Vọng Âm Ba Kiếp Nghiệt Duyên
Chương 27: Quyết Định Cuối Cùng
Ánh sáng của bình minh xuyên qua lớp cửa sổ lớn, nhẹ nhàng chiếu rọi vào căn phòng nơi Vân Nhiên và Định Phong đang ngồi. Mặc dù bầu trời bên ngoài sáng tỏ, trong lòng họ lại đang chìm trong nỗi buồn và sự tuyệt vọng. Vân Nhiên, vẫn còn yếu ớt sau trận chiến với Thần Bóng Tối, ngồi tựa vào thành giường, đôi mắt cô đầy lo lắng và nôi đau.
Định Phong đứng gần đó, ánh mắt anh mang theo sự lo âu sâu sắc. Anh nhìn Vân Nhiên, lòng anh không thể chịu nổi cảnh tượng cô ngày càng yếu đi. Trong tay anh là cuốn sách cổ mà họ đã tìm thấy trong ngôi đền cổ, cuốn sách chứa đựng những thông tin quan trọng về lời nguyền và cách giải quyết nó.
"Có lẽ... có lẽ không còn cách nào khác," Định Phong nói, giọng anh khản đặc, đầy sự thất vọng. "Tất cả những gì chúng ta đã làm... có thể là vô ích."
Vân Nhiên nhìn anh, trái tim cô nặng trĩu với nỗi đau và sự không hiểu. "Có phải anh nói... chúng ta không thể phá vỡ lời nguyền?" cô hỏi, giọng cô lạc điệu, vừa đau đớn vừa tuyệt vọng.
"Đúng vậy," Định Phong thở dài, không dám nhìn vào mắt Vân Nhiên. "Cuốn sách này... nó không cung cấp bất kỳ thông tin mới nào. Lời nguyền này quá mạnh mẽ. Có vẻ như không có cách nào để giải quyết nếu em vẫn tiếp tục yêu anh."
Nỗi đau hiện rõ trên gương mặt Vân Nhiên. Cô đã chiến đấu với tất cả sức lực của mình, đã hy sinh rất nhiều chỉ để giữ cho tình yêu của họ tồn tại. Giờ đây, biết rằng tất cả có thể là vô ích khiến trái tim cô như bị xé nát.
"Có nghĩa là..." Vân Nhiên nói, giọng cô run rẩy. "Chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc từ bỏ tình yêu của chúng ta?"
"Không," Định Phong nói, vẻ mặt anh đau khổ. "Chúng ta không thể để em tiếp tục chịu đựng nồi đau này. Đã đến lúc chúng ta phải đối mặt với sự thật."
Một khoảng lặng bao trùm không gian. Vân Nhiên không thể tìm thấy lời nào để phản đối. Mỗi từ của Định Phong như những nhát dao sắc bén đâm vào trái tim cô. Cô cảm thấy sự tuyệt vọng đang cuốn lấy mình, khiến cô không biết phải làm gì.
"Anh có ý định gì?" Vân Nhiên hỏi, giọng cô nghẹn ngào. "Nếu không có cách nào để cứu em, thì còn gì có thể
lam dudc nนีa?"
Định Phong nhắm mắt lại, lắng nghe sự tĩnh lặng của căn phòng. Anh cảm thấy sự tuyệt vọng đang chiếm lĩnh trái tim mình. "Có một cách," anh nói, giọng anh hầu như không thể nghe thấy. "Nhưng đó là một sự hy sinh lớn lao."
Vân Nhiên nghiêng đầu, đôi mắt cô mở rộng. "Cách gì?" cô hỏi, sự tò mò và lo lắng hòa lẫn trong giọng nói của cô
"Chúng ta có thể cùng chết," Định Phong nói, giọng anh run rẩy. "Nếu chúng ta chết cùng nhau, lời nguyền có thể bị phá vỡ. Nhưng điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ phải từ bỏ tất cả -cuộc sống của chúng ta, và tất cả những gì chúng ta đã xây dựng."
Những lời nói của Định Phong khiến Vân Nhiên choáng váng. Cô không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy.
"Anh nói gì vậy?" cô hỏi, giọng cô như bị nghẹn lại. "Chúng ta không thể... không thể từ bỏ tất cả như vậy."
"Chúng ta không còn lựa chọn nào khác," Định Phong nói, đôi mắt anh đầy sự kiên quyết. "Anh không thể để em tiếp tục chịu đựng đau đớn như vậy. Anh không thể làm điều đó với em."
Vân Nhiên nhìn vào mắt Định Phong, cô có thể thấy sự quyết tâm và tình yêu sâu sắc trong ánh mắt anh. Mặc dù cô cảm thấy tuyệt vọng, cô cũng không thể tưởng tượng được cuộc sống mà không có Định Phong bên cạnh.
"Chúng ta đã trải qua quá nhiều thử thách," Vân Nhiên nói, giọng cô yếu ớt nhưng đầy sự kiên cường. "Nhưng không phải là chúng ta không có sự lựa chọn. Có thể chúng ta vẫn còn một con đường khác."
Định Phong nhìn cô với sự ngạc nhiên và hy vọng. "Em nghĩ có con đường nào khác không?"
"Có thể," Vân Nhiên nói, gạt những giọt nước mắt trên gương mặt mình. "Chúng ta không thể từ bỏ. Chúng ta phải tìm cách khác để giải quyết lời nguyền này. Có thể có một giải pháp mà chúng ta chưa tìm ra."
tình yêu của Vân Nhiên đã thắp lên một ngọn lửa trong trái tim anh.
"Em nói đúng," Định Phong nói, giọng anh tràn đầy sự quyết tâm mới. "Chúng ta sẽ không từ bỏ. Chúng ta sẽ tìm cách khác, dù có khó khăn đến đâu."
Vân Nhiên gật đầu, nắm chặt tay Định Phong. Họ cùng nhau quyết định tiếp tục cuộc hành trình, không từ bỏ, bất chấp những khó khăn và thử thách trước mắt. Tình yêu của họ sẽ là sức mạnh giúp họ vượt qua mọi rào cản, và họ sẽ không để bất kỳ điều gì phá vỡ mối liên kết giữa họ.
Định Phong đứng gần đó, ánh mắt anh mang theo sự lo âu sâu sắc. Anh nhìn Vân Nhiên, lòng anh không thể chịu nổi cảnh tượng cô ngày càng yếu đi. Trong tay anh là cuốn sách cổ mà họ đã tìm thấy trong ngôi đền cổ, cuốn sách chứa đựng những thông tin quan trọng về lời nguyền và cách giải quyết nó.
"Có lẽ... có lẽ không còn cách nào khác," Định Phong nói, giọng anh khản đặc, đầy sự thất vọng. "Tất cả những gì chúng ta đã làm... có thể là vô ích."
Vân Nhiên nhìn anh, trái tim cô nặng trĩu với nỗi đau và sự không hiểu. "Có phải anh nói... chúng ta không thể phá vỡ lời nguyền?" cô hỏi, giọng cô lạc điệu, vừa đau đớn vừa tuyệt vọng.
"Đúng vậy," Định Phong thở dài, không dám nhìn vào mắt Vân Nhiên. "Cuốn sách này... nó không cung cấp bất kỳ thông tin mới nào. Lời nguyền này quá mạnh mẽ. Có vẻ như không có cách nào để giải quyết nếu em vẫn tiếp tục yêu anh."
Nỗi đau hiện rõ trên gương mặt Vân Nhiên. Cô đã chiến đấu với tất cả sức lực của mình, đã hy sinh rất nhiều chỉ để giữ cho tình yêu của họ tồn tại. Giờ đây, biết rằng tất cả có thể là vô ích khiến trái tim cô như bị xé nát.
"Có nghĩa là..." Vân Nhiên nói, giọng cô run rẩy. "Chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc từ bỏ tình yêu của chúng ta?"
"Không," Định Phong nói, vẻ mặt anh đau khổ. "Chúng ta không thể để em tiếp tục chịu đựng nồi đau này. Đã đến lúc chúng ta phải đối mặt với sự thật."
Một khoảng lặng bao trùm không gian. Vân Nhiên không thể tìm thấy lời nào để phản đối. Mỗi từ của Định Phong như những nhát dao sắc bén đâm vào trái tim cô. Cô cảm thấy sự tuyệt vọng đang cuốn lấy mình, khiến cô không biết phải làm gì.
"Anh có ý định gì?" Vân Nhiên hỏi, giọng cô nghẹn ngào. "Nếu không có cách nào để cứu em, thì còn gì có thể
lam dudc nนีa?"
Định Phong nhắm mắt lại, lắng nghe sự tĩnh lặng của căn phòng. Anh cảm thấy sự tuyệt vọng đang chiếm lĩnh trái tim mình. "Có một cách," anh nói, giọng anh hầu như không thể nghe thấy. "Nhưng đó là một sự hy sinh lớn lao."
Vân Nhiên nghiêng đầu, đôi mắt cô mở rộng. "Cách gì?" cô hỏi, sự tò mò và lo lắng hòa lẫn trong giọng nói của cô
"Chúng ta có thể cùng chết," Định Phong nói, giọng anh run rẩy. "Nếu chúng ta chết cùng nhau, lời nguyền có thể bị phá vỡ. Nhưng điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ phải từ bỏ tất cả -cuộc sống của chúng ta, và tất cả những gì chúng ta đã xây dựng."
Những lời nói của Định Phong khiến Vân Nhiên choáng váng. Cô không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy.
"Anh nói gì vậy?" cô hỏi, giọng cô như bị nghẹn lại. "Chúng ta không thể... không thể từ bỏ tất cả như vậy."
"Chúng ta không còn lựa chọn nào khác," Định Phong nói, đôi mắt anh đầy sự kiên quyết. "Anh không thể để em tiếp tục chịu đựng đau đớn như vậy. Anh không thể làm điều đó với em."
Vân Nhiên nhìn vào mắt Định Phong, cô có thể thấy sự quyết tâm và tình yêu sâu sắc trong ánh mắt anh. Mặc dù cô cảm thấy tuyệt vọng, cô cũng không thể tưởng tượng được cuộc sống mà không có Định Phong bên cạnh.
"Chúng ta đã trải qua quá nhiều thử thách," Vân Nhiên nói, giọng cô yếu ớt nhưng đầy sự kiên cường. "Nhưng không phải là chúng ta không có sự lựa chọn. Có thể chúng ta vẫn còn một con đường khác."
Định Phong nhìn cô với sự ngạc nhiên và hy vọng. "Em nghĩ có con đường nào khác không?"
"Có thể," Vân Nhiên nói, gạt những giọt nước mắt trên gương mặt mình. "Chúng ta không thể từ bỏ. Chúng ta phải tìm cách khác để giải quyết lời nguyền này. Có thể có một giải pháp mà chúng ta chưa tìm ra."
tình yêu của Vân Nhiên đã thắp lên một ngọn lửa trong trái tim anh.
"Em nói đúng," Định Phong nói, giọng anh tràn đầy sự quyết tâm mới. "Chúng ta sẽ không từ bỏ. Chúng ta sẽ tìm cách khác, dù có khó khăn đến đâu."
Vân Nhiên gật đầu, nắm chặt tay Định Phong. Họ cùng nhau quyết định tiếp tục cuộc hành trình, không từ bỏ, bất chấp những khó khăn và thử thách trước mắt. Tình yêu của họ sẽ là sức mạnh giúp họ vượt qua mọi rào cản, và họ sẽ không để bất kỳ điều gì phá vỡ mối liên kết giữa họ.