Ngày Hắn Hết Yêu
Chương 29: Sự Tĩnh Lặng Trước Cơn Bão
Cựu Vãn đã biến mất. Không ai biết hắn đang ẩn nấp ở đâu, cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào về hành tung của
hán.
Chính phủ đã phát lệnh truy nã toàn quốc, đội đặc nhiệm cũng đã truy lùng tất cả những địa điểm mà hắn có thể xuất hiện, nhưng tất cả đều vô ích.
Hắn dường như đã bốc hơi, lẩn trốn sâu trong bóng tối, chờ đợi cơ hội để thực hiện một kế hoạch tàn độc khác.
Trong khi đó, tại bệnh viện, Halieg vẫn chưa tỉnh lại hoàn toàn sau khi khẽ mở mắt nói điều gì đó với anh rồi lại thiếp đi. Jow ngồi bên giường bệnh của cô, đôi mắt đỏ ngầu vì thiếu ngủ và lo lắng.
Mỗi lần nhìn vào khuôn mặt nhợt nhạt của Halieg, anh lại cảm thấy trái tim mình nhói lên. Anh chưa từng thấy cô yếu đuối đến thế. Halieg luôn là người mạnh mẽ, không bao giờ gục ngã trước khó khăn, nhưng lần này, cô đã bị thương quá nặng, cả thể xác lẫn tinh thần.
Một buổi chiều, Vince đến thăm Jow và Halieg. Anh bước vào căn phòng bệnh viện im ăng, nơi chỉ có tiếng máy móc y tế phát ra những âm thanh đều đều. Vince nhìn Halieg, ánh mắt chứa đựng sự cảm thông nhưng cũng đầy quyết tâm.
"Cô ấy sẽ tỉnh lại sớm thôi," Vince nói khẽ, đứng cạnh Jow. "Nhưng cậu biết rằng chúng ta không thể đợi mãi."
Jow gật đầu, ánh mắt anh vẫn không rời khỏi Halieg. "Tôi biết. Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa. Cựu Vãn có thể đang âm thầm chuẩn bị cho điều gì đó còn tồi tệ hơn. Hắn đã đi quá xa."
Vince ngồi xuống ghế đối diện Jow, tay anh cầm lấy một tập tài liệu. "Tôi đã điều tra thêm về những tổ chức mà
Cựu Vãn có thể có liên hệ. Dù hắn đã biến mất, nhưng các mối quan hệ của hắn vẫn còn. Tôi nghĩ chúng ta có thế sử dụng những kẻ đó để lần ra dấu vết của hắn."
Jow nhìn tập tài liệu Vince đang cầm, đôi mắt anh ánh lên sự quan tâm. "Cậu tìm ra điều gì?"
Vince mở tài liệu ra, chỉ vào một loạt các thông tin. "Tổ chức này là một trong những nhà tài trợ lớn nhất của các thí nghiệm sinh học mà Cựu Vãn đã thực hiện. Họ hoạt động ngầm dưới vỏ bọc của một tập đoàn y tế quốc tế, và họ có mạng lưới quan hệ rất rộng lớn với cả chính phủ và các tổ chức ngầm."
Jow cầm lấy tập tài liệu, xem xét kỹ lưỡng những chi tiết. "Vậy, ý cậu là chúng ta sẽ tiếp cận họ?"
"Đúng vậy," Vince đáp. "Chúng ta không thể trực tiếp tấn công họ, vì họ vẫn được bảo vệ bởi luật pháp. Nhưng chúng ta có thể gây áp lực, buộc họ tiết lộ nơi ẩn náu của Cựu Vãn."
Jow im lặng một lúc, suy nghĩ sâu xa về kế hoạch này. Anh biết rằng đây là một trận chiến nguy hiểm, không chỉ vì sự tàn ác của Cựu Vãn mà còn vì những kẻ đứng sau hắn. "Chúng ta sẽ phải cẩn thận. Nếu chúng ta làm quá mạnh tay, chúng sẽ cảnh giác và trốn thoát trước khi chúng ta kịp hành động."
"Đúng vậy," Vince nói, ánh mắt anh sắc bén. "Nhưng tôi đã chuẩn bị sẵn. Chúng ta có một cơ hội duy nhất, và chúng ta phải hành động thật chính xác."
Jow nhìn về phía Halieg, lòng anh trĩu nặng. "Và nếu chúng ta thất bại, hắn sẽ không dừng lại. Hắn sẽ tiếp tục đe dọa cô ấy và cả những người khác."
"Chúng ta sẽ không thất bại," Vince nói chắc nịch. "Tôi đã tìm ra cách để đánh bại hắn. Nhưng trước hết, chúng ta cần phải tìm được nơi hắn đang ẩn nấp."
Jow gật đầu, sự quyết tâm hiện rõ trong ánh mắt anh. "Vậy chúng ta bắt đầu từ đâu?"
Vince chỉ vào một địa điểm trong tập tài liệu. "Có một cơ sở nghiên cứu ngầm ở ngoại ô thành phố. Đó có thể là nơi hắn đang lẩn trốn. Chúng ta sẽ bắt đầu từ đó."
Những ngày tiếp theo, Jow và Vince dành toàn bộ thời gian để lập kế hoạch cho cuộc tấn công vào cơ sở nghiên cứu ngầm. Đó là một nơi nằm sâu trong khu rừng rậm rạp, được bảo vệ cẩn mật bởi hệ thống an ninh hiện đại và đội ngũ bảo vệ đông đảo. Để tiếp cận được nơi này, họ cần phải phối hợp chặt chẽ với đội đặc nhiệm mà Vince đã bí mật liên lạc.
Khi mọi thứ dần được chuẩn bị, Jow vẫn không quên nhiệm vụ của mình bên giường bệnh của Halieg. Cô vẫn nằm đó, yên tĩnh và mong manh như thể một giấc mơ không hồi kết. Mỗi khi rảnh rồi, Jow đều dành thời gian để nói chuyện với cô, dù biết rằng cô không thể nghe thấy.
"Halieg, anh biết em sẽ không từ bỏ," Jow thì thầm khi ngồi bên giường cô. "Anh đã thấy em chiến đấu qua bao nhiêu khó khăn, và anh tin rằng lần này cũng sẽ không khác. Anh cần em tỉnh lại, chúng ta cần em trong trận chiến cuối cùng này."
Bên ngoài phòng bệnh, trời bắt đầu chuyển mưa, từng hạt mưa nặng nề đập vào cửa sổ, như báo hiệu cho cơn bão đang đến gần. Trận chiến cuối cùng đang chờ đợi, và Jow biết rằng mọi thứ sẽ thay đối sau cuộc đối đầu với
Cựu Vãn.
Anh quay lại nhìn Halieg, trái tim anh nhói lên. Dù cô chưa tỉnh lại, anh có thể cảm nhận được hơi ấm của cô, hơi ấm của người con gái mà anh yêu thương nhất. Điều đó khiến anh càng thêm quyết tâm.
Vào đêm trước cuộc tấn công, Jow và Vince gặp lại nhau trong căn cứ tạm thời của họ. Bản đồ chi tiết của cơ sở nghiên cứu ngầm được trải ra trước mặt, cùng với những vũ khí và thiết bị cần thiết cho nhiệm vụ.
"Đội đặc nhiệm đã sẵn sàng," Vince nói, ánh mắt anh rực lửa. "Chúng ta sẽ tiến vào lúc bình minh. Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta."
Jow gật đầu, ánh mắt kiên định. "Tôi đã sẵn sàng. Chúng ta sẽ kết thúc chuyện này."
"Cậu có muốn ở lại với Halieg trước khi đi không?" Vince hỏi, giọng anh nhẹ nhàng hơn.
Jow nhìn Vince một lúc, rồi thở dài. "Tôi đã nói đủ rồi. Cô ấy biết tôi đang làm gì, và tôi tin rằng cô ấy sẽ hiểu."
Vince vỗ vai Jow, ánh mắt đầy sự cảm thông. "Cô ấy mạnh mẽ hơn cậu tưởng. Halieg sẽ tỉnh lại, và khi đó, chúng ta sẽ đón cô ấy trở về, an toàn."
Jow mỉm cười nhẹ, nhưng trong lòng anh đầy lo lắng. Anh biết rằng trận chiến này có thể không chỉ là về việc tìm ra Cựu Vãn, mà còn là về việc giữ an toàn cho những người anh yêu thương.
Khi bình minh ló dạng, Jow và Vince cùng đội đặc nhiệm tiến vào khu rừng, chuẩn bị cho cuộc tấn công vào cơ sở nghiên cứu ngầm. Không ai biết chắc điều gì đang chờ đợi họ bên trong, nhưng tất cả đều hiểu rằng đây sẽ là trận chiến cuối cùng.
Trong không gian âm u của khu rừng, chỉ có tiếng bước chân của họ vang lên giữa sự tĩnh lặng đáng sợ. Mọi giác quan đều được tập trung cao độ, từng cử động nhỏ nhất cũng có thể dẫn đến thành công hay thất bại.
Trận chiến cuối cùng với Cựu Vãn đã bắt đầu.
hán.
Chính phủ đã phát lệnh truy nã toàn quốc, đội đặc nhiệm cũng đã truy lùng tất cả những địa điểm mà hắn có thể xuất hiện, nhưng tất cả đều vô ích.
Hắn dường như đã bốc hơi, lẩn trốn sâu trong bóng tối, chờ đợi cơ hội để thực hiện một kế hoạch tàn độc khác.
Trong khi đó, tại bệnh viện, Halieg vẫn chưa tỉnh lại hoàn toàn sau khi khẽ mở mắt nói điều gì đó với anh rồi lại thiếp đi. Jow ngồi bên giường bệnh của cô, đôi mắt đỏ ngầu vì thiếu ngủ và lo lắng.
Mỗi lần nhìn vào khuôn mặt nhợt nhạt của Halieg, anh lại cảm thấy trái tim mình nhói lên. Anh chưa từng thấy cô yếu đuối đến thế. Halieg luôn là người mạnh mẽ, không bao giờ gục ngã trước khó khăn, nhưng lần này, cô đã bị thương quá nặng, cả thể xác lẫn tinh thần.
Một buổi chiều, Vince đến thăm Jow và Halieg. Anh bước vào căn phòng bệnh viện im ăng, nơi chỉ có tiếng máy móc y tế phát ra những âm thanh đều đều. Vince nhìn Halieg, ánh mắt chứa đựng sự cảm thông nhưng cũng đầy quyết tâm.
"Cô ấy sẽ tỉnh lại sớm thôi," Vince nói khẽ, đứng cạnh Jow. "Nhưng cậu biết rằng chúng ta không thể đợi mãi."
Jow gật đầu, ánh mắt anh vẫn không rời khỏi Halieg. "Tôi biết. Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa. Cựu Vãn có thể đang âm thầm chuẩn bị cho điều gì đó còn tồi tệ hơn. Hắn đã đi quá xa."
Vince ngồi xuống ghế đối diện Jow, tay anh cầm lấy một tập tài liệu. "Tôi đã điều tra thêm về những tổ chức mà
Cựu Vãn có thể có liên hệ. Dù hắn đã biến mất, nhưng các mối quan hệ của hắn vẫn còn. Tôi nghĩ chúng ta có thế sử dụng những kẻ đó để lần ra dấu vết của hắn."
Jow nhìn tập tài liệu Vince đang cầm, đôi mắt anh ánh lên sự quan tâm. "Cậu tìm ra điều gì?"
Vince mở tài liệu ra, chỉ vào một loạt các thông tin. "Tổ chức này là một trong những nhà tài trợ lớn nhất của các thí nghiệm sinh học mà Cựu Vãn đã thực hiện. Họ hoạt động ngầm dưới vỏ bọc của một tập đoàn y tế quốc tế, và họ có mạng lưới quan hệ rất rộng lớn với cả chính phủ và các tổ chức ngầm."
Jow cầm lấy tập tài liệu, xem xét kỹ lưỡng những chi tiết. "Vậy, ý cậu là chúng ta sẽ tiếp cận họ?"
"Đúng vậy," Vince đáp. "Chúng ta không thể trực tiếp tấn công họ, vì họ vẫn được bảo vệ bởi luật pháp. Nhưng chúng ta có thể gây áp lực, buộc họ tiết lộ nơi ẩn náu của Cựu Vãn."
Jow im lặng một lúc, suy nghĩ sâu xa về kế hoạch này. Anh biết rằng đây là một trận chiến nguy hiểm, không chỉ vì sự tàn ác của Cựu Vãn mà còn vì những kẻ đứng sau hắn. "Chúng ta sẽ phải cẩn thận. Nếu chúng ta làm quá mạnh tay, chúng sẽ cảnh giác và trốn thoát trước khi chúng ta kịp hành động."
"Đúng vậy," Vince nói, ánh mắt anh sắc bén. "Nhưng tôi đã chuẩn bị sẵn. Chúng ta có một cơ hội duy nhất, và chúng ta phải hành động thật chính xác."
Jow nhìn về phía Halieg, lòng anh trĩu nặng. "Và nếu chúng ta thất bại, hắn sẽ không dừng lại. Hắn sẽ tiếp tục đe dọa cô ấy và cả những người khác."
"Chúng ta sẽ không thất bại," Vince nói chắc nịch. "Tôi đã tìm ra cách để đánh bại hắn. Nhưng trước hết, chúng ta cần phải tìm được nơi hắn đang ẩn nấp."
Jow gật đầu, sự quyết tâm hiện rõ trong ánh mắt anh. "Vậy chúng ta bắt đầu từ đâu?"
Vince chỉ vào một địa điểm trong tập tài liệu. "Có một cơ sở nghiên cứu ngầm ở ngoại ô thành phố. Đó có thể là nơi hắn đang lẩn trốn. Chúng ta sẽ bắt đầu từ đó."
Những ngày tiếp theo, Jow và Vince dành toàn bộ thời gian để lập kế hoạch cho cuộc tấn công vào cơ sở nghiên cứu ngầm. Đó là một nơi nằm sâu trong khu rừng rậm rạp, được bảo vệ cẩn mật bởi hệ thống an ninh hiện đại và đội ngũ bảo vệ đông đảo. Để tiếp cận được nơi này, họ cần phải phối hợp chặt chẽ với đội đặc nhiệm mà Vince đã bí mật liên lạc.
Khi mọi thứ dần được chuẩn bị, Jow vẫn không quên nhiệm vụ của mình bên giường bệnh của Halieg. Cô vẫn nằm đó, yên tĩnh và mong manh như thể một giấc mơ không hồi kết. Mỗi khi rảnh rồi, Jow đều dành thời gian để nói chuyện với cô, dù biết rằng cô không thể nghe thấy.
"Halieg, anh biết em sẽ không từ bỏ," Jow thì thầm khi ngồi bên giường cô. "Anh đã thấy em chiến đấu qua bao nhiêu khó khăn, và anh tin rằng lần này cũng sẽ không khác. Anh cần em tỉnh lại, chúng ta cần em trong trận chiến cuối cùng này."
Bên ngoài phòng bệnh, trời bắt đầu chuyển mưa, từng hạt mưa nặng nề đập vào cửa sổ, như báo hiệu cho cơn bão đang đến gần. Trận chiến cuối cùng đang chờ đợi, và Jow biết rằng mọi thứ sẽ thay đối sau cuộc đối đầu với
Cựu Vãn.
Anh quay lại nhìn Halieg, trái tim anh nhói lên. Dù cô chưa tỉnh lại, anh có thể cảm nhận được hơi ấm của cô, hơi ấm của người con gái mà anh yêu thương nhất. Điều đó khiến anh càng thêm quyết tâm.
Vào đêm trước cuộc tấn công, Jow và Vince gặp lại nhau trong căn cứ tạm thời của họ. Bản đồ chi tiết của cơ sở nghiên cứu ngầm được trải ra trước mặt, cùng với những vũ khí và thiết bị cần thiết cho nhiệm vụ.
"Đội đặc nhiệm đã sẵn sàng," Vince nói, ánh mắt anh rực lửa. "Chúng ta sẽ tiến vào lúc bình minh. Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta."
Jow gật đầu, ánh mắt kiên định. "Tôi đã sẵn sàng. Chúng ta sẽ kết thúc chuyện này."
"Cậu có muốn ở lại với Halieg trước khi đi không?" Vince hỏi, giọng anh nhẹ nhàng hơn.
Jow nhìn Vince một lúc, rồi thở dài. "Tôi đã nói đủ rồi. Cô ấy biết tôi đang làm gì, và tôi tin rằng cô ấy sẽ hiểu."
Vince vỗ vai Jow, ánh mắt đầy sự cảm thông. "Cô ấy mạnh mẽ hơn cậu tưởng. Halieg sẽ tỉnh lại, và khi đó, chúng ta sẽ đón cô ấy trở về, an toàn."
Jow mỉm cười nhẹ, nhưng trong lòng anh đầy lo lắng. Anh biết rằng trận chiến này có thể không chỉ là về việc tìm ra Cựu Vãn, mà còn là về việc giữ an toàn cho những người anh yêu thương.
Khi bình minh ló dạng, Jow và Vince cùng đội đặc nhiệm tiến vào khu rừng, chuẩn bị cho cuộc tấn công vào cơ sở nghiên cứu ngầm. Không ai biết chắc điều gì đang chờ đợi họ bên trong, nhưng tất cả đều hiểu rằng đây sẽ là trận chiến cuối cùng.
Trong không gian âm u của khu rừng, chỉ có tiếng bước chân của họ vang lên giữa sự tĩnh lặng đáng sợ. Mọi giác quan đều được tập trung cao độ, từng cử động nhỏ nhất cũng có thể dẫn đến thành công hay thất bại.
Trận chiến cuối cùng với Cựu Vãn đã bắt đầu.