Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 57: Là phủi hết đi chắc ?
Trần Quần An run rẩy nói: “Đừng…”
“Yên tâm, tạm thời ông chưa thể chết được”, Diệp Bắc Minh nở nụ cười.
Nhưng trong mắt Trần Quần An thì nụ cười đó còn đáng sợ hơn cả ma quỷ!
Ông ta chỉ thấy Diệp Bắc Minh đưa tay, đầu ngón tay xuất hiện vài ngân châm, “soạt” một cái ghim vào vết thương của bả vai và đùi của Trần Quần An.
Ngân châm ghim vào!
Máu được cầm nhanh trong nháy mắt!
Tạm thời Trần Quần An sẽ không chết vì mất máu quá nhiều!
Nhưng cảm giác đau đớn đó thì ông ta không thể nào trốn được, chỉ có thể cắn răng chịu!
Điều này còn đáng sợ hơn cả cái chết!
Sau khi làm xong, Diệp Bắc Minh chậm rãi quay đầu nhìn đám người Đông Doanh, bình tĩnh hỏi: “Đây là con chó các người nuôi, hôm nay nó cắn nhà họ Diệp tôi, các người tính thế nào?”
Âm u!
Lạnh lẽo như băng!
Koizumi Kotaro lạnh đến mức rùng mình.
Dù đối mặt với con rắn cực độc thì hắn ta cũng không có cảm giác này!
Hắn ta có cảm giác người đàn ông đứng trước mặt mình còn đáng sợ hơn loài rắn cực độc gấp ngàn lần!
Nếu để anh quấn lấy, chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ!
Hơn nữa, cả Kazuo Karasawa còn không thể ngăn nổi một đấm của Diệp Bắc Minh, Koizumi Kotaro đã biết được thực lực võ đạo đáng sợ của anh.
“Anh Diệp Bắc Minh, anh đừng hiểu lầm! Năm năm trước đúng là chúng tôi có ý định ra tay, đối phó với nhà xưởng của bố anh! Nhưng chúng tôi còn chưa kịp ra tay thì nhà họ Diệp đã bị tiêu diệt”.
Koizumi Kotaro nhanh chóng lên tiếng, dứt khoát thừa nhận.
“Sau đó, do Trần Quần An chủ động tìm tới chúng tôi, nói ông ta có thể giúp chúng tôi”.
“Tôi lấy danh dự của thương hội Đông Doanh ra thề, chuyện này chắc chắn không liên quan gì đến chúng tôi hết!”
“Không có liên quan hả? Ha ha”, Diệp Bắc Minh nở nụ cười.
Một câu không liên quan nghe nhẹ nhàng thế.
Là phủi hết đi chắc ?
Nếu Trần Quần An không được đám người Đông Doanh ủng hộ thì sao có thể đi tới ngày hôm nay!
Sao có thể chiếm lấy nhà xưởng của nhà họ Diệp!
Kazuo Karasawa đi tới, cùng là Tông Sư võ đạo, hắn ta không sợ Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, tôi biết thực lực võ đạo của cậu rất mạnh, nhưng nước cậu có câu thế này, núi cao còn có núi cao hơn, vỏ quýt dày thì có móng tay nhọn! Gia tộc Karasawa tôi có Đại Tông Sư bảo vệ, sẽ không để mặc cho cậu thích làm gì thì làm!"
Koizumi Kotaro thấy thế, cũng bổ sung thêm một câu: “Anh Diệp Bắc Minh, chúng tôi là người Đông Doanh, nếu anh dám làm bậy ở thương hội Đông Doanh thì sẽ dẫn đến quan hệ quốc tế!”
Uy hiếp!
Cảnh cáo!
Chỉ cần Diệp Bắc Minh biết suy nghĩ, thì sẽ không tiếp tục dây dưa như thế!
Còn Trần Quần An, muốn phế thì cứ phế đi!
“Yên tâm, tạm thời ông chưa thể chết được”, Diệp Bắc Minh nở nụ cười.
Nhưng trong mắt Trần Quần An thì nụ cười đó còn đáng sợ hơn cả ma quỷ!
Ông ta chỉ thấy Diệp Bắc Minh đưa tay, đầu ngón tay xuất hiện vài ngân châm, “soạt” một cái ghim vào vết thương của bả vai và đùi của Trần Quần An.
Ngân châm ghim vào!
Máu được cầm nhanh trong nháy mắt!
Tạm thời Trần Quần An sẽ không chết vì mất máu quá nhiều!
Nhưng cảm giác đau đớn đó thì ông ta không thể nào trốn được, chỉ có thể cắn răng chịu!
Điều này còn đáng sợ hơn cả cái chết!
Sau khi làm xong, Diệp Bắc Minh chậm rãi quay đầu nhìn đám người Đông Doanh, bình tĩnh hỏi: “Đây là con chó các người nuôi, hôm nay nó cắn nhà họ Diệp tôi, các người tính thế nào?”
Âm u!
Lạnh lẽo như băng!
Koizumi Kotaro lạnh đến mức rùng mình.
Dù đối mặt với con rắn cực độc thì hắn ta cũng không có cảm giác này!
Hắn ta có cảm giác người đàn ông đứng trước mặt mình còn đáng sợ hơn loài rắn cực độc gấp ngàn lần!
Nếu để anh quấn lấy, chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ!
Hơn nữa, cả Kazuo Karasawa còn không thể ngăn nổi một đấm của Diệp Bắc Minh, Koizumi Kotaro đã biết được thực lực võ đạo đáng sợ của anh.
“Anh Diệp Bắc Minh, anh đừng hiểu lầm! Năm năm trước đúng là chúng tôi có ý định ra tay, đối phó với nhà xưởng của bố anh! Nhưng chúng tôi còn chưa kịp ra tay thì nhà họ Diệp đã bị tiêu diệt”.
Koizumi Kotaro nhanh chóng lên tiếng, dứt khoát thừa nhận.
“Sau đó, do Trần Quần An chủ động tìm tới chúng tôi, nói ông ta có thể giúp chúng tôi”.
“Tôi lấy danh dự của thương hội Đông Doanh ra thề, chuyện này chắc chắn không liên quan gì đến chúng tôi hết!”
“Không có liên quan hả? Ha ha”, Diệp Bắc Minh nở nụ cười.
Một câu không liên quan nghe nhẹ nhàng thế.
Là phủi hết đi chắc ?
Nếu Trần Quần An không được đám người Đông Doanh ủng hộ thì sao có thể đi tới ngày hôm nay!
Sao có thể chiếm lấy nhà xưởng của nhà họ Diệp!
Kazuo Karasawa đi tới, cùng là Tông Sư võ đạo, hắn ta không sợ Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, tôi biết thực lực võ đạo của cậu rất mạnh, nhưng nước cậu có câu thế này, núi cao còn có núi cao hơn, vỏ quýt dày thì có móng tay nhọn! Gia tộc Karasawa tôi có Đại Tông Sư bảo vệ, sẽ không để mặc cho cậu thích làm gì thì làm!"
Koizumi Kotaro thấy thế, cũng bổ sung thêm một câu: “Anh Diệp Bắc Minh, chúng tôi là người Đông Doanh, nếu anh dám làm bậy ở thương hội Đông Doanh thì sẽ dẫn đến quan hệ quốc tế!”
Uy hiếp!
Cảnh cáo!
Chỉ cần Diệp Bắc Minh biết suy nghĩ, thì sẽ không tiếp tục dây dưa như thế!
Còn Trần Quần An, muốn phế thì cứ phế đi!