Ngày Hắn Hết Yêu
Chương 18: Bí Mật Của Kẻ Thao Túng
Tôi là Cựu Vãn, và có lẽ trong mắt nhiều người, tôi là kẻ tàn nhẫn, thủ đoạn. Nhưng điều đó không quan trọng. Thế giới này đầy rẫy những kẻ yếu đuối, và chỉ có những người biết nắm lấy cơ hội mới thực sự tồn tại. Halieg đã từng là một phần quan trọng trong cuộc đời tôi, nhưng khi cô ấy chọn cách phản bội, tôi không còn lý do gì để khoan nhượng.
Sau tất cả, tôi vẫn đứng ngoài vòng pháp luật. Để làm được điều đó, cần một kế hoạch hoàn hảo – và tôi, hơn ai hết, luôn biết cách để đạt được điều mình muốn. Khi những nghi vấn bắt đầu vây quanh sự mất tích bí ẩn của Halieg, tôi hiểu rằng việc thoát khỏi những tình nghi là vấn đề thời gian và sự tính toán tỉ mỉ.
Tôi đã thuê một người đàn ông tên Hảo, kẻ từ lâu đã nợ tôi một món ân tình. Hắn là một gã không còn gì để mất, cuộc đời đầy rẫy thất bại và đau thương. Hảo từng là một bác sĩ đầy triển vọng, nhưng chỉ vì một sai lầm mà hắn mất tất cả. Tôi biết rõ hắn sẵn sàng làm bất cứ điều gì để có một cơ hội làm lại, và vì thế, hắn trở thành một con bài hoàn hảo trong tay tôi.
- Tôi sẽ làm gì đây? - Hảo hỏi, khi chúng tôi gặp nhau trong một quán cà phê hẻo lánh. - Anh có thể giúp tôi trở lại con đường cũ chứ?
- Không chỉ giúp cậu - tôi nói, đôi mắt nhìn thẳng vào hắn - mà là cứu vớt cậu khỏi địa ngục mà cậu đang rơi vào. Nhưng cậu cần phải giúp tôi trước.
Tôi đã đưa cho hắn một kịch bản hoàn hảo – một câu chuyện mà hắn sẽ trở thành tâm điểm, nhận tội thay cho tôi trong những cáo buộc liên quan đến vụ bắt cóc và cái chết giả của Halieg.
Hắn sẽ nhận hết mọi tội lỗi, từ việc thao túng tài chính đến những hành vi đe dọa. Đổi lại, tôi sẽ bảo đảm hắn có một cuộc sống mới ở một nơi mà không ai có thể tìm thấy. Hảo, với tình thế không còn lựa chọn, đồng ý mà không chút do dự.
Tất cả chỉ là một màn kịch, và tôi là kẻ biên kịch. Lễ tang của Halieg không chỉ đơn thuần là một sự kiện để tưởng nhớ, mà còn là nơi để tôi khám phá bí mật mà cô ấy đang cố giấu kín.
Khi đứng trước linh cữu của Halieg trong buổi lễ tang, tôi không thể không mỉm cười thầm. Dưới ánh mắt của mọi người, tôi là một người tham dự lễ tang đầy tôn kính, nhưng trong lòng, tôi biết rằng sự thật đang nằm sâu dưới bề mặt. Halieg chưa bao giờ là kẻ dễ dàng bị khuất phục, và lễ tang này chỉ là một màn kịch khác của cô ta.
Trong suốt buổi lễ, tôi quan sát những người đến dự. Jow, kẻ đang giả vờ đau buồn trước sự ra đi của cô, nhưng lại hành động quá trơn tru.
Tôi đã nghi ngờ từ lâu về mối liên kết giữa hai người họ, và giờ đây, Jow càng khiến tôi khẳng định điều đó. Nhưng điều khiến tôi chú ý hơn cả là sự xuất hiện của cậu trai mới – người mà Jow giới thiệu là học trò của Halieg. Cậu ta quá trẻ, quá giống Halieg theo một cách kỳ lạ.
Tôi đã dành thời gian quan sát cậu ta kỹ càng trong suốt buổi lễ. Cậu ta di chuyển một cách tự nhiên trong dinh thự, nhưng đôi lúc, cử chỉ của cậu lại giống hệt Halieg, từ cách đi đứng cho đến cách mà cậu ta nhìn quanh. Một người học trò không thể nào bắt chước người thầy của mình hoàn hảo đến vậy.
Có điều gì đó không ổn. Một sự thật đang bị che giấu.
Sau buổi lễ, tôi không thể ngừng suy nghĩ về “học trò” đó. Để hiểu rõ hơn, tôi đã ra lệnh cho người của mình theo dõi từng bước đi của Jow và cậu trai kia. Và rồi mọi chuyện bắt đầu rõ ràng hơn.
Cậu học trò kia không phải ai xa lạ – đó chính là Halieg. Tôi không thể nhầm lẫn. Cô ta đã thay đổi diện mạo, đã làm mọi thứ để trốn chạy, nhưng không thể che giấu sự thật trước mắt tôi. Đôi mắt, cử chỉ và thậm chí cả phong cách nói chuyện đều là của Halieg. Cô ta đã cố gắng đánh lừa cả thế giới, nhưng không thể đánh lừa tôi.
Vấn đề là: cô ta đã làm điều đó như thế nào? Biến mình thành một người đàn ông ư? Một sự thay đổi ngoại hình, hay có gì đó nhiều hơn thế? Những thí nghiệm mà tôi đã thực hiện trên cơ thể Halieg trước đây có thể đã giúp cô ta thực hiện điều này. Nhưng điều đó không quan trọng. Quan trọng là tôi đã biết, và tôi sẽ không để cô ta tiếp tục lẩn trốn.
Tôi đã gặp lại cậu “học trò” kia không lâu sau lễ tang. Lần này, tôi quyết định thử nghiệm một chút. Tôi tiến gần cậu ta, cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Và rồi, tôi hôn cậu ta – không phải vì tình cảm, mà để khẳng định điều mà tôi đã biết từ trước. Nụ hôn đó chỉ là một phép thử, và phản ứng của cậu ta cho tôi biết tất cả. Đó là Halieg, không còn nghi ngờ gì nữa.
Tôi cười phá lên sau khi rời khỏi đôi môi cậu ta. “Chỉ đùa thôi" tôi nói, nhưng trong lòng biết rõ rằng mình đã chiến thắng. Halieg không thể che giấu sự thật trước tôi. Nhưng thay vì vạch trần ngay lập tức, tôi quyết định giữ bí mật này trong tay. Tôi muốn xem cô ta sẽ làm gì tiếp theo, và quan trọng hơn, tôi muốn kiểm soát cô ta.
Đó là lý do tại sao tôi lại mời Halieg làm việc cho bệnh viện của tôi một lần nữa. Bằng cách giữ cô ta gần bên, tôi sẽ dễ dàng theo dõi và kiểm soát từng bước đi của cô. Cô ta sẽ không có lựa chọn nào khác ngoài việc phải hợp tác, vì nếu cô từ chối, tôi sẽ phơi bày sự thật mà cô ta đang cố gắng giấu kín.
Và một khi cô ta nằm dưới quyền kiểm soát của tôi, tôi sẽ không chỉ có Halieg mà còn có mọi thứ cô ta sở hữu: tài năng, danh tiếng, và cả những bí mật mà cô ta đang che giấu.
Cuộc chơi này chưa kết thúc, và tôi – Cựu Vãn – sẽ là kẻ chiến thắng cuối cùng.
Sau tất cả, tôi vẫn đứng ngoài vòng pháp luật. Để làm được điều đó, cần một kế hoạch hoàn hảo – và tôi, hơn ai hết, luôn biết cách để đạt được điều mình muốn. Khi những nghi vấn bắt đầu vây quanh sự mất tích bí ẩn của Halieg, tôi hiểu rằng việc thoát khỏi những tình nghi là vấn đề thời gian và sự tính toán tỉ mỉ.
Tôi đã thuê một người đàn ông tên Hảo, kẻ từ lâu đã nợ tôi một món ân tình. Hắn là một gã không còn gì để mất, cuộc đời đầy rẫy thất bại và đau thương. Hảo từng là một bác sĩ đầy triển vọng, nhưng chỉ vì một sai lầm mà hắn mất tất cả. Tôi biết rõ hắn sẵn sàng làm bất cứ điều gì để có một cơ hội làm lại, và vì thế, hắn trở thành một con bài hoàn hảo trong tay tôi.
- Tôi sẽ làm gì đây? - Hảo hỏi, khi chúng tôi gặp nhau trong một quán cà phê hẻo lánh. - Anh có thể giúp tôi trở lại con đường cũ chứ?
- Không chỉ giúp cậu - tôi nói, đôi mắt nhìn thẳng vào hắn - mà là cứu vớt cậu khỏi địa ngục mà cậu đang rơi vào. Nhưng cậu cần phải giúp tôi trước.
Tôi đã đưa cho hắn một kịch bản hoàn hảo – một câu chuyện mà hắn sẽ trở thành tâm điểm, nhận tội thay cho tôi trong những cáo buộc liên quan đến vụ bắt cóc và cái chết giả của Halieg.
Hắn sẽ nhận hết mọi tội lỗi, từ việc thao túng tài chính đến những hành vi đe dọa. Đổi lại, tôi sẽ bảo đảm hắn có một cuộc sống mới ở một nơi mà không ai có thể tìm thấy. Hảo, với tình thế không còn lựa chọn, đồng ý mà không chút do dự.
Tất cả chỉ là một màn kịch, và tôi là kẻ biên kịch. Lễ tang của Halieg không chỉ đơn thuần là một sự kiện để tưởng nhớ, mà còn là nơi để tôi khám phá bí mật mà cô ấy đang cố giấu kín.
Khi đứng trước linh cữu của Halieg trong buổi lễ tang, tôi không thể không mỉm cười thầm. Dưới ánh mắt của mọi người, tôi là một người tham dự lễ tang đầy tôn kính, nhưng trong lòng, tôi biết rằng sự thật đang nằm sâu dưới bề mặt. Halieg chưa bao giờ là kẻ dễ dàng bị khuất phục, và lễ tang này chỉ là một màn kịch khác của cô ta.
Trong suốt buổi lễ, tôi quan sát những người đến dự. Jow, kẻ đang giả vờ đau buồn trước sự ra đi của cô, nhưng lại hành động quá trơn tru.
Tôi đã nghi ngờ từ lâu về mối liên kết giữa hai người họ, và giờ đây, Jow càng khiến tôi khẳng định điều đó. Nhưng điều khiến tôi chú ý hơn cả là sự xuất hiện của cậu trai mới – người mà Jow giới thiệu là học trò của Halieg. Cậu ta quá trẻ, quá giống Halieg theo một cách kỳ lạ.
Tôi đã dành thời gian quan sát cậu ta kỹ càng trong suốt buổi lễ. Cậu ta di chuyển một cách tự nhiên trong dinh thự, nhưng đôi lúc, cử chỉ của cậu lại giống hệt Halieg, từ cách đi đứng cho đến cách mà cậu ta nhìn quanh. Một người học trò không thể nào bắt chước người thầy của mình hoàn hảo đến vậy.
Có điều gì đó không ổn. Một sự thật đang bị che giấu.
Sau buổi lễ, tôi không thể ngừng suy nghĩ về “học trò” đó. Để hiểu rõ hơn, tôi đã ra lệnh cho người của mình theo dõi từng bước đi của Jow và cậu trai kia. Và rồi mọi chuyện bắt đầu rõ ràng hơn.
Cậu học trò kia không phải ai xa lạ – đó chính là Halieg. Tôi không thể nhầm lẫn. Cô ta đã thay đổi diện mạo, đã làm mọi thứ để trốn chạy, nhưng không thể che giấu sự thật trước mắt tôi. Đôi mắt, cử chỉ và thậm chí cả phong cách nói chuyện đều là của Halieg. Cô ta đã cố gắng đánh lừa cả thế giới, nhưng không thể đánh lừa tôi.
Vấn đề là: cô ta đã làm điều đó như thế nào? Biến mình thành một người đàn ông ư? Một sự thay đổi ngoại hình, hay có gì đó nhiều hơn thế? Những thí nghiệm mà tôi đã thực hiện trên cơ thể Halieg trước đây có thể đã giúp cô ta thực hiện điều này. Nhưng điều đó không quan trọng. Quan trọng là tôi đã biết, và tôi sẽ không để cô ta tiếp tục lẩn trốn.
Tôi đã gặp lại cậu “học trò” kia không lâu sau lễ tang. Lần này, tôi quyết định thử nghiệm một chút. Tôi tiến gần cậu ta, cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Và rồi, tôi hôn cậu ta – không phải vì tình cảm, mà để khẳng định điều mà tôi đã biết từ trước. Nụ hôn đó chỉ là một phép thử, và phản ứng của cậu ta cho tôi biết tất cả. Đó là Halieg, không còn nghi ngờ gì nữa.
Tôi cười phá lên sau khi rời khỏi đôi môi cậu ta. “Chỉ đùa thôi" tôi nói, nhưng trong lòng biết rõ rằng mình đã chiến thắng. Halieg không thể che giấu sự thật trước tôi. Nhưng thay vì vạch trần ngay lập tức, tôi quyết định giữ bí mật này trong tay. Tôi muốn xem cô ta sẽ làm gì tiếp theo, và quan trọng hơn, tôi muốn kiểm soát cô ta.
Đó là lý do tại sao tôi lại mời Halieg làm việc cho bệnh viện của tôi một lần nữa. Bằng cách giữ cô ta gần bên, tôi sẽ dễ dàng theo dõi và kiểm soát từng bước đi của cô. Cô ta sẽ không có lựa chọn nào khác ngoài việc phải hợp tác, vì nếu cô từ chối, tôi sẽ phơi bày sự thật mà cô ta đang cố gắng giấu kín.
Và một khi cô ta nằm dưới quyền kiểm soát của tôi, tôi sẽ không chỉ có Halieg mà còn có mọi thứ cô ta sở hữu: tài năng, danh tiếng, và cả những bí mật mà cô ta đang che giấu.
Cuộc chơi này chưa kết thúc, và tôi – Cựu Vãn – sẽ là kẻ chiến thắng cuối cùng.