Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Chương 1557
Chương 1754
“Yên tâm đi, tôi sẽ tuân theo ước định của chúng ta, sau này, tuyệt đối sẽ không xuất hiện ở trước mặt cô.”
Như nghĩ tới điều gì, Nhan Nhã Tịnh vội vàng từ trong túi xách lấy ra hai cái hộp gấm, ‘À, anh hai, cái này em trả cho anh.
Bên trong, là chiếc nhẫn anh tặng cho em, em biết anh không quan tâm đến tiền, nhưng đây dù sao thì cũng là đồ của anh, nên là anh nên lấy lại đi”
Nhan Nhã Tịnh cố gắng cười, lắc lắc chiếc nhân kim cương màu hồng trên ngón tay với anh: “Hơn nữa, em đã có một chiếc nhân khác! Hai chiếc nhân anh tặng em không dùng đến! Anh hai, bây giờ trả lại anh hai chiếc nhân này, vật về với chủ!”
Trước khi Lưu Thiên Hàn kịp phản ứng, Nhan Nhã Tịnh đã nhét hai chiếc hộp gấm vào trong ngực anh.
Khoảnh khắc tay rời khỏi hộp gấm, ánh mặt Nhan Nhã Tịnh chua xót, nước mắt suýt chút nữa lăn xuống.
Hóa ra, khi dùng tâm yêu một người đến thế, nói lời chia tay với người đó, thật sự đau như cắt da cắt thịt.
Thiên Hàn, trái tim của em rất đau, nhưng, những điều này không quan trọng nữa, anh đã không cần em nữa, anh còn muốn con của chúng ta chết, vì vậy, điều duy nhất em có thể làm là nở một nụ cười nói lời tạm biệt với anh.
Tạm biệt.
Không bao giờ gặp lại…
Nhan Nhã Tịnh quay người lại, thân thể cô, có chút cứng ngắc, bước đi của cô, vô cùng khó khăn.
Cô vừa nhấc chân phải, tay trái đeo nhân của cô, đã bị anh nắm chặt.
“Anh hai, buông tay!”
Nhan Nhã Tịnh cảm thấy anh thật sự rất nực cười, là anh không muốn cô, không muốn đứa con của họ, là anh nhất quyết muốn lấy Cung Tư Mỹ, nhưng lại luôn làm những chuyện khó hiểu, khiến cô hiểu lầm.
Anh ta có biết rằng, những gì anh ta làm, sẽ khiến cô cảm thấy ngày càng xấu hổ, hèn mọn, như thể cô đã bị anh ta hạ độc, cả đời chỉ biết lo cho bản thân mình.
Lưu Thiên Hàn không nói gì, ánh mắt anh, chết trân nhìn vào ngón áp út của Nhan Nhã Tịnh.
Trên ngón tay mảnh khảnh của cô, đeo một chiếc nhân kim cương màu hồng, chiếc nhân này, anh đã từng nhìn thấy trên †ạp chí thời trang, do chính em trai anh Thiên Hàn, chế tạo và mài dũa cho cô.
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
“Yên tâm đi, tôi sẽ tuân theo ước định của chúng ta, sau này, tuyệt đối sẽ không xuất hiện ở trước mặt cô.”
Như nghĩ tới điều gì, Nhan Nhã Tịnh vội vàng từ trong túi xách lấy ra hai cái hộp gấm, ‘À, anh hai, cái này em trả cho anh.
Bên trong, là chiếc nhẫn anh tặng cho em, em biết anh không quan tâm đến tiền, nhưng đây dù sao thì cũng là đồ của anh, nên là anh nên lấy lại đi”
Nhan Nhã Tịnh cố gắng cười, lắc lắc chiếc nhân kim cương màu hồng trên ngón tay với anh: “Hơn nữa, em đã có một chiếc nhân khác! Hai chiếc nhân anh tặng em không dùng đến! Anh hai, bây giờ trả lại anh hai chiếc nhân này, vật về với chủ!”
Trước khi Lưu Thiên Hàn kịp phản ứng, Nhan Nhã Tịnh đã nhét hai chiếc hộp gấm vào trong ngực anh.
Khoảnh khắc tay rời khỏi hộp gấm, ánh mặt Nhan Nhã Tịnh chua xót, nước mắt suýt chút nữa lăn xuống.
Hóa ra, khi dùng tâm yêu một người đến thế, nói lời chia tay với người đó, thật sự đau như cắt da cắt thịt.
Thiên Hàn, trái tim của em rất đau, nhưng, những điều này không quan trọng nữa, anh đã không cần em nữa, anh còn muốn con của chúng ta chết, vì vậy, điều duy nhất em có thể làm là nở một nụ cười nói lời tạm biệt với anh.
Tạm biệt.
Không bao giờ gặp lại…
Nhan Nhã Tịnh quay người lại, thân thể cô, có chút cứng ngắc, bước đi của cô, vô cùng khó khăn.
Cô vừa nhấc chân phải, tay trái đeo nhân của cô, đã bị anh nắm chặt.
“Anh hai, buông tay!”
Nhan Nhã Tịnh cảm thấy anh thật sự rất nực cười, là anh không muốn cô, không muốn đứa con của họ, là anh nhất quyết muốn lấy Cung Tư Mỹ, nhưng lại luôn làm những chuyện khó hiểu, khiến cô hiểu lầm.
Anh ta có biết rằng, những gì anh ta làm, sẽ khiến cô cảm thấy ngày càng xấu hổ, hèn mọn, như thể cô đã bị anh ta hạ độc, cả đời chỉ biết lo cho bản thân mình.
Lưu Thiên Hàn không nói gì, ánh mắt anh, chết trân nhìn vào ngón áp út của Nhan Nhã Tịnh.
Trên ngón tay mảnh khảnh của cô, đeo một chiếc nhân kim cương màu hồng, chiếc nhân này, anh đã từng nhìn thấy trên †ạp chí thời trang, do chính em trai anh Thiên Hàn, chế tạo và mài dũa cho cô.
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!