Tuyệt Thế Cường Long
Chương 1734: Thật là đồ hẹp hòi!"
Diệp sư phụ, hãy cố gắng chém đường giữa của hắn ...
Diệp sư phụ thực sự rất muốn chém đường giữa của Tề Đẳng Nhàn, có điều, với lực đấm kia của người ta, thể lực kia của người ta, công lực kia của người ta, chỉ sợ sau khi chém vào, sẽ bị băm nát trong phút chốc...
Thấy người gây chuyện là Tề Đẳng Nhàn, Diệp sư phụ chỉ muốn nói một câu: "Vậy thì không sao đâu."
Bùi Bất Khí không khỏi tức giận nói: "Diệp sư phụ, anh xem tên ngông cuồng này, làm ra chuyện vô lễ như vậy, lại còn dám cười đùa cợt nhả ở đây!"
Diệp sư phụ ho khan liên tục và bất đắc dĩ nói: "Bùi thiếu gia, Tề giáo chủ là bạn của nhà họ Quý chúng tôi."
"Bạn bè của nhà họ Quý?"
"Ha ha......"
“Tôi biết những người tới hôm nay đều là bạn bè của nhà họ Quý.”
"Nhưng mà, bạn bè thì cũng phải phân chia quan trọng và không quan trọng chứ!"
"Ai là bạn bè quan trọng của các người, ai là bạn bè thứ yếu, Diệp sư phụ, chẳng lẽ anh không phân rõ sao?"
Bùi Bất Khí nhìn Diệp sư phụ, giọng điệu đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Diệp sư phụ nhíu mày một cái, chỉ cảm thấy Bùi Bất Khí này bị Tề Đẳng Nhàn đánh hai bạt tai đến chảy máu đầy mặt, quả thật cũng khá đáng đời...
Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy Kamiyama Yui muốn đứng ra nói chuyện, không khỏi lạnh lùng nói: “Im miệng, Kiệt Bành quỷ tử, nếu cậu còn nói thêm một câu nào nữa, tôi sẽ trực tiếp bán cậu cho trung tâm Anh Đào làm kỹ thuật viên!"
Lời vừa ra khỏi miệng, Tề Đẳng Nhàn liền hối hận.
Không phải bởi vì cảm thấy lời nói này có chút thô tục quá mức, mà là do hắn vô tình vạch trần chính mình.
May mắn thay, không ai quan tâm đến những chi tiết này, không nghĩ đến hướng hắn thường xuyên đến trung tâm massage, chỉ cho rằng những gì hắn nói chẳng qua chỉ là những lời nói ác động thông thường mà thôi.
Kamiyama Yui bị những lời này của Tề Đẳng Nhàn làm cho tức giận đến mức toàn thân run rẩy, cái người này, đường đường là Tổng giám mục của Thánh giáo khu vực phía Nam, lại phát ngôn thô bỉ và không có tố chất như vậy! Giáo Hoàng chọn người kiểu gì đấy? Mắt nhìn kiểu gì vậy chứ!
Để loại người như thế này làm Tổng giám mục, sao không thay bằng một con chó luôn đi!
"Hôm nay họ Tề này đánh tôi ở nhà họ Quý, làm tôi mất mặt như vậy, làm nhà họ Quý mất mặt như vậy, chắc chắn phải dạy cho hắn một bài học! Nếu không, thương hội Hoa Minh của chúng ta sẽ như thế nào, thậm chí là nhà họ Quý, tương lai phải làm người như thế nào?" Bùi Bất Khí nhịn không được nói.
Trần Ngư ở một bên thậm chí còn cắn hạt dưa, khá lắm, cô biết rằng Tề Đẳng Nhàn chắc chắn sẽ gây rắc rối, nhưng cô không ngờ là lại ra tay sớm như vậy, lại còn trực tiếp gây chuyện tại hiện trường đại thọ lần thứ 80 của ông cụ Quý! Lá gan này, thật sự là quá lớn rồi.
Một tiếng rắc rắc, Trần Ngư nuốt hạt dưa đã cắn vỡ, thấy Giang Khuynh Nguyệt nhìn mình đầy quái lạ, liền đưa tay ra nói: "Muốn ăn chút không? Vị bơ đấy, cũng không tệ lắm ối!"
Giang Khuynh Nguyệt không khỏi sửng sốt, lập tức giật lấy toàn bộ hạt dưa trong tay Trần Ngư.
Trần Ngư cười nói: "Thật là đồ hẹp hòi!"
Nói xong câu này, cô lại lấy từ túi bên kia ra một nắm hạt dưa khác.
Giang Khuynh Nguyệt tức giận trợn mắt, chuyện này rõ ràng là do người phụ nữ này gây ra, nhưng cô ta lại hết lần này đến lần khác làm ra vẻ như không liên quan gì đến mình, còn đứng một bên ăn dưa xem kịch, thực sự làm cho người ta khó chịu!
Tên chó má Tề Đẳng Nhàn này nữa, tại sao lại nuông chiều cô ta đến như vậy? Giữa hai người này có câu chuyện gì?
Lời nói của Bùi Bất Khí khiến cho Diệp sư phụ rơi vào im lặng, anh ta cũng không thể thay mặt người nhà họ Quý nói gì được.
"Thương hội Hoa Minh có thực lực mạnh mẽ, vừa mới đạt thành hợp tác với nhà họ Quý, nhà họ Quý dự định cùng bọn họ xây dựng một tòa kiến trúc ở vòng đất Nam Dương, mối quan hệ lợi ích này rất bền chặt!"
"Giáo mục Tề thật không biết nhìn xa trông rộng, vốn đã có bất hòa với nhà họ Quý rồi, lần này lại gây chuyện trong tiệc đại thọ thứ 80 của ông cụ Quý, quá nửa là sẽ khiến cho nhà họ Quý hoàn toàn nổi điên."
"Nghĩ cũng không cần nghĩ, nhà họ Quý nhất định là đang hướng về phía thương hội Hoa Minh, lần này giáo mục Tề đã làm lớn chuyện rồi. Nếu như nhà họ Quý thật sự muốn quyết tâm nhắm vào doanh nghieeph nhà nào, ở Hương Sơn, tuyệt đối không có một nhà nào có thể sống sót!”
Những vị khách quý đang có mặt đều không khỏi lắc đầu, cảm thấy nhà họ Quý nhất định sẽ ra mặt cho thương hội Hoa Minh.
Dù sao, nếu như nhà họ Quý có thể xây dựng một tòa kiến trúc trong vòng đất Nam Dương thì lợi ích sẽ rất lớn, ngay cả một tỷ đô la Mỹ cũng không mua được.
Quý Khải không biết từ lúc nào đã xuất hiện, nói với Bùi Bất Khí: "Anh nói tới nói lui, đừng có kéo theo cả nhà họ Quý chúng tôi vào, đây là chuyện giữa anh và giáo mục Tề, không liên quan gì đến nhà họ Quý chúng tôi."
Sau khi Tề Đẳng Nhàn nghe thấy như vậy, lại vô cùng khó chịu mà cau mày một cái.
Diệp sư phụ thực sự rất muốn chém đường giữa của Tề Đẳng Nhàn, có điều, với lực đấm kia của người ta, thể lực kia của người ta, công lực kia của người ta, chỉ sợ sau khi chém vào, sẽ bị băm nát trong phút chốc...
Thấy người gây chuyện là Tề Đẳng Nhàn, Diệp sư phụ chỉ muốn nói một câu: "Vậy thì không sao đâu."
Bùi Bất Khí không khỏi tức giận nói: "Diệp sư phụ, anh xem tên ngông cuồng này, làm ra chuyện vô lễ như vậy, lại còn dám cười đùa cợt nhả ở đây!"
Diệp sư phụ ho khan liên tục và bất đắc dĩ nói: "Bùi thiếu gia, Tề giáo chủ là bạn của nhà họ Quý chúng tôi."
"Bạn bè của nhà họ Quý?"
"Ha ha......"
“Tôi biết những người tới hôm nay đều là bạn bè của nhà họ Quý.”
"Nhưng mà, bạn bè thì cũng phải phân chia quan trọng và không quan trọng chứ!"
"Ai là bạn bè quan trọng của các người, ai là bạn bè thứ yếu, Diệp sư phụ, chẳng lẽ anh không phân rõ sao?"
Bùi Bất Khí nhìn Diệp sư phụ, giọng điệu đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Diệp sư phụ nhíu mày một cái, chỉ cảm thấy Bùi Bất Khí này bị Tề Đẳng Nhàn đánh hai bạt tai đến chảy máu đầy mặt, quả thật cũng khá đáng đời...
Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy Kamiyama Yui muốn đứng ra nói chuyện, không khỏi lạnh lùng nói: “Im miệng, Kiệt Bành quỷ tử, nếu cậu còn nói thêm một câu nào nữa, tôi sẽ trực tiếp bán cậu cho trung tâm Anh Đào làm kỹ thuật viên!"
Lời vừa ra khỏi miệng, Tề Đẳng Nhàn liền hối hận.
Không phải bởi vì cảm thấy lời nói này có chút thô tục quá mức, mà là do hắn vô tình vạch trần chính mình.
May mắn thay, không ai quan tâm đến những chi tiết này, không nghĩ đến hướng hắn thường xuyên đến trung tâm massage, chỉ cho rằng những gì hắn nói chẳng qua chỉ là những lời nói ác động thông thường mà thôi.
Kamiyama Yui bị những lời này của Tề Đẳng Nhàn làm cho tức giận đến mức toàn thân run rẩy, cái người này, đường đường là Tổng giám mục của Thánh giáo khu vực phía Nam, lại phát ngôn thô bỉ và không có tố chất như vậy! Giáo Hoàng chọn người kiểu gì đấy? Mắt nhìn kiểu gì vậy chứ!
Để loại người như thế này làm Tổng giám mục, sao không thay bằng một con chó luôn đi!
"Hôm nay họ Tề này đánh tôi ở nhà họ Quý, làm tôi mất mặt như vậy, làm nhà họ Quý mất mặt như vậy, chắc chắn phải dạy cho hắn một bài học! Nếu không, thương hội Hoa Minh của chúng ta sẽ như thế nào, thậm chí là nhà họ Quý, tương lai phải làm người như thế nào?" Bùi Bất Khí nhịn không được nói.
Trần Ngư ở một bên thậm chí còn cắn hạt dưa, khá lắm, cô biết rằng Tề Đẳng Nhàn chắc chắn sẽ gây rắc rối, nhưng cô không ngờ là lại ra tay sớm như vậy, lại còn trực tiếp gây chuyện tại hiện trường đại thọ lần thứ 80 của ông cụ Quý! Lá gan này, thật sự là quá lớn rồi.
Một tiếng rắc rắc, Trần Ngư nuốt hạt dưa đã cắn vỡ, thấy Giang Khuynh Nguyệt nhìn mình đầy quái lạ, liền đưa tay ra nói: "Muốn ăn chút không? Vị bơ đấy, cũng không tệ lắm ối!"
Giang Khuynh Nguyệt không khỏi sửng sốt, lập tức giật lấy toàn bộ hạt dưa trong tay Trần Ngư.
Trần Ngư cười nói: "Thật là đồ hẹp hòi!"
Nói xong câu này, cô lại lấy từ túi bên kia ra một nắm hạt dưa khác.
Giang Khuynh Nguyệt tức giận trợn mắt, chuyện này rõ ràng là do người phụ nữ này gây ra, nhưng cô ta lại hết lần này đến lần khác làm ra vẻ như không liên quan gì đến mình, còn đứng một bên ăn dưa xem kịch, thực sự làm cho người ta khó chịu!
Tên chó má Tề Đẳng Nhàn này nữa, tại sao lại nuông chiều cô ta đến như vậy? Giữa hai người này có câu chuyện gì?
Lời nói của Bùi Bất Khí khiến cho Diệp sư phụ rơi vào im lặng, anh ta cũng không thể thay mặt người nhà họ Quý nói gì được.
"Thương hội Hoa Minh có thực lực mạnh mẽ, vừa mới đạt thành hợp tác với nhà họ Quý, nhà họ Quý dự định cùng bọn họ xây dựng một tòa kiến trúc ở vòng đất Nam Dương, mối quan hệ lợi ích này rất bền chặt!"
"Giáo mục Tề thật không biết nhìn xa trông rộng, vốn đã có bất hòa với nhà họ Quý rồi, lần này lại gây chuyện trong tiệc đại thọ thứ 80 của ông cụ Quý, quá nửa là sẽ khiến cho nhà họ Quý hoàn toàn nổi điên."
"Nghĩ cũng không cần nghĩ, nhà họ Quý nhất định là đang hướng về phía thương hội Hoa Minh, lần này giáo mục Tề đã làm lớn chuyện rồi. Nếu như nhà họ Quý thật sự muốn quyết tâm nhắm vào doanh nghieeph nhà nào, ở Hương Sơn, tuyệt đối không có một nhà nào có thể sống sót!”
Những vị khách quý đang có mặt đều không khỏi lắc đầu, cảm thấy nhà họ Quý nhất định sẽ ra mặt cho thương hội Hoa Minh.
Dù sao, nếu như nhà họ Quý có thể xây dựng một tòa kiến trúc trong vòng đất Nam Dương thì lợi ích sẽ rất lớn, ngay cả một tỷ đô la Mỹ cũng không mua được.
Quý Khải không biết từ lúc nào đã xuất hiện, nói với Bùi Bất Khí: "Anh nói tới nói lui, đừng có kéo theo cả nhà họ Quý chúng tôi vào, đây là chuyện giữa anh và giáo mục Tề, không liên quan gì đến nhà họ Quý chúng tôi."
Sau khi Tề Đẳng Nhàn nghe thấy như vậy, lại vô cùng khó chịu mà cau mày một cái.