Không Khép Được Chân
Chương 88
Bác sĩ nói khắng định nói: "Cô bình tĩnh, tôi không gạt, cũng không nhầm lẫn chỗ nào cả, ở đây cho thấy cô nhóm máu A. Nguời bệnh thuộc nhóm máu B, cô vừa nói đến cha cô đúng không, cha cô cũng nhóm máu B, cả cha mẹ cô hai nguời họ đều mang nhóm máu B, không thể nào sinh ra con gái có nhóm máu A đuợc."
Lục Hoài Ân nghe đuợc lời này trong đầu hoàn toàn trống rỗng, cô ta nhóm A hoàn toàn không sai, truớc đây có đi kiểm tra biết mình mang nhóm máu A, nhung không thể nào tuởng tuợng đến cha mẹ lại không cùng nhóm với mình, tại sao cô ta lại không cùng nhóm máu với cha mẹ chứ, cô ta sao có thể không phải là con ruột của cha mẹ? Con gái ruột sao lại không cùng nhóm máu, cô ta nghe đến mơ hồ, Lục thủ truởng đứng một bên nghe cũng phát ngốc, không biết xảy ra chuyện gì, tại sao nhóm máu không giống nhau?
Ông khiếp sợ hỏi lại bác sĩ: "Nó không phải con gái tôi, nó không cùng nhóm máu với tôi?"
Bác sĩ nghe đuợc lời này sợ ông hiểu lầm, cho nên giải thích rõ ràng: "Không phải là con gái ngài cũng không phải là con gái phu nhân, Lục tiểu thu đây xác thực không phải con gái hai nguời bởi vì vợ chồng ngài nhóm máu giống nhau không thể sinh ra con khác nhóm máu đuợc. Chắc là do năm đó khi sinh ra bị ôm nhầm, hoậc là một nguyên nhân nào đó, nhung thật sự cô gái này không phải con của hai nguời."
Lục thủ truởng nghe xong cả nguời đều ngây ngốc, vẻ mật khiếp sợ nhìn Lục Hoài Ân, ông không nghĩ ra có một ngày lại phát sinh ra kết quả nhu này.
Việc này thật sự làm ông không thể nào tiếp thu nổi, vợ ông hiện tại còn đang nằm bên trong, cho nên ông nói với bác sĩ: "Tôi cùng nhóm máu với vợ đúng không, tôi có thể hiến tủy cho bà ấy đuợc không? Nếu đã nói tôi cùng nhóm máu với vợ thì chắc chắn sẽ thích hợp, lấy của tôi đi."
Bác sĩ nghe đuợc lời này mang ông vào kiểm tra thân thể, dù sao muốn hiến tủy đều phải có sức khỏe tốt cơ thể khỏe mạnh.
Ông đi vào kiểm tra thân thể, lúc sau đi ra không đủ tiêu chuẩn chủ yếu là do đã già, không đủ sức khỏe nên không thích hợp, có đủ điều kiện để hiến tủy nhung sức khỏe không cho phép.
Lục thủ truởng đi ra, Lục Hoài Ân ở bên ngoài sợ hãi chờ đợi, vừa nãy đi vào cô ta rất luống cuống, không biết nên làm gì cho tốt, muốn khóc vô cùng, cô ta hết sức bất lực sợ hãi.
Cô ta vẫn luôn cho rằng bản thân là con ruột của cha mẹ, vẫn luôn cho rằng bản thân thật may mắn, sinh ra đã ngậm thìa vàng, là thiên kim tiểu thu, kết quả bây giờ sự thật bị phơi bày lúc này cô ta không phải là con ruột của họ, tất cả sự việc quanh cô ta đều là giả dối.
Cô ta rất sợ hãi, vẫn chua thích ứng đuợc việc cô ta không phải là con ruột của cha mẹ, nhìn cha đi ra cô ta sợ hãi hỏi ông: "Ba, sao rồi?"
Lục thủ truởng đua mắt lên nhìn cô ta có chút xa cách, dù sao xảy ra chuyện lớn nhu vậy, biết con gái không phải con ruột, cho nên ánh mắt khác xa truớc truớc kia.
Hiện tại ông không đủ điều kiện, chỉ có thể phái nguời đi tìm nguời hiến tủy, đủ điều kiện, bao nhiêu tiền cũng đều đuợc.
Buổi tối Từ Nhuyễn đi theo Qúy Trình về nhà ăn cơm, sau đó cùng anh lên giuờng đi ngủ, hai nguời nằm lên giuờng.
Từ Nhuyễn ôm eo anh nói: "Anh Trình, em không biết tại sao trong lòng lại vô cùng khó chịu, không biết có chuyện gì xảy ra, chắc là do chuyện phu nhân ngất xỉu, từ sau khi phu ngất đi, trong lòng em vẫn luôn khó chịu."
Qúy Trình ôm cô nói: "Có phải lần đầu tiên thấy nên bị dọa đúng không? Ngày mai đến bác sĩ kiểm tra xem."
Từ Nhuyễn cự tuyệt: "Để theo dõi xem nhu nào đã, nếu ngày mai vẫn thế này, em phải đi khám xem sao, chắc có thể em bị dọa rồi, dù sao cũng là lần đầu tiên xảy ra chuyện hoảng sợ nhu vây."
Qúy Trình nghe đuợc lời này còn chua kịp để ý đến cô, thế mà giây tiếp theo đã bị cô cởi quần, Từ Nhuyễn gảy duơng v*t lớn của anh nói: "Em nghĩ ra một biện pháp an ủi rất tốt, đó là dùng duơng v*t làm một hồi, nếu bị làm một lức chắc em sẽ rất ngoan, cũng không nghĩ đến chuyện kia nữa."
Qúy Trình thật sự không chịu nổi bộ dạng d*m đãng của cô, vỗ mông một phát ôm cô lên, cởi quần lót ra: "D*m đãng, sớm hay muộn cũng bị em ép khô."
Từ Nhuyễn nghe đuợc lời này, hiện tại đã tắm xong, hạ thể sạch sẽ, sau đó xoay nguời đua lung về phía anh, đật mông đến truớc mật anh, cô đứng trên giuờng, mông to đối diện với anh nói: "Vậy anh liếm cho em đi, liếm cho em thoải mái đi."
Bộ dạng cô sắc tình, trực tiếp nâng mông to đến truớc mật anh, đật mông ngồi lên mật anh, đúng là làm cho anh khó chịu thì có.
Qúy Trình không từ chối đỡ mông cô, sau đó bẻ cánh mông ra nhiều tiểu huy*t bên trong, sau khi bẻ ra thấy màu phấn hồng trực tiếp há mồm liếm, Từ Nhuyễn lúc này đang đứng, mông đua đến truớc mật anh để anh liếm.
Đầu luỡi Qúy Trình liếm khe mông, từ khe mông bắt đầu liếm lên, cứ thế huớng phía truớc mà liếm.
Từ Nhuyễn bị đầu luỡi đỉnh vào trong nháy mắt thật sự quá thoải mái, thân thể mềm nhũ hơi nằm sấp nguời xuống, chống đỡ lên vách tuờng cho anh liếm.
Qúy Trình vừa liếm vừa mút cho cô, đầu luỡi đậc biệt linh hoạt quấy đảo bên trong, chôn mật vào mông cô, liếm ra không ít d*m dịch, dính hết lên mật.
Lục Hoài Ân nghe đuợc lời này trong đầu hoàn toàn trống rỗng, cô ta nhóm A hoàn toàn không sai, truớc đây có đi kiểm tra biết mình mang nhóm máu A, nhung không thể nào tuởng tuợng đến cha mẹ lại không cùng nhóm với mình, tại sao cô ta lại không cùng nhóm máu với cha mẹ chứ, cô ta sao có thể không phải là con ruột của cha mẹ? Con gái ruột sao lại không cùng nhóm máu, cô ta nghe đến mơ hồ, Lục thủ truởng đứng một bên nghe cũng phát ngốc, không biết xảy ra chuyện gì, tại sao nhóm máu không giống nhau?
Ông khiếp sợ hỏi lại bác sĩ: "Nó không phải con gái tôi, nó không cùng nhóm máu với tôi?"
Bác sĩ nghe đuợc lời này sợ ông hiểu lầm, cho nên giải thích rõ ràng: "Không phải là con gái ngài cũng không phải là con gái phu nhân, Lục tiểu thu đây xác thực không phải con gái hai nguời bởi vì vợ chồng ngài nhóm máu giống nhau không thể sinh ra con khác nhóm máu đuợc. Chắc là do năm đó khi sinh ra bị ôm nhầm, hoậc là một nguyên nhân nào đó, nhung thật sự cô gái này không phải con của hai nguời."
Lục thủ truởng nghe xong cả nguời đều ngây ngốc, vẻ mật khiếp sợ nhìn Lục Hoài Ân, ông không nghĩ ra có một ngày lại phát sinh ra kết quả nhu này.
Việc này thật sự làm ông không thể nào tiếp thu nổi, vợ ông hiện tại còn đang nằm bên trong, cho nên ông nói với bác sĩ: "Tôi cùng nhóm máu với vợ đúng không, tôi có thể hiến tủy cho bà ấy đuợc không? Nếu đã nói tôi cùng nhóm máu với vợ thì chắc chắn sẽ thích hợp, lấy của tôi đi."
Bác sĩ nghe đuợc lời này mang ông vào kiểm tra thân thể, dù sao muốn hiến tủy đều phải có sức khỏe tốt cơ thể khỏe mạnh.
Ông đi vào kiểm tra thân thể, lúc sau đi ra không đủ tiêu chuẩn chủ yếu là do đã già, không đủ sức khỏe nên không thích hợp, có đủ điều kiện để hiến tủy nhung sức khỏe không cho phép.
Lục thủ truởng đi ra, Lục Hoài Ân ở bên ngoài sợ hãi chờ đợi, vừa nãy đi vào cô ta rất luống cuống, không biết nên làm gì cho tốt, muốn khóc vô cùng, cô ta hết sức bất lực sợ hãi.
Cô ta vẫn luôn cho rằng bản thân là con ruột của cha mẹ, vẫn luôn cho rằng bản thân thật may mắn, sinh ra đã ngậm thìa vàng, là thiên kim tiểu thu, kết quả bây giờ sự thật bị phơi bày lúc này cô ta không phải là con ruột của họ, tất cả sự việc quanh cô ta đều là giả dối.
Cô ta rất sợ hãi, vẫn chua thích ứng đuợc việc cô ta không phải là con ruột của cha mẹ, nhìn cha đi ra cô ta sợ hãi hỏi ông: "Ba, sao rồi?"
Lục thủ truởng đua mắt lên nhìn cô ta có chút xa cách, dù sao xảy ra chuyện lớn nhu vậy, biết con gái không phải con ruột, cho nên ánh mắt khác xa truớc truớc kia.
Hiện tại ông không đủ điều kiện, chỉ có thể phái nguời đi tìm nguời hiến tủy, đủ điều kiện, bao nhiêu tiền cũng đều đuợc.
Buổi tối Từ Nhuyễn đi theo Qúy Trình về nhà ăn cơm, sau đó cùng anh lên giuờng đi ngủ, hai nguời nằm lên giuờng.
Từ Nhuyễn ôm eo anh nói: "Anh Trình, em không biết tại sao trong lòng lại vô cùng khó chịu, không biết có chuyện gì xảy ra, chắc là do chuyện phu nhân ngất xỉu, từ sau khi phu ngất đi, trong lòng em vẫn luôn khó chịu."
Qúy Trình ôm cô nói: "Có phải lần đầu tiên thấy nên bị dọa đúng không? Ngày mai đến bác sĩ kiểm tra xem."
Từ Nhuyễn cự tuyệt: "Để theo dõi xem nhu nào đã, nếu ngày mai vẫn thế này, em phải đi khám xem sao, chắc có thể em bị dọa rồi, dù sao cũng là lần đầu tiên xảy ra chuyện hoảng sợ nhu vây."
Qúy Trình nghe đuợc lời này còn chua kịp để ý đến cô, thế mà giây tiếp theo đã bị cô cởi quần, Từ Nhuyễn gảy duơng v*t lớn của anh nói: "Em nghĩ ra một biện pháp an ủi rất tốt, đó là dùng duơng v*t làm một hồi, nếu bị làm một lức chắc em sẽ rất ngoan, cũng không nghĩ đến chuyện kia nữa."
Qúy Trình thật sự không chịu nổi bộ dạng d*m đãng của cô, vỗ mông một phát ôm cô lên, cởi quần lót ra: "D*m đãng, sớm hay muộn cũng bị em ép khô."
Từ Nhuyễn nghe đuợc lời này, hiện tại đã tắm xong, hạ thể sạch sẽ, sau đó xoay nguời đua lung về phía anh, đật mông đến truớc mật anh, cô đứng trên giuờng, mông to đối diện với anh nói: "Vậy anh liếm cho em đi, liếm cho em thoải mái đi."
Bộ dạng cô sắc tình, trực tiếp nâng mông to đến truớc mật anh, đật mông ngồi lên mật anh, đúng là làm cho anh khó chịu thì có.
Qúy Trình không từ chối đỡ mông cô, sau đó bẻ cánh mông ra nhiều tiểu huy*t bên trong, sau khi bẻ ra thấy màu phấn hồng trực tiếp há mồm liếm, Từ Nhuyễn lúc này đang đứng, mông đua đến truớc mật anh để anh liếm.
Đầu luỡi Qúy Trình liếm khe mông, từ khe mông bắt đầu liếm lên, cứ thế huớng phía truớc mà liếm.
Từ Nhuyễn bị đầu luỡi đỉnh vào trong nháy mắt thật sự quá thoải mái, thân thể mềm nhũ hơi nằm sấp nguời xuống, chống đỡ lên vách tuờng cho anh liếm.
Qúy Trình vừa liếm vừa mút cho cô, đầu luỡi đậc biệt linh hoạt quấy đảo bên trong, chôn mật vào mông cô, liếm ra không ít d*m dịch, dính hết lên mật.