Ôn Nhu Ái Nhân
Chương 19
Hôm sau Tang Thúc thức dậy sớm, so với bình thường ghi hình còn nghiêm túc hơn. Tuy hôm qua cô không nhắc tới chuyện đến viện dưỡng lão với Sư Giá, nhưng đây là thỏa thuận đã sớm đặt ra, Tang Thúc cũng không nghĩ đến việc hủy hẹn, hơn nữa cô còn muốn tạo bất ngờ cho Sư Giá.
Nghĩ đến việc hỗ trợ làm việc, Tang Thúc mặc áo len bên trong áo khoác xám, quần jean ống nhỏ cùng đôi giày Gucci hình cầu vồng, chuẩn bị ra cửa.
Không ngờ ý định đến viện dưỡng lão sớm để gặp Sư Giá của Tang Thúc lại thất bại, trước khi ra cửa, cô nhận được điện thoại của Từ Khải Lỵ.
Khi Tang Thúc đến văn phòng, người đại diện và đoàn đội đã đợi sẵn.
Từ Khải Lỵ đứng đợi ở cửa, nhìn thấy một thân trang phục của Tang Thúc, không khỏi há hốc miệng, trong mắt vô cùng kinh ngạc. Nàng đi theo Tang Thúc nhiều năm như vậy, tự nhận là mình vẫn có chút hiểu biết đối với sở thích của Tang Thúc. Cô là một người bay đường dài cũng hận không thể ăn mặc tinh xảo, toàn thân không chỗ nào không tản ra mị lực tùy ý có thể chọc người, nhưng trang phục tràn ngập thanh xuân vườn trường như bây giờ, nàng thật sự là khó có dịp nhìn thấy. Nhưng không thể không nói, bộ dáng như vậy, khuôn mặt của Tang Thúc cũng có thể hòa hợp được.
Tang Thúc vừa đi vào văn phòng làm việc, áp suất xung quanh cô khiến văn phòng càng lạnh lẽo.
"Xảy ra chuyện gì?" Tang Thúc ngồi lên ghế hỏi.
Người trong nhóm quan hệ công chúng ngồi bên trái nói: "Mọi người đều rất tò mò về việc gần đây trên Weibo của cô Tang, cho nên đối phương hẳn là lợi dụng sơ hở này, mới có đề tài như bây giờ."
Tang Thúc cười lạnh một tiếng, tối hôm qua cô thấy Sư Giá tâm tình rất tốt nên liền đăng lên Weibo. Nhưng làm sao nghĩ đến sáng hôm nay thức dậy, tên của cô lại ở cùng với Sư Minh Yên?
Chủ đề vừa được mở ra, Tang Thúc không khỏi hừ lạnh.
Hôm qua cô nhắc đến "bác sĩ", những người biết rõ tình hình đều biết rằng Tang Thúc đang ám chỉ Sư Giá, nhưng lại có người không nói tiếng nào liền muốn xào CP với cô. Mặc dù Sư Minh Yên không nói gì, nhưng ngay đêm qua, đoàn đội của cô ta đã mua một lượng lớn thông cáo báo chí mới, tuyên truyền cho kế hoạch tham gia đoàn phim y khoa sau khi kết thúc 《Forever18》. Cứ như vậy, kết hợp với bài đăng của Tang Thúc, cư dân mạng không khó để liên hệ hai người với nhau.
"Cho nên đối phương nói thế nào?" Tang Thúc hỏi.
Người đại diện: "Buổi sáng chúng tôi phát hiện chuyện này liền liên lạc với nhân viên của bên kia, nhưng không liên lạc được."
Không phải là không liên lạc được, mà là đối phương không muốn nói chuyện với họ.
Tang Thúc dựa lưng vào ghế xoay, bắt chéo chân.
Mặc dù bây giờ cô ăn mặc đơn giản như vậy, nhưng lúc tức giận, bộ dáng kia cũng làm cho người ta không thể bỏ qua.
Tang Thúc nghe thấy tiếng thảo luận của người trong đoàn, cô nói: "Vậy không cần liên lạc nữa, đây chỉ là muốn cọ nhiệt mà không muốn chịu trách nhiệm à? Vậy để những người đó cọ đủ đi!"
Tính ra, hình như cô chưa từng gửi văn bản luật sư cho nhân vật nào của công chúng.
Người đại diện cau mày, ban đầu bọn họ không có sử dụng phương thức xử lý cực đoan như vậy là vì tiếng nói trên Internet cũng không tệ lắm, tuy nói Sư Minh Yên bên kia cọ nhiệt độ của Tang Thúc, nhưng trước mặt nhiệt độ như vậy bọn họ cũng bất ngờ, đối với Tang Thúc mà nói, cũng không tính là chuyện xấu.
"Thế nào? Có vấn đề?" Tang Thúc thấy người đại diện không lập tức đồng ý, quay đầu nhìn hỏi.
"Không có vấn đề gì, chỉ là nếu cô có thể lợi dụng nhiệt độ này để thu hút một làn sóng lưu lượng cũng không phải là không thể." Khi người đại diện nói lời này, đã đem một số bình luận xu hướng lớn trên mạng đưa cho Tang Thúc, "Cô tự mình nhìn xem."
Nhiều cư dân mạng cho rằng cả hai rất xứng đôi, xu hướng tính dục của Tang Thúc vốn không phải là bí mật gì, cô đã từng nói: "Thích chính là thích, không cần phải giả vờ không thích chỉ vì ánh mắt và đánh giá của người khác." Những lời này đã từng gây chấn động một thời, chậm chí cũng mang đến cho cô không ít sự yêu thích trong giới. Hơn nữa các nhóm nhạc nữ luôn có CP, đây còn là CP về cố vấn và thí sinh, càng làm người ta kích động.
Không ngờ, ảnh chụp thống kê này Tang Thúc nhìn cũng không nhìn liền trực tiếp ném xuống đất.
"Tôi cần dựa vào loại người này để làm CP thu hút sự chú ý? Cưỡng ép tôi xào CP với người tôi không thích? Dựa vào cái gì? Chỉ vì nhiều lượt xem như vậy thôi à?" Giọng điệu của Tang Thúc nghe ra đã có chút phẫn nộ, "Bác sĩ mà tôi nói là người tôi thích, không phải loại người có thể tùy ý lợi dụng đề tài như cô ta!"
Tang Thúc nghiêm túc nói.
Cô nghĩ đến trước kia, khi còn chưa tiếp nhận Sư Minh Yên, trên mạng đã có không ít chủ đề liên quan đến cô và Sư Minh Yên, chẳng qua huyên náo không qua lớn, cô cũng nguyện ý cho người mới một chút cơ hội, hơn nữa, giữa họ cũng có chút giao tình. Sau này khi hai người đã ở bên nhau, Tang Thúc càng sẽ không để ý những chuyện đó nữa, chỉ cần Sư Minh Yên muốn, cô đều sẽ phối hợp.
Nhưng đó là chuyện của kiếp trước, kiếp này trừ phi cô mù mới có thể tiếp tục bị Sư Minh Yên lừa gạt.
Sau khi phát hỏa một trận trong phòng làm việc, chắc chắn rằng đoàn đội trong sáng nay sẽ làm rõ quan hệ giữa cô và Sư Minh Yên, Tang Thúc mới rời đi.
Sư Giá cũng không biết về những sóng gió trên mạng, buổi sáng nàng nấu một nồi cháo đi thăm Sư Toàn Thái trước, sau khi đưa bữa sáng liền tới viện dưỡng lão.
Trong lúc đút cháo cho Tống lão sư, ông kéo tay nàng hỏi: "Sao lại có thêm một bộ tay áo? Là cho ta sao?"
Sư Giá sửng sốt một chút, nàng đem bộ tay áo từ trong tay Tống lão sư rút ra, cười híp mắt nói: "Không phải, là chuẩn bị cho một người bạn cùng làm việc với con."
Sư Giá tưởng Tang Thúc sẽ đến.
Nghĩ đến đối phương có thể cả đời này cũng chưa từng có kinh nghiệm quét dọn vệ sinh, cũng khẳng định sẽ không nghĩ đến loại chuyện nhỏ nhặt như mang theo bao tay áo này, buổi sáng hôm nay trước khi ra cửa Sư Giá cũng cố ý chuẩn bị thêm một bộ cho cô.
Nhưng bây giờ...
Sư Giá lắc đầu, đang muốn đẩy Tang Thúc ra khỏi đầu, Tống lão sư đột nhiên nhắc tới tên cô—
"Tang Tang đâu? Tang Tang không phải đã nói sẽ tới sao? Cháo này ta không ăn nữa, con giữ lại cho nàng, vạn nhất nàng lại đây còn chưa ăn sáng thì làm sao bây giờ?"
Sư Giá: "..."
Nàng muốn khuyên nhủ Tống lão sư, nhưng tính tình của ông thật bướng bỉnh, nhất là hiện tại có lúc giống như là trẻ con, lại càng cố chấp.
Sư Giá bất đắc dĩ: "Lỡ như hôm nay nàng không đến thì sao?"
Tống lão sư lắc đầu: "Không thể nào, hôm qua nàng còn gọi cho ta, nói muốn đến gặp ta. Tụi ta đã hẹn nhau, muốn cùng nhau ngắm sao!"
Sư Giá sửng sốt, "Ngày hôm qua?" Nàng hoàn toàn không biết.
Tống lão sư trịng trọng gật đầu, sau đó dường như nhận ra mình đã nói điều không nên nói, đột nhiên che miệng lại: "Không xong rồi, đây là bí mật giữa ta và nàng, tụi ta đã nói sẽ không nói cho người khác biết!"
Sư Giá nghe xong cảm thấy bất đắc dĩ, nàng chỉ chỉ vào mũi mình, "Con là người khác á?"
Tống lão sư do dự một lát, tựa như đang suy nghĩ nghiêm túc, cuối cùng ở trước mặt Sư Giá gật đầu.
Sư Giá: "...???"
Nàng rất muốn biết Tang Thúc có bản lĩnh gì mà chỉ trong một ngày đã thay thế được vị trí của cô con gái đã ở bên cạnh Tống lão sư hơn hai mươi năm?!
"Dù sao thì bây giờ con cũng biết rồi, ta muốn ra cửa đón Tang Tang, con cũng đi cùng đi." Tống lão sư nói.
Chỉ có điều giọng điệu này, nghe thế nào, cũng mang theo một chút miễn cưỡng, khiến Sư Giá quả thực dở khóc dở cười.
Nghĩ đến việc hỗ trợ làm việc, Tang Thúc mặc áo len bên trong áo khoác xám, quần jean ống nhỏ cùng đôi giày Gucci hình cầu vồng, chuẩn bị ra cửa.
Không ngờ ý định đến viện dưỡng lão sớm để gặp Sư Giá của Tang Thúc lại thất bại, trước khi ra cửa, cô nhận được điện thoại của Từ Khải Lỵ.
Khi Tang Thúc đến văn phòng, người đại diện và đoàn đội đã đợi sẵn.
Từ Khải Lỵ đứng đợi ở cửa, nhìn thấy một thân trang phục của Tang Thúc, không khỏi há hốc miệng, trong mắt vô cùng kinh ngạc. Nàng đi theo Tang Thúc nhiều năm như vậy, tự nhận là mình vẫn có chút hiểu biết đối với sở thích của Tang Thúc. Cô là một người bay đường dài cũng hận không thể ăn mặc tinh xảo, toàn thân không chỗ nào không tản ra mị lực tùy ý có thể chọc người, nhưng trang phục tràn ngập thanh xuân vườn trường như bây giờ, nàng thật sự là khó có dịp nhìn thấy. Nhưng không thể không nói, bộ dáng như vậy, khuôn mặt của Tang Thúc cũng có thể hòa hợp được.
Tang Thúc vừa đi vào văn phòng làm việc, áp suất xung quanh cô khiến văn phòng càng lạnh lẽo.
"Xảy ra chuyện gì?" Tang Thúc ngồi lên ghế hỏi.
Người trong nhóm quan hệ công chúng ngồi bên trái nói: "Mọi người đều rất tò mò về việc gần đây trên Weibo của cô Tang, cho nên đối phương hẳn là lợi dụng sơ hở này, mới có đề tài như bây giờ."
Tang Thúc cười lạnh một tiếng, tối hôm qua cô thấy Sư Giá tâm tình rất tốt nên liền đăng lên Weibo. Nhưng làm sao nghĩ đến sáng hôm nay thức dậy, tên của cô lại ở cùng với Sư Minh Yên?
Chủ đề vừa được mở ra, Tang Thúc không khỏi hừ lạnh.
Hôm qua cô nhắc đến "bác sĩ", những người biết rõ tình hình đều biết rằng Tang Thúc đang ám chỉ Sư Giá, nhưng lại có người không nói tiếng nào liền muốn xào CP với cô. Mặc dù Sư Minh Yên không nói gì, nhưng ngay đêm qua, đoàn đội của cô ta đã mua một lượng lớn thông cáo báo chí mới, tuyên truyền cho kế hoạch tham gia đoàn phim y khoa sau khi kết thúc 《Forever18》. Cứ như vậy, kết hợp với bài đăng của Tang Thúc, cư dân mạng không khó để liên hệ hai người với nhau.
"Cho nên đối phương nói thế nào?" Tang Thúc hỏi.
Người đại diện: "Buổi sáng chúng tôi phát hiện chuyện này liền liên lạc với nhân viên của bên kia, nhưng không liên lạc được."
Không phải là không liên lạc được, mà là đối phương không muốn nói chuyện với họ.
Tang Thúc dựa lưng vào ghế xoay, bắt chéo chân.
Mặc dù bây giờ cô ăn mặc đơn giản như vậy, nhưng lúc tức giận, bộ dáng kia cũng làm cho người ta không thể bỏ qua.
Tang Thúc nghe thấy tiếng thảo luận của người trong đoàn, cô nói: "Vậy không cần liên lạc nữa, đây chỉ là muốn cọ nhiệt mà không muốn chịu trách nhiệm à? Vậy để những người đó cọ đủ đi!"
Tính ra, hình như cô chưa từng gửi văn bản luật sư cho nhân vật nào của công chúng.
Người đại diện cau mày, ban đầu bọn họ không có sử dụng phương thức xử lý cực đoan như vậy là vì tiếng nói trên Internet cũng không tệ lắm, tuy nói Sư Minh Yên bên kia cọ nhiệt độ của Tang Thúc, nhưng trước mặt nhiệt độ như vậy bọn họ cũng bất ngờ, đối với Tang Thúc mà nói, cũng không tính là chuyện xấu.
"Thế nào? Có vấn đề?" Tang Thúc thấy người đại diện không lập tức đồng ý, quay đầu nhìn hỏi.
"Không có vấn đề gì, chỉ là nếu cô có thể lợi dụng nhiệt độ này để thu hút một làn sóng lưu lượng cũng không phải là không thể." Khi người đại diện nói lời này, đã đem một số bình luận xu hướng lớn trên mạng đưa cho Tang Thúc, "Cô tự mình nhìn xem."
Nhiều cư dân mạng cho rằng cả hai rất xứng đôi, xu hướng tính dục của Tang Thúc vốn không phải là bí mật gì, cô đã từng nói: "Thích chính là thích, không cần phải giả vờ không thích chỉ vì ánh mắt và đánh giá của người khác." Những lời này đã từng gây chấn động một thời, chậm chí cũng mang đến cho cô không ít sự yêu thích trong giới. Hơn nữa các nhóm nhạc nữ luôn có CP, đây còn là CP về cố vấn và thí sinh, càng làm người ta kích động.
Không ngờ, ảnh chụp thống kê này Tang Thúc nhìn cũng không nhìn liền trực tiếp ném xuống đất.
"Tôi cần dựa vào loại người này để làm CP thu hút sự chú ý? Cưỡng ép tôi xào CP với người tôi không thích? Dựa vào cái gì? Chỉ vì nhiều lượt xem như vậy thôi à?" Giọng điệu của Tang Thúc nghe ra đã có chút phẫn nộ, "Bác sĩ mà tôi nói là người tôi thích, không phải loại người có thể tùy ý lợi dụng đề tài như cô ta!"
Tang Thúc nghiêm túc nói.
Cô nghĩ đến trước kia, khi còn chưa tiếp nhận Sư Minh Yên, trên mạng đã có không ít chủ đề liên quan đến cô và Sư Minh Yên, chẳng qua huyên náo không qua lớn, cô cũng nguyện ý cho người mới một chút cơ hội, hơn nữa, giữa họ cũng có chút giao tình. Sau này khi hai người đã ở bên nhau, Tang Thúc càng sẽ không để ý những chuyện đó nữa, chỉ cần Sư Minh Yên muốn, cô đều sẽ phối hợp.
Nhưng đó là chuyện của kiếp trước, kiếp này trừ phi cô mù mới có thể tiếp tục bị Sư Minh Yên lừa gạt.
Sau khi phát hỏa một trận trong phòng làm việc, chắc chắn rằng đoàn đội trong sáng nay sẽ làm rõ quan hệ giữa cô và Sư Minh Yên, Tang Thúc mới rời đi.
Sư Giá cũng không biết về những sóng gió trên mạng, buổi sáng nàng nấu một nồi cháo đi thăm Sư Toàn Thái trước, sau khi đưa bữa sáng liền tới viện dưỡng lão.
Trong lúc đút cháo cho Tống lão sư, ông kéo tay nàng hỏi: "Sao lại có thêm một bộ tay áo? Là cho ta sao?"
Sư Giá sửng sốt một chút, nàng đem bộ tay áo từ trong tay Tống lão sư rút ra, cười híp mắt nói: "Không phải, là chuẩn bị cho một người bạn cùng làm việc với con."
Sư Giá tưởng Tang Thúc sẽ đến.
Nghĩ đến đối phương có thể cả đời này cũng chưa từng có kinh nghiệm quét dọn vệ sinh, cũng khẳng định sẽ không nghĩ đến loại chuyện nhỏ nhặt như mang theo bao tay áo này, buổi sáng hôm nay trước khi ra cửa Sư Giá cũng cố ý chuẩn bị thêm một bộ cho cô.
Nhưng bây giờ...
Sư Giá lắc đầu, đang muốn đẩy Tang Thúc ra khỏi đầu, Tống lão sư đột nhiên nhắc tới tên cô—
"Tang Tang đâu? Tang Tang không phải đã nói sẽ tới sao? Cháo này ta không ăn nữa, con giữ lại cho nàng, vạn nhất nàng lại đây còn chưa ăn sáng thì làm sao bây giờ?"
Sư Giá: "..."
Nàng muốn khuyên nhủ Tống lão sư, nhưng tính tình của ông thật bướng bỉnh, nhất là hiện tại có lúc giống như là trẻ con, lại càng cố chấp.
Sư Giá bất đắc dĩ: "Lỡ như hôm nay nàng không đến thì sao?"
Tống lão sư lắc đầu: "Không thể nào, hôm qua nàng còn gọi cho ta, nói muốn đến gặp ta. Tụi ta đã hẹn nhau, muốn cùng nhau ngắm sao!"
Sư Giá sửng sốt, "Ngày hôm qua?" Nàng hoàn toàn không biết.
Tống lão sư trịng trọng gật đầu, sau đó dường như nhận ra mình đã nói điều không nên nói, đột nhiên che miệng lại: "Không xong rồi, đây là bí mật giữa ta và nàng, tụi ta đã nói sẽ không nói cho người khác biết!"
Sư Giá nghe xong cảm thấy bất đắc dĩ, nàng chỉ chỉ vào mũi mình, "Con là người khác á?"
Tống lão sư do dự một lát, tựa như đang suy nghĩ nghiêm túc, cuối cùng ở trước mặt Sư Giá gật đầu.
Sư Giá: "...???"
Nàng rất muốn biết Tang Thúc có bản lĩnh gì mà chỉ trong một ngày đã thay thế được vị trí của cô con gái đã ở bên cạnh Tống lão sư hơn hai mươi năm?!
"Dù sao thì bây giờ con cũng biết rồi, ta muốn ra cửa đón Tang Tang, con cũng đi cùng đi." Tống lão sư nói.
Chỉ có điều giọng điệu này, nghe thế nào, cũng mang theo một chút miễn cưỡng, khiến Sư Giá quả thực dở khóc dở cười.