Vọng Âm Ba Kiếp Nghiệt Duyên
Chương 19: Cái Giá Của Sự Cứu Rỗi
Vân Nhiên và Định Phong quyết định rời khỏi thiên giới, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tìm kiếm sự giúp đỡ từ các vị thần cổ xưa để giải lời nguyền. Sau nhiều ngày tìm kiếm, họ cuối cùng tìm thấy Thần Tịnh Nguyên, một vị thần nổi tiếng với khả năng giải trừ các lời nguyền cổ xưa.
Ngôi đền của Thần Tịnh Nguyên nằm ẩn mình trong một khu rừng tĩnh lặng, xa rời thế giới ồn ào và đầy rẫy hiểm nguy. Vân Nhiên và Định Phong bước vào ngôi đền, nơi ánh sáng của những ngọn đuốc hòa quyện với không khí linh thiêng, tạo ra một không gian huyền bí và trang nghiêm.
Thần Tịnh Nguyên, với mái tóc bạc và đôi mắt sâu thẳm như biển cả, ngồi trên một ngai vàng cổ xưa. Khi họ bước vào, Thần Tịnh Nguyên mở mắt, ánh nhìn của người giống như xuyên thấu qua thời gian và không gian.
“Chúng ta đến đây cầu cứu sự giúp đỡ của ngài,” Định Phong nói, giọng nói lộ vẻ kiên nhẫn nhưng cũng đầy lo lắng. “Lời nguyền đã làm Vân Nhiên yếu đi, và chúng tôi cần một cách để giải trừ nó.”
Thần Tịnh Nguyên lắng nghe với vẻ mặt nghiêm nghị. Sau một thời gian im lặng, người lên tiếng với giọng nói trầm ấm. “Lời nguyền này là một trong những lời nguyền mạnh mẽ và tàn nhẫn nhất. Để giải trừ nó, chúng ta cần một phương pháp đặc biệt, nhưng cái giá phải trả sẽ không hề nhỏ.”
Vân Nhiên, dù cảm thấy yếu ớt và mệt mỏi, vẫn cố gắng duy trì sự bình tĩnh. “Cái giá phải trả là gì? Chúng tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì để phá vỡ lời nguyền này.”
Thần Tịnh Nguyên nhìn vào đôi mắt kiên quyết của Vân Nhiên, rồi chuyển ánh nhìn sang Định Phong. “Cái giá của việc giải trừ lời nguyền có thể là mạng sống của một trong hai người. Đây không phải là sự lựa chọn dễ dàng, và nó sẽ đòi hỏi sự hy sinh lớn lao.”
Định Phong cảm thấy trái tim mình như bị nhấn chìm trong nỗi sợ hãi và đau đớn. “Có cách nào khác không? Chúng tôi không thể chấp nhận cái giá này.”
Thần Tịnh Nguyên lắc đầu. “Đây là phương pháp duy nhất để giải trừ lời nguyền. Nếu các ngươi không thể chấp nhận cái giá này, thì lời nguyền sẽ tiếp tục hủy diệt Vân Nhiên, và không có cách nào khác để cứu cô ấy.”
Vân Nhiên cảm thấy như có một bàn tay lạnh lẽo siết chặt lấy trái tim mình. Cô nhìn Định Phong, ánh mắt lấp lánh với những giọt nước mắt. “Chúng ta không có sự lựa chọn nào khác sao? Nếu phải hy sinh một người để cứu cả hai, tôi xin được làm người hy sinh.”
“Không,” Định Phong nói, giọng nói của anh mạnh mẽ nhưng đầy đau đớn. “Tôi không thể để em phải hy sinh. Nếu cần, tôi sẽ là người hy sinh.”
Thần Tịnh Nguyên lắng nghe cuộc đối thoại của họ mà không chen vào. Người biết rằng quyết định này không hề dễ dàng, và sự hy sinh của một trong hai người sẽ là một đòn giáng mạnh mẽ đối với cả hai.
“Tôi biết điều này rất khó khăn,” Thần Tịnh Nguyên nói, giọng nói lộ vẻ thông cảm. “Nhưng hãy suy nghĩ kỹ trước khi quyết định. Tình yêu và sự hy sinh là hai điều không thể tách rời trong cuộc sống này. Quyết định cuối cùng là của các ngươi.”
Vân Nhiên và Định Phong im lặng, cả hai đều bị áp lực bởi sự lựa chọn mà họ phải đối mặt. Từng giây phút trôi qua như một thế kỷ, và sự nặng nề của quyết định này khiến cả hai cảm thấy trái tim mình như bị xé nát.
Vân Nhiên nắm tay Định Phong, ánh mắt đầy đau đớn nhưng cũng tràn ngập tình yêu. “Dù cái giá là gì, tôi sẽ ở bên anh. Chúng ta sẽ vượt qua tất cả.”
Định Phong nhìn vào đôi mắt của Vân Nhiên, cảm giác như cả thế giới đang dồn vào đôi mắt của cô. “Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua thử thách này. Dù có phải hy sinh, tôi sẽ không để em phải gánh chịu một mình.”
Cuối cùng, Thần Tịnh Nguyên đứng dậy, tiến lại gần và bắt đầu niệm những câu thần chú cổ xưa. Ánh sáng từ các ngọn đuốc trong ngôi đền nhấp nháy và lan tỏa, bao phủ toàn bộ không gian. Thần Tịnh Nguyên chuẩn bị thực hiện nghi thức giải trừ lời nguyền, và không khí trở nên căng thẳng, chờ đợi sự quyết định cuối cùng của Vân Nhiên và Định Phong.
**Hết chương**
Ngôi đền của Thần Tịnh Nguyên nằm ẩn mình trong một khu rừng tĩnh lặng, xa rời thế giới ồn ào và đầy rẫy hiểm nguy. Vân Nhiên và Định Phong bước vào ngôi đền, nơi ánh sáng của những ngọn đuốc hòa quyện với không khí linh thiêng, tạo ra một không gian huyền bí và trang nghiêm.
Thần Tịnh Nguyên, với mái tóc bạc và đôi mắt sâu thẳm như biển cả, ngồi trên một ngai vàng cổ xưa. Khi họ bước vào, Thần Tịnh Nguyên mở mắt, ánh nhìn của người giống như xuyên thấu qua thời gian và không gian.
“Chúng ta đến đây cầu cứu sự giúp đỡ của ngài,” Định Phong nói, giọng nói lộ vẻ kiên nhẫn nhưng cũng đầy lo lắng. “Lời nguyền đã làm Vân Nhiên yếu đi, và chúng tôi cần một cách để giải trừ nó.”
Thần Tịnh Nguyên lắng nghe với vẻ mặt nghiêm nghị. Sau một thời gian im lặng, người lên tiếng với giọng nói trầm ấm. “Lời nguyền này là một trong những lời nguyền mạnh mẽ và tàn nhẫn nhất. Để giải trừ nó, chúng ta cần một phương pháp đặc biệt, nhưng cái giá phải trả sẽ không hề nhỏ.”
Vân Nhiên, dù cảm thấy yếu ớt và mệt mỏi, vẫn cố gắng duy trì sự bình tĩnh. “Cái giá phải trả là gì? Chúng tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì để phá vỡ lời nguyền này.”
Thần Tịnh Nguyên nhìn vào đôi mắt kiên quyết của Vân Nhiên, rồi chuyển ánh nhìn sang Định Phong. “Cái giá của việc giải trừ lời nguyền có thể là mạng sống của một trong hai người. Đây không phải là sự lựa chọn dễ dàng, và nó sẽ đòi hỏi sự hy sinh lớn lao.”
Định Phong cảm thấy trái tim mình như bị nhấn chìm trong nỗi sợ hãi và đau đớn. “Có cách nào khác không? Chúng tôi không thể chấp nhận cái giá này.”
Thần Tịnh Nguyên lắc đầu. “Đây là phương pháp duy nhất để giải trừ lời nguyền. Nếu các ngươi không thể chấp nhận cái giá này, thì lời nguyền sẽ tiếp tục hủy diệt Vân Nhiên, và không có cách nào khác để cứu cô ấy.”
Vân Nhiên cảm thấy như có một bàn tay lạnh lẽo siết chặt lấy trái tim mình. Cô nhìn Định Phong, ánh mắt lấp lánh với những giọt nước mắt. “Chúng ta không có sự lựa chọn nào khác sao? Nếu phải hy sinh một người để cứu cả hai, tôi xin được làm người hy sinh.”
“Không,” Định Phong nói, giọng nói của anh mạnh mẽ nhưng đầy đau đớn. “Tôi không thể để em phải hy sinh. Nếu cần, tôi sẽ là người hy sinh.”
Thần Tịnh Nguyên lắng nghe cuộc đối thoại của họ mà không chen vào. Người biết rằng quyết định này không hề dễ dàng, và sự hy sinh của một trong hai người sẽ là một đòn giáng mạnh mẽ đối với cả hai.
“Tôi biết điều này rất khó khăn,” Thần Tịnh Nguyên nói, giọng nói lộ vẻ thông cảm. “Nhưng hãy suy nghĩ kỹ trước khi quyết định. Tình yêu và sự hy sinh là hai điều không thể tách rời trong cuộc sống này. Quyết định cuối cùng là của các ngươi.”
Vân Nhiên và Định Phong im lặng, cả hai đều bị áp lực bởi sự lựa chọn mà họ phải đối mặt. Từng giây phút trôi qua như một thế kỷ, và sự nặng nề của quyết định này khiến cả hai cảm thấy trái tim mình như bị xé nát.
Vân Nhiên nắm tay Định Phong, ánh mắt đầy đau đớn nhưng cũng tràn ngập tình yêu. “Dù cái giá là gì, tôi sẽ ở bên anh. Chúng ta sẽ vượt qua tất cả.”
Định Phong nhìn vào đôi mắt của Vân Nhiên, cảm giác như cả thế giới đang dồn vào đôi mắt của cô. “Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua thử thách này. Dù có phải hy sinh, tôi sẽ không để em phải gánh chịu một mình.”
Cuối cùng, Thần Tịnh Nguyên đứng dậy, tiến lại gần và bắt đầu niệm những câu thần chú cổ xưa. Ánh sáng từ các ngọn đuốc trong ngôi đền nhấp nháy và lan tỏa, bao phủ toàn bộ không gian. Thần Tịnh Nguyên chuẩn bị thực hiện nghi thức giải trừ lời nguyền, và không khí trở nên căng thẳng, chờ đợi sự quyết định cuối cùng của Vân Nhiên và Định Phong.
**Hết chương**