy mà lại bị Khảm Đặc liếm đến chảy nước, từng chút từng chút một chảy ra bị Khảm Đặc đặc biệt quý trọng nuốt lấy toàn bộ, nơi huyệt khẩu bị liếm đến lấp lánh màu hồng nhạt, còn kèm theo chất lỏng dinh dính, sắc tình mà dâm đãng.
Sau khi liếm xong xuôi, Khảm Đặc đỡ dương v*t của mình, để ở huyệt khẩu nam nhân.
Nam nhân giật mình một cái, kích thích ban nãy tức khắc biến mất: "Cút!"
Chó hư không thèm nghe theo lời chủ nhân, làm lơ phản kháng của ngài, trực tiếp chịch sâu vào.
Huyệt thịt đã sớm bị liếm mềm, hiện giờ chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp thu dương v*t của Khảm Đặc chịu đựng gian dâm, gắt gao hút lấy côn th*t hắn như lấy lòng.
Khảm Đặc tiến vào liền không nhịn được rên rỉ một tiếng: "Thật mềm, bên trong nóng quá, mềm quá."
Hắn không ngừng thọc vào rút ra huyệt mềm mại mại của nam nhân.
Chủ nhân, chủ nhân......
A ha.
Quá tuyệt vời, chủ nhân lại bị hắn chiếm lấy....
Sắc mặt Lạc Vân Đường đã ửng hồng nhưng vẫn như cũ không ngừng giãy giụa, hai tay bị trói đều chảy máu cả, y run rẩy mắng: "Ư a.... Ghê tởm.... Con chó bẩn thỉu."
Chửi rủa như vậy không chỉ không khiến Khảm Đặc tức giận, ngược lại còn làm hắn thêm kích động, ngay cả côn th*t đang không ngừng ra vào đã lớn hơn chút.
"Phải, tôi là chó, a.... Là con chó của chủ nhân, vậy ngài có thể trở thành cái của tôi không? Ha.... Có thể chơi chủ nhân thành con cái của riêng tôi được không....?"
Lạc Vân Đường vẫn luôn cao cao tại thượng nào đã từng chịu qua loại nhục nhã này, y dùng sức cắn mạnh lên vai Khảm Đặc, cắn đến nỗi chảy máu không ngừng.
Máu chảy sẽ chỉ khiến Khảm Đặc thêm kích động, hắn dùng sức đâm, phá vỡ tầng tầng thịt ruột, trực tiếp chịch đến nơi sâu nhất của chủ nhân.
"A, sướng quá, a..... Chơi chủ nhân đến sướng, chủ nhân, chủ nhân...."
Đâm càng sâu càng kích thích thần kinh Lạc Vân Đường, y chỉ có thể dùng sức cắn lấy vai Khảm Đặc, bởi nếu y dừng lại, tiếng rên rỉ sẽ không nhịn được phát ra.
Mỗi lần thọc vào rút ra đều phải chơi đến chỗ sâu nhất, hung hăng mà đâm vào huyệt thịt mềm mại của nam nhân, đâm đến mức chín rục mỗi nơi mới bằng lòng bỏ qua.
"Hức a......"
Lạc Vân Đường cắn chặt răng, nhưng vẫn như cũ khống chế không được phát ra vài tiếng rên rỉ.
Khảm Đặc nhanh chóng thọc vào rút ra vài trăm lần, sau đó trực tiếp bắn toàn bộ vào bên trong Lạc Vân Đường.
"A —— a....."
Vách trong bị tinh dịch kích thích, Lạc Vân Đường chịu không nổi mà co rút, hai mắt thất thần.
Bắn đầy tinh dịch vào hậu huyệt chủ nhân, để cả người chủ nhân đều là đấu vết của hắn.
Lạc Vân Đường còn chưa phản ứng lại sau dư vị cao trào đã bị Khảm Đặc lần nữa đè nặng chịch vào.
Không được......
Ha......
Không thể được nữa.
Lúc này, bên tay vẫn luôn giãy giụa của Lạc Vân Đường rốt cuộc cũng thành công, y trực tiếp duỗi tay cầm lấy bình hoa trên đầu giường nện vào đầu Khảm Đặc, máu lần nữa chảy tung tóe.
Lạc Vân Đường mượn cơ hội này trốn xuống giường, lại bị nam nhân trực tiếp ôm lấy trên đất, thậm chí còn từ tư thế này đâm vào.
"Chủ nhân...... Chủ nhân đừng nghĩ đến chạy thoát."
Tư thế như đang bắt chước động vật giao cấu như vậy làm Lạc Vân Đường càng thêm nhục nhã, thế nhưng hậu huyệt bị nam nhân đâm sâu vào vẫn không ngừng chảy nước.
Khảm Đặc nắm lấy eo y, đẩy y bò lên phía trước, dâm dịch chảy ra từ hậu huyệt hòa cùng tinh dịch chảy đầy đất.
Thật giống như lời của Khảm Đặc, chơi chủ nhân thành con cái của riêng hắn.
Cơ bắp không gầy yếu, cũng không khoa trương, đủ để khiến người ta mê muội.
Lạc Vân Đường nhíu mày, tình huống hiện tại rất bất lợi với y.
Sau tiếng nổ lớn đó, y nhất thời không phòng bị, bị Khảm Đặc trói đến đây, tên Joy kia thật vô dụng, vậy mà không thể giết chết Khảm Đặc....
Khi Lạc Vân Đường đang tự hỏi làm thế nào để thoát thân, có người đẩy cửa vào.
—— là Khảm Đặc.
Khảm Đặc vừa tiến vào mắt đã đỏ bừng: "Chủ nhân, ngài vì sao lại vứt bỏ tôi, chủ nhân không được không cần tôi, ngài như vậy thì tôi sẽ chết mất....."
Lạc Vân Đường lật lọng đáp: "Khảm Đặc, ngoan, cởi trói cho tôi, sao tôi có thể không cần cậu chứ? Đều là hiểu lầm."
Lạc Vân Đường khẽ nâng cằm, nhìn Khảm Đặc, tư thái như vậy có một loại mị lực khôn kể, bất cứ lúc nào, y vẫn luôn có thể điềm nhiêm như vậy.
Quá mê người.
Khảm Đặc mãn nhãn si mê.
Thế nhưng chủ nhân lại là kẻ lừa đảo đầy miệng dối lừa, chủ nhân không chỉ vứt bỏ hắn, thậm chí còn muốn giết chết hắn.
Hắn sẽ không lần nữa tin vào một kẻ lừa đảo.
Hiện tại hắn chỉ muốn chịch chết tên nam nhân mê người này, để y vì mình mà mất đi tư thái giả nhân giả nghĩa kia, để y không khống chế nổi mà cao trào phun nước.
Thấy Khảm Đặc không nghe lời, thậm chí còn bò lên giường chuẩn bị cởi quần áo, sắc mặt Lạc Vân Đường trở nên phá lệ khó coi.
Nhưng tay y bị trói ở đầu giường, chạy cũng chạy không phát, còn không thể phòng vệ, chỉ có thể lấy chân đá Khảm Đặc.
Khảm Đặc cởi quần áo, nắm lấy hai chân đang lộn xộn của Lạc Vân Đường, thân mật mà hôn hôn, sau đó trực tiếp kéo mạnh, để y giương lớn hai chân, Khảm Đặc gắt gao nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt của y.
Thật xinh đẹp....
Cả người chủ nhân đều thật xinh đẹp, ngay cả phía dưới cũng có thể khiến hắn thất thần.
Cảm giác bị thị gian thật sự quá khó chịu, Lạc Vân Đường trừng lớn mắt, hai tay không ngừng cọ xát ở đầu giường, muốn thoát khỏi trói buộc, chân cũng cố giãy giụa muốn tránh khỏi tay Khảm Đặc.
Nhưng sao Khảm Đặc có thể không đề phòng, trước đó hắn để chuốc thuốc chủ nhân, dẫn tới Lạc Vân Đường hiện tại căn bản không có nhiều sức lực, giãy giụa như vậy ngược lại càng giống như tình thú.
Khảm Đặc càng xem càng si mê, trực tiếp dùng đầu lưỡi liếm lên.
"A a......"
Cả người Lạc Vân Đường cứng đờ. Y cả đời một tay che trời tại bán đảo, hiện giờ lại bị một nam nhân đè dưới thân dâm loạn, còn bị, còn bị hắn si mê liếm huyệt khẩu dưới thân.
Đáng chết,
Y muốn giết chết con chó hoang không nghe lời này ——
"A ——"
Thế nhưng giây tiếp theo, không biết bị hắn liếm đến chỗ nào, Lạc Vân Đường run rẩy toàn thân, không khống chế được rên rỉ bên miệng.
Khảm Đặc phảng phất như dã thú mà điên cuồng liếm nơi đó, đến nỗi đầu óc của Lạc Vân Đường đã có chút mơ màng, dưới thân vậy mà lại bị Khảm Đặc liếm đến chảy nước, từng chút từng chút một chảy ra bị Khảm Đặc đặc biệt quý trọng nuốt lấy toàn bộ, nơi huyệt khẩu bị liếm đến lấp lánh màu hồng nhạt, còn kèm theo chất lỏng dinh dính, sắc tình mà dâm đãng.
Sau khi liếm xong xuôi, Khảm Đặc đỡ dương v*t của mình, để ở huyệt khẩu nam nhân.
Nam nhân giật mình một cái, kích thích ban nãy tức khắc biến mất: "Cút!"
Chó hư không thèm nghe theo lời chủ nhân, làm lơ phản kháng của ngài, trực tiếp chịch sâu vào.
Huyệt thịt đã sớm bị liếm mềm, hiện giờ chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp thu dương v*t của Khảm Đặc chịu đựng gian dâm, gắt gao hút lấy côn th*t hắn như lấy lòng.
Khảm Đặc tiến vào liền không nhịn được rên rỉ một tiếng: "Thật mềm, bên trong nóng quá, mềm quá."
Hắn không ngừng thọc vào rút ra huyệt mềm mại mại của nam nhân.
Chủ nhân, chủ nhân......
A ha.
Quá tuyệt vời, chủ nhân lại bị hắn chiếm lấy....
Sắc mặt Lạc Vân Đường đã ửng hồng nhưng vẫn như cũ không ngừng giãy giụa, hai tay bị trói đều chảy máu cả, y run rẩy mắng: "Ư a.... Ghê tởm.... Con chó bẩn thỉu."
Chửi rủa như vậy không chỉ không khiến Khảm Đặc tức giận, ngược lại còn làm hắn thêm kích động, ngay cả côn th*t đang không ngừng ra vào đã lớn hơn chút.
"Phải, tôi là chó, a.... Là con chó của chủ nhân, vậy ngài có thể trở thành cái của tôi không? Ha.... Có thể chơi chủ nhân thành con cái của riêng tôi được không....?"
Lạc Vân Đường vẫn luôn cao cao tại thượng nào đã từng chịu qua loại nhục nhã này, y dùng sức cắn mạnh lên vai Khảm Đặc, cắn đến nỗi chảy máu không ngừng.
Máu chảy sẽ chỉ khiến Khảm Đặc thêm kích động, hắn dùng sức đâm, phá vỡ tầng tầng thịt ruột, trực tiếp chịch đến nơi sâu nhất của chủ nhân.
"A, sướng quá, a..... Chơi chủ nhân đến sướng, chủ nhân, chủ nhân...."
Đâm càng sâu càng kích thích thần kinh Lạc Vân Đường, y chỉ có thể dùng sức cắn lấy vai Khảm Đặc, bởi nếu y dừng lại, tiếng rên rỉ sẽ không nhịn được phát ra.
Mỗi lần thọc vào rút ra đều phải chơi đến chỗ sâu nhất, hung hăng mà đâm vào huyệt thịt mềm mại của nam nhân, đâm đến mức chín rục mỗi nơi mới bằng lòng bỏ qua.
"Hức a......"
Lạc Vân Đường cắn chặt răng, nhưng vẫn như cũ khống chế không được phát ra vài tiếng rên rỉ.
Khảm Đặc nhanh chóng thọc vào rút ra vài trăm lần, sau đó trực tiếp bắn toàn bộ vào bên trong Lạc Vân Đường.
"A —— a....."
Vách trong bị tinh dịch kích thích, Lạc Vân Đường chịu không nổi mà co rút, hai mắt thất thần.
Bắn đầy tinh dịch vào hậu huyệt chủ nhân, để cả người chủ nhân đều là đấu vết của hắn.
Lạc Vân Đường còn chưa phản ứng lại sau dư vị cao trào đã bị Khảm Đặc lần nữa đè nặng chịch vào.
Không được......
Ha......
Không thể được nữa.
Lúc này, bên tay vẫn luôn giãy giụa của Lạc Vân Đường rốt cuộc cũng thành công, y trực tiếp duỗi tay cầm lấy bình hoa trên đầu giường nện vào đầu Khảm Đặc, máu lần nữa chảy tung tóe.
Lạc Vân Đường mượn cơ hội này trốn xuống giường, lại bị nam nhân trực tiếp ôm lấy trên đất, thậm chí còn từ tư thế này đâm vào.
"Chủ nhân...... Chủ nhân đừng nghĩ đến chạy thoát."
Tư thế như đang bắt chước động vật giao cấu như vậy làm Lạc Vân Đường càng thêm nhục nhã, thế nhưng hậu huyệt bị nam nhân đâm sâu vào vẫn không ngừng chảy nước.
Khảm Đặc nắm lấy eo y, đẩy y bò lên phía trước, dâm dịch chảy ra từ hậu huyệt hòa cùng tinh dịch chảy đầy đất.
Thật giống như lời của Khảm Đặc, chơi chủ nhân thành con cái của riêng hắn.