Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 2459:
Sắc mặt Cổ Trần thanh đổi, hắn ngước mắt nhìn lên, thì trông thấy lối vào con đường khởi nguyên đột nhiên sụp đổ, một đôi tay từ bên ngoài xé nát hắc ám đang lao đến.
Một tiếng nổ ầm vang, cơn chấn động đáng sợ truyền đến, trong bóng tối, một người khổng lồ không đầu đang bước từng bước giẫm nát hắc ám đi tới.
Thân thể to lớn đáng sợ kia, tản ra khí tức vĩnh hằng bất hủ, chí cường vô địch.
Hai mắt Cổ Trần trợn trừng, ngây dại.
- Hình Thiên?
Hắn kinh hãi kêu lên một tiếng.
Ngay lập tức người khổng lồ không đầu kia dừng lại một chút, rồi tiếp tục bước từng bước một đạp nát hắc ám đi tới.
Ầm!
Khi người khổng lồ không đầu đến, cái đầu lâu kia lập tức bay ra, người khổng lồ không đầu dùng hai tay ôm lấy cái đầu gắn lên cổ mình, nhấn xuống một cái.
Tiếng răng rắc, răng rắc giòn vang truyền đến, cái đầu vừa ấn lên trên cổ tản ra ánh sáng vô lượng chói lòa, Hỗn Độn khí không ngừng lao ra từ trong cơ thể.
Một tiếng ầm ầm vang lên, khí tức cường đại quét ngang bốn phía, hắc ám sụp đổ, khí tức đáng sợ kia tản ra uy áp vô thượng bất hủ bất diệt.
- Ta, đã quay về rồi!
Bàn rít lên một tiếng, toàn bộ Khởi Nguyên Hỗn Độn bị phá vỡ, hắc ám vô tận cũng tan nát, Hỗn Độn khí hội tụ, một ánh búa đáng sợ bay tới.
Ánh búa lóe lên một cái rồi rơi vào trong tay Bàn, hóa thành một thanh chiến phủ mạnh mẽ, bên trên đang thai nghén một thế giới Đại Hỗn Độn, phun ra nuốt vào hàng tỷ tia Hỗn Độn khí, khí tức lạnh thấu xương, khiến Đại Đạo Chi Môn cũng kêu lên leng keng.
- Ha ha ha, làm sao vậy, ngươi sợ à?”
Nhìn thấy Đại Đạo Chi Môn rung động, Bàn thoải mái cười ha ha.
Khí tức trên người hắn đã đạt đến đỉnh điểm, thậm chí so với Cổ Trần còn kinh khủng hơn mấy phần.
Người đứng đầu Hỗn Độn, cường giả mạnh nhất trong số ba nghìn Nhân tộc, Bàn, cuối cùng đã trở về.
Sắc mặt Cổ Trần ngưng trọng nhìn hắn ta, cắn răng nói ra từng chữ:
- Bàn, nói cho ta biết, tất cả chuyện này rốt cuộc là thế nào?
Nghe thấy Cổ Trần dùng giọng nói không thân thiện lắm hỏi mình, Bàn thoải mái cười nói:
- Nhóc con ngốc, ngươi cần phải gọi ta là đại huynh, nhóc con ngươi bắt cóc Tam muội của ta vẫn chưa hài lòng sao?
- y...
Sắc mặt Cổ Trần cứng đờ, nhìn bóng dáng Nữ Oa mơ hồ hiện lên trong dòng sông băng, đáy lòng đau xót..
Bản thân không phải một người đàn ông tốt, càng không phải một người cha tốt, hắn hổ thẹn trong lòng.
- Đừng đầu lòng, còn có thể quay lại lần nữa, chỉ cần ngươi trọng khải đại đạo.
Bàn mở miệng an ủi một câu, bật cười nói:
- Nhóc con ngươi, gây ra nhiều chuyện như vậy, thiếu chút nữa đã làm hỏng chuyện rồi.
- Có ý gì?
Cổ Trần kinh nghi nhìn hắn.
Trước đó cái lão già nát rượu Phục Hi, Nữ Oa, và cả con trai hắn đều nói, tất cả đều do hắn mà ra, rốt cuộc là vì sao.
Bàn nhìn Cổ Trần một cái, đột nhiên thở dài nói
- Tất cả những chuyện này, đều do ngươi mà ra.
- Tất cả mọi chuyện, đều do ngươi ép chúng ta phải làm như vậy.
Những lời này của Bàn, khiến sắc mặt Cổ Trần thay đổi, hắn choáng váng, ý gì vậy? Ta ép các ngươi làm?
- Ta ép các ngươi làm?
Cổ Trần kinh ngạc nhìn người đứng đầu Hỗn Độn trước mắt.
Bàn, đại diện cho lực lượng đỉnh phong của ba nghìn Nhân tộc trong Hỗn Độn khởi nguyên, hắn nói tất cả mọi chuyện đều do Cổ Trần ép bọn họ phải làm như vậy.
- Không sai!
Bàn gật đầu, tay cầm cự phủ nhìn về phía cánh cửa kia.
Hắn nói:
- Trước đây, ta truy cầu vượt qua đại đạo, đi đến nơi đây, gặp được cánh cửa này, là nguồn gốc của mọi thứ.
- Trong cõi u minh có một luồng ý thức nói cho ta biết, chỉ cần đánh vỡ nó thì có thể siêu thoát vĩnh hằng.
Lời của Bàn, khiến đầu óc Cổ Trần chấn động.
Sau đó Bàn nói tiếp:
- Trước đây, khi ta bổ cánh cửa này ra, thì gặp được ngươi.
- Ta?
Đồng tử trong mắt Cổ Trần co rụt lại, nhìn Đại Đạo Chi Môn trước mắt.
Trong lòng hắn vô cùng chấn động, căn cứ vào những lời Bàn nói, hắn đi ra từ cánh cửa kia sao?
Trong lòng Cổ Trần mơ hồ đoán được điều gì đó, sắc mặt hắn thay đổi không ngừng.
- Ta là ai?
Cổ Trần mở miệng hỏi một câu.
Bàn nhìn Cổ Trần, không hiểu sao lại cười một tiếng:
- Ngươi là ai, bản thân ngươi hiểu rõ nhất, ngươi nói cho ta biết, cánh cửa này tên là Đại Đạo Chi Môn, cũng được gọi là Siêu Thoát Chi Môn.
- Phá vỡ nó, là có thể siêu thoát.
Lờn này của Bàn, khiến Cổ Trần không ngừng chấn động.
Đại Đạo Chi Môn, Siêu Thoát Chi Môn.
- Trước đây khi gặp ngươi, tình huống của ngươi rất không ổn, cả cánh cửa đều bị hắc hóa, Đại Đạo Chi Môn bị vật chất thần bí ô nhiễm.
- Còn ngươi, đại đạo cũng đại đạo bị ô nhiễm.
Ầm!
Một tiếng nổ ầm vang, cơn chấn động đáng sợ truyền đến, trong bóng tối, một người khổng lồ không đầu đang bước từng bước giẫm nát hắc ám đi tới.
Thân thể to lớn đáng sợ kia, tản ra khí tức vĩnh hằng bất hủ, chí cường vô địch.
Hai mắt Cổ Trần trợn trừng, ngây dại.
- Hình Thiên?
Hắn kinh hãi kêu lên một tiếng.
Ngay lập tức người khổng lồ không đầu kia dừng lại một chút, rồi tiếp tục bước từng bước một đạp nát hắc ám đi tới.
Ầm!
Khi người khổng lồ không đầu đến, cái đầu lâu kia lập tức bay ra, người khổng lồ không đầu dùng hai tay ôm lấy cái đầu gắn lên cổ mình, nhấn xuống một cái.
Tiếng răng rắc, răng rắc giòn vang truyền đến, cái đầu vừa ấn lên trên cổ tản ra ánh sáng vô lượng chói lòa, Hỗn Độn khí không ngừng lao ra từ trong cơ thể.
Một tiếng ầm ầm vang lên, khí tức cường đại quét ngang bốn phía, hắc ám sụp đổ, khí tức đáng sợ kia tản ra uy áp vô thượng bất hủ bất diệt.
- Ta, đã quay về rồi!
Bàn rít lên một tiếng, toàn bộ Khởi Nguyên Hỗn Độn bị phá vỡ, hắc ám vô tận cũng tan nát, Hỗn Độn khí hội tụ, một ánh búa đáng sợ bay tới.
Ánh búa lóe lên một cái rồi rơi vào trong tay Bàn, hóa thành một thanh chiến phủ mạnh mẽ, bên trên đang thai nghén một thế giới Đại Hỗn Độn, phun ra nuốt vào hàng tỷ tia Hỗn Độn khí, khí tức lạnh thấu xương, khiến Đại Đạo Chi Môn cũng kêu lên leng keng.
- Ha ha ha, làm sao vậy, ngươi sợ à?”
Nhìn thấy Đại Đạo Chi Môn rung động, Bàn thoải mái cười ha ha.
Khí tức trên người hắn đã đạt đến đỉnh điểm, thậm chí so với Cổ Trần còn kinh khủng hơn mấy phần.
Người đứng đầu Hỗn Độn, cường giả mạnh nhất trong số ba nghìn Nhân tộc, Bàn, cuối cùng đã trở về.
Sắc mặt Cổ Trần ngưng trọng nhìn hắn ta, cắn răng nói ra từng chữ:
- Bàn, nói cho ta biết, tất cả chuyện này rốt cuộc là thế nào?
Nghe thấy Cổ Trần dùng giọng nói không thân thiện lắm hỏi mình, Bàn thoải mái cười nói:
- Nhóc con ngốc, ngươi cần phải gọi ta là đại huynh, nhóc con ngươi bắt cóc Tam muội của ta vẫn chưa hài lòng sao?
- y...
Sắc mặt Cổ Trần cứng đờ, nhìn bóng dáng Nữ Oa mơ hồ hiện lên trong dòng sông băng, đáy lòng đau xót..
Bản thân không phải một người đàn ông tốt, càng không phải một người cha tốt, hắn hổ thẹn trong lòng.
- Đừng đầu lòng, còn có thể quay lại lần nữa, chỉ cần ngươi trọng khải đại đạo.
Bàn mở miệng an ủi một câu, bật cười nói:
- Nhóc con ngươi, gây ra nhiều chuyện như vậy, thiếu chút nữa đã làm hỏng chuyện rồi.
- Có ý gì?
Cổ Trần kinh nghi nhìn hắn.
Trước đó cái lão già nát rượu Phục Hi, Nữ Oa, và cả con trai hắn đều nói, tất cả đều do hắn mà ra, rốt cuộc là vì sao.
Bàn nhìn Cổ Trần một cái, đột nhiên thở dài nói
- Tất cả những chuyện này, đều do ngươi mà ra.
- Tất cả mọi chuyện, đều do ngươi ép chúng ta phải làm như vậy.
Những lời này của Bàn, khiến sắc mặt Cổ Trần thay đổi, hắn choáng váng, ý gì vậy? Ta ép các ngươi làm?
- Ta ép các ngươi làm?
Cổ Trần kinh ngạc nhìn người đứng đầu Hỗn Độn trước mắt.
Bàn, đại diện cho lực lượng đỉnh phong của ba nghìn Nhân tộc trong Hỗn Độn khởi nguyên, hắn nói tất cả mọi chuyện đều do Cổ Trần ép bọn họ phải làm như vậy.
- Không sai!
Bàn gật đầu, tay cầm cự phủ nhìn về phía cánh cửa kia.
Hắn nói:
- Trước đây, ta truy cầu vượt qua đại đạo, đi đến nơi đây, gặp được cánh cửa này, là nguồn gốc của mọi thứ.
- Trong cõi u minh có một luồng ý thức nói cho ta biết, chỉ cần đánh vỡ nó thì có thể siêu thoát vĩnh hằng.
Lời của Bàn, khiến đầu óc Cổ Trần chấn động.
Sau đó Bàn nói tiếp:
- Trước đây, khi ta bổ cánh cửa này ra, thì gặp được ngươi.
- Ta?
Đồng tử trong mắt Cổ Trần co rụt lại, nhìn Đại Đạo Chi Môn trước mắt.
Trong lòng hắn vô cùng chấn động, căn cứ vào những lời Bàn nói, hắn đi ra từ cánh cửa kia sao?
Trong lòng Cổ Trần mơ hồ đoán được điều gì đó, sắc mặt hắn thay đổi không ngừng.
- Ta là ai?
Cổ Trần mở miệng hỏi một câu.
Bàn nhìn Cổ Trần, không hiểu sao lại cười một tiếng:
- Ngươi là ai, bản thân ngươi hiểu rõ nhất, ngươi nói cho ta biết, cánh cửa này tên là Đại Đạo Chi Môn, cũng được gọi là Siêu Thoát Chi Môn.
- Phá vỡ nó, là có thể siêu thoát.
Lờn này của Bàn, khiến Cổ Trần không ngừng chấn động.
Đại Đạo Chi Môn, Siêu Thoát Chi Môn.
- Trước đây khi gặp ngươi, tình huống của ngươi rất không ổn, cả cánh cửa đều bị hắc hóa, Đại Đạo Chi Môn bị vật chất thần bí ô nhiễm.
- Còn ngươi, đại đạo cũng đại đạo bị ô nhiễm.
Ầm!