Ngày Hắn Hết Yêu
Chương 53: Tàn dư (hạ)
Halieg bước vào một phòng thí nghiệm tối tăm, nơi mà những thiết bị kỳ lạ được đặt trên bàn.
Cô cảm thấy có một điều gì đó không đúng, một sự hồi hộp và lo âu đang tràn ngập không gian xung quanh.
Những ống nghiệm và dụng cụ y tế được bày biện lộn xộn, như thể có ai đó đã rời bỏ nơi này vội vã.
Ánh sáng yếu ớt từ những bóng đèn hắt lên các bức tường ẩm mốc khiến mọi thứ xung quanh trở nên đáng sợ hơn.
Halieg bắt đầu tiến đến một bàn làm việc, nơi có một chiếc máy tính cũ kỹ. Cô bật nó lên, màn hình nhấp nháy một chút rồi sáng lên, hiện ra một giao diện đơn giản với một vài tài liệu chưa được lưu trữ.
Trong lòng cô dâng lên hy vọng, có thể đây là chìa khóa để tìm ra sự thật về tố chức mà Cựu Vãn đã từng tham gia.
"Chúng ta cần phải tìm ra điều gì đó," Halieg thì thầm với chính mình, ánh mắt dán chặt vào màn hình.
Cô nhanh chóng mở từng tài liệu, tìm kiếm những thông tin có thể liên quan đến Cựu Vãn hoặc các thí nghiệm mà
han da trai qua.
Thời gian trôi qua như chậm lại khi cô lướt qua các trang tài liệu. Có một vài bản ghi chép về những thí nghiệm trên con người, mô tả chi tiết về các quy trình mà tổ chức này thực hiện. Halieg cảm thấy rùng mình khi đọc những dòng chữ, nhưng cô không thể ngừng lại.
"Đây là sự thật mà chúng ta đang tìm kiếm," cô lẩm bẩm. "Cần phải có chứng cứ, cần phải có lý do để mọi người tin.
Đột nhiên, một tiếng động từ bên ngoài làm cô giật mình. Halieg nhanh chóng ngẩng đầu, lắng nghe âm thanh.
Đó là tiếng bước chân, cùng với những giọng nói lầm bầm. Cô cảm thấy tim mình đập thình thịch, lo lắng rằng có thể bọn họ không đơn độc trong ngôi nhà này.
"Phải làm gì bây giờ?" cô tự hỏi, nhưng không có thời gian để suy nghĩ kỹ. Cô cần phải tìm Jow và Vince ngay lập tức. Halieg tắt máy tính và quyết định tìm đường ra khỏi phòng thí nghiệm.
Trong khi đó, Jow đang khám phá một phần khác của ngôi nhà. Anh tìm thấy một phòng chứa các bức ảnh cũ, một tấm bảng lớn với hình ảnh của những người tham gia thí nghiệm. Anh nhìn thấy Cựu Vãn, và bên cạnh hắn là một số người mà anh không nhận ra. Họ đều có vẻ ngoài lạ lẫm và đáng sợ, ánh mắt trống rỗng như thể không còn nhân tính.
"Đây là những gì mà Cựu Vãn đã phải trải qua," Jow tự nhủ, cảm giác tức giận dâng lên trong lòng. "Họ đã làm gì với những người này? Tại sao lại phải tiến hành những thí nghiệm kinh hoàng như vậy?"
Trong lúc đang tìm kiếm thêm thông tin, một cánh cửa đột ngột mở ra. Jow quay lại và thấy Vince, người đang chạy đến với vẻ mặt hoảng hốt.
"Jow! Chúng ta cần phải rời khỏi đây ngay bây giờ!" Vince nói, hơi thở dồn dập. "Tôi vừa thấy có người lạ ở bên ngoài. Họ đang tìm kiếm ai đó!"
"Chúng ta không thể đi ngay bây giờ!" Jow phản bác, cảm thấy tức giận. "Chúng ta cần phải tìm ra sự thật. Nếu chúng ta bỏ đi bây giờ, tất cả những gì Cựu Vãn đã trải qua sẽ trở nên vô nghĩa!"
"Nhưng nếu chúng ta bị phát hiện thì sao?" Vince gắt lên, "Chúng ta không biết họ là ai và họ đang làm gì. Hãy quay lại khi có kế hoạch tốt hơn!"
Jow nhìn vào mắt Vince, nhận ra rằng họ không còn nhiều thời gian. "Được rồi, nhưng chúng ta cần tìm Halieg trước khi quyết định gì tiếp theo," anh nói. "Cô ấy có thể đã tìm thấy thông tin quan trọng."
Họ bắt đầu tìm kiếm Halieg, đi qua các phòng trong ngôi nhà. Mỗi bước đi đều mang theo cảm giác hồi hộp và nôi lo sợ bị phát hiện. Jow cảm thấy như thế có ai đó đang theo dõi họ, một cảm giác rất khó chịu.
Halieg đang đứng trong một hành lang tối tăm, vừa chạy vừa lắng nghe tiếng động từ phía ngoài. Cô không biết
Jow và Vince đang ở đầu, nhưng cảm giác bất an khiến cô không thể đứng yên.
"Cần phải tìm ra thông tin này," Halieg tự nhủ. "Cần phải báo cáo cho họ biết."
Cô quyết định trở lại phòng thí nghiệm, nơi mà cô cảm thấy có thể tìm thấy thêm thông tin quan trọng. Khi bước vào, một ánh sáng yếu ớt khiến cô bối rối. Cô nhìn thấy chiếc máy tính đang nhấp nháy. "Có ai đó đã mở nó?" cô tự hỏi.
Halieg nhanh chóng lại gần, nhưng đột nhiên, tiếng bước chân vang lên từ phía cửa. Cô nhận ra rằng mình không thế ở lại đây lâu hơn nữa. Cô tìm kiếm một chỗ ẩn nấp, nhưng không kịp, một nhóm người mặc áo đen bước vào phòng.
"Chúng ta đã tìm thấy cô," một người trong nhóm nói, ánh mắt đầy đe dọa. "Cô không nên ở đây. Đây là khu vực cấm."
Halieg cảm thấy tim mình đập mạnh. "Tôi... tôi chỉ đang tìm hiểu về những thí nghiệm," cô lắp bắp. "Tôi không có ý xấu."
"Đủ rồi! Đi theo chúng tôi!" người đó ra lệnh, và trước khi Halieg kịp phản ứng, hai người trong nhóm đã tiến đến và bắt cô.
---
Trong khi đó, Jow và Vince đang tìm kiếm Halieg khắp nơi trong ngôi nhà. Cảm giác lo lắng dâng trào, và họ biết rằng thời gian không còn nhiều.
"Cô ấy có thể ở đâu?" Jow lẩm bẩm, cảm thấy bất an. "Chúng ta cần phải tìm ra cô ấy."
"Hãy kiểm tra phòng thí nghiệm lần nữa," Vince đề nghị. "Có thể cô ấy đã quay lại đó."
Họ nhanh chóng quay lại phòng thí nghiệm, nhưng khi bước vào, không thấy Halieg. Thay vào đó, mọi thứ dường như đã bị lật tung, như thể có ai đó vừa mới rời đi.
"Đúng rồi, cô ấy đã ở đây," Jow nói, chỉ vào chiếc máy tính còn đang sáng. "Cô ấy đã tìm thấy điều gì đó."
Họ lại gần và nhìn vào màn hình, nhưng không có thông tin gì. Tất cả chỉ là những dòng chữ đã bị xóa.
"Chúng ta không thể bỏ lỡ cô ấy," Jow nói, "Chúng ta cần phải tìm kiếm trong toàn bộ ngôi nhà!"
Cả hai bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, đi vào từng phòng, từng góc khuất của ngôi nhà. Những tiếng động xung quanh khiến họ cảm thấy căng thẳng, nhưng quyết tâm tìm Halieg vẫn là ưu tiên hàng đầu.
Trong khi Jow và Vince đang tìm kiếm, Halieg bị kéo vào một phòng khác, nơi mà ánh sáng lờ mờ khiến mọi thứ trở nên u ám. Cô thấy mình đang đối mặt với một người đàn ông cao lớn, với ánh mắt lạnh lẽo như sắt. Hắn ta đứng sau một bàn làm việc lớn, nơi có nhiều thiết bị kỳ lạ và những hình ảnh không rõ ràng.
"Cô đến đây để tìm kiếm gì?" hắn hỏi, giọng nói điềm tĩnh nhưng có phần đe dọa.
"Tôi... tôi chỉ muốn biết về những thí nghiệm," Halieg lắp bắp. "Cựu Vãn đã... đã phải chịu đựng rất nhiều."
"Cựu Vãn? Hắn không còn quan trọng nữa," người đàn ông nói, ánh mắt trở nên sắc lạnh. "Cái mà chúng tôi đang tìm kiếm mới thực sự quan trọng."
Halieg cảm thấy một cảm giác sợ hãi dâng lên. "Cái gì?" cô hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh
"Chúng tôi đang tìm kiếm những người có khả năng đặc biệt," hắn ta trả lời, "Như những gì mà Cựu Vãn đã trải qua. Hắn không thể hoàn thành nhiệm vụ của mình, nhưng cô... cô có thể."
"Không! Tôi không phải như vậy!" Halieg đáp, cảm giác bất lực tràn ngập. "Tôi không muốn tham gia vào bất kỳ thí nghiệm nào!"
"Cô không có sự lựa chọn," người đàn ông nói, tiến gần hơn. "Chúng tôi sẽ làm mọi cách để tìm ra sự thật. Cô sẽ giúp chúng tôi."
---
Trở lại với Jow và Vince, họ đang đi qua một hành lang hẹp và tối tăm. Jow cảm thấy rằng thời gian đang cạn dần.
"Chúng ta phải nhanh chóng," anh nói. "Halieg có thể gặp nguy hiểm!
Cô cảm thấy có một điều gì đó không đúng, một sự hồi hộp và lo âu đang tràn ngập không gian xung quanh.
Những ống nghiệm và dụng cụ y tế được bày biện lộn xộn, như thể có ai đó đã rời bỏ nơi này vội vã.
Ánh sáng yếu ớt từ những bóng đèn hắt lên các bức tường ẩm mốc khiến mọi thứ xung quanh trở nên đáng sợ hơn.
Halieg bắt đầu tiến đến một bàn làm việc, nơi có một chiếc máy tính cũ kỹ. Cô bật nó lên, màn hình nhấp nháy một chút rồi sáng lên, hiện ra một giao diện đơn giản với một vài tài liệu chưa được lưu trữ.
Trong lòng cô dâng lên hy vọng, có thể đây là chìa khóa để tìm ra sự thật về tố chức mà Cựu Vãn đã từng tham gia.
"Chúng ta cần phải tìm ra điều gì đó," Halieg thì thầm với chính mình, ánh mắt dán chặt vào màn hình.
Cô nhanh chóng mở từng tài liệu, tìm kiếm những thông tin có thể liên quan đến Cựu Vãn hoặc các thí nghiệm mà
han da trai qua.
Thời gian trôi qua như chậm lại khi cô lướt qua các trang tài liệu. Có một vài bản ghi chép về những thí nghiệm trên con người, mô tả chi tiết về các quy trình mà tổ chức này thực hiện. Halieg cảm thấy rùng mình khi đọc những dòng chữ, nhưng cô không thể ngừng lại.
"Đây là sự thật mà chúng ta đang tìm kiếm," cô lẩm bẩm. "Cần phải có chứng cứ, cần phải có lý do để mọi người tin.
Đột nhiên, một tiếng động từ bên ngoài làm cô giật mình. Halieg nhanh chóng ngẩng đầu, lắng nghe âm thanh.
Đó là tiếng bước chân, cùng với những giọng nói lầm bầm. Cô cảm thấy tim mình đập thình thịch, lo lắng rằng có thể bọn họ không đơn độc trong ngôi nhà này.
"Phải làm gì bây giờ?" cô tự hỏi, nhưng không có thời gian để suy nghĩ kỹ. Cô cần phải tìm Jow và Vince ngay lập tức. Halieg tắt máy tính và quyết định tìm đường ra khỏi phòng thí nghiệm.
Trong khi đó, Jow đang khám phá một phần khác của ngôi nhà. Anh tìm thấy một phòng chứa các bức ảnh cũ, một tấm bảng lớn với hình ảnh của những người tham gia thí nghiệm. Anh nhìn thấy Cựu Vãn, và bên cạnh hắn là một số người mà anh không nhận ra. Họ đều có vẻ ngoài lạ lẫm và đáng sợ, ánh mắt trống rỗng như thể không còn nhân tính.
"Đây là những gì mà Cựu Vãn đã phải trải qua," Jow tự nhủ, cảm giác tức giận dâng lên trong lòng. "Họ đã làm gì với những người này? Tại sao lại phải tiến hành những thí nghiệm kinh hoàng như vậy?"
Trong lúc đang tìm kiếm thêm thông tin, một cánh cửa đột ngột mở ra. Jow quay lại và thấy Vince, người đang chạy đến với vẻ mặt hoảng hốt.
"Jow! Chúng ta cần phải rời khỏi đây ngay bây giờ!" Vince nói, hơi thở dồn dập. "Tôi vừa thấy có người lạ ở bên ngoài. Họ đang tìm kiếm ai đó!"
"Chúng ta không thể đi ngay bây giờ!" Jow phản bác, cảm thấy tức giận. "Chúng ta cần phải tìm ra sự thật. Nếu chúng ta bỏ đi bây giờ, tất cả những gì Cựu Vãn đã trải qua sẽ trở nên vô nghĩa!"
"Nhưng nếu chúng ta bị phát hiện thì sao?" Vince gắt lên, "Chúng ta không biết họ là ai và họ đang làm gì. Hãy quay lại khi có kế hoạch tốt hơn!"
Jow nhìn vào mắt Vince, nhận ra rằng họ không còn nhiều thời gian. "Được rồi, nhưng chúng ta cần tìm Halieg trước khi quyết định gì tiếp theo," anh nói. "Cô ấy có thể đã tìm thấy thông tin quan trọng."
Họ bắt đầu tìm kiếm Halieg, đi qua các phòng trong ngôi nhà. Mỗi bước đi đều mang theo cảm giác hồi hộp và nôi lo sợ bị phát hiện. Jow cảm thấy như thế có ai đó đang theo dõi họ, một cảm giác rất khó chịu.
Halieg đang đứng trong một hành lang tối tăm, vừa chạy vừa lắng nghe tiếng động từ phía ngoài. Cô không biết
Jow và Vince đang ở đầu, nhưng cảm giác bất an khiến cô không thể đứng yên.
"Cần phải tìm ra thông tin này," Halieg tự nhủ. "Cần phải báo cáo cho họ biết."
Cô quyết định trở lại phòng thí nghiệm, nơi mà cô cảm thấy có thể tìm thấy thêm thông tin quan trọng. Khi bước vào, một ánh sáng yếu ớt khiến cô bối rối. Cô nhìn thấy chiếc máy tính đang nhấp nháy. "Có ai đó đã mở nó?" cô tự hỏi.
Halieg nhanh chóng lại gần, nhưng đột nhiên, tiếng bước chân vang lên từ phía cửa. Cô nhận ra rằng mình không thế ở lại đây lâu hơn nữa. Cô tìm kiếm một chỗ ẩn nấp, nhưng không kịp, một nhóm người mặc áo đen bước vào phòng.
"Chúng ta đã tìm thấy cô," một người trong nhóm nói, ánh mắt đầy đe dọa. "Cô không nên ở đây. Đây là khu vực cấm."
Halieg cảm thấy tim mình đập mạnh. "Tôi... tôi chỉ đang tìm hiểu về những thí nghiệm," cô lắp bắp. "Tôi không có ý xấu."
"Đủ rồi! Đi theo chúng tôi!" người đó ra lệnh, và trước khi Halieg kịp phản ứng, hai người trong nhóm đã tiến đến và bắt cô.
---
Trong khi đó, Jow và Vince đang tìm kiếm Halieg khắp nơi trong ngôi nhà. Cảm giác lo lắng dâng trào, và họ biết rằng thời gian không còn nhiều.
"Cô ấy có thể ở đâu?" Jow lẩm bẩm, cảm thấy bất an. "Chúng ta cần phải tìm ra cô ấy."
"Hãy kiểm tra phòng thí nghiệm lần nữa," Vince đề nghị. "Có thể cô ấy đã quay lại đó."
Họ nhanh chóng quay lại phòng thí nghiệm, nhưng khi bước vào, không thấy Halieg. Thay vào đó, mọi thứ dường như đã bị lật tung, như thể có ai đó vừa mới rời đi.
"Đúng rồi, cô ấy đã ở đây," Jow nói, chỉ vào chiếc máy tính còn đang sáng. "Cô ấy đã tìm thấy điều gì đó."
Họ lại gần và nhìn vào màn hình, nhưng không có thông tin gì. Tất cả chỉ là những dòng chữ đã bị xóa.
"Chúng ta không thể bỏ lỡ cô ấy," Jow nói, "Chúng ta cần phải tìm kiếm trong toàn bộ ngôi nhà!"
Cả hai bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, đi vào từng phòng, từng góc khuất của ngôi nhà. Những tiếng động xung quanh khiến họ cảm thấy căng thẳng, nhưng quyết tâm tìm Halieg vẫn là ưu tiên hàng đầu.
Trong khi Jow và Vince đang tìm kiếm, Halieg bị kéo vào một phòng khác, nơi mà ánh sáng lờ mờ khiến mọi thứ trở nên u ám. Cô thấy mình đang đối mặt với một người đàn ông cao lớn, với ánh mắt lạnh lẽo như sắt. Hắn ta đứng sau một bàn làm việc lớn, nơi có nhiều thiết bị kỳ lạ và những hình ảnh không rõ ràng.
"Cô đến đây để tìm kiếm gì?" hắn hỏi, giọng nói điềm tĩnh nhưng có phần đe dọa.
"Tôi... tôi chỉ muốn biết về những thí nghiệm," Halieg lắp bắp. "Cựu Vãn đã... đã phải chịu đựng rất nhiều."
"Cựu Vãn? Hắn không còn quan trọng nữa," người đàn ông nói, ánh mắt trở nên sắc lạnh. "Cái mà chúng tôi đang tìm kiếm mới thực sự quan trọng."
Halieg cảm thấy một cảm giác sợ hãi dâng lên. "Cái gì?" cô hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh
"Chúng tôi đang tìm kiếm những người có khả năng đặc biệt," hắn ta trả lời, "Như những gì mà Cựu Vãn đã trải qua. Hắn không thể hoàn thành nhiệm vụ của mình, nhưng cô... cô có thể."
"Không! Tôi không phải như vậy!" Halieg đáp, cảm giác bất lực tràn ngập. "Tôi không muốn tham gia vào bất kỳ thí nghiệm nào!"
"Cô không có sự lựa chọn," người đàn ông nói, tiến gần hơn. "Chúng tôi sẽ làm mọi cách để tìm ra sự thật. Cô sẽ giúp chúng tôi."
---
Trở lại với Jow và Vince, họ đang đi qua một hành lang hẹp và tối tăm. Jow cảm thấy rằng thời gian đang cạn dần.
"Chúng ta phải nhanh chóng," anh nói. "Halieg có thể gặp nguy hiểm!