Một Thai Bốn Bảo Mommy Bà Trùm Cưng Chiều Vô Đối
Chương 20: Anh bị con trai của mình tính kế
“Tổng giám đốc Lãnh, tổng giám đốc Lãnh.”
“Bộ phận pháp lý đâu? Còn có bộ phận quan hệ công chúng phải giải quyết chuyện này càng sớm càng tốt!”
Lãnh Hoài Cẩn vội vàng đi vào công ty, Diệp Nam cùng với một vài giám đốc sứt đầu mẻ trán lập tức đi ra nghênh đón anh.
Cả tòa cao ốc Lãnh Thị đều rơi vào áp suất không khí trầm thấp, hoặc là nói giống như một bình thuốc súng.
“Tôi muốn đọc thư của luật sư, tôi nuôi bộ phận pháp lý các người có tác dụng gì hả? Người phụ trách chịu trách nhiệm về quảng cáo này mau đứng ra đây cho tôi!
Sau khi đến văn phòng Lãnh Hoài Cẩn không thể nhịn được nữa ném thư của luật sư do quản lý bộ phận pháp lý đưa xuống đất.
Lúc này một quản lý cấp cao nơm nớp lo sợ đứng ra: “Là, là tôi, lần này tôi chịu trách nhiệm về quảng cáo của trò chơi di động Red Dead Redemption.”
Đối mặt với ánh mắt sắc bén hung ác nham hiểm của Lãnh Hoài Cẩn, cơ thể của anh ta run rẩy giống như cái sàng, lúc nói chuyện suýt chút nữa cắn vào lưỡi của
mình.
“Laoganjiao nói rằng con dấu khi ký kết hợp đồng quảng cáo với chúng ta là giả không phải con dấu của họ, hiện tại cảnh sát đang vào cuộc điều tra.”
Lãnh Hoài Cẩn nhìn về phía bộ phận quan hệ công chúng và bộ phận pháp lý: “Lập tức liên lạc với Laoganjiao, nên xin lỗi thì xin lỗi nên bồi thường thì bồi thường, mặt
khác chắc chắn phải khống chế tốt dư luận trên mạng, trò chơi di động Medal of Glory sẽ bắt đầu thử nghiệm beta nội bộ vào nửa cuối năm nay, tôi không hy vọng đến lúc đó cư dân mạng chú ý đến TX hay là Laoganjiao.”
“Tổng giám đốc Lãnh, tổng giám đốc Lãnh!”
Khi một số lãnh đạo cấp cao đang cùng nhau thảo luận tương đối thì giám đốc bộ phận tài chính lại vội vàng chạy vào.
Trong lòng Lãnh Hoài Cẩn dâng lên một loại dự cảm không lành: “Lại xảy ra chuyện gì rồi sao?”
Giám đốc bộ phận tài chính thở hổn hển lập tức nói: “Tài khoản công ty đột nhiên bị hacker trộm mất một tỷ nhân dân tệ, tiền trong tài khoản vẫn đang liên tục ít dần.”
Đường đường là một tập đoàn lớn vậy mà lại bị hacker trộm tiền ở trong tài khoản.
Một tỷ là chuyện nhỏ mất mặt mới là chuyện lớn.
Lãnh Hoài Cẩn lập tức chạy tới văn phòng của mình mở máy tính, ngón tay nhanh chóng gõ mã trên máy tính để ngăn chặn tất cả hơn nữa còn bắt đầu theo dõi địa chỉ IP của hacker này.
mặt.
Đợi đã, đây là… Trường học của Lãnh Diên
“Đi tới trường của Lãnh Diên!”
Sau khi bảo vệ tài sản trong tài khoản, Lãnh Hoài Cẩn lập tức cầm laptop vội vàng đi xuống tầng bảo tài xế đưa anh đến trường mẫu giáo của Lãnh Diên.
Cùng lúc đó, trong phòng máy tính trường mầm non của Lãnh Diên, một bé trai nổi giận trước những ký tự trên màn hình máy tính.
Cậu lại thua cáo già kia, chỉ thiếu một chút, chỉ thiếu một chút nữa là cậu có thể thuận lợi trộm mười tỷ nhân dân tệ kia.
Mặc dù tài sản lưu động mười tỷ đối với tập đoàn Lãnh Thị tiêu tiền như nước mà nói thì không được tính là gì cả, nhưng cũng đủ làm cho đồ vô lại Lãnh Hoài Cẩn mất
“Thẩm Quân cậu tìm tôi sao?”
Một giọng nói nhẹ nhàng lạnh lùng vang lên, Lãnh Diên với hai mắt hơi đỏ đi vào.
Khi nhìn đôi mắt đỏ hoe của cô bé, Thẩm Quân hơi sửng sốt khẽ nhíu mày: “Cậu khóc sao? Ai bắt nạt cậu tôi sẽ đánh người đó!”
Nói xong nắm chặt nắm đấm nhỏ kéo cô bé đi ra ngoài.
Lãnh Diên lập tức giải thích: “Không có ai bắt nạt tôi cả, là tự tôi, trong lòng tôi khó chịu, tôi…”
Cô bé còn chưa nói xong Thẩm Quân đã bước tới một bước ôm cô bé.
“Bây giờ còn khó chịu nữa không?”
Cậu bé nhẹ nhàng vỗ lưng cô bé dịu dàng hỏi.
Lãnh Diên sửng sốt, một loại ấm áp kỳ lạ chưa từng có sinh sôi nảy nở ở đáy lòng của cô bé.
“Mặc dù không biết tại sao cậu lại khó chịu nhưng sau này chỉ cần cậu khó chịu thì hãy nói cho tôi biết, tôi sẽ ôm cậu để tiếp thêm sức mạnh cho cậu.”
Cậu bé an ủi Lãnh Diên
Một bé trai có diện mạo đẹp sẽ rất dễ làm cho bé gái rung động chứ đừng nói là cậu bé bằng lòng dỗ dành và bảo hộ.
Sau chuyện bánh ngọt hư làm hại các bạn nhỏ bị ngộ độc, cô bé càng ngày càng bị xa lánh trong lớp, chỉ có Thẩm Quân và Thẩm Y Y bằng lòng chơi với cô bé.
Đặc biệt là Thẩm Quân, khi cô bé bị bắt nạt và xa lánh thì cậu bé là người đầu tiên đứng ra bảo vệ cô bé.
Lãnh Diên cảm thấy trái tim mình đập càng ngày càng nhanh, cuối cùng cảm thấy mình thật sự không chịu nổi nữa mới mất tự nhiên đẩy Thẩm Quân ra.
“Cảm, cảm ơn cậu, tôi đồ hơn nhiều rồi.”
Cô bé đỏ mặt cúi đầu không dám nhìn cậu bé.
Đáy mắt Thẩm Quân thoáng hiện lên vẻ giễu cợt nhưng giọng nói vẫn dịu dàng giống như anh trai: “Tôi mới không tin cậu thật sự đã hơn rồi.”
“Cậu lại đây tôi cho cậu xem cái này.”
Cậu bé nắm tay cô bé dẫn đến chỗ máy tính.
Nhiệt độ từ lòng bàn tay truyền đến làm cho hai má Lãnh Diên nóng bừng.
Nhân lúc cô bé ngượng ngùng ngẩng đầu nhìn thì Thẩm Quân mở trang web của Bulingbuling ấn mở một bộ phim hoạt hình cho cô bé xem. “Vốn dĩ định dẫn cậu cùng đi xem phim nhưng mà tiền tiêu vặt của tôi không đủ cho nên chỉ có thể gọi cậu đến phòng máy tính để xem.”
Nói đến đây cậu bé cố ý dừng lại một chút.
“Đương nhiên, cậu là cô chủ nhà họ Lãnh, nếu như cậu cảm thấy phòng máy tính đơn sơ hoặc là sợ bị giáo viên phát hiện không muốn ở bên cạnh tôi thì tôi cũng không miễn cưỡng.”
Lãnh Diên lập tức lắc đầu ngồi xuống ghế bên cạnh cậu bé: “Không miễn cưỡng, tôi bằng lòng ở bên cạnh cậu.”
Thẩm Quân rất hài lòng nhìn cô bé cười nói: “Cậu yên tâm, nếu như bị giáo viên phát hiện thì tôi chắc chắn sẽ không khai ra cậu.”
Nói xong rất dịu dàng đưa tay sờ tóc cô bé.
Lãnh Diên bị mê hoặc bởi sự dịu dàng của Thẩm Quân, lập tức thề non hẹn biển nói: “Tôi cũng sẽ không, tôi cũng sẽ không khai ra cậu!”
Thẩm Quân cười rất đẹp mắt lại mê người: “Vậy chúng ta cùng nhau xem phim đi, lần này nếu như thuận lợi thì sau này tôi sẽ thường xuyên xem phim với cậu.”
Lúc cậu bé cười rộ lên trong mắt giống như có sao, Lãnh Diên chưa từng thấy bé trai nào cười đẹp như vậy, cô bé vui vẻ tựa vào bên cạnh cậu bé cùng xem phim.
Nhưng mà vài phút sau Thẩm Quân đột nhiên vỗ mạnh trán nói: “Ôi chao, tôi quên dẫn em gái đến, nếu như con bé biết được thì sẽ tức giận.”
Lãnh Diên cũng rất thích chơi với Y Y nhỏ đáng yêu, lúc này nghe thấy cậu bé nói như vậy thì lập tức nói với cậu bé: “Vậy cậu đi gọi Y Y cùng tới đây đi.”
Thẩm Quân gật đầu lập tức nhảy xuống đi tìm Thẩm Y Y, trước khi đi còn dặn dò: “A Diên cậu cẩn thận một chút, nếu như bị giáo viên phát hiện thì cậu hãy đổ trách nhiệm cho tôi, tôi sẽ bảo vệ cậu.”
Diên.
Có lẽ Thẩm Quân vĩnh viễn sẽ không bao giờ hiểu rằng một câu hứa hẹn có mục đích khác của cậu bé đã bị một cô bé ngốc nghếch nhớ mười mấy năm.
Lãnh Hoài Cẩn chạy tới phòng máy tính tưởng rằng sẽ bắt được tên hacker giảo hoạt này, không ngờ người mà anh nhìn thấy ở trong phòng máy tính lại là Lãnh
“Lãnh Diên, sao con lại ở đây?”
Hàng lông mày lạnh lùng nghiêm nghị của Lãnh Hoài Cẩn nhíu lại kèm theo sự không hài lòng.
“Con đang làm gì vậy?!”
Lần đầu tiên anh không thể nhịn được hét lớn về phía cô bé.
Lãnh Diên bị anh dọa sững sờ không kịp phản ứng, cuối cùng bị dọa sợ đến nỗi khóc lớn.
Lãnh Hoài Cẩn thoát khỏi giao diện hoạt hình, sau khi dùng chuột ấn vài cái quả nhiên nhìn thấy mặt biên màu đen với một loạt ký tự.
Hacker ăn cắp tiền lần này chính là hacker đã phát tán video khiếm nhã của anh lần trước.
Lãnh Diên do anh nhìn lớn lên nên anh biết cô bé không có năng lực này.
“Bộ phận pháp lý đâu? Còn có bộ phận quan hệ công chúng phải giải quyết chuyện này càng sớm càng tốt!”
Lãnh Hoài Cẩn vội vàng đi vào công ty, Diệp Nam cùng với một vài giám đốc sứt đầu mẻ trán lập tức đi ra nghênh đón anh.
Cả tòa cao ốc Lãnh Thị đều rơi vào áp suất không khí trầm thấp, hoặc là nói giống như một bình thuốc súng.
“Tôi muốn đọc thư của luật sư, tôi nuôi bộ phận pháp lý các người có tác dụng gì hả? Người phụ trách chịu trách nhiệm về quảng cáo này mau đứng ra đây cho tôi!
Sau khi đến văn phòng Lãnh Hoài Cẩn không thể nhịn được nữa ném thư của luật sư do quản lý bộ phận pháp lý đưa xuống đất.
Lúc này một quản lý cấp cao nơm nớp lo sợ đứng ra: “Là, là tôi, lần này tôi chịu trách nhiệm về quảng cáo của trò chơi di động Red Dead Redemption.”
Đối mặt với ánh mắt sắc bén hung ác nham hiểm của Lãnh Hoài Cẩn, cơ thể của anh ta run rẩy giống như cái sàng, lúc nói chuyện suýt chút nữa cắn vào lưỡi của
mình.
“Laoganjiao nói rằng con dấu khi ký kết hợp đồng quảng cáo với chúng ta là giả không phải con dấu của họ, hiện tại cảnh sát đang vào cuộc điều tra.”
Lãnh Hoài Cẩn nhìn về phía bộ phận quan hệ công chúng và bộ phận pháp lý: “Lập tức liên lạc với Laoganjiao, nên xin lỗi thì xin lỗi nên bồi thường thì bồi thường, mặt
khác chắc chắn phải khống chế tốt dư luận trên mạng, trò chơi di động Medal of Glory sẽ bắt đầu thử nghiệm beta nội bộ vào nửa cuối năm nay, tôi không hy vọng đến lúc đó cư dân mạng chú ý đến TX hay là Laoganjiao.”
“Tổng giám đốc Lãnh, tổng giám đốc Lãnh!”
Khi một số lãnh đạo cấp cao đang cùng nhau thảo luận tương đối thì giám đốc bộ phận tài chính lại vội vàng chạy vào.
Trong lòng Lãnh Hoài Cẩn dâng lên một loại dự cảm không lành: “Lại xảy ra chuyện gì rồi sao?”
Giám đốc bộ phận tài chính thở hổn hển lập tức nói: “Tài khoản công ty đột nhiên bị hacker trộm mất một tỷ nhân dân tệ, tiền trong tài khoản vẫn đang liên tục ít dần.”
Đường đường là một tập đoàn lớn vậy mà lại bị hacker trộm tiền ở trong tài khoản.
Một tỷ là chuyện nhỏ mất mặt mới là chuyện lớn.
Lãnh Hoài Cẩn lập tức chạy tới văn phòng của mình mở máy tính, ngón tay nhanh chóng gõ mã trên máy tính để ngăn chặn tất cả hơn nữa còn bắt đầu theo dõi địa chỉ IP của hacker này.
mặt.
Đợi đã, đây là… Trường học của Lãnh Diên
“Đi tới trường của Lãnh Diên!”
Sau khi bảo vệ tài sản trong tài khoản, Lãnh Hoài Cẩn lập tức cầm laptop vội vàng đi xuống tầng bảo tài xế đưa anh đến trường mẫu giáo của Lãnh Diên.
Cùng lúc đó, trong phòng máy tính trường mầm non của Lãnh Diên, một bé trai nổi giận trước những ký tự trên màn hình máy tính.
Cậu lại thua cáo già kia, chỉ thiếu một chút, chỉ thiếu một chút nữa là cậu có thể thuận lợi trộm mười tỷ nhân dân tệ kia.
Mặc dù tài sản lưu động mười tỷ đối với tập đoàn Lãnh Thị tiêu tiền như nước mà nói thì không được tính là gì cả, nhưng cũng đủ làm cho đồ vô lại Lãnh Hoài Cẩn mất
“Thẩm Quân cậu tìm tôi sao?”
Một giọng nói nhẹ nhàng lạnh lùng vang lên, Lãnh Diên với hai mắt hơi đỏ đi vào.
Khi nhìn đôi mắt đỏ hoe của cô bé, Thẩm Quân hơi sửng sốt khẽ nhíu mày: “Cậu khóc sao? Ai bắt nạt cậu tôi sẽ đánh người đó!”
Nói xong nắm chặt nắm đấm nhỏ kéo cô bé đi ra ngoài.
Lãnh Diên lập tức giải thích: “Không có ai bắt nạt tôi cả, là tự tôi, trong lòng tôi khó chịu, tôi…”
Cô bé còn chưa nói xong Thẩm Quân đã bước tới một bước ôm cô bé.
“Bây giờ còn khó chịu nữa không?”
Cậu bé nhẹ nhàng vỗ lưng cô bé dịu dàng hỏi.
Lãnh Diên sửng sốt, một loại ấm áp kỳ lạ chưa từng có sinh sôi nảy nở ở đáy lòng của cô bé.
“Mặc dù không biết tại sao cậu lại khó chịu nhưng sau này chỉ cần cậu khó chịu thì hãy nói cho tôi biết, tôi sẽ ôm cậu để tiếp thêm sức mạnh cho cậu.”
Cậu bé an ủi Lãnh Diên
Một bé trai có diện mạo đẹp sẽ rất dễ làm cho bé gái rung động chứ đừng nói là cậu bé bằng lòng dỗ dành và bảo hộ.
Sau chuyện bánh ngọt hư làm hại các bạn nhỏ bị ngộ độc, cô bé càng ngày càng bị xa lánh trong lớp, chỉ có Thẩm Quân và Thẩm Y Y bằng lòng chơi với cô bé.
Đặc biệt là Thẩm Quân, khi cô bé bị bắt nạt và xa lánh thì cậu bé là người đầu tiên đứng ra bảo vệ cô bé.
Lãnh Diên cảm thấy trái tim mình đập càng ngày càng nhanh, cuối cùng cảm thấy mình thật sự không chịu nổi nữa mới mất tự nhiên đẩy Thẩm Quân ra.
“Cảm, cảm ơn cậu, tôi đồ hơn nhiều rồi.”
Cô bé đỏ mặt cúi đầu không dám nhìn cậu bé.
Đáy mắt Thẩm Quân thoáng hiện lên vẻ giễu cợt nhưng giọng nói vẫn dịu dàng giống như anh trai: “Tôi mới không tin cậu thật sự đã hơn rồi.”
“Cậu lại đây tôi cho cậu xem cái này.”
Cậu bé nắm tay cô bé dẫn đến chỗ máy tính.
Nhiệt độ từ lòng bàn tay truyền đến làm cho hai má Lãnh Diên nóng bừng.
Nhân lúc cô bé ngượng ngùng ngẩng đầu nhìn thì Thẩm Quân mở trang web của Bulingbuling ấn mở một bộ phim hoạt hình cho cô bé xem. “Vốn dĩ định dẫn cậu cùng đi xem phim nhưng mà tiền tiêu vặt của tôi không đủ cho nên chỉ có thể gọi cậu đến phòng máy tính để xem.”
Nói đến đây cậu bé cố ý dừng lại một chút.
“Đương nhiên, cậu là cô chủ nhà họ Lãnh, nếu như cậu cảm thấy phòng máy tính đơn sơ hoặc là sợ bị giáo viên phát hiện không muốn ở bên cạnh tôi thì tôi cũng không miễn cưỡng.”
Lãnh Diên lập tức lắc đầu ngồi xuống ghế bên cạnh cậu bé: “Không miễn cưỡng, tôi bằng lòng ở bên cạnh cậu.”
Thẩm Quân rất hài lòng nhìn cô bé cười nói: “Cậu yên tâm, nếu như bị giáo viên phát hiện thì tôi chắc chắn sẽ không khai ra cậu.”
Nói xong rất dịu dàng đưa tay sờ tóc cô bé.
Lãnh Diên bị mê hoặc bởi sự dịu dàng của Thẩm Quân, lập tức thề non hẹn biển nói: “Tôi cũng sẽ không, tôi cũng sẽ không khai ra cậu!”
Thẩm Quân cười rất đẹp mắt lại mê người: “Vậy chúng ta cùng nhau xem phim đi, lần này nếu như thuận lợi thì sau này tôi sẽ thường xuyên xem phim với cậu.”
Lúc cậu bé cười rộ lên trong mắt giống như có sao, Lãnh Diên chưa từng thấy bé trai nào cười đẹp như vậy, cô bé vui vẻ tựa vào bên cạnh cậu bé cùng xem phim.
Nhưng mà vài phút sau Thẩm Quân đột nhiên vỗ mạnh trán nói: “Ôi chao, tôi quên dẫn em gái đến, nếu như con bé biết được thì sẽ tức giận.”
Lãnh Diên cũng rất thích chơi với Y Y nhỏ đáng yêu, lúc này nghe thấy cậu bé nói như vậy thì lập tức nói với cậu bé: “Vậy cậu đi gọi Y Y cùng tới đây đi.”
Thẩm Quân gật đầu lập tức nhảy xuống đi tìm Thẩm Y Y, trước khi đi còn dặn dò: “A Diên cậu cẩn thận một chút, nếu như bị giáo viên phát hiện thì cậu hãy đổ trách nhiệm cho tôi, tôi sẽ bảo vệ cậu.”
Diên.
Có lẽ Thẩm Quân vĩnh viễn sẽ không bao giờ hiểu rằng một câu hứa hẹn có mục đích khác của cậu bé đã bị một cô bé ngốc nghếch nhớ mười mấy năm.
Lãnh Hoài Cẩn chạy tới phòng máy tính tưởng rằng sẽ bắt được tên hacker giảo hoạt này, không ngờ người mà anh nhìn thấy ở trong phòng máy tính lại là Lãnh
“Lãnh Diên, sao con lại ở đây?”
Hàng lông mày lạnh lùng nghiêm nghị của Lãnh Hoài Cẩn nhíu lại kèm theo sự không hài lòng.
“Con đang làm gì vậy?!”
Lần đầu tiên anh không thể nhịn được hét lớn về phía cô bé.
Lãnh Diên bị anh dọa sững sờ không kịp phản ứng, cuối cùng bị dọa sợ đến nỗi khóc lớn.
Lãnh Hoài Cẩn thoát khỏi giao diện hoạt hình, sau khi dùng chuột ấn vài cái quả nhiên nhìn thấy mặt biên màu đen với một loạt ký tự.
Hacker ăn cắp tiền lần này chính là hacker đã phát tán video khiếm nhã của anh lần trước.
Lãnh Diên do anh nhìn lớn lên nên anh biết cô bé không có năng lực này.