Ngày Hắn Hết Yêu
Chương 21: Tiết Lộ Và Tình Cảm
(Bắt đầu từ chương này, mình thay lời thoại trong dấu "-" nha)
Buổi chiều mát mẻ, ánh nắng vàng nhạt len lỏi qua những tán lá, chiếu rọi vào căn phòng yên tĩnh nơi Halieg và Jow đang ngồi đối diện nhau. Không khí dường như ngưng đọng lại, mỗi hơi thở đều cảm nhận được rõ ràng.
Jow nhìn Halieg, đôi mắt anh như muốn nói điều gì đó mà anh đã giữ kín từ lâu. Đã nhiều ngày trôi qua kể từ khi anh tiết lộ sự thật kinh hoàng về việc cô mang thai.
Giờ đây, điều mà anh sắp nói tiếp sẽ càng khiến mọi thứ thay đổi sâu sắc.
Halieg ngước nhìn Jow, cảm thấy có điều gì đó khác lạ trong thái độ của anh. Cô thấy trong mắt anh sự băn khoăn, một nổi lòng trĩu nặng mà dường như anh đã muốn bộc bạch từ lâu.
"Jow," cô lên tiếng nhẹ nhàng, "có chuyện gì vậy? Anh có điều gì đó muốn nói với em, đúng không?"
Jow khẽ cúi đầu, hít một hơi dài như thể anh đang cố gắng thu hết can đảm đề nói ra những gì đã giấu kín bấy lâu. Anh ngồi im một lát, rồi chậm rãi lên tiếng.
"Halieg," Jow bắt đầu, giọng anh trầm ấm nhưng cũng đầy nặng nề, "anh đã muốn nói với em điều này từ lâu, nhưng mọi chuyện đã diễn ra quá nhanh. Anh không muốn em phải chịu thêm áp lực. Nhưng bây giờ, anh nghĩ rằng đây là lúc anh phải nói thật với em."
Halieg nhíu mày, cảm nhận được sự nghiêm túc trong giọng nói của anh. Cô lặng lẽ lắng nghe, lòng đầy lo âu.
Jow nhìn thẳng vào mắt cô, ánh nhìn chân thành và đầy cảm xúc. "Anh... yêu em, Halieg. Anh biết bây giờ mọi thứ thật phức tạp, nhưng tình cảm này không phải là điều mới xảy ra. Anh đã yêu em từ lâu, từ trước khi tất cả mọi chuyện xảy ra."
Lời thú nhận của Jow khiến tim Halieg đập mạnh. Cô không ngờ rắng Jow lại dành tình cảm cho cô trong suốt thời gian qua, đặc biệt là khi cả hai phải đối mặt với những nguy hiểm và khó khăn không ngừng. Cô nhìn anh, cảm thấy lúng túng và không biết phải đáp lại thế nào.
"Jow... Em..." Halieg mở lời, nhưng anh nhẹ nhàng ngắt lời cô.
"Em không cần phải nói gì cả," anh mỉm cười, một nụ cười buồn. "Anh biết bây giờ không phải là thời điểm thích hợp, và em có quá nhiều thứ phải đối mặt. Nhưng anh không thể giấu điều này mãi được nữa.
Halieg lặng im. Cô cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói của anh. Jow luôn là người ở bên cạnh cô từ sau biến cố kia, âm thầm ủng hộ và giúp đỡ, nhưng cô chưa từng nghĩ rằng anh lại có tình cảm với cô sâu đậm đến vậy.
Nhưng đó không phải là điều duy nhất Jow muốn nói.
"Còn một điều nữa," Jow tiếp tục, đôi mắt anh tối lại như nhớ về một quá khứ đau buồn. "Anh chưa từng kể với em về quá khứ của mình... về lý do thực sự khiến anh rời bỏ quân đội và quyết định theo đuổi ngành dược."
Halieg hơi ngạc nhiên. Cô biết rằng Jow đã có một cuộc sống bí ẩn trước khi họ gặp nhau, nhưng cô chưa bao giờ hỏi về điều đó. Jow luôn tỏ ra kín tiếng về quá khứ của mình.
"Anh từng là lính đặc nhiệm," Jow nói, giọng anh trở nên trầm lắng hơn. "Anh đã chiến đấu trong nhiều nhiệm vụ khó khăn, nhìn thấy những thứ mà không ai nên phải chứng kiến. Nhưng điều làm anh quyết định rời bỏ quân đội không phải là những trận chiến, mà là cái chết của một người đồng đội."
Ánh mắt Jow xa xăm khi anh nhớ lại ký ức đau đớn. "Người đồng đội đó là người bạn thân nhất của anh. Chúng anh đã vào sinh ra tử cùng nhau trong nhiều nhiệm vụ. Nhưng trong một lần tác chiến, anh ấy đã bị giết, và điều đó đã ám ảnh anh từ ngày đó đến giờ."
Halieg chăm chú lắng nghe, cảm nhận được nỗi đau và sự giằng xé trong lòng Jow.
"Anh đã điều tra, và phát hiện ra rằng cái chết của anh ấy không phải là một tai nạn đơn thuần," Jow nói, đôi mắt anh ánh lên sự căm phẩn. "Nó có liên quan đến một âm mưu của tổ chức ngầm mà Cựu Vãn là một phần. Hắn đã tham gia vào việc buôn bán vũ khí và thuốc men bất hợp pháp, và cái chết của bạn anh là một phần trong kế hoạch bẩn thỉu đó."
Halieg sửng sốt. Cô không thể ngờ rằng Cựu Vẫn không chỉ là một kẻ tàn ác trong ngành y dược mà còn dính líu đến những tội ác khác.
"Đó là lý do anh rời bỏ quân đội và quyết định theo đuổi ngành dược," Jow tiếp tục. "Anh muốn vạch trần tội ác của hắn, muốn tìm cách trả thù cho người bạn đã ngã xuống. Khi anh gặp em và biết về Cựu Vãn, anh nhận ra rằng em cũng là một nạn nhân của hắn. Từ đó, anh càng quyết tâm hơn bao giờ hết."
Căn phòng chìm vào sự im lặng. Halieg không biết phải nói gì. Tất cả những gì Jow đã trải qua, những nỗi đau và sự mất mát mà anh đã phải đối mặt - điều đó khiến cô cảm thấy bản thân mình thật nhỏ bé.
"Anh đã giữ bí mật này suốt bấy lâu nay," Jow nói tiếp, giọng anh nhẹ nhàng hơn. "Nhưng bây giờ anh không muốn giấu em nữa. Anh không chỉ ở bên em vì muốn giúp đỡ, mà vì anh thật sự quan tâm đến em, yêu em. Và hơn hết, anh muốn bảo vệ em khỏi Cựu Vãn."
Halieg cảm thấy lòng mình trĩu nặng. Cô biết Jow đang nói sự thật, nhưng mọi chuyện bây giờ quá phức tạp. Cô mang trong mình đứa con của Cựu Vãn, một kẻ mà cả hai đều căm ghét. Nhưng giờ đây, Jow đã mở lòng, chia sẻ với cô tất cả những bí mật đau đớn mà anh đã giấu kín.
"Jow," Halieg thì thầm, giọng cô run rẩy. "Em không biết phải nói gì. Tất cả mọi thứ... quá sức với em."
Jow mỉm cười buồn bã, nhưng anh vẫn giữ tay cô trong tay mình. "Anh không mong đợi em phải quyết định ngay bây giờ. Anh chỉ muốn em biết rằng, dù có chuyện gì xảy ra, anh sẽ luôn ở bên cạnh em. Anh sẽ không để em đối mặt với điều này một mình."
Những lời nói ấy của Jow khiến Halieg thấy lòng mình dịu lại. Dù mọi chuyện có phức tạp đến đâu, cô biết rắng ít nhất cô không còn phải đối mặt với nó một mình.
Buổi chiều mát mẻ, ánh nắng vàng nhạt len lỏi qua những tán lá, chiếu rọi vào căn phòng yên tĩnh nơi Halieg và Jow đang ngồi đối diện nhau. Không khí dường như ngưng đọng lại, mỗi hơi thở đều cảm nhận được rõ ràng.
Jow nhìn Halieg, đôi mắt anh như muốn nói điều gì đó mà anh đã giữ kín từ lâu. Đã nhiều ngày trôi qua kể từ khi anh tiết lộ sự thật kinh hoàng về việc cô mang thai.
Giờ đây, điều mà anh sắp nói tiếp sẽ càng khiến mọi thứ thay đổi sâu sắc.
Halieg ngước nhìn Jow, cảm thấy có điều gì đó khác lạ trong thái độ của anh. Cô thấy trong mắt anh sự băn khoăn, một nổi lòng trĩu nặng mà dường như anh đã muốn bộc bạch từ lâu.
"Jow," cô lên tiếng nhẹ nhàng, "có chuyện gì vậy? Anh có điều gì đó muốn nói với em, đúng không?"
Jow khẽ cúi đầu, hít một hơi dài như thể anh đang cố gắng thu hết can đảm đề nói ra những gì đã giấu kín bấy lâu. Anh ngồi im một lát, rồi chậm rãi lên tiếng.
"Halieg," Jow bắt đầu, giọng anh trầm ấm nhưng cũng đầy nặng nề, "anh đã muốn nói với em điều này từ lâu, nhưng mọi chuyện đã diễn ra quá nhanh. Anh không muốn em phải chịu thêm áp lực. Nhưng bây giờ, anh nghĩ rằng đây là lúc anh phải nói thật với em."
Halieg nhíu mày, cảm nhận được sự nghiêm túc trong giọng nói của anh. Cô lặng lẽ lắng nghe, lòng đầy lo âu.
Jow nhìn thẳng vào mắt cô, ánh nhìn chân thành và đầy cảm xúc. "Anh... yêu em, Halieg. Anh biết bây giờ mọi thứ thật phức tạp, nhưng tình cảm này không phải là điều mới xảy ra. Anh đã yêu em từ lâu, từ trước khi tất cả mọi chuyện xảy ra."
Lời thú nhận của Jow khiến tim Halieg đập mạnh. Cô không ngờ rắng Jow lại dành tình cảm cho cô trong suốt thời gian qua, đặc biệt là khi cả hai phải đối mặt với những nguy hiểm và khó khăn không ngừng. Cô nhìn anh, cảm thấy lúng túng và không biết phải đáp lại thế nào.
"Jow... Em..." Halieg mở lời, nhưng anh nhẹ nhàng ngắt lời cô.
"Em không cần phải nói gì cả," anh mỉm cười, một nụ cười buồn. "Anh biết bây giờ không phải là thời điểm thích hợp, và em có quá nhiều thứ phải đối mặt. Nhưng anh không thể giấu điều này mãi được nữa.
Halieg lặng im. Cô cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói của anh. Jow luôn là người ở bên cạnh cô từ sau biến cố kia, âm thầm ủng hộ và giúp đỡ, nhưng cô chưa từng nghĩ rằng anh lại có tình cảm với cô sâu đậm đến vậy.
Nhưng đó không phải là điều duy nhất Jow muốn nói.
"Còn một điều nữa," Jow tiếp tục, đôi mắt anh tối lại như nhớ về một quá khứ đau buồn. "Anh chưa từng kể với em về quá khứ của mình... về lý do thực sự khiến anh rời bỏ quân đội và quyết định theo đuổi ngành dược."
Halieg hơi ngạc nhiên. Cô biết rằng Jow đã có một cuộc sống bí ẩn trước khi họ gặp nhau, nhưng cô chưa bao giờ hỏi về điều đó. Jow luôn tỏ ra kín tiếng về quá khứ của mình.
"Anh từng là lính đặc nhiệm," Jow nói, giọng anh trở nên trầm lắng hơn. "Anh đã chiến đấu trong nhiều nhiệm vụ khó khăn, nhìn thấy những thứ mà không ai nên phải chứng kiến. Nhưng điều làm anh quyết định rời bỏ quân đội không phải là những trận chiến, mà là cái chết của một người đồng đội."
Ánh mắt Jow xa xăm khi anh nhớ lại ký ức đau đớn. "Người đồng đội đó là người bạn thân nhất của anh. Chúng anh đã vào sinh ra tử cùng nhau trong nhiều nhiệm vụ. Nhưng trong một lần tác chiến, anh ấy đã bị giết, và điều đó đã ám ảnh anh từ ngày đó đến giờ."
Halieg chăm chú lắng nghe, cảm nhận được nỗi đau và sự giằng xé trong lòng Jow.
"Anh đã điều tra, và phát hiện ra rằng cái chết của anh ấy không phải là một tai nạn đơn thuần," Jow nói, đôi mắt anh ánh lên sự căm phẩn. "Nó có liên quan đến một âm mưu của tổ chức ngầm mà Cựu Vãn là một phần. Hắn đã tham gia vào việc buôn bán vũ khí và thuốc men bất hợp pháp, và cái chết của bạn anh là một phần trong kế hoạch bẩn thỉu đó."
Halieg sửng sốt. Cô không thể ngờ rằng Cựu Vẫn không chỉ là một kẻ tàn ác trong ngành y dược mà còn dính líu đến những tội ác khác.
"Đó là lý do anh rời bỏ quân đội và quyết định theo đuổi ngành dược," Jow tiếp tục. "Anh muốn vạch trần tội ác của hắn, muốn tìm cách trả thù cho người bạn đã ngã xuống. Khi anh gặp em và biết về Cựu Vãn, anh nhận ra rằng em cũng là một nạn nhân của hắn. Từ đó, anh càng quyết tâm hơn bao giờ hết."
Căn phòng chìm vào sự im lặng. Halieg không biết phải nói gì. Tất cả những gì Jow đã trải qua, những nỗi đau và sự mất mát mà anh đã phải đối mặt - điều đó khiến cô cảm thấy bản thân mình thật nhỏ bé.
"Anh đã giữ bí mật này suốt bấy lâu nay," Jow nói tiếp, giọng anh nhẹ nhàng hơn. "Nhưng bây giờ anh không muốn giấu em nữa. Anh không chỉ ở bên em vì muốn giúp đỡ, mà vì anh thật sự quan tâm đến em, yêu em. Và hơn hết, anh muốn bảo vệ em khỏi Cựu Vãn."
Halieg cảm thấy lòng mình trĩu nặng. Cô biết Jow đang nói sự thật, nhưng mọi chuyện bây giờ quá phức tạp. Cô mang trong mình đứa con của Cựu Vãn, một kẻ mà cả hai đều căm ghét. Nhưng giờ đây, Jow đã mở lòng, chia sẻ với cô tất cả những bí mật đau đớn mà anh đã giấu kín.
"Jow," Halieg thì thầm, giọng cô run rẩy. "Em không biết phải nói gì. Tất cả mọi thứ... quá sức với em."
Jow mỉm cười buồn bã, nhưng anh vẫn giữ tay cô trong tay mình. "Anh không mong đợi em phải quyết định ngay bây giờ. Anh chỉ muốn em biết rằng, dù có chuyện gì xảy ra, anh sẽ luôn ở bên cạnh em. Anh sẽ không để em đối mặt với điều này một mình."
Những lời nói ấy của Jow khiến Halieg thấy lòng mình dịu lại. Dù mọi chuyện có phức tạp đến đâu, cô biết rắng ít nhất cô không còn phải đối mặt với nó một mình.