Vọng Âm Ba Kiếp Nghiệt Duyên
Chương 15: Những Bí Ẩn Của Nhân Gian
Những cơn sóng vỗ về nhẹ nhàng trên bãi biển sáng sớm khi Vân Nhiên và Định Phong bước vào nhân gian, nơi mà cuộc sống của con người vẫn trôi qua trong sự bình yên đầy ẩn chứa những bí ẩn. Họ đã quyết định tìm đến một vị thần cổ xưa được đồn đại là có khả năng giúp phá giải lời nguyền. Mặc dù nhân gian không giống như thiên giới hay các vùng đất huyền bí khác, nhưng sự yên bình của nơi này không thể che giấu những nguy hiểm đang rình rập.
Bầu trời phía trên là một màu xanh sáng đẹp, và ánh nắng mặt trời chiếu xuống tạo ra những vệt sáng lung linh trên mặt nước. Những cánh đồng xanh tươi và những ngôi nhà nhỏ xinh xắn tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp, khác hẳn với những vùng đất mà họ đã từng đi qua.
“Nhân gian thật sự rất đẹp,” Vân Nhiên nói, ánh mắt cô ngước lên nhìn bầu trời. “Nhưng tôi cảm thấy có gì đó không đúng. Sự yên bình này có vẻ quá hoàn hảo.”
Định Phong nhìn quanh, ánh mắt anh nghiêm nghị. “Nhân gian có vẻ yên bình, nhưng đừng để vẻ bề ngoài lừa dối chúng ta. Có nhiều nguy hiểm tiềm ẩn mà chúng ta cần phải cẩn thận.”
Họ đi qua những con phố nhỏ nhắn, nơi người dân đang tấp nập làm việc và giao tiếp. Những âm thanh của cuộc sống bình dị hòa quyện với tiếng cười và tiếng nói của mọi người tạo nên một cảm giác sống động. Vân Nhiên cảm thấy thoải mái và bình yên, nhưng sự lo lắng trong lòng cô không thể hoàn toàn biến mất.
“Chúng ta cần tìm một người có thể dẫn đường đến vị thần cổ xưa,” Định Phong nói. “Người đó phải có kiến thức về các truyền thuyết cổ xưa và biết rõ nơi vị thần cư trú.”
Họ dừng lại trước một quán trà nhỏ, nơi có vẻ như là điểm hẹn của những người dân địa phương. Định Phong và Vân Nhiên bước vào và ngồi xuống một bàn gần cửa sổ.
“Chúng tôi đang tìm kiếm thông tin về một vị thần cổ xưa,” Định Phong nói với nhân viên phục vụ. “Có ai ở đây có thể giúp chúng tôi tìm hiểu về vị thần này không?”
Nhân viên phục vụ, một người phụ nữ lớn tuổi với mái tóc bạc và ánh mắt hiền hòa, mỉm cười và gật đầu. “Bạn có thể hỏi ông Hoàng, người sống ở ngôi nhà cuối con phố. Ông ấy là người am hiểu về truyền thuyết và thần thoại cổ xưa.”
Vân Nhiên và Định Phong cảm ơn và rời quán trà, đi đến ngôi nhà cuối con phố như chỉ dẫn. Ngôi nhà của ông Hoàng là một ngôi nhà cổ kính với khu vườn đầy hoa và cây xanh. Ông Hoàng, một người đàn ông trung niên với khuôn mặt rạng rỡ và ánh mắt thông thái, chào đón họ khi họ gõ cửa.
“Chào các bạn, tôi là Hoàng,” ông nói với một nụ cười niềm nở. “Các bạn tìm tôi có việc gì?”
“Chúng tôi đang tìm kiếm thông tin về một vị thần cổ xưa,” Định Phong bắt đầu. “Chúng tôi nghe nói rằng ông có kiến thức về những truyền thuyết và thần thoại cổ xưa.”
Ông Hoàng mời họ vào trong và dẫn họ đến một phòng đọc sách đầy các cuốn sách cổ và tài liệu quý giá. “Đúng vậy, tôi có nhiều sách vở và tài liệu về các vị thần cổ xưa. Nhưng trước khi tôi có thể giúp các bạn, tôi cần biết rõ hơn về vị thần mà các bạn đang tìm kiếm.”
Vân Nhiên và Định Phong kể cho ông Hoàng về cuộc hành trình của họ và về lời nguyền mà họ đang phải đối mặt. Ông Hoàng lắng nghe chăm chú, ánh mắt ông trở nên nghiêm trọng khi nghe về lời nguyền.
“Lời nguyền mà các bạn đề cập đến rất nghiêm trọng,” ông Hoàng nói sau khi suy nghĩ một lúc. “Vị thần cổ xưa mà các bạn cần tìm là một thần thánh mạnh mẽ và bí ẩn, người đã sống từ thời kỳ cổ đại. Ông ấy có khả năng giúp phá giải những lời nguyền và mang lại sự cứu rỗi.”
“Chúng tôi cần biết vị thần đó ở đâu,” Định Phong hỏi. “Có thông tin nào về nơi ông ấy cư trú không?”
Ông Hoàng lật mở vài cuốn sách và tài liệu, tìm kiếm thông tin. “Vị thần cổ xưa này thường được cho là cư trú ở một ngọn núi hẻo lánh, nơi mà ít người biết đến. Đó là một nơi bí ẩn, nằm trong một khu rừng dày đặc và khó tiếp cận.”
“Ngọn núi đó có tên là gì?” Vân Nhiên hỏi, sự hy vọng và lo lắng hiện rõ trong giọng nói của cô.
“Ngọn núi đó được gọi là Ngọc Sơn,” ông Hoàng trả lời. “Nó nằm ở phía bắc của nhân gian, cách xa khu vực dân cư. Các bạn sẽ phải vượt qua nhiều thử thách để đến đó.”
Vân Nhiên và Định Phong cảm ơn ông Hoàng và rời khỏi ngôi nhà, quyết tâm tiếp tục hành trình của mình. Họ biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng sự quyết tâm và tình yêu của họ đã tiếp thêm sức mạnh.
Khi mặt trời lặn và màn đêm buông xuống, họ chuẩn bị rời khỏi khu vực dân cư để hướng về phía bắc, đến Ngọc Sơn. Dưới ánh sáng của mặt trăng và những vì sao, Vân Nhiên và Định Phong bước vào những vùng đất chưa được khám phá, quyết tâm tìm kiếm vị thần cổ xưa và phá bỏ lời nguyền đang đe dọa sự sống của Vân Nhiên.
**Hết chương**
Bầu trời phía trên là một màu xanh sáng đẹp, và ánh nắng mặt trời chiếu xuống tạo ra những vệt sáng lung linh trên mặt nước. Những cánh đồng xanh tươi và những ngôi nhà nhỏ xinh xắn tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp, khác hẳn với những vùng đất mà họ đã từng đi qua.
“Nhân gian thật sự rất đẹp,” Vân Nhiên nói, ánh mắt cô ngước lên nhìn bầu trời. “Nhưng tôi cảm thấy có gì đó không đúng. Sự yên bình này có vẻ quá hoàn hảo.”
Định Phong nhìn quanh, ánh mắt anh nghiêm nghị. “Nhân gian có vẻ yên bình, nhưng đừng để vẻ bề ngoài lừa dối chúng ta. Có nhiều nguy hiểm tiềm ẩn mà chúng ta cần phải cẩn thận.”
Họ đi qua những con phố nhỏ nhắn, nơi người dân đang tấp nập làm việc và giao tiếp. Những âm thanh của cuộc sống bình dị hòa quyện với tiếng cười và tiếng nói của mọi người tạo nên một cảm giác sống động. Vân Nhiên cảm thấy thoải mái và bình yên, nhưng sự lo lắng trong lòng cô không thể hoàn toàn biến mất.
“Chúng ta cần tìm một người có thể dẫn đường đến vị thần cổ xưa,” Định Phong nói. “Người đó phải có kiến thức về các truyền thuyết cổ xưa và biết rõ nơi vị thần cư trú.”
Họ dừng lại trước một quán trà nhỏ, nơi có vẻ như là điểm hẹn của những người dân địa phương. Định Phong và Vân Nhiên bước vào và ngồi xuống một bàn gần cửa sổ.
“Chúng tôi đang tìm kiếm thông tin về một vị thần cổ xưa,” Định Phong nói với nhân viên phục vụ. “Có ai ở đây có thể giúp chúng tôi tìm hiểu về vị thần này không?”
Nhân viên phục vụ, một người phụ nữ lớn tuổi với mái tóc bạc và ánh mắt hiền hòa, mỉm cười và gật đầu. “Bạn có thể hỏi ông Hoàng, người sống ở ngôi nhà cuối con phố. Ông ấy là người am hiểu về truyền thuyết và thần thoại cổ xưa.”
Vân Nhiên và Định Phong cảm ơn và rời quán trà, đi đến ngôi nhà cuối con phố như chỉ dẫn. Ngôi nhà của ông Hoàng là một ngôi nhà cổ kính với khu vườn đầy hoa và cây xanh. Ông Hoàng, một người đàn ông trung niên với khuôn mặt rạng rỡ và ánh mắt thông thái, chào đón họ khi họ gõ cửa.
“Chào các bạn, tôi là Hoàng,” ông nói với một nụ cười niềm nở. “Các bạn tìm tôi có việc gì?”
“Chúng tôi đang tìm kiếm thông tin về một vị thần cổ xưa,” Định Phong bắt đầu. “Chúng tôi nghe nói rằng ông có kiến thức về những truyền thuyết và thần thoại cổ xưa.”
Ông Hoàng mời họ vào trong và dẫn họ đến một phòng đọc sách đầy các cuốn sách cổ và tài liệu quý giá. “Đúng vậy, tôi có nhiều sách vở và tài liệu về các vị thần cổ xưa. Nhưng trước khi tôi có thể giúp các bạn, tôi cần biết rõ hơn về vị thần mà các bạn đang tìm kiếm.”
Vân Nhiên và Định Phong kể cho ông Hoàng về cuộc hành trình của họ và về lời nguyền mà họ đang phải đối mặt. Ông Hoàng lắng nghe chăm chú, ánh mắt ông trở nên nghiêm trọng khi nghe về lời nguyền.
“Lời nguyền mà các bạn đề cập đến rất nghiêm trọng,” ông Hoàng nói sau khi suy nghĩ một lúc. “Vị thần cổ xưa mà các bạn cần tìm là một thần thánh mạnh mẽ và bí ẩn, người đã sống từ thời kỳ cổ đại. Ông ấy có khả năng giúp phá giải những lời nguyền và mang lại sự cứu rỗi.”
“Chúng tôi cần biết vị thần đó ở đâu,” Định Phong hỏi. “Có thông tin nào về nơi ông ấy cư trú không?”
Ông Hoàng lật mở vài cuốn sách và tài liệu, tìm kiếm thông tin. “Vị thần cổ xưa này thường được cho là cư trú ở một ngọn núi hẻo lánh, nơi mà ít người biết đến. Đó là một nơi bí ẩn, nằm trong một khu rừng dày đặc và khó tiếp cận.”
“Ngọn núi đó có tên là gì?” Vân Nhiên hỏi, sự hy vọng và lo lắng hiện rõ trong giọng nói của cô.
“Ngọn núi đó được gọi là Ngọc Sơn,” ông Hoàng trả lời. “Nó nằm ở phía bắc của nhân gian, cách xa khu vực dân cư. Các bạn sẽ phải vượt qua nhiều thử thách để đến đó.”
Vân Nhiên và Định Phong cảm ơn ông Hoàng và rời khỏi ngôi nhà, quyết tâm tiếp tục hành trình của mình. Họ biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng sự quyết tâm và tình yêu của họ đã tiếp thêm sức mạnh.
Khi mặt trời lặn và màn đêm buông xuống, họ chuẩn bị rời khỏi khu vực dân cư để hướng về phía bắc, đến Ngọc Sơn. Dưới ánh sáng của mặt trăng và những vì sao, Vân Nhiên và Định Phong bước vào những vùng đất chưa được khám phá, quyết tâm tìm kiếm vị thần cổ xưa và phá bỏ lời nguyền đang đe dọa sự sống của Vân Nhiên.
**Hết chương**