Tôi Muốn Chơi Đùa Nam Chính
Chương 30
"Bảo bối, đau lòng sao?" Lam Bạch nhéo cằm thiếu niên, môi mỏng cười như không cười mà nâng lên.
Giang Niệm phối hợp ngẩng đầu lên, đầu lưỡi hồng nhạt liếm lên giọt mồ hôi trượt trên cằm của đàn ông, hàm hồ mà mút vào, rồi lại buông ra, trượt xuống hôn lên yết hầu của người đàn ông, sung sướng mà nheo lại đôi mắt, một tay ôm eo hắn: "Anh là tên đàn ông lạ mặt à?"
Lam Bạch đương nhiên không phải là tên đàn ông lạ mặt rồi, hắn thuộc về Giang Niệm, hai người ăn ý nhìn nhau cười, có lẽ là do bầu không khí giữa bọn họ quá mức kỳ quái, khiến cho nữ chủ chú ý, ả ta rất bất mãn: "Hai chúng mày đang thì thầm cái gì hả!?"
Hai người bị cô ta rống to đến giật mình, kéo tinh thần bọn họ trở về.
"Chịch tôi." Giang Niệm nhỏ giọng yêu cầu, phát ra thanh âm nức nở, thân thể nho nhỏ vặn vẹo trong lồng ngực đối phương, hô hấp dồn dập mười phần, đôi con người rưng rưng, giống như ánh sáng chói lọi, xinh đẹp mà bắt mắt.
Là một thằng đàn ông đương nhiên không thể chịu đựng thỉnh cầu của người đẹp rồi, Lam Bạch vỗ vỗ cánh mông không thành thật đang vặn vẹo lung tung của người kia, nâng một chân cậu lên vắt qua eo mình, sau đó đem người kia ôm vào trong ngực, đỡ cặc bự của mình đâm vào miệng huyệt ướt át của Giang Niệm.
Giang Niệm còn chưa cả kịp phản ứng, hoa huyệt đã truyền đến nhiệt độ nóng bỏng khiến cơ thể cậu kích động đến phát run. Cậu nghe theo dục vọng bản năng của con người, hai cái mũi chân khẽ nhón lên chạm vào nhau sau eo người đàn ông*, dịch gần về phía thân thể của người đàn ông thêm một chút, làm như vậy, côn thịt sẽ đâm sâu vào trong cơ thể hơn chút ít. Bàn tay Giang Niệm quơ cào loạn xạ trên lồng ngực cứng rắn của người đàn ông, đầu ngửa ra sau, miệng nhỏ nôn nóng thở ra nhiệt khí, cậu thỏa mãn mà thở dài một hơi, thân thể trống rỗng cuối cùng cũng chờ được thứ mà nó khát vọng đã lâu, cậu không khống chế nổi mà dâm đãng kêu "A ha...... Thật sâu, đâm thật thoải mái...... Bên trong còn muốn a".
*Đoạn này không biết diễn tả sao cho đúng, kiểu các bạn ngồi khoanh tròn mà 2 bàn chân áp vào nhau ý, sau đấy các bạn để 2 mũi chân chạm nhau thôi, phần bên dưới thì tách ra. Túm cái quần lại là kiểu như dạng rộng chân ra hơn thôi.
"Ưm, hút chặt thật." Người đàn ông hít hà một hơi, trán nổi lên một tầng mồ hôi mỏng, Lam Bạch nắm lấy núm vú cậu, động tác va chạm của eo vẫn pkhông ngừng nghỉ.
"A, cặc bự đi vào nhanh quá rồi, sắp đem em thao chết rồi." Giang Niệm thần sắc mê ly, đã sớm mất đi lý trí nên có
Sở dĩ cậu ở trước mặt người ngoài để Lam Bạch chịch vào, là vì trong lòng tồn tại một chút tâm ý trả thù, nữ chính càng để ý cái gì, thì cậu lại càng muốn phá hủy, cậu chưa bao giờ là một đóa sen trắng độ lượng gì cả, chỉ cần tưởng tượng đến, nữ chính phát hiện người thao cậu chính là người của mình, chính là người mà cô ta luôn tâm tâm niệm niệm nhưng lại không thể chiếm được là cả thể xác lẫn tinh thần của cậu đều sung sướng cực kỳ.
Lỗ dâm phía trước cũng đã trào đầy nước dâm, sau đó lại bị ngón tay của người đàn ông vừa sờ lại vừa niết, khuếch trương thật tốt, cho nên đến lúc cặc bự chịch vào, cũng không có cảm giác khó chịu mà còn thấy thoải mái vô cùng, nhưng cái con chim kia thật sự quá lớn và dài, dễ dàng đâm đến chỗ mẫn cảm nhất của huyệt khẩu, làm cho Giang Niệm thân thể vốn đã mẫn cảm càng thêm phóng đãng dâm loạn hơn.
Lam Bạch mỗi lần làm tình đều làm đến hết mức, hận không thể đem nguyên cả con cặc bự cùng hai quả trứng dái mà đụ toàn bộ vào bên trong, lồn dâm ướt át trơn trượt, mát xa côn thịt đang hừng hực khí thế, thoải mái đến nỗi luyến tiếc rút ra.
Nước dâm của Giang Niệm theo côn thịt toàn bộ phun ra bên ngoài, hai quả trứng trứng no đủ đầy đặn của người đàn ông cũng bị nước dâm tẩm cho ướt át, bóng bẩy tỏa sáng mà lại dinh dính, những sợi lông mao xung quanh dương vật cũng kết thành từng sợi với nhau, ở nơi cơ thể của hai người giao hợp vẫn không ngừng nhỏ nước trong suốt. Bởi vì Lam Bạch kịch liệt dùng lực chơi vào, chỗ đó vẫn luôn phát ra tiếng nước ọc ọc, bị cặc bự nhiều lần dùng lực đâm vào rút ra, nước dâm dần biến thành từng đợt bọt trắng xóa, bắn tung tóe khắp nơi.
Huyệt dâm của cậu cơ hồ có thể khắc họa ra được hình dạng của cặc bự, cùng với nhiệt độ nóng rực ở phía trên, khoái cảm ập đến khi quy đầu dương vật rút ra khỏi từng vách thịt mềm mại gấp lại với nhau, khoái cảm của cơ thể nhanh chóng truyền đến đại não, toàn thân nóng rực vì hưng phấn, tiếng rên rỉ phát ra từ miệng cậu chưa từng dừng lại dù chỉ một chút.
"Ưm ... a ..." Tiếng rên dâm đãng truyền đến tất cả mọi người có mặt tại đây, đã có mấy người chịu không được không khí ái muội này, hô hấp đại loạn, còn có người sức chịu đựng kém hơn đã móc ra mấy quả chuối cứng ngắc vừa xanh lại vừa non dưới háng mà dùng ngũ chỉ cô nương để an ủi, nếu không phải Giang Nguyệt Tây chưa lên tiếng, bọn họ có khả năng đã sớm nhào qua đây rồi.
"á á aha quá lợi hại rồi a...... cặc bự thô to lại địt tới rồi, a a a" Thân thể của Giang Niệm bị thọc vào rút ra một cách mãnh liệt, đâm đến mức cả cơ thể run rẩy, âm thanh rên rỉ cao vút dâng trào, nhìn không ra một chút nào là bị cưỡng hiếp.
Bộ dạng này của cậu lại khiến Giang Nguyệt Tây tự nhiên khó chịu, điều cô ta muốn chính là Giang Niệm phải thống khổ, mà không phải hưởng thụ khoái cảm của thân thể như thế.
Quay đầu nhìn thoáng qua phía sau là các nô lệ không làm được tích sự gì cả, lông mày liền nhăn tít lại: "Mấy con chó vô dụng, nếu đã thích như thế, sao còn không mau địt nó đi?"
Ả kiêu ngạo ngẩng đầu, múa may cây roi trong tay, đuổi đám người đó như mấy người hay đi lùa chó vậy.
Tất nhiên là Giang Niệm nghe thấy được, khẩn trương co rụt lại, trơ mắt nhìn những tên đàn ông với đôi mắt lóe ánh đỏ đang vây xung quanh mình tiến lên, nói không sợ là không có khả năng. Lam Bạch lúc này vẫn liên tục thọc vào rút ra một cách mãnh liệt, khoái cảm xông thẳng đến từng tế bào thần kinh. Hình như trong nháy mắt Giang Niệm đã bị cắm bắn ra tinh dịch, hoa huyệt cũng không cam lòng yếu thế, điên cuồng mà hút vào đẩy ra cặc bự, những tầng nếp gấp càng bọc càng chặt, gắt gao ngậm lấy chú chim to lớn nóng bừng. Ngay khi những tên đàn ông thối đó muốn nhào qua chạm vào người cậu, Lam Bạch liền ôm lấy Giang Niệm, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, mà cùng thời điểm đó, cửa của phòng giam dưới lòng đất cũng bị dùng bạo lực nổ tung, một hàng bộ đội chính quy đã qua huấn luyện tiến vào.
Giang Niệm chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên một cái, liền thay đổi vị trí, cậu ôm cổ Lam Bạch, có chút mơ hồ về tình huống hiện tại: "Đây là ở đâu?"
Bây giờ đã không còn có người ngoài, Lam Bạch buông Giang Niệm đang nằm ở trong lòng ra, lộ ra cơ thể đẹp đẽ trắng nõn, đem người đè lên một tảng đá nham thạch bên cạnh thác nước, nhắm chuẩn rồi lại cắm vào miệng huyệt nhỏ hẹp một lần nữa.
Sau trăm lần mạnh bạo đâm rút, cơ thể của người đàn ông dần dần căng cứng, có dấu hiệu sắp xuất tinh, Giang Niệm chỉ đơn giản thả lỏng người, không hề hỏi thêm câu nào nữa. Hai chân quặp chặt lấy cái eo rắn chắc của người đàn ông, theo động tác của đối phương mà trầm mình trong bể dục.
Cặc bự trong lồn dâm càng đâm càng nhanh, mười phần tàn nhẫn mà đâm vào sâu bên trong, thịt non bị cặc bự ma sát tới nóng lên, một lượng lớn nước dâm phun ra ngoài cơ thể, bắn tùm lum lên đá nham thạch, hơi thở của người đàn ông càng tăng thêm, chim bự sưng lớn hơn một vòng. Giang Niệm hét chói tai đạt tới cao trào, nước dâm phun xối xả lên dương vật, Lam Bạch hơi hơi dừng một chút, bỗng nhiên nhấc hông, chơi vào càng lúc càng nhanh, nhanh tới mức chỉ có thể thấy được tàn ảnh rồi bỗng hắn thẳng eo, vào lúc huyệt dâm đang cắn mút nhiệt tình, bắn ra từng luồng tinh dịch nóng bỏng. Giang Niệm mở to hai mắt, lại lần nữa đạt tới triều xuy nhỏ, khoái cảm khi vách trong bị tinh dịch cọ rửa, không ngờ sẽ sướng tới như vậy.
Lam Bạch nằm đè lên người cậu nằm nghỉ ngơi một lúc mới rút dương vật bán mềm ra, không có dương vật lấp đầy, huyệt dâm của Giang Niệm bị đụ đến miệng nhỏ không khép lại được, một lượng lớn tinh dịch màu trắng chảy ra, nhìn qua vừa đẹp lại dâm đãng cực kỳ.
Sau khi mọi việc xong xuôi, Giang Niệm bình phục tinh thần. Xoay người một cái ngồi lên eo Lam Bạch, bày ra bộ dáng hung hăng tính sổ: "Thành thật sẽ được khoan hồng, tự mình nói đi, nếu không ông đây sẽ không để yên cho anh đâu!"
Hừ, có vũ khí bảo mệnh mà không sớm lấy ra, rõ ràng là đang bắt nạt cậu.
Lam Bạch chớp chớp mắt: "Bảo bối phản ứng như vậy đáng yêu quá, tôi sao nỡ nhẫn tâm không thỏa mãn em, em rõ ràng rất thích không phải sao."
Giang Niệm nghiến răng nghiến lợi: "Anh mới thích! Cả nhà anh đều thích!"
Ai thích làm cái việc kia ở trước mắt công chúng chứ, đó không phải là cách để tìm kiếm sự phấn khích.
"Cả nhà tôi không phải chỉ có mỗi em sao?" Lam Bạch ngửa đầu, tháo mặt nạ trên mặt xuống ném qua một bên, ôm Giang Niệm quay người đổi tư thế, đỉnh đỉnh eo: "Cứng rồi. "
Giang Niệm: "....Anh là ngựa giống động dục sao?"
Lam Bạch hôn lên đôi môi chúm chím đang bận lải nhải của cậu, đút côn thịt đã cương cứng của hắn vào huyệt dâm đầy nước, thở hổn hển nói: "Chỉ động dục với mình em thôi."
"Bảo bối ơi, banh rộng chân ra một chút nữa. Lần này đưa vào trong tử cung mà xuất luôn được không? Bắn ngập tinh rồi sinh bảo bảo cho chồng."
Giang Niệm phát hiện cậu thật sự không có cách nào để cự tuyệt người đàn ông này, không đồng ý lại lần nữa biến thành hiện trường anh tình tôi nguyện, đến nỗi sinh em bé cái gì đó, nghĩ đến cái rắm á!
[ HOÀN CHÍNH VĂN ]
Giang Niệm phối hợp ngẩng đầu lên, đầu lưỡi hồng nhạt liếm lên giọt mồ hôi trượt trên cằm của đàn ông, hàm hồ mà mút vào, rồi lại buông ra, trượt xuống hôn lên yết hầu của người đàn ông, sung sướng mà nheo lại đôi mắt, một tay ôm eo hắn: "Anh là tên đàn ông lạ mặt à?"
Lam Bạch đương nhiên không phải là tên đàn ông lạ mặt rồi, hắn thuộc về Giang Niệm, hai người ăn ý nhìn nhau cười, có lẽ là do bầu không khí giữa bọn họ quá mức kỳ quái, khiến cho nữ chủ chú ý, ả ta rất bất mãn: "Hai chúng mày đang thì thầm cái gì hả!?"
Hai người bị cô ta rống to đến giật mình, kéo tinh thần bọn họ trở về.
"Chịch tôi." Giang Niệm nhỏ giọng yêu cầu, phát ra thanh âm nức nở, thân thể nho nhỏ vặn vẹo trong lồng ngực đối phương, hô hấp dồn dập mười phần, đôi con người rưng rưng, giống như ánh sáng chói lọi, xinh đẹp mà bắt mắt.
Là một thằng đàn ông đương nhiên không thể chịu đựng thỉnh cầu của người đẹp rồi, Lam Bạch vỗ vỗ cánh mông không thành thật đang vặn vẹo lung tung của người kia, nâng một chân cậu lên vắt qua eo mình, sau đó đem người kia ôm vào trong ngực, đỡ cặc bự của mình đâm vào miệng huyệt ướt át của Giang Niệm.
Giang Niệm còn chưa cả kịp phản ứng, hoa huyệt đã truyền đến nhiệt độ nóng bỏng khiến cơ thể cậu kích động đến phát run. Cậu nghe theo dục vọng bản năng của con người, hai cái mũi chân khẽ nhón lên chạm vào nhau sau eo người đàn ông*, dịch gần về phía thân thể của người đàn ông thêm một chút, làm như vậy, côn thịt sẽ đâm sâu vào trong cơ thể hơn chút ít. Bàn tay Giang Niệm quơ cào loạn xạ trên lồng ngực cứng rắn của người đàn ông, đầu ngửa ra sau, miệng nhỏ nôn nóng thở ra nhiệt khí, cậu thỏa mãn mà thở dài một hơi, thân thể trống rỗng cuối cùng cũng chờ được thứ mà nó khát vọng đã lâu, cậu không khống chế nổi mà dâm đãng kêu "A ha...... Thật sâu, đâm thật thoải mái...... Bên trong còn muốn a".
*Đoạn này không biết diễn tả sao cho đúng, kiểu các bạn ngồi khoanh tròn mà 2 bàn chân áp vào nhau ý, sau đấy các bạn để 2 mũi chân chạm nhau thôi, phần bên dưới thì tách ra. Túm cái quần lại là kiểu như dạng rộng chân ra hơn thôi.
"Ưm, hút chặt thật." Người đàn ông hít hà một hơi, trán nổi lên một tầng mồ hôi mỏng, Lam Bạch nắm lấy núm vú cậu, động tác va chạm của eo vẫn pkhông ngừng nghỉ.
"A, cặc bự đi vào nhanh quá rồi, sắp đem em thao chết rồi." Giang Niệm thần sắc mê ly, đã sớm mất đi lý trí nên có
Sở dĩ cậu ở trước mặt người ngoài để Lam Bạch chịch vào, là vì trong lòng tồn tại một chút tâm ý trả thù, nữ chính càng để ý cái gì, thì cậu lại càng muốn phá hủy, cậu chưa bao giờ là một đóa sen trắng độ lượng gì cả, chỉ cần tưởng tượng đến, nữ chính phát hiện người thao cậu chính là người của mình, chính là người mà cô ta luôn tâm tâm niệm niệm nhưng lại không thể chiếm được là cả thể xác lẫn tinh thần của cậu đều sung sướng cực kỳ.
Lỗ dâm phía trước cũng đã trào đầy nước dâm, sau đó lại bị ngón tay của người đàn ông vừa sờ lại vừa niết, khuếch trương thật tốt, cho nên đến lúc cặc bự chịch vào, cũng không có cảm giác khó chịu mà còn thấy thoải mái vô cùng, nhưng cái con chim kia thật sự quá lớn và dài, dễ dàng đâm đến chỗ mẫn cảm nhất của huyệt khẩu, làm cho Giang Niệm thân thể vốn đã mẫn cảm càng thêm phóng đãng dâm loạn hơn.
Lam Bạch mỗi lần làm tình đều làm đến hết mức, hận không thể đem nguyên cả con cặc bự cùng hai quả trứng dái mà đụ toàn bộ vào bên trong, lồn dâm ướt át trơn trượt, mát xa côn thịt đang hừng hực khí thế, thoải mái đến nỗi luyến tiếc rút ra.
Nước dâm của Giang Niệm theo côn thịt toàn bộ phun ra bên ngoài, hai quả trứng trứng no đủ đầy đặn của người đàn ông cũng bị nước dâm tẩm cho ướt át, bóng bẩy tỏa sáng mà lại dinh dính, những sợi lông mao xung quanh dương vật cũng kết thành từng sợi với nhau, ở nơi cơ thể của hai người giao hợp vẫn không ngừng nhỏ nước trong suốt. Bởi vì Lam Bạch kịch liệt dùng lực chơi vào, chỗ đó vẫn luôn phát ra tiếng nước ọc ọc, bị cặc bự nhiều lần dùng lực đâm vào rút ra, nước dâm dần biến thành từng đợt bọt trắng xóa, bắn tung tóe khắp nơi.
Huyệt dâm của cậu cơ hồ có thể khắc họa ra được hình dạng của cặc bự, cùng với nhiệt độ nóng rực ở phía trên, khoái cảm ập đến khi quy đầu dương vật rút ra khỏi từng vách thịt mềm mại gấp lại với nhau, khoái cảm của cơ thể nhanh chóng truyền đến đại não, toàn thân nóng rực vì hưng phấn, tiếng rên rỉ phát ra từ miệng cậu chưa từng dừng lại dù chỉ một chút.
"Ưm ... a ..." Tiếng rên dâm đãng truyền đến tất cả mọi người có mặt tại đây, đã có mấy người chịu không được không khí ái muội này, hô hấp đại loạn, còn có người sức chịu đựng kém hơn đã móc ra mấy quả chuối cứng ngắc vừa xanh lại vừa non dưới háng mà dùng ngũ chỉ cô nương để an ủi, nếu không phải Giang Nguyệt Tây chưa lên tiếng, bọn họ có khả năng đã sớm nhào qua đây rồi.
"á á aha quá lợi hại rồi a...... cặc bự thô to lại địt tới rồi, a a a" Thân thể của Giang Niệm bị thọc vào rút ra một cách mãnh liệt, đâm đến mức cả cơ thể run rẩy, âm thanh rên rỉ cao vút dâng trào, nhìn không ra một chút nào là bị cưỡng hiếp.
Bộ dạng này của cậu lại khiến Giang Nguyệt Tây tự nhiên khó chịu, điều cô ta muốn chính là Giang Niệm phải thống khổ, mà không phải hưởng thụ khoái cảm của thân thể như thế.
Quay đầu nhìn thoáng qua phía sau là các nô lệ không làm được tích sự gì cả, lông mày liền nhăn tít lại: "Mấy con chó vô dụng, nếu đã thích như thế, sao còn không mau địt nó đi?"
Ả kiêu ngạo ngẩng đầu, múa may cây roi trong tay, đuổi đám người đó như mấy người hay đi lùa chó vậy.
Tất nhiên là Giang Niệm nghe thấy được, khẩn trương co rụt lại, trơ mắt nhìn những tên đàn ông với đôi mắt lóe ánh đỏ đang vây xung quanh mình tiến lên, nói không sợ là không có khả năng. Lam Bạch lúc này vẫn liên tục thọc vào rút ra một cách mãnh liệt, khoái cảm xông thẳng đến từng tế bào thần kinh. Hình như trong nháy mắt Giang Niệm đã bị cắm bắn ra tinh dịch, hoa huyệt cũng không cam lòng yếu thế, điên cuồng mà hút vào đẩy ra cặc bự, những tầng nếp gấp càng bọc càng chặt, gắt gao ngậm lấy chú chim to lớn nóng bừng. Ngay khi những tên đàn ông thối đó muốn nhào qua chạm vào người cậu, Lam Bạch liền ôm lấy Giang Niệm, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, mà cùng thời điểm đó, cửa của phòng giam dưới lòng đất cũng bị dùng bạo lực nổ tung, một hàng bộ đội chính quy đã qua huấn luyện tiến vào.
Giang Niệm chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên một cái, liền thay đổi vị trí, cậu ôm cổ Lam Bạch, có chút mơ hồ về tình huống hiện tại: "Đây là ở đâu?"
Bây giờ đã không còn có người ngoài, Lam Bạch buông Giang Niệm đang nằm ở trong lòng ra, lộ ra cơ thể đẹp đẽ trắng nõn, đem người đè lên một tảng đá nham thạch bên cạnh thác nước, nhắm chuẩn rồi lại cắm vào miệng huyệt nhỏ hẹp một lần nữa.
Sau trăm lần mạnh bạo đâm rút, cơ thể của người đàn ông dần dần căng cứng, có dấu hiệu sắp xuất tinh, Giang Niệm chỉ đơn giản thả lỏng người, không hề hỏi thêm câu nào nữa. Hai chân quặp chặt lấy cái eo rắn chắc của người đàn ông, theo động tác của đối phương mà trầm mình trong bể dục.
Cặc bự trong lồn dâm càng đâm càng nhanh, mười phần tàn nhẫn mà đâm vào sâu bên trong, thịt non bị cặc bự ma sát tới nóng lên, một lượng lớn nước dâm phun ra ngoài cơ thể, bắn tùm lum lên đá nham thạch, hơi thở của người đàn ông càng tăng thêm, chim bự sưng lớn hơn một vòng. Giang Niệm hét chói tai đạt tới cao trào, nước dâm phun xối xả lên dương vật, Lam Bạch hơi hơi dừng một chút, bỗng nhiên nhấc hông, chơi vào càng lúc càng nhanh, nhanh tới mức chỉ có thể thấy được tàn ảnh rồi bỗng hắn thẳng eo, vào lúc huyệt dâm đang cắn mút nhiệt tình, bắn ra từng luồng tinh dịch nóng bỏng. Giang Niệm mở to hai mắt, lại lần nữa đạt tới triều xuy nhỏ, khoái cảm khi vách trong bị tinh dịch cọ rửa, không ngờ sẽ sướng tới như vậy.
Lam Bạch nằm đè lên người cậu nằm nghỉ ngơi một lúc mới rút dương vật bán mềm ra, không có dương vật lấp đầy, huyệt dâm của Giang Niệm bị đụ đến miệng nhỏ không khép lại được, một lượng lớn tinh dịch màu trắng chảy ra, nhìn qua vừa đẹp lại dâm đãng cực kỳ.
Sau khi mọi việc xong xuôi, Giang Niệm bình phục tinh thần. Xoay người một cái ngồi lên eo Lam Bạch, bày ra bộ dáng hung hăng tính sổ: "Thành thật sẽ được khoan hồng, tự mình nói đi, nếu không ông đây sẽ không để yên cho anh đâu!"
Hừ, có vũ khí bảo mệnh mà không sớm lấy ra, rõ ràng là đang bắt nạt cậu.
Lam Bạch chớp chớp mắt: "Bảo bối phản ứng như vậy đáng yêu quá, tôi sao nỡ nhẫn tâm không thỏa mãn em, em rõ ràng rất thích không phải sao."
Giang Niệm nghiến răng nghiến lợi: "Anh mới thích! Cả nhà anh đều thích!"
Ai thích làm cái việc kia ở trước mắt công chúng chứ, đó không phải là cách để tìm kiếm sự phấn khích.
"Cả nhà tôi không phải chỉ có mỗi em sao?" Lam Bạch ngửa đầu, tháo mặt nạ trên mặt xuống ném qua một bên, ôm Giang Niệm quay người đổi tư thế, đỉnh đỉnh eo: "Cứng rồi. "
Giang Niệm: "....Anh là ngựa giống động dục sao?"
Lam Bạch hôn lên đôi môi chúm chím đang bận lải nhải của cậu, đút côn thịt đã cương cứng của hắn vào huyệt dâm đầy nước, thở hổn hển nói: "Chỉ động dục với mình em thôi."
"Bảo bối ơi, banh rộng chân ra một chút nữa. Lần này đưa vào trong tử cung mà xuất luôn được không? Bắn ngập tinh rồi sinh bảo bảo cho chồng."
Giang Niệm phát hiện cậu thật sự không có cách nào để cự tuyệt người đàn ông này, không đồng ý lại lần nữa biến thành hiện trường anh tình tôi nguyện, đến nỗi sinh em bé cái gì đó, nghĩ đến cái rắm á!
[ HOÀN CHÍNH VĂN ]