Ngày Hắn Hết Yêu
Chương 14: Gặp lại nhưng là lần đầu
Buổi sáng hôm đó, Hal – thân phận mới của Halieg – ngồi trong phòng khách của căn dinh thự Jow, thả mình vào ghế sofa êm ái, nhưng tâm trí cô thì hoàn toàn lơ lửng.
Cô đã quen dần với vỏ bọc mới của mình, những ngày tháng tập luyện để trở thành một chàng trai trẻ đã mang lại kết quả rõ rệt. Cô nhìn xuống bàn tay, cảm nhận từng cử động rắn rỏi mà trước đây mình không quen thuộc. Nhưng dù cơ thể đã thay đổi, trong sâu thẳm tâm hồn, Halieg vẫn là cô gái từng sống và cống hiến với đam mê nghề nghiệp.
Jow bước vào, mang theo tách cà phê thơm nức, nhưng gương mặt anh hiện rõ vẻ trầm ngâm.
- Có tin tức không tốt - anh nói, đặt tách cà phê xuống bàn trước mặt Hal.
Hal ngẩng lên, đôi mắt sáng lên chút lo lắng.
- Tin gì vậy?
- Báo chí vẫn đang đưa tin về sự mất tích của cô. Cảnh sát và truyền thông không bỏ cuộc, và ngày càng có nhiều sự chú ý về vụ việc. Điều này có thể sẽ gây phiền phức cho kế hoạch của chúng ta.
Halieg không khỏi lo lắng. Dù cô đã thay đổi diện mạo và cuộc sống, nhưng không ai có thể đoán trước được những biến động mà truyền thông có thể mang lại. Nếu tiếp tục thu hút sự chú ý, chắc chắn Cựu Vãn sẽ không ngồi yên mà tìm cách điều tra thêm về nơi ẩn náu của cô.
- Vậy chúng ta phải làm gì?- Halieg hỏi, giọng cô trầm và căng thẳng.
Jow ngồi xuống bên cạnh, gương mặt hiện rõ vẻ căng thẳng.
- Chúng ta phải cẩn thận hơn. Mỗi lần cô xuất hiện ngoài công cộng, cô phải hoàn toàn nhập vai Hal – chàng trai trẻ này. Tôi sẽ sắp xếp thêm vài người để bảo vệ cô khi cần thiết.
Giữa lúc cả hai đang thảo luận, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên từ cầu thang dẫn xuống phòng khách. Halieg quay lại và thấy một cô gái trẻ với mái tóc dài đen mượt bước vào, ánh mắt trong trẻo đầy sức sống.
Đó là Hồng Thi, em gái của Jow – người mà Halieg từng quen biết trong những dịp gặp mặt trước đây. Cô từng là bạn đồng hành của Halieg trong những bữa tiệc, nhưng giờ đây, đứng trước mặt cô là một Hồng Thi hoàn toàn xa lạ.
- Chào anh, Jow - Hồng Thi nói, rồi liếc mắt nhìn sang Hal với vẻ thắc mắc - Anh không giới thiệu người bạn mới của anh sao?
Jow khẽ mỉm cười, cố giữ vẻ tự nhiên.
- Đây là Hal, một người bạn mới chuyển đến thành phố để làm việc cùng anh. Cậu ấy sẽ ở lại đây một thời gian.
Hồng Thi gật đầu, nhưng vẫn nhìn Hal với chút bối rối. Cô không nhận ra rằng chàng trai trẻ này chính là Halieg, người phụ nữ từng gần gũi với cô trong nhiều buổi gặp gỡ. Halieg ngồi im, cố gắng giữ bình tĩnh và không để lộ sự lúng túng. Cô hiểu rằng mình phải nhập vai hoàn hảo nếu muốn duy trì vỏ bọc này.
- Rất vui được gặp anh, Hal - Hồng Thi cười tươi, đưa tay ra bắt.
Halieg nhẹ nhàng bắt tay cô, khẽ mỉm cười đáp lại. - Rất hân hạnh.
Trong khoảnh khắc ấy, Halieg không thể không cảm thấy một nỗi buồn sâu sắc trào dâng trong lòng. Dù cô và Hồng Thi từng có mối quan hệ khá thân thiết, nhưng giờ đây, tất cả những gì còn lại chỉ là một tấm mặt nạ. Hồng Thi không hề nhận ra người bạn cũ của mình đang ngồi trước mặt, và Halieg không thể nói ra sự thật.
Sau khi Hồng Thi rời đi, Halieg thở phào, nhưng cũng không giấu nổi sự bối rối. Jow quay sang cô, ánh mắt nặng trĩu.
- Đó chính là lý do vì sao cô phải cẩn thận. Ngay cả những người từng quen biết cô cũng không thể nhận ra cô trong thân phận mới này. Nhưng chỉ cần một sai lầm nhỏ, tất cả có thể bị bại lộ.
- Em ấy... không nhận ra tôi...và em ấy cũng thay đổi rồi...
Halieg thì thầm, vẫn chưa thoát khỏi cảm giác kỳ lạ khi đối mặt với người quen mà lại như người xa lạ.
- Thật khó để tin rằng tôi có thể thay đổi đến mức ấy.
Jow gật đầu.
- Chúng ta đã làm tốt việc che giấu. Nhưng đây chỉ là bước đầu. Cô phải duy trì nhân dạng này cho đến khi chúng ta có thể loại bỏ hoàn toàn nguy cơ từ Cựu Vãn và cả truyền thông.
Những ngày sau đó, Halieg tiếp tục rèn luyện cách sống dưới vỏ bọc của Hal. Mỗi lần gặp Hồng Thi, cô phải kiềm chế cảm xúc và giữ vẻ ngoài của một chàng trai trẻ trung, bình thản. Dù đôi khi lòng cô nhói đau khi nhìn vào đôi mắt trong trẻo của Hồng Thi, nhưng Halieg biết mình không thể quay lại. Cô đã bước vào một con đường không thể lùi bước.
Và mỗi buổi tối, khi căn nhà trở nên yên tĩnh, Halieg thường ngồi một mình, nhớ lại quãng thời gian khi cô còn là chính mình – một bác sĩ tận tụy, một người phụ nữ mạnh mẽ và tự tin.
Nhưng giờ đây, Halieg không còn tồn tại trong mắt người khác. Điều duy nhất cô có thể làm là tiếp tục sống dưới cái tên Hal, và chờ đợi thời cơ để lấy lại cuộc đời đã bị cướp mất.
Jow đứng bên cửa sổ, nhìn ra ngoài khu vườn trong ánh hoàng hôn mờ nhạt. Anh biết rằng việc giấu thân phận của Halieg là điều cần thiết, nhưng anh cũng nhận ra rằng sự biến mất của cô đang gây ra nhiều hệ lụy lớn hơn.
Báo chí không ngừng đưa tin về vụ mất tích, và nếu không xử lý tốt, việc truy lùng Halieg có thể đưa mọi thứ vào vòng nguy hiểm. Anh phải hành động nhanh chóng trước khi quá muộn.
- Chúng ta cần một bước đi tiếp theo - Jow thì thầm với chính mình. Halieg đã mất quá nhiều, và anh không thể để cô mất thêm điều gì nữa.
Cô đã quen dần với vỏ bọc mới của mình, những ngày tháng tập luyện để trở thành một chàng trai trẻ đã mang lại kết quả rõ rệt. Cô nhìn xuống bàn tay, cảm nhận từng cử động rắn rỏi mà trước đây mình không quen thuộc. Nhưng dù cơ thể đã thay đổi, trong sâu thẳm tâm hồn, Halieg vẫn là cô gái từng sống và cống hiến với đam mê nghề nghiệp.
Jow bước vào, mang theo tách cà phê thơm nức, nhưng gương mặt anh hiện rõ vẻ trầm ngâm.
- Có tin tức không tốt - anh nói, đặt tách cà phê xuống bàn trước mặt Hal.
Hal ngẩng lên, đôi mắt sáng lên chút lo lắng.
- Tin gì vậy?
- Báo chí vẫn đang đưa tin về sự mất tích của cô. Cảnh sát và truyền thông không bỏ cuộc, và ngày càng có nhiều sự chú ý về vụ việc. Điều này có thể sẽ gây phiền phức cho kế hoạch của chúng ta.
Halieg không khỏi lo lắng. Dù cô đã thay đổi diện mạo và cuộc sống, nhưng không ai có thể đoán trước được những biến động mà truyền thông có thể mang lại. Nếu tiếp tục thu hút sự chú ý, chắc chắn Cựu Vãn sẽ không ngồi yên mà tìm cách điều tra thêm về nơi ẩn náu của cô.
- Vậy chúng ta phải làm gì?- Halieg hỏi, giọng cô trầm và căng thẳng.
Jow ngồi xuống bên cạnh, gương mặt hiện rõ vẻ căng thẳng.
- Chúng ta phải cẩn thận hơn. Mỗi lần cô xuất hiện ngoài công cộng, cô phải hoàn toàn nhập vai Hal – chàng trai trẻ này. Tôi sẽ sắp xếp thêm vài người để bảo vệ cô khi cần thiết.
Giữa lúc cả hai đang thảo luận, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên từ cầu thang dẫn xuống phòng khách. Halieg quay lại và thấy một cô gái trẻ với mái tóc dài đen mượt bước vào, ánh mắt trong trẻo đầy sức sống.
Đó là Hồng Thi, em gái của Jow – người mà Halieg từng quen biết trong những dịp gặp mặt trước đây. Cô từng là bạn đồng hành của Halieg trong những bữa tiệc, nhưng giờ đây, đứng trước mặt cô là một Hồng Thi hoàn toàn xa lạ.
- Chào anh, Jow - Hồng Thi nói, rồi liếc mắt nhìn sang Hal với vẻ thắc mắc - Anh không giới thiệu người bạn mới của anh sao?
Jow khẽ mỉm cười, cố giữ vẻ tự nhiên.
- Đây là Hal, một người bạn mới chuyển đến thành phố để làm việc cùng anh. Cậu ấy sẽ ở lại đây một thời gian.
Hồng Thi gật đầu, nhưng vẫn nhìn Hal với chút bối rối. Cô không nhận ra rằng chàng trai trẻ này chính là Halieg, người phụ nữ từng gần gũi với cô trong nhiều buổi gặp gỡ. Halieg ngồi im, cố gắng giữ bình tĩnh và không để lộ sự lúng túng. Cô hiểu rằng mình phải nhập vai hoàn hảo nếu muốn duy trì vỏ bọc này.
- Rất vui được gặp anh, Hal - Hồng Thi cười tươi, đưa tay ra bắt.
Halieg nhẹ nhàng bắt tay cô, khẽ mỉm cười đáp lại. - Rất hân hạnh.
Trong khoảnh khắc ấy, Halieg không thể không cảm thấy một nỗi buồn sâu sắc trào dâng trong lòng. Dù cô và Hồng Thi từng có mối quan hệ khá thân thiết, nhưng giờ đây, tất cả những gì còn lại chỉ là một tấm mặt nạ. Hồng Thi không hề nhận ra người bạn cũ của mình đang ngồi trước mặt, và Halieg không thể nói ra sự thật.
Sau khi Hồng Thi rời đi, Halieg thở phào, nhưng cũng không giấu nổi sự bối rối. Jow quay sang cô, ánh mắt nặng trĩu.
- Đó chính là lý do vì sao cô phải cẩn thận. Ngay cả những người từng quen biết cô cũng không thể nhận ra cô trong thân phận mới này. Nhưng chỉ cần một sai lầm nhỏ, tất cả có thể bị bại lộ.
- Em ấy... không nhận ra tôi...và em ấy cũng thay đổi rồi...
Halieg thì thầm, vẫn chưa thoát khỏi cảm giác kỳ lạ khi đối mặt với người quen mà lại như người xa lạ.
- Thật khó để tin rằng tôi có thể thay đổi đến mức ấy.
Jow gật đầu.
- Chúng ta đã làm tốt việc che giấu. Nhưng đây chỉ là bước đầu. Cô phải duy trì nhân dạng này cho đến khi chúng ta có thể loại bỏ hoàn toàn nguy cơ từ Cựu Vãn và cả truyền thông.
Những ngày sau đó, Halieg tiếp tục rèn luyện cách sống dưới vỏ bọc của Hal. Mỗi lần gặp Hồng Thi, cô phải kiềm chế cảm xúc và giữ vẻ ngoài của một chàng trai trẻ trung, bình thản. Dù đôi khi lòng cô nhói đau khi nhìn vào đôi mắt trong trẻo của Hồng Thi, nhưng Halieg biết mình không thể quay lại. Cô đã bước vào một con đường không thể lùi bước.
Và mỗi buổi tối, khi căn nhà trở nên yên tĩnh, Halieg thường ngồi một mình, nhớ lại quãng thời gian khi cô còn là chính mình – một bác sĩ tận tụy, một người phụ nữ mạnh mẽ và tự tin.
Nhưng giờ đây, Halieg không còn tồn tại trong mắt người khác. Điều duy nhất cô có thể làm là tiếp tục sống dưới cái tên Hal, và chờ đợi thời cơ để lấy lại cuộc đời đã bị cướp mất.
Jow đứng bên cửa sổ, nhìn ra ngoài khu vườn trong ánh hoàng hôn mờ nhạt. Anh biết rằng việc giấu thân phận của Halieg là điều cần thiết, nhưng anh cũng nhận ra rằng sự biến mất của cô đang gây ra nhiều hệ lụy lớn hơn.
Báo chí không ngừng đưa tin về vụ mất tích, và nếu không xử lý tốt, việc truy lùng Halieg có thể đưa mọi thứ vào vòng nguy hiểm. Anh phải hành động nhanh chóng trước khi quá muộn.
- Chúng ta cần một bước đi tiếp theo - Jow thì thầm với chính mình. Halieg đã mất quá nhiều, và anh không thể để cô mất thêm điều gì nữa.