Trói Buộc Trái Tim Em Bằng Sự Dịu Dàng Của Anh
Chương 30: Chỉ cần anh bên cạnh
Trời đã khuya, không khí trong phòng dần trở nên ấm áp hơn. Anh ôm chặt cô, cảm nhận từng nhịp thở của cô. Giao Nhi nằm im trong lòng anh, tựa như không muốn rời xa. Để được ở bên nhau như thế này, không cần phải nói gì nhiều.
"Mùi hương của em thật dễ chịu.
"Cảm ơn em vì đã tha lỗi cho anh. Anh yêu em nhiều lắm"
Giao Nhi nhắm mắt lại, hít thở hương thơm của anh. Từng kỷ niệm xưa hiện về trong tâm trí, nơi họ đã từng cùng nhau đi dạo dưới ánh trăng, nơi những giấc mơ và hy vọng được xây dựng.
"Em cũng yêu anh." Cô thì thầm, dù chưa từng nói ra.
"Chúng ta sẽ cùng nhau bắt đầu lại nhé?" Anh hỏi, ánh mắt lấp lánh niềm hy vọng.
"Bắt đầu lại?" Cô suy nghĩ, lòng chợt có chút dao động. "Có lẽ chúng ta nên thử một lần nữa."
"Đúng vậy, lần này anh sẽ không làm em tổn thương." Anh hứa hẹn, sự chân thành hiện rõ trong mắt.
“Anh sẽ làm cho em tin tưởng anh. Anh nhẹ nhàng vỗ về, đôi mắt tràn đầy ý
chí.
Cả hai cùng nhau chìm vào giấc ngủ, trong không gian ấm áp, nơi không có những lo âu hay nỗi buồn. Trong lòng mỗi người đều có một niềm hy vọng mới, rằng tình yêu của họ sẽ có thể vượt qua mọi thử thách.
Đêm khuya, khi ánh đèn đã tắt, chỉ còn lại ánh sáng mờ ảo từ trăng chiếu rọi, mọi thứ dường như trở nên tĩnh lặng. Trong lòng Giao Nhi, cô cảm nhận được sự ấm áp từ cái ôm của anh. Điều đó khiến cô có cảm giác an toàn, như thể không gì có thể làm tổn thương được họ.
Mỗi giấc mơ của cô giờ đây không còn là những nỗi sợ hãi mà là những kỷ niệm đẹp. Cô thấy mình cùng anh chạy trên bãi biển, cát lấp lánh dưới ánh mặt trời. Họ cười đùa, nắm chặt tay nhau, và không gì có thể chia cắt họ. Cô cảm nhận được sự tự do, tựa như không có gì cản trở.
Trong giấc ngủ say, Giao Nhi mỉm cười. Cô đã tìm thấy một phần của mình đã mất. Tình yêu của họ, mặc dù đã trải qua nhiều sóng gió, giờ đây lại được nuôi dưỡng và lớn lên từng ngày. Cô không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng trong khoảnh khắc này, cô chỉ cần anh bên cạnh.
Khi trời sáng, ánh nắng bắt đầu rọi vào phòng, Giao Nhi từ từ mở mắt. Cảm giác ấm áp từ chiếc chăn phủ lên người khiến cô thấy dễ chịu. Đôi mắt cô tìm kiếm anh, thấy anh vẫn đang say ngủ bên cạnh, khuôn mặt bình yên, không còn nỗi lo âu nào.
Cô khẽ mỉm cười, cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong lòng. Một ngày mới lại bắt đầu, và họ sẽ cùng nhau viết tiếp câu chuyện tình yêu của mình, nơi có những hiểu lầm, nhưng cũng đầy ắp những tình cảm chân thành.
"Chào buổi sáng" Giao Nhi nhẹ nhàng nói, tiếng nói vang lên như tiếng chim
hót líu lo.
"Chào buổi sáng, vợ yêu." Anh từ từ mở mắt, nụ cười tươi sáng trên môi. "Đêm qua em ngủ có ngon không?"
"Em ngủ rất ngon." Cô đáp, trái tim đập nhanh khi thấy nụ cười của anh. "Cảm ơn anh vì đã ở bên em."
"Anh sẽ luôn ở đây" Anh hứa, anh nắm chặt tay cô rồi nhẹ nhàng hôn lên bàn tay ấy.
Cả hai nhìn nhau, những ánh mắt lấp lánh chứa đựng cả một trời cảm xúc. Dù tương lai còn nhiều điều chưa biết, nhưng họ đã sẵn sàng đối mặt cùng nhau. Tình yêu của họ sẽ là sức mạnh để vượt qua mọi thử thách, như những cơn sóng lớn ngoài kia.
Đêm qua,
, tất cả những kỷ niệm và cảm xúc chồng chéo đã được giải tỏa. Họ đã cùng nhau vượt qua một đoạn đường khó khăn, và giờ đây, một hành trình mới đang chờ đón. Giao Nhi biết, chỉ cần có anh bên cạnh, mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp hơn.
"Mùi hương của em thật dễ chịu.
"Cảm ơn em vì đã tha lỗi cho anh. Anh yêu em nhiều lắm"
Giao Nhi nhắm mắt lại, hít thở hương thơm của anh. Từng kỷ niệm xưa hiện về trong tâm trí, nơi họ đã từng cùng nhau đi dạo dưới ánh trăng, nơi những giấc mơ và hy vọng được xây dựng.
"Em cũng yêu anh." Cô thì thầm, dù chưa từng nói ra.
"Chúng ta sẽ cùng nhau bắt đầu lại nhé?" Anh hỏi, ánh mắt lấp lánh niềm hy vọng.
"Bắt đầu lại?" Cô suy nghĩ, lòng chợt có chút dao động. "Có lẽ chúng ta nên thử một lần nữa."
"Đúng vậy, lần này anh sẽ không làm em tổn thương." Anh hứa hẹn, sự chân thành hiện rõ trong mắt.
“Anh sẽ làm cho em tin tưởng anh. Anh nhẹ nhàng vỗ về, đôi mắt tràn đầy ý
chí.
Cả hai cùng nhau chìm vào giấc ngủ, trong không gian ấm áp, nơi không có những lo âu hay nỗi buồn. Trong lòng mỗi người đều có một niềm hy vọng mới, rằng tình yêu của họ sẽ có thể vượt qua mọi thử thách.
Đêm khuya, khi ánh đèn đã tắt, chỉ còn lại ánh sáng mờ ảo từ trăng chiếu rọi, mọi thứ dường như trở nên tĩnh lặng. Trong lòng Giao Nhi, cô cảm nhận được sự ấm áp từ cái ôm của anh. Điều đó khiến cô có cảm giác an toàn, như thể không gì có thể làm tổn thương được họ.
Mỗi giấc mơ của cô giờ đây không còn là những nỗi sợ hãi mà là những kỷ niệm đẹp. Cô thấy mình cùng anh chạy trên bãi biển, cát lấp lánh dưới ánh mặt trời. Họ cười đùa, nắm chặt tay nhau, và không gì có thể chia cắt họ. Cô cảm nhận được sự tự do, tựa như không có gì cản trở.
Trong giấc ngủ say, Giao Nhi mỉm cười. Cô đã tìm thấy một phần của mình đã mất. Tình yêu của họ, mặc dù đã trải qua nhiều sóng gió, giờ đây lại được nuôi dưỡng và lớn lên từng ngày. Cô không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng trong khoảnh khắc này, cô chỉ cần anh bên cạnh.
Khi trời sáng, ánh nắng bắt đầu rọi vào phòng, Giao Nhi từ từ mở mắt. Cảm giác ấm áp từ chiếc chăn phủ lên người khiến cô thấy dễ chịu. Đôi mắt cô tìm kiếm anh, thấy anh vẫn đang say ngủ bên cạnh, khuôn mặt bình yên, không còn nỗi lo âu nào.
Cô khẽ mỉm cười, cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong lòng. Một ngày mới lại bắt đầu, và họ sẽ cùng nhau viết tiếp câu chuyện tình yêu của mình, nơi có những hiểu lầm, nhưng cũng đầy ắp những tình cảm chân thành.
"Chào buổi sáng" Giao Nhi nhẹ nhàng nói, tiếng nói vang lên như tiếng chim
hót líu lo.
"Chào buổi sáng, vợ yêu." Anh từ từ mở mắt, nụ cười tươi sáng trên môi. "Đêm qua em ngủ có ngon không?"
"Em ngủ rất ngon." Cô đáp, trái tim đập nhanh khi thấy nụ cười của anh. "Cảm ơn anh vì đã ở bên em."
"Anh sẽ luôn ở đây" Anh hứa, anh nắm chặt tay cô rồi nhẹ nhàng hôn lên bàn tay ấy.
Cả hai nhìn nhau, những ánh mắt lấp lánh chứa đựng cả một trời cảm xúc. Dù tương lai còn nhiều điều chưa biết, nhưng họ đã sẵn sàng đối mặt cùng nhau. Tình yêu của họ sẽ là sức mạnh để vượt qua mọi thử thách, như những cơn sóng lớn ngoài kia.
Đêm qua,
, tất cả những kỷ niệm và cảm xúc chồng chéo đã được giải tỏa. Họ đã cùng nhau vượt qua một đoạn đường khó khăn, và giờ đây, một hành trình mới đang chờ đón. Giao Nhi biết, chỉ cần có anh bên cạnh, mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp hơn.