Quái Phi Thiên Hạ

Chương 1579: 1585: Thuần Cổ






“Ma cổ này ta phải xử trí như thế nào?” Dạ Dao Quang nhìn hàn ngọc lẳng lặng nằm trên hộp gấm, rõ ràng có hàn khí tản ra, nhưng Dạ Dao Quang cảm thấy nóng phỏng như khoai nướng.
Cứ thế ném đi hiển nhiên không có khả năng, đây là lừa mình dối người, có câu nói rất đúng, thời đại tạo ra hỗn loạn chứ không phải con người, ai biết ma cổ này rời nàng sẽ có bộ dáng gì, nếu là tai họa cho sinh linh khác, đến lúc đó thật sự thêm một đại ma đầu, nàng phải làm gì cho phải? Nhưng lưu lại trong tay, Dạ Dao Quang lại không biết ứng đối ra sao.

Hơn nữa, Ôn Đình Trạm hiện tại không thể tiếp xúc thứ này.
“Tỷ tỷ, tỷ đem nó cho ta đi.” Bình phục cảm xúc, đôi mắt của Tang Cơ Hủ dần dần khôi phục sự trong trẻo nhìn miếng ngọc hồi lâu mới trấn định nói với Dạ Dao Quang.
“Cho ngươi?” Dạ Dao Quang lo lắng nhìn Tang Cơ Hủ.

“Tỷ tỷ không cần lo lắng, mẫu cổ trong ta đã chết, nó không gây thương tổn cho ta được.” Tang Cơ Hủ nhìn Dạ Dao Quang lo lắng, trong lòng có chút nóng ấm, đối với Dạ Dao Quang cười nói.
“Nhưng ngươi cũng không phải nói, nó hút sinh cơ người sống sao?” Dạ Dao Quang nhìn kỹ Tang Cơ Hủ, “Nếu nó vô hại với ta, tạm thời ta không tìm được phương án giải quyết, ta trước có thể lưu nó lại, ngươi đừng miễn cưỡng.

Nếu ngươi bởi vậy có vạn nhất, ta sẽ áy náy cả đời.”
Tang Cơ Hủ suy nghĩ một lúc mới nói tiếp: “Tỷ tỷ, tỷ nghĩ tới ta ngày sau sẽ thế nào?”
“Ngươi ngày sau?” Dạ Dao Quang không rõ vì sao Tang Cơ Hủ muốn hỏi như vậy, nhưng nàng vẫn nghiêm túc trả lời, “Tang, bất luận ngươi muốn làm gì, ta đều sẽ ở bên cạnh ngươi.”
“Ta nếu giết Minh Vương phủ, tỷ cũng sẽ cạnh ta sao?” Tang Cơ Hủ bỗng nhiên hỏi như vậy.
Dạ Dao Quang không cần suy nghĩ khẽ cười nói: “Ngươi sẽ không, ngươi có kiêu ngạo của ngươi, cũng có thứ ngươi khinh thường.”

Tươi cười rạng rỡ, Tang Cơ Hủ gật đầu: “Nhưng ta cả đời làm người bình phàm, ta cũng không cam lòng.

Thời gian ở bên cạnh hắn là lúc ta cảm thấy những thứ nên phế liền phế đi, ta vừa lúc có thể thuận lý thành chương làm một cô nương bình thường.

Nhưng mộng cũng phải tỉnh.

Mấy tháng này ta đã suy nghĩ rất nhiều, từ nhỏ làm bạn cùng cổ, nó tựa như bóng dáng của ta.

Người nếu không có bóng, chính là con quỷ không có sinh mệnh.

Ta không muốn trở thành cái xác không hồn, ta muốn tìm lại cái bóng của ta…….” Nói tới đây, khóe môi nàng khẽ nhếch, nụ cười lại có điểm chua xót, “Có lẽ hắn đúng.

Hắn biết rõ ta, ta có lẽ cả đời đều không thể rời khỏi việc chế cổ, cho dù ta cùng hắn thật sự bên nhau, ta cũng sẽ sinh ra tiếc nuối cùng không cam lằm.

Vậy không bằng sớm quên nhau đi, đem quá khứ từng chút coi như mộng đẹp, ta cũng có thể sớm tìm về bản ngã của mình.”
“Tìm về cái bóng của ngươi…..” Dạ Dao Quang cúi đầu nhìn hàn ngọc trong tay, “Ngươi muốn lợi dụng nó lần nữa tu luyện? Một lần nữa trở thành Thánh Nữ?”
“Một lần nữa tu luyện, nhưng sẽ không tiếp tục là Thánh Nữ.

Ta đã phản bội mẫu tộc, một lần bất trung trăm năm bất cần.

Ta có thể trở lại Miêu tộc, nhưng cần phải chịu nổi khổ vạn trùng gặm cắn, đó chính là hình pháp, ta cũng chỉ có thể an thân một chỗ trong tộc thôi.” Tại thời khắc nàng trộm thánh vật đi, nàng đã không còn bất luận đường lùi nữa rồi.
“Đây là ma cổ, ngươi nói cho ta, ngươi muốn lợi dụng nó lần nữa tu luyện thế nào?” Dạ Dao Quang không thể không hỏi rõ ràng, nàng tuyệt đối không cho phép Tang Cơ Hủ rơi vào ma đạo.
“Tỷ tỷ, chúng ta là Miêu tộc, ngoại trừ dưỡng cổ, tuyển cổ, chế cổ, còn có thuần cổ.” Tang Cơ Hủ nắm tay Dạ Dao Quang, “Thuần cổ, đó chính là đem cổ của người khác thuần hóa thành của mình.

Tuy nói ma cổ không được coi như cổ thuần tuý, mà là ma tu, nhưng nó còn chưa thoát khỏi thân cổ, vẫn có khả năng thuần phục.”
“Nguy hiểm không?” Dạ Dao Quang cảm thấy vẫn không đáng tin cậy, mức độ khó khăn không khác đi thuần hóa một ma vật là mấy.

“Tỷ tỷ, thế gian này không trả giá, không gánh nguy hiểm thì không có chỗ tốt.” Tang Cơ Hủ tất nhiên sẽ không lừa gạt Dạ Dao Quang, “Nếu thuần hóa thất bại, ta cùng với nó đồng quy vu tận.”
“Ngươi đang nói mê sảng gì thế!” Dạ Dao Quang giận mắng.
“Ta không hề nói lung tung, ta coi tỷ tỷ như tỷ tỷ ruột của ta mới nói với ngươi như vậy.” Tang Cơ Hủ thực nghiêm túc nhìn Dạ Dao Quang, “Tỷ tỷ, phàm là đại nạn tới, có thể để cổ bản mạng cắn nuốt thần hồn của chính mình, người này tu vi phải ở Độ Kiếp kỳ, một khi nó thoát ra được, trải qua lần thứ hai tu luyện, kỳ thực sẽ là Độ Kiếp kỳ siêu việt, sẽ có thể sóng vai với Tán Tiên, đó là tồn tại cực khủng bố.

Nhưng chúng ta căn bản vô pháp phá hủy nó, bởi vì chúng ta không biết hiện tại nó đang tu luyện tới bước nào.

Một khi chúng ta xem nhẹ thực lực của nó, phá vỡ hàn ngọc, liền giống như vì thế mà để một ma đầu ra ngoài, đây là Trợ tru vi ngược.

Đáng sợ nhất vẫn là chúng ta căn bản không biết nó rốt cuộc là một con cổ như thế nào, bất quá có thể trở thành ma cổ tuyệt sẽ là loại phi thường.

Cho dù chúng ta tìm một cao nhân Độ Kiếp kỳ tới khai ngọc cũng vô cùng có khả năng sẽ làm đối phương mất mạng.

Ta biết tỷ tỷ cùng Duyên Sinh Quan có sâu xa, nhưng nguy hiểm so với ta đi thuần hóa cũng không ít hơn.”
“Tang, đưa nó về Miêu tộc có được không?” Dạ Dao Quang tin tưởng người Miêu tộc sẽ không ngồi yên mà nhìn, tự nhiên sẽ lựa chọn người khác đi thuần hóa.

Thuần hóa được hay không là bản lĩnh của người khác, thuần hóa thất bại, người hy sinh cũng không phải Tang Cơ Hủ.
Dạ Dao Quang cũng là người, nàng cũng có tư tâm, đặc biệt liên lụy tới người mình để ý.

Tuy rằng nàng không có đạo nghĩa như vậy, nhưng ma cổ xuất từ Miêu tộc, Miêu tộc cũng có trách nhiệm cùng nghĩa vụ.

“Tỷ tỷ, ta cũng là người Miêu tộc, ta vẫn chưa bị loại khỏi tộc, đây cũng là trách nhiệm của ta, hơn nữa còn là ta gặp trước.” Tang Cơ Hủ thực kiên trì, “Tỷ tỷ, tỷ có phát hiện ra kỳ thật chúng ta rất giống nhau?”
Dạ Dao Quang nhấp môi không nói.
“Nếu như hôm nay không phải ma cổ, mà là ma vật, tỷ tỷ gặp phải chỉ có lựa chọn đồng quy vu tận, tỷ cũng sẽ không chút do dự đem nó tống tới một nơi khác, để tu luyện giả khác hy sinh?” Đôi mắt Tang Cơ Hủ lập lòe tinh quang nhìn Dạ Dao Quang, “Tỷ tỷ, tỷ sẽ không, nhưng ta sẽ khuyên tỷ tỷ đưa tới tông môn khác.

Bời vì chúng ta cùng loại người, chúng ta có thể vì đại nghĩa quên mình nhưng lại luyến tiếc thân thích.

Chúng ta đều giống nhau là người trọng tình trọng nghĩa.

Tỷ tỷ, tỷ tin ta, ta nhất định có thể thuần hóa nó.”
“Ngươi nói không sai, chúng ta rất giống nhau, nguyên nhân chính là như thế nên ta mới biết được ngươi kỳ thật cũng không nắm chắc có thể thuần hóa nó hay không?” Dạ Dao Quang liếc mắt nhìn thấu Tang Cơ Hủ, “Vậy để cho ta suy đoán một chút, ngươi vì sao lại không chút do dự, không chỉ bởi vì đại nghĩa của chính ngươi, mà ta sớm hay muộn cũng sẽ biết được phương pháp phá giải ở Miêu tộc, ta đem nó đưa đến Miêu tộc là bất đắc dĩ.

Ngươi hiểu những người được bồi dưỡng làm Tộc mẫu tương lai, chỉ sợ toàn bộ Miêu tộc hiện tại, những người mạnh hơn ngươi không nhiều, mà Tộc mẫu là một trong số đó.

Tộc mẫu hiện tại, từ người khác không khó nhận được thông tin, nàng là người đại nghĩa thâm minh, thời điểm này sẽ lựa chọn tự thân xuất mã.”.



Chương trước Chương tiếp
Loading...