Tuyệt Thế Cường Long

Chương 52: tôi cũng không còn mặt mũi nào mà xưng bố!”



“Tổng giám đốc Từ, thật là làm phiền cô, không ngờ cô lại quan tâm đến con gái tôi như vậy!”  

             Hoàng Văn Lãng rất cảm kích Từ Ngạo Tuyết. Mặc kệ hành động của cô ta xuất phát từ mục đích gì nhưng dù sao cô ta cũng đã không tiếc tiền mà mời chuyên gia hàng đầu như Jackson từ Mỹ đến khám và điều trị cho con gái ông, không thể không nói, cô ta rất có lòng.  

             Từ Ngạo Tuyết chỉ khẽ mỉm cười.  

             Tập đoàn Hướng thị là xí nghiệp hàng đầu của thành phố Trung Hải, một người ngoài mới đến như cô ta, muốn thâu tóm tập đoàn Hướng thị, dù có bản lĩnh cơ nào thì cũng nên tạo mối quan hệ tốt với các cơ quan địa phương.  

             Từ Ngạo Tuyết tâm cao khí ngạo đến từ đế đô, tuy Hoàng Văn Lãng chỉ là thị trưởng một thành phố nhưng ông có bối cảnh nên cũng cần phải làm quen. Nếu không, cô ta cũng chẳng cần phải lặn lội sang nước Mỹ xa xôi mời chuyên gia tới làm gì.  

             “Tề đại sư, ngài tới rồi…” Hoàng Văn Lãng nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì vội tiến lên nghênh đón, bắt tay chào hỏi.  

             Tề Đẳng Nhàn gật đầu, nói “Chuyện lần trước tôi phải cảm ơn thị trưởng Hoàng nên sau khi nhận được điện thoại, tôi đã lập tức tới đây!”  

             Hoàng Văn Lãng mới đầu cảm thấy Tề Đẳng Nhàn rất kiêu ngạo, nhưng giờ nghe hắn nói vậy, trong lòng bất giác cảm thấy người trẻ tuổi này cũng rất hiểu đạo lý đối nhân xử thế, ý cười trên mặt tăng thêm vài phần.  

             “Ba, ba tìm đến người trẻ tuổi như vậy cũng là để xem bệnh cho Tình Ca sao?” Con trai lớn của Hoàng Văn Lãng - Hoàng Kỳ Bân nhíu mày hỏi.  

             “Đúng vậy, vị này chính là Tề đại sư ba từng nói với con.” Hoàng Văn Lãng gật đầu, “Còn không mau lại đây chào hỏi?”  

             “Tề đại sư? Còn trẻ như vậy? Hắn không phải là kẻ lừa đảo chứ!” Hoàng Kỳ Bân hơi ngạc nhiên, sau đó cười nhạo một tiếng, trực tiếp lắc đầu từ chối chào hỏi.  

             Từ Ngạo Tuyết nghe thấy lời Hoàng Văn Lãng nói thì cũng hơi sửng sốt, sau đó hỏi “Thị trưởng Hoàng có phải là nhầm lẫn gì không? Tôi biết người này, hắn chẳng qua chỉ là một cảnh ngục mà thôi, sao có thể là đại sư gì?”  

             Jackson – chuyên gia tâm lý người Hoa kiều nghe vậy cũng không khỏi bật cười, lắc đầu nói “Chẳng lẽ, giới học thuật ở Trung Quốc dễ dàng trà trộn như vậy. Một cảnh ngục cũng có thể giả làm đại sư trước mặt thị trưởng?”  

             Hoàng Kỳ Bân trực tiếp tiến lên, cười nhạo “Tiểu tử, tôi không quan tâm cậu thông qua thủ đoạn gì để lừa gạt ba tôi. Nhưng tôi khuyên cậu nên thu liễm một chút, nếu em gái tôi mà xảy ra chuyện gì…”  

             Hoàng Văn Lãng tỏ vẻ không vui, trầm giọng nói “A Bân, không được vô lễ với Tề đại sư!”  

             Hoàng Kỳ Bân không dám nói nữa, nhưng vẫn khinh thường mà bĩu môi, nhất là sau khi nghe được Từ Ngạo Tuyết chọc phá thân phận của Tề Đẳng Nhàn thì thái độ càng thêm khinh thường!  

             Một cảnh ngục mà thôi, có thể sánh với chuyên gia tâm lý học do Từ Ngạo Tuyết mời đến từ nước Mỹ sao? Chắc chắn hắn đã dùng thủ đoạn gì để lừa gạt bố nên mới khiến bố tin tưởng hắn như vậy!  

             “Đâu cần quan tâm xuất xứ của anh hùng, tuy Tề đại sư chỉ là cảnh ngục nhưng lại có bản lĩnh không hề tầm thường.” Hoàng Văn Lãng nghiêm túc nói.  

             Từ Ngạo Tuyết nhìn Tề Đẳng Nhàn, cười khẩy rồi cũng không nói nữa.  

             Tề Đẳng Nhàn cũng đang đánh giá Từ Ngạo Tuyết. Người phụ nữ này, người cũng như tên, da thịt trắng nõn bóng loáng, ngũ quan tinh xảo, có loại khí chất ngự tỷ ưu nhã.  

             “Con gái tôi tên là Hoàng Tình Ca, từ khi vợ tôi qua đời, con bé đã mắc bệnh trầm cảm. Dù đã trải qua nhiều lần điều trị nhưng vẫn không có kết quả gì. Gần đây, bệnh của con bé càng thêm nghiêm trọng, nhiều lần bừng tỉnh lúc nửa đêm, hơn nữa còn xuất hiện hành vi tự sát… Nhưng cũng may là bị phát hiện kịp thời, nếu không thì… tôi không dám nghĩ đến hậu quả.”  

             “Cho nên, tôi hy vọng Jackson tiên sinh và còn Tề đại sư, mong các vị tận lực chữa khỏi cho nó, nếu không được thì cũng mong có thể làm bệnh tình của con bé thuyên giảm…”  

             “Vì lý do công việc, tôi không có thời gian làm bạn với con bé, rất có lỗi với nó… Nếu con bé xảy ra chuyện gì, tôi cũng không còn mặt mũi nào mà xưng bố!”  

             Với tấm lòng chân thành tha thiết của một người bố, tuy lời Hoàng Văn Lãng nói rất đơn giản nhưng có thể nghe ra tình cảm chan chứa trong đó.  

             Jackson gật đầu, nói “Khi ở Mỹ, tôi đã xử lý nhiều ca bệnh tương tự, không dám nói có thể chữa khỏi cho cô Hoàng nhưng giảm bớt tuyệt đối không thành vấn đề!”  

             Trên mặt Từ Ngạo Tuyết không khỏi hiện ra ý cười, nếu Jackson có thể lập công trong chuyện này, như vậy, kế hoạch phát triển ở thành phố Trung Hải của cô ta nhất định sẽ được Hoàng Văn Lãng ủng hộ. Đối với kế hoạch thu mua tập đoàn Hướng thị thì đây cũng là một điều rất tốt!  

             Hoàng Văn Lãng cũng không nhiều lời, dẫn theo mấy người trực tiếp đến trước cửa một căn phòng. Mở cửa phòng ra, bên trong tối tăm, cửa sổ bị một tấm rèm thật dày che lấp.  

             Một ngụ nữ mặc đồ ngủ đang ôm hai chân, cuộn mình trên giường, tóc tai rối bời, cả người lộ ra một loại âm trầm ngăn cách với thế giới bên ngoài.  

             “Tình Ca, ba đến thăm con đây. Ba còn dẫn đến cho con người bạn mới…” Hoàng Văn Lãng nở nụ cười miễn cưỡng, run giọng nói.  

             Hoàng Tình Ca cuộn mình trên giường chẳng thèm quan tâm, mặc cho ai nhìn thấy cô ấy trong trạng thái này cũng không thể nghĩ tới cô ấy là con gái của thị trưởng thành phố này!  

             Jackson đã xem qua ca bệnh của Hoàng Tình Ca, lập tức đi đến trước mặt cô ấy, mỉm cười nói “Tình Ca, tôi là bạn tốt của cô, cô còn nhớ không? Khi còn nhỏ, chúng ta cùng nhau đạp xe ở đầu ngõ…”  

             “Mạng của em gái tôi so với cái mạng quèn của cậu đắt gấp hàng trăm lần, nếu em ấy có mệnh hệ gì, tôi sẽ bắt cả nhà cậu chôn cùng!”

             Jackson quả nhiên không hổ là chuyên gia tới từ nước Mỹ, mới nói một câu đã khiến Hoàng Tình Ca ngẩng đầu lên, sau đó, anh ta dựa vào đó tiếp tục nói chuyện, dẫn dắt cảm xúc của Hoàng Tình Ca.  

             “Thấy chưa, đây mới là chuyên gia chân chính đó, đại sư ạ!” Hoàng Kỳ Bân đi đến bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, hừ lạnh châm chọc.  

             Tề Đẳng Nhàn không nói một lời, hai tay đút túi, yên lặng nhìn Jackson. Chỉ là, hắn bất giác mà nhíu mày.  

             Mười phút sau, Hoàng Tình Ca cuối cùng cũng mở miệng đáp lại Jackson vài câu. Tuy chỉ là mấy câu nói ngắn ngủi nhưng lại khiến Hoàng Văn Lãng tinh thần phấn chấn!  

             Hoàng Kỳ Bân hài lòng gật đầu, gần một tháng nay, em gái chưa từng mở miệng nói chuyện, đây là lần đầu tiên em ấy mở miệng nói chuyện!  

             Hoàng Tình Ca nhắm mắt dựa vào đầu giường, mơ màng sắp ngủ. Jackson đang tiến hành thôi miên cô ấy bằng ngôn ngữ, anh ta muốn thông qua phương thức này cấy một chút ý tưởng vào tiềm thức cô.  

             “Dừng lại đi, anh mà tiếp tục như vậy sẽ hại chết cô ấy!” Tề Đẳng Nhàn nhìn không được, trầm giọng nói.  

             “Tình trạng bây giờ của cô ấy rất tệ, nguyên nhân bệnh không những là do mẹ của cô ấy qua đời mà còn có người đứng sau muốn hại cô ấy.”  

             “Anh dùng phương pháp như vậy sẽ chỉ khiến bệnh của cô ấy nặng hơn, khuynh hướng tự sát cũng càng thêm mãnh liệt.”  

             Giọng nói của Tề Đẳng Nhàn đột nhiên vang lên, đánh gãy câu nói của Jackson, nhưng lúc này Hoàng Tình Ca đã rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê.  

             Jackson quay đầu lại, bất mãn nói với Hoàng Văn Lãng “Thị trưởng Hoàng, xin ông hãy đưa tên lừa đảo này ra ngoài ngay lập tức, đừng quấy rầy buổi trị liệu của tôi!”  

Chương trước Chương tiếp
Loading...