Tình Yêu Tác Hợp
Chương 2
2
Tôi và Đoàn Châu cũng tính là quen biết, kỳ thật chúng tôi giống như liên hôn gia tộc vậy.
Dù sao khi xem mắt cũng cần chọn đối tượng tương xứng.
Từ trước khi gặp mặt, tôi đã nghe tên Đoàn Châu rất nhiều lần.
Mọi người truyền tai nhau rằng anh là người đã vực dậy công ty gia đình đã sắp phá sản lên lại top 3 chỉ trong vỏn vẹn ba năm, nổi tiếng là một người cuồng công việc.
Nhưng bù lại vừa nhiều tiền vừa đẹp trai.
Không biết bao nhiêu người muốn bước chân vào cửa nhà họ, bất kể là nam hay nữ.
Tiếc thay, vị trí đó lại được tôi nhặt được.
Mọi người đều khen tôi may mắn, nhưng chỉ có tôi biết, phía sau cuộc hôn nhân này là cảnh hoang tàn.
Đoàn Châu mọi việc coi trọng hiệu suất, cùng anh xem mắt chỉ mất khoảng nửa giờ.
Ngày hôm sau liền gặp cha mẹ đối phương, ngày thứ ba đăng ký kết hôn...
Tôi nghĩ, lúc trước tôi có thể đồng ý kết hôn với anh nhanh như vậy, chắc hẳn là vì thấy sắc nảy lòng tham.
Kết hôn không lâu, tôi liền nếm phải đau khổ của việc kết hôn chớp nhoáng.
Hai chúng tôi thời gian ở cùng nhau thì ít, thời gian xa cách thì nhiều, phần lớn thời gian anh ấy đi công tác ở nước ngoài, còn tôi ở nhà làm vợ toàn thời gian.
Nói là toàn thời gian, nhưng trên thực tế cái gì tôi cũng không cần làm, mỗi tháng trong tài khoản ngân hàng còn có thể có thêm một khoản tiền.
Là sinh hoạt phí mà Đoàn Châu cho tôi.
Nghe như đang mơ giữa ban ngày.
Tôi vừa có tiền, có nhan sắc, lại có thời gian rảnh rỗi.
Nhưng thứ tôi cần nhất, tình yêu, lại không có.
Nhà tôi tuy không giàu có như Đoàn Châu, nhưng từ nhỏ tôi cũng được nuôi lớn trong điều kiện không thiếu thốn gì về vật chất.
Có điều cha mẹ tôi lúc nào cũng bận rộn.
Trong ký ức của mình, tuổi thơ tôi chỉ có một chú gấu bông cao một mét hai làm bạn.
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy Đoàn Châu, tôi tinh tường cảm giác được trái tim phủ bụi hơn hai mươi năm kịch liệt đập.
Tôi đã nghĩ rằng cuối cùng mình cũng gặp được bến dừng chân mà tôi tự cho là lãng mạn ấy.
Ai ngờ bản thân chỉ là một người con dâu anh qua loa tìm để đối phó với mẹ mình.
Trong cuộc hôn nhân ngắn ngủi mười tháng này, dường như tôi chỉ có thể cảm nhận được tình yêu từ phía mẹ chồng hài lòng với con dâu.
Với Đoàn Châu chắc tôi không khác gì một đối tác khác của anh.
Tôi và Đoàn Châu cũng tính là quen biết, kỳ thật chúng tôi giống như liên hôn gia tộc vậy.
Dù sao khi xem mắt cũng cần chọn đối tượng tương xứng.
Từ trước khi gặp mặt, tôi đã nghe tên Đoàn Châu rất nhiều lần.
Mọi người truyền tai nhau rằng anh là người đã vực dậy công ty gia đình đã sắp phá sản lên lại top 3 chỉ trong vỏn vẹn ba năm, nổi tiếng là một người cuồng công việc.
Nhưng bù lại vừa nhiều tiền vừa đẹp trai.
Không biết bao nhiêu người muốn bước chân vào cửa nhà họ, bất kể là nam hay nữ.
Tiếc thay, vị trí đó lại được tôi nhặt được.
Mọi người đều khen tôi may mắn, nhưng chỉ có tôi biết, phía sau cuộc hôn nhân này là cảnh hoang tàn.
Đoàn Châu mọi việc coi trọng hiệu suất, cùng anh xem mắt chỉ mất khoảng nửa giờ.
Ngày hôm sau liền gặp cha mẹ đối phương, ngày thứ ba đăng ký kết hôn...
Tôi nghĩ, lúc trước tôi có thể đồng ý kết hôn với anh nhanh như vậy, chắc hẳn là vì thấy sắc nảy lòng tham.
Kết hôn không lâu, tôi liền nếm phải đau khổ của việc kết hôn chớp nhoáng.
Hai chúng tôi thời gian ở cùng nhau thì ít, thời gian xa cách thì nhiều, phần lớn thời gian anh ấy đi công tác ở nước ngoài, còn tôi ở nhà làm vợ toàn thời gian.
Nói là toàn thời gian, nhưng trên thực tế cái gì tôi cũng không cần làm, mỗi tháng trong tài khoản ngân hàng còn có thể có thêm một khoản tiền.
Là sinh hoạt phí mà Đoàn Châu cho tôi.
Nghe như đang mơ giữa ban ngày.
Tôi vừa có tiền, có nhan sắc, lại có thời gian rảnh rỗi.
Nhưng thứ tôi cần nhất, tình yêu, lại không có.
Nhà tôi tuy không giàu có như Đoàn Châu, nhưng từ nhỏ tôi cũng được nuôi lớn trong điều kiện không thiếu thốn gì về vật chất.
Có điều cha mẹ tôi lúc nào cũng bận rộn.
Trong ký ức của mình, tuổi thơ tôi chỉ có một chú gấu bông cao một mét hai làm bạn.
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy Đoàn Châu, tôi tinh tường cảm giác được trái tim phủ bụi hơn hai mươi năm kịch liệt đập.
Tôi đã nghĩ rằng cuối cùng mình cũng gặp được bến dừng chân mà tôi tự cho là lãng mạn ấy.
Ai ngờ bản thân chỉ là một người con dâu anh qua loa tìm để đối phó với mẹ mình.
Trong cuộc hôn nhân ngắn ngủi mười tháng này, dường như tôi chỉ có thể cảm nhận được tình yêu từ phía mẹ chồng hài lòng với con dâu.
Với Đoàn Châu chắc tôi không khác gì một đối tác khác của anh.