Ngày Hắn Hết Yêu
Chương 85: Kết thúc viên mãn
Sau đám cưới rực rỡ và đầy hạnh phúc, Jow và Halieg quyết định bắt đầu một cuộc sống mới tại dinh thự Nhật của cô, nơi đã gắn liền với nhiều kỷ niệm từ khi họ mới quen nhau.
Dinh thự này, nằm giữa khu rừng yên bình với những ngôi nhà cổ kính theo phong cách truyền thống Nhật Bản, mái ngói đen bóng, những bức tường trắng tinh khiết cùng hành lang dài uốn lượn quanh khuôn viên.
Khu vườn phía sau là nơi tuyệt vời để ngắm cảnh, với hồ nước nhỏ, cầu gỗ và những chiếc đèn lồng treo cao, tạo nên không khí thanh tịnh và bình yên nhưng cũng không kém phần trang trọng.
Họ đã cùng nhau trang hoàng lại nơi này, biến nó thành tố ấm mới của gia đình nhỏ.
Những ngày đầu tiên sau đám cưới, Halieg và Jow dành thời gian chọn lựa từng món đồ nội thất, từ bàn ghế gỗ, thảm lót sàn cho đến những bức tranh trang trí tường.
Mỗi vật phẩm được lựa chọn không chỉ mang vẻ đẹp tinh tế mà còn chứa đựng những ý nghĩa sâu xa, thể hiện tâm hồn và tình cảm của cả hai.
Cả Jow và Halieg đều muốn nơi đây trở thành ngôi nhà thật sự cho họ và hai đứa con. Dù dinh thự vốn đã đẹp, nhưng cả hai vẫn muốn thêm những dấu ấn của mình vào từng góc nhỏ
Halieg chọn những gam màu ấm áp cho căn phòng khách, với những tấm rèm mềm mại, bàn trà được chạm khắc tinh xảo và những bức tranh phong cảnh mà cô yêu thích.
Jow, người vốn luôn quen với sự thực dụng và mạnh mẽ, lại bị cuốn hút bởi sự tinh tế của Halieg trong từng chi tiết nhỏ.
Họ cùng nhau chọn lựa từng món đồ nội thất, từ những chiếc ghế nệm thoải mái đến những chiếc bình gốm trang trí.
Tiếng cười của họ vang vọng khắp dinh thự, hòa cùng tiếng gió rì rào qua những tán trúc. Có những lúc Jow bối rối khi phải chọn giữa hai món đồ giống nhau, và Halieg không nhịn được mà cười khúc khích, trêu chọc anh.
Nhưng chính sự hài hước và yêu thương đó đã khiến mỗi ngày của họ trôi qua trong niềm hạnh phúc ngọt ngào.
Một trong những dự án lớn nhất của họ là tạo ra một căn phòng cho Tianlong và một phòng cho bé gái sắp chào đời.
Halieg, với bản năng của một người mẹ, đặc biệt chú trọng đến việc chuẩn bị mọi thứ cho đứa con gái đầu tiên của cô và Jow, mà họ quyết định đặt tên là Nosis.
Tên gọi này mang ý nghĩa của sự thông thái và sự tái sinh, như một biểu tượng của cuộc sống mới, sự gắn kết của họ sau tất cả những thử thách đã trải qua.
Tianlong cũng rất hào hứng với việc có thêm một em gái. Cậu bé, với tính cách độc lập nhưng không kém phần ngây thơ, thường xuyên hỏi Jow những câu hỏi ngây ngô về cách chăm sóc em bé.
"Bố có biết em gái sẽ trông như thế nào không?"
Tianlong từng hỏi, ánh mắt sáng rực lên. Jow mỉm cười, xoa đầu con trai.
"Chắc chắn là rất xinh đẹp, giống như mẹ con vậy."
Thời gian trôi qua, Nosis ra đời trong niềm vui sướng của cả gia đình. Cô bé là một thiên thần nhỏ với đôi mắt to tròn, làn da trắng mịn và mái tóc đen mượt như chính mẹ của mình.
Ngay từ những ngày đầu tiên, Jow đã cảm nhận được tình yêu vô điều kiện dành cho Nosis, cô bé như một ánh sáng mới trong cuộc đời anh.
Tianlong, dù còn nhỏ, nhưng luôn tỏ ra rất trách nhiệm và bảo vệ em gái. Cậu thường ngồi bên nôi của Nosis, ngắm nhìn em bé ngủ và nhẹ nhàng ru em bằng những bài hát mà cậu đã học từ Halieg.
Jow và Halieg, dù bận rộn với việc chăm sóc hai đứa trẻ, nhưng họ chưa bao giờ để mất đi sự lãng mạn giữa hai
ngudi.
Mỗi tối, sau khi dỗ Nosis ngủ và Tianlong đã chìm vào giấc mơ, Jow thường nắm tay Halieg, đưa cô đi dạo quanh khu vườn yên tĩnh sau dinh thự.
Dưới ánh trăng mờ ảo, họ thường ngồi bên nhau, ngắm sao và chia sẻ những suy nghĩ, cảm xúc của mình.
Căn dinh thự trước đây mang vẻ u ám và lạnh lẽo, nhưng giờ đây nhờ đôi tay tài hoa của Halieg và sự quan tâm chu đáo của Jow, nơi này dần trở thành một tổ ấm thực sự. Jow thường nói với Halieg rằng:
"Chỉ cần có em và con, bất cứ nơi đâu cũng là nhà của anh."
Những lời nói chân thành ấy càng làm cho tình cảm giữa họ thêm gắn bó. Tianlong, cậu bé với dòng máu người rắn, cũng nhanh chóng hòa nhập với không gian mới này.
Cậu bé thường thích chơi đùa quanh khu vườn rộng lớn của dinh thự, nơi có những cây bonsai được cắt tỉa gọn gàng và một hồ cá koi tĩnh lặng.
Đuôi rắn của Tianlong quét qua các viên sỏi dưới chân, tạo ra những âm thanh khe khẽ, như nhịp sống yên bình đang diễn ra.
"Có những lúc anh vẫn không thể tin được rằng chúng ta đã đi qua tất cả để đến được đây,"
Jow nói trong một buổi tối, ánh mắt anh lấp lánh dưới ánh trăng.
"Anh đã hứa sẽ bảo vệ em, và giờ đây chúng ta có cả một gia đình."
Halieg mỉm cười, tựa đầu vào vai Jow.
"Em cũng không thể tin được... Mọi thứ như một giấc mơ vậy. Anh, Tianlong và giờ là Nosis. Em thực sự hạnh phúc."
Jow cúi xuống, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô.
"Anh sẽ luôn ở đây, bên cạnh em và các con. Dù có chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ không bao giờ để em phải một
minh ทนa."
Thời gian dần trôi, dinh thự trở nên tràn đầy tiếng cười của trẻ thơ và sự ấm áp của tình yêu thương.
Nosis cũng dần lớn lên trong vòng tay yêu thương của cả gia đình. Halieg và Jow tiếp tục hành trình cuộc sống với những niềm vui nho nhỏ hàng ngày.
Tianlong và Nosis, dù khác biệt về nhiều thứ, nhưng cả hai anh em luôn yêu thương và bảo vệ nhau.
Cậu bé người rắn với trái tim nhân hậu và cô bé tinh nghịch, thông minh đã trở thành tâm điểm của cuộc sống hạnh phúc của Jow và Halieg.
Họ không còn phải chiến đấu với những kẻ thù đáng sợ, mà thay vào đó là chiến đấu với những thử thách của cuộc sống gia đình - những buổi tối mất ngủ vì Nosis khóc, những lúc Tianlong nổi loạn tuổi dậy thì, hay những cuộc cãi vã nhỏ nhặt giữa hai vợ chồng.
Cuộc sống của họ, từ những ngày đấu tranh và hiểm nguy, giờ đây đã trở thành một bức tranh của sự bình yên và hạnh phúc.
Mỗi sáng, cả gia đình lại quây quần bên bàn ăn sáng, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống thường ngày.
Những bữa ăn gia đình trở thành khoảnh khắc quý giá mà Jow và Halieg luôn trân trọng.
Mỗi buổi chiều, cả gia đình lại cùng nhau dạo bước trong khu rừng, lắng nghe tiếng gió thì thầm qua từng cành cây và ngắm nhìn những tia nắng cuối ngày đang tỏa sáng.
Và cứ mỗi buổi tối, khi ánh hoàng hôn buông xuống, Jow lại cùng Halieg ngồi bên hiên nhà, ngắm nhìn những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời, và cảm thấy lòng mình tràn đầy sự biết ơn vì đã tìm thấy nhau giữa cuộc đời đầy sóng gió.
Dinh thự này, nằm giữa khu rừng yên bình với những ngôi nhà cổ kính theo phong cách truyền thống Nhật Bản, mái ngói đen bóng, những bức tường trắng tinh khiết cùng hành lang dài uốn lượn quanh khuôn viên.
Khu vườn phía sau là nơi tuyệt vời để ngắm cảnh, với hồ nước nhỏ, cầu gỗ và những chiếc đèn lồng treo cao, tạo nên không khí thanh tịnh và bình yên nhưng cũng không kém phần trang trọng.
Họ đã cùng nhau trang hoàng lại nơi này, biến nó thành tố ấm mới của gia đình nhỏ.
Những ngày đầu tiên sau đám cưới, Halieg và Jow dành thời gian chọn lựa từng món đồ nội thất, từ bàn ghế gỗ, thảm lót sàn cho đến những bức tranh trang trí tường.
Mỗi vật phẩm được lựa chọn không chỉ mang vẻ đẹp tinh tế mà còn chứa đựng những ý nghĩa sâu xa, thể hiện tâm hồn và tình cảm của cả hai.
Cả Jow và Halieg đều muốn nơi đây trở thành ngôi nhà thật sự cho họ và hai đứa con. Dù dinh thự vốn đã đẹp, nhưng cả hai vẫn muốn thêm những dấu ấn của mình vào từng góc nhỏ
Halieg chọn những gam màu ấm áp cho căn phòng khách, với những tấm rèm mềm mại, bàn trà được chạm khắc tinh xảo và những bức tranh phong cảnh mà cô yêu thích.
Jow, người vốn luôn quen với sự thực dụng và mạnh mẽ, lại bị cuốn hút bởi sự tinh tế của Halieg trong từng chi tiết nhỏ.
Họ cùng nhau chọn lựa từng món đồ nội thất, từ những chiếc ghế nệm thoải mái đến những chiếc bình gốm trang trí.
Tiếng cười của họ vang vọng khắp dinh thự, hòa cùng tiếng gió rì rào qua những tán trúc. Có những lúc Jow bối rối khi phải chọn giữa hai món đồ giống nhau, và Halieg không nhịn được mà cười khúc khích, trêu chọc anh.
Nhưng chính sự hài hước và yêu thương đó đã khiến mỗi ngày của họ trôi qua trong niềm hạnh phúc ngọt ngào.
Một trong những dự án lớn nhất của họ là tạo ra một căn phòng cho Tianlong và một phòng cho bé gái sắp chào đời.
Halieg, với bản năng của một người mẹ, đặc biệt chú trọng đến việc chuẩn bị mọi thứ cho đứa con gái đầu tiên của cô và Jow, mà họ quyết định đặt tên là Nosis.
Tên gọi này mang ý nghĩa của sự thông thái và sự tái sinh, như một biểu tượng của cuộc sống mới, sự gắn kết của họ sau tất cả những thử thách đã trải qua.
Tianlong cũng rất hào hứng với việc có thêm một em gái. Cậu bé, với tính cách độc lập nhưng không kém phần ngây thơ, thường xuyên hỏi Jow những câu hỏi ngây ngô về cách chăm sóc em bé.
"Bố có biết em gái sẽ trông như thế nào không?"
Tianlong từng hỏi, ánh mắt sáng rực lên. Jow mỉm cười, xoa đầu con trai.
"Chắc chắn là rất xinh đẹp, giống như mẹ con vậy."
Thời gian trôi qua, Nosis ra đời trong niềm vui sướng của cả gia đình. Cô bé là một thiên thần nhỏ với đôi mắt to tròn, làn da trắng mịn và mái tóc đen mượt như chính mẹ của mình.
Ngay từ những ngày đầu tiên, Jow đã cảm nhận được tình yêu vô điều kiện dành cho Nosis, cô bé như một ánh sáng mới trong cuộc đời anh.
Tianlong, dù còn nhỏ, nhưng luôn tỏ ra rất trách nhiệm và bảo vệ em gái. Cậu thường ngồi bên nôi của Nosis, ngắm nhìn em bé ngủ và nhẹ nhàng ru em bằng những bài hát mà cậu đã học từ Halieg.
Jow và Halieg, dù bận rộn với việc chăm sóc hai đứa trẻ, nhưng họ chưa bao giờ để mất đi sự lãng mạn giữa hai
ngudi.
Mỗi tối, sau khi dỗ Nosis ngủ và Tianlong đã chìm vào giấc mơ, Jow thường nắm tay Halieg, đưa cô đi dạo quanh khu vườn yên tĩnh sau dinh thự.
Dưới ánh trăng mờ ảo, họ thường ngồi bên nhau, ngắm sao và chia sẻ những suy nghĩ, cảm xúc của mình.
Căn dinh thự trước đây mang vẻ u ám và lạnh lẽo, nhưng giờ đây nhờ đôi tay tài hoa của Halieg và sự quan tâm chu đáo của Jow, nơi này dần trở thành một tổ ấm thực sự. Jow thường nói với Halieg rằng:
"Chỉ cần có em và con, bất cứ nơi đâu cũng là nhà của anh."
Những lời nói chân thành ấy càng làm cho tình cảm giữa họ thêm gắn bó. Tianlong, cậu bé với dòng máu người rắn, cũng nhanh chóng hòa nhập với không gian mới này.
Cậu bé thường thích chơi đùa quanh khu vườn rộng lớn của dinh thự, nơi có những cây bonsai được cắt tỉa gọn gàng và một hồ cá koi tĩnh lặng.
Đuôi rắn của Tianlong quét qua các viên sỏi dưới chân, tạo ra những âm thanh khe khẽ, như nhịp sống yên bình đang diễn ra.
"Có những lúc anh vẫn không thể tin được rằng chúng ta đã đi qua tất cả để đến được đây,"
Jow nói trong một buổi tối, ánh mắt anh lấp lánh dưới ánh trăng.
"Anh đã hứa sẽ bảo vệ em, và giờ đây chúng ta có cả một gia đình."
Halieg mỉm cười, tựa đầu vào vai Jow.
"Em cũng không thể tin được... Mọi thứ như một giấc mơ vậy. Anh, Tianlong và giờ là Nosis. Em thực sự hạnh phúc."
Jow cúi xuống, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô.
"Anh sẽ luôn ở đây, bên cạnh em và các con. Dù có chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ không bao giờ để em phải một
minh ทนa."
Thời gian dần trôi, dinh thự trở nên tràn đầy tiếng cười của trẻ thơ và sự ấm áp của tình yêu thương.
Nosis cũng dần lớn lên trong vòng tay yêu thương của cả gia đình. Halieg và Jow tiếp tục hành trình cuộc sống với những niềm vui nho nhỏ hàng ngày.
Tianlong và Nosis, dù khác biệt về nhiều thứ, nhưng cả hai anh em luôn yêu thương và bảo vệ nhau.
Cậu bé người rắn với trái tim nhân hậu và cô bé tinh nghịch, thông minh đã trở thành tâm điểm của cuộc sống hạnh phúc của Jow và Halieg.
Họ không còn phải chiến đấu với những kẻ thù đáng sợ, mà thay vào đó là chiến đấu với những thử thách của cuộc sống gia đình - những buổi tối mất ngủ vì Nosis khóc, những lúc Tianlong nổi loạn tuổi dậy thì, hay những cuộc cãi vã nhỏ nhặt giữa hai vợ chồng.
Cuộc sống của họ, từ những ngày đấu tranh và hiểm nguy, giờ đây đã trở thành một bức tranh của sự bình yên và hạnh phúc.
Mỗi sáng, cả gia đình lại quây quần bên bàn ăn sáng, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống thường ngày.
Những bữa ăn gia đình trở thành khoảnh khắc quý giá mà Jow và Halieg luôn trân trọng.
Mỗi buổi chiều, cả gia đình lại cùng nhau dạo bước trong khu rừng, lắng nghe tiếng gió thì thầm qua từng cành cây và ngắm nhìn những tia nắng cuối ngày đang tỏa sáng.
Và cứ mỗi buổi tối, khi ánh hoàng hôn buông xuống, Jow lại cùng Halieg ngồi bên hiên nhà, ngắm nhìn những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời, và cảm thấy lòng mình tràn đầy sự biết ơn vì đã tìm thấy nhau giữa cuộc đời đầy sóng gió.