Xuyên Thư Sau Ta Dưỡng Nam Chủ Lại Treo
Chương 7: Ý đồ Mạt sát ngươi
Tô Hạm Nhất cười lạnh, hệ thống tránh ở trong đầu cô dù nhìn nhiều phim truyền hình, lại cũng chỉ là cái hệ thống mà thôi.
Tô Hạm Nhất: "Tình huống bên kia của Lục Trạm Lâm như thế nào, hắn thật sự không có trọng sinh sao? Trước bốn thế hắn đều không dùng di động của Văn Liên Hoa cho ta đánh quá điện thoại."
Tiểu Tây: Đánh quá, không đả thông mà thôi. Hắn không trọng sinh, tuyệt đối không có, giả thiết nhân vật của hắn không có hạng mục trọng sinh.
Tô Hạm Nhất: "Lần này đả thông? Đúng lúc như vậy? Vẫn là thời điểm ta vừa lúc mang lên điện thoại?"
Tiểu Tây: Cả hai ta tồn tại đều là bug, Thiên Đạo sẽ dùng đủ loại phương pháp ý đồ giết chết ngươi, lần này hẳn chỉ là một cái nho nhỏ bắt đầu.
Tô Hạm Nhất: "Nho nhỏ bắt đầu?"
Nếu không phải cô phản ứng mau, lúc này hẳn đang ngồi chờ lần thứ sáu trọng sinh.
Tiểu Tây: Nhất Nhất, một nhà vật tư còn đang đợi ngươi đâu.
Lúc này Tô Hạm Nhất mới không cùng Tiểu Tây đấu võ mồm.
Đại sảnh lúc này đã loạn thành một đống, thậm chí không có một khối mặt đất sạch sẽ, nơi nơi đều loang lổ máu tang thi màu đen, mùi hôi thối nồng đậm trong không khí, huân người một thân buồn nôn.
Đây là mạt thế, huyết tinh, bạo lực, tanh tưởi.
Trật tự xã hội hỏng rồi, thiếu đồ ăn, người không giống người, quỷ không giống quỷ.
Vừa rồi nháo ra động tĩnh không nhỏ, cô còn nghe được âm thanh không ngừng gào rống của tang thi bị khóa trong phòng, liều mạng đụng cửa muốn xông ra tới.
Tang thi ngũ trảo thực sắc bén, móng tay cào trên cánh cửa phòng trộm phát ra âm thanh chói tai, cũng may trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ là ra không được.
Một nhà đầy vật tư mà Tiểu Tây nói, là siêu thị nhỏ ở lầu một do một đôi vợ chồng trung niên khai tại nhà, hai vợ chồng là người thực hòa khí.
Vừa rồi Tô Hạm Nhất giết một đám tang thi, liền có bọn họ ở bên trong.
Cảm giác được bản thân khôi phục được một chút sức lực, Tô Hạm Nhất liền hướng siêu thị nhỏ đi đến.
Kết cấu ngôi nhà cùng nhà Tô Hạm Nhất không có gì khác nhau, ba phòng một sảnh thêm một cái ban công nhỏ, hai vợ chồng ở trên ban công mở một cái cửa, phương tiện cho các hộ gia đình khác lại đây mua đồ vật.
Hai vợ chồng còn có cái nữ nhi, sau khi tốt nghiệp đại học liền ở nơi khác công tác, không có trở về, trong nhà trừ bỏ phòng ngủ của hai vợ chồng, cơ hồ đều mau thành kho hàng, có thể nói chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều đầy đủ.
Cửa lớn mở rộng, đồ vật nguyên bản được chất đống chỉnh tề giờ rơi rụng đầy đất, nơi nơi đều có vết máu đã khô, trên mặt đất còn có một đoạn ngón tay bị thứ gì ngạnh sinh sinh cắn đứt.
Trong góc còn có một khối thi thể tang thi, bị người chém mấy đao, mặt đất còn có đại lượng vết máu khô, người cùng tang thi vật lộn chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
Biết nơi này sẽ không lại có nguy hiểm, Tô Hạm Nhất buông tâm, dựa theo vài lần trải qua trước đó, thuận lợi tìm được chìa khóa xe bán tải.
(tấu chương xong)
Tô Hạm Nhất: "Tình huống bên kia của Lục Trạm Lâm như thế nào, hắn thật sự không có trọng sinh sao? Trước bốn thế hắn đều không dùng di động của Văn Liên Hoa cho ta đánh quá điện thoại."
Tiểu Tây: Đánh quá, không đả thông mà thôi. Hắn không trọng sinh, tuyệt đối không có, giả thiết nhân vật của hắn không có hạng mục trọng sinh.
Tô Hạm Nhất: "Lần này đả thông? Đúng lúc như vậy? Vẫn là thời điểm ta vừa lúc mang lên điện thoại?"
Tiểu Tây: Cả hai ta tồn tại đều là bug, Thiên Đạo sẽ dùng đủ loại phương pháp ý đồ giết chết ngươi, lần này hẳn chỉ là một cái nho nhỏ bắt đầu.
Tô Hạm Nhất: "Nho nhỏ bắt đầu?"
Nếu không phải cô phản ứng mau, lúc này hẳn đang ngồi chờ lần thứ sáu trọng sinh.
Tiểu Tây: Nhất Nhất, một nhà vật tư còn đang đợi ngươi đâu.
Lúc này Tô Hạm Nhất mới không cùng Tiểu Tây đấu võ mồm.
Đại sảnh lúc này đã loạn thành một đống, thậm chí không có một khối mặt đất sạch sẽ, nơi nơi đều loang lổ máu tang thi màu đen, mùi hôi thối nồng đậm trong không khí, huân người một thân buồn nôn.
Đây là mạt thế, huyết tinh, bạo lực, tanh tưởi.
Trật tự xã hội hỏng rồi, thiếu đồ ăn, người không giống người, quỷ không giống quỷ.
Vừa rồi nháo ra động tĩnh không nhỏ, cô còn nghe được âm thanh không ngừng gào rống của tang thi bị khóa trong phòng, liều mạng đụng cửa muốn xông ra tới.
Tang thi ngũ trảo thực sắc bén, móng tay cào trên cánh cửa phòng trộm phát ra âm thanh chói tai, cũng may trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ là ra không được.
Một nhà đầy vật tư mà Tiểu Tây nói, là siêu thị nhỏ ở lầu một do một đôi vợ chồng trung niên khai tại nhà, hai vợ chồng là người thực hòa khí.
Vừa rồi Tô Hạm Nhất giết một đám tang thi, liền có bọn họ ở bên trong.
Cảm giác được bản thân khôi phục được một chút sức lực, Tô Hạm Nhất liền hướng siêu thị nhỏ đi đến.
Kết cấu ngôi nhà cùng nhà Tô Hạm Nhất không có gì khác nhau, ba phòng một sảnh thêm một cái ban công nhỏ, hai vợ chồng ở trên ban công mở một cái cửa, phương tiện cho các hộ gia đình khác lại đây mua đồ vật.
Hai vợ chồng còn có cái nữ nhi, sau khi tốt nghiệp đại học liền ở nơi khác công tác, không có trở về, trong nhà trừ bỏ phòng ngủ của hai vợ chồng, cơ hồ đều mau thành kho hàng, có thể nói chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều đầy đủ.
Cửa lớn mở rộng, đồ vật nguyên bản được chất đống chỉnh tề giờ rơi rụng đầy đất, nơi nơi đều có vết máu đã khô, trên mặt đất còn có một đoạn ngón tay bị thứ gì ngạnh sinh sinh cắn đứt.
Trong góc còn có một khối thi thể tang thi, bị người chém mấy đao, mặt đất còn có đại lượng vết máu khô, người cùng tang thi vật lộn chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
Biết nơi này sẽ không lại có nguy hiểm, Tô Hạm Nhất buông tâm, dựa theo vài lần trải qua trước đó, thuận lợi tìm được chìa khóa xe bán tải.
(tấu chương xong)