Ngày Hắn Hết Yêu
Chương 80: Truy Đuổi Vân Hổ
Trong ánh sáng mờ mờ của căn phòng hoang tàn, Minh Châu nằm bất động, máu loang ra khắp sàn nhà.
Những lời nói cuối cùng của cô ta vẫn vang vọng trong không gian, đầy sự uất hận và tuyệt vọng.
Halieg và Jow đứng cạnh, cố giữ vững tinh thần, nhưng cảm xúc vẫn nặng trĩu. Cả đội biết rằng cuộc chiến chưa kết thúc, và một kẻ nguy hiểm hơn vẫn còn ngoài kia — Vân Hổ.
Từ góc khuất của căn phòng, Vân Hổ im lặng quan sát tất cả mọi diễn biến, ánh mắt lạnh lẽo không hề biểu lộ cảm xúc nào.
Hắn biết Minh Châu không thể thắng trong cuộc đối đầu với Tianlong. Nhưng với hắn, Minh Châu chỉ là một quân cờ, và quân cờ ấy giờ đã hết tác dụng.
"Vô dụng thật đấy, cô còn chưa kịp sử dụng sức mạnh của mình đã bị hạ gục rồi."
Vân Hổ nhíu mày, khinh bỉ nhìn ả Minh Châu đang nằm bất động trên sàn nhà.
Khi Tianlong đứng dậy sau khi hạ gục Minh Châu, ánh mắt của cậu bé chuyển hướng về phía Vân Hổ.
Một sự im lặng nặng nề bao trùm khi hai đối thủ nhìn nhau, như thể cả hai đang ngầm hiểu rằng đây mới là trận chiến thực sự.
Tuy nhiên, trước khi Tianlong kịp tiến lên, không gian xung quanh đột nhiên biến đổi. Không khí trở nên ngột ngạt và dường như có thứ gì đó đang dịch chuyển trong bóng tối.
Từ dưới sàn nhà, một con quái vật khổng lồ trồi lên. Đó là một con cá mập đầu bò với hàng nghìn con mắt xanh lè đang phát sáng.
Những đôi mắt của nó tạo ra một luồng ánh sáng kỳ lạ và u tối, khiến mọi người xung quanh cảm thấy mơ màng, như bị cuốn vào một ảo giác không thể thoát ra.
"Cẩn thận! Đừng nhìn vào mắt nó!" Vince hét lên, cố cảnh báo mọi người. Anh đã nghe về loài quái vật này trong các báo cáo cũ - một sinh vật có khả năng thao túng tâm trí của bất kỳ ai nhìn thẳng vào đôi mắt ma quái của nó.
Vân Hổ không nói gì, chỉ mỉm cười lạnh lùng. Hắn nhẹ nhàng đặt tay lên thân mình con cá mập, và ngay lập tức, con quái vật gầm lên, tạo ra một luồng khí xung quanh, khiến cả căn phòng rung chuyển.
Vân Hổ bước lên lưng con cá mập, ánh mắt hắn nhìn về phía Tianlong và cả đội với sự tự mãn tột độ.
"Các người nghĩ rằng có thể bắt được ta sao?"
Giọng hắn lạnh băng, đầy khinh miệt.
"Ta không như Cựu Vãn, cũng giống nhưng chắc gì đã giống với hắn, hắn vì yêu điên cuồng mới chết oan uổng như thế!"
Tianlong, với cơ thể người nhưng đôi mắt sắc lẹm của một loài rắn, không hề sợ hãi. Cậu cúi xuống, chiếc đuôi rắn dài của cậu nhẹ nhàng quét qua sàn nhà, sẵn sàng cho một cuộc truy đuổi.
Cơ thể cậu căng tràn sức mạnh, đôi chân và đuôi phối hợp nhịp nhàng, giúp cậu di chuyển như một mũi tên xé gió.
"Không để hắn thoát!" Jow hét lên, lao về phía trước. Halieg cũng không chậm trễ, ngay lập tức rút súng và bám sát phía sau Tianlong.
Vince và đội cảnh sát khác nhanh chóng bao vây lối thoát, nhưng với con quái vật cá mập đầu bò hỗ trợ, Vân Hổ chỉ cần một cái vẫy tay đã tạo ra một làn sóng khủng khiếp.
Không khí xung quanh như bị bóp méo, và từng thành viên trong đội cảm nhận được sự hỗn loạn trong tâm trí.
Những đôi mắt xanh lè của con quái vật cá mập bủa vây tâm trí họ, tạo ra những ảo giác kinh hoàng khiến họ lảo đảo, không thể kiểm soát được ý thức.
Nhưng Tianlong khác biệt. Đôi mắt rắn của cậu dường như đã được huấn luyện để đối phó với những loại quái vật như thế này.
Cậu giữ vững tâm trí, và với một cú vung đuôi mạnh mẽ, cậu lao vút qua những tầm ảnh hưởng tâm lý của con cá mập.
"Chúng ta không thể để hắn thoát!" Tianlong gầm lên, đôi mắt cậu rực sáng trong đêm tối. Cậu là niềm hy vọng duy nhất trong cuộc truy đuổi này.
Với sự nhanh nhẹn và linh hoạt của chiếc đuôi rắn, Tianlong lao về phía Vân Hổ, vượt qua những mảnh vỡ và chướng ngại vật.
Tuy nhiên, Vân Hổ không phải là kẻ dễ bị bắt. Hắn nhảy lên lưng con cá mập đầu bò, sinh vật khổng lồ gầm rú và di chuyển nhanh chóng về phía cửa số vỡ nát.
Trước sự ngỡ ngàng của mọi người, con quái vật nhảy lên và phóng mình xuống khu rừng tối om dưới chân tòa nhà, hướng thắng về phía bờ biển.
"Mau đuổi theo hắn!" Vince hét lớn, dẫn đầu đội cảnh sát còn lại chạy theo. Cả Halieg và Jow cũng không ngừng nghỉ, họ chạy xuyên qua những hành lang đổ nát của tòa nhà, xuống cầu thang, đuổi theo Vân Hổ với tốc độ cao.
Bên ngoài tòa nhà, khu rừng rậm rạp hiện ra trước mắt họ, và cuộc truy đuổi bắt đầu trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết.
Tianlong, với khả năng di chuyển nhanh như chớp, không chần chừ lao thẳng vào rừng, chiếc đuôi rắn mạnh mẽ của cậu giúp cậu bám chặt vào các thân cây, chuyển động linh hoạt qua từng tán lá.
Jow và Halieg cố gắng theo sát, nhưng không thể bắt kịp tốc độ của Tianlong.
"Nhanh lên! Chúng ta không thể để hắn xuống đến biển!" Jow hét lên, mồ hôi chảy dài trên trán.
Họ biết rằng nếu Vân Hổ trốn xuống được căn cứ dưới biển sâu của hắn, thì việc bắt hắn sẽ trở nên vô cùng khó khăn, nếu không muốn nói là không thể.
Trong khi Tianlong dẫn đầu, Jow và Halieg bám sát phía sau, nhưng Vân Hổ vẫn luôn dẫn trước.
Con cá mập đầu bò với hàng nghìn con mắt xanh lè tạo ra một màn che chắn mờ ảo, như một tấm lưới bao phủ tâm trí họ, khiến mọi người khó có thể tập trung hoàn toàn vào mục tiêu.
Khi tới gần bờ biển, tiếng sóng vỗ mạnh mẽ và dữ dội vang vọng, trời đã bắt đầu tối dần. Những ánh sáng xanh từ đôi mắt của con cá mập vẫn lóe lên giữa không trung, như những ngọn đèn ma quái dẫn lối xuống lòng biển
รลิ่น.
Tianlong đuổi sát tới bờ biển, nhưng Vân Hổ đã nhanh hơn. Hắn nhảy lên từ lưng con cá mập và lao xuống biển, nơi một căn cứ dưới nước bí mật đang chờ đợi hắn. Con cá mập đầu bò theo sau, và chỉ trong tích tắc, cả hai biến mất dưới làn sóng sâu thẳm.
Tianlong đứng trên bờ biển, hơi thở gấp gáp, mắt rắn căng thẳng nhìn xuống mặt nước. Cậu biết rằng họ đã thất bại. Vân Hổ đã trốn thoát một lần nữa.
Halieg và Jow đến sau đó, thở dốc. Vince và đội cảnh sát cũng đến, nhưng tất cả đều biết rằng không thể làm gì hơn. Họ đã để Vân Hổ thoát khỏi tầm tay.
"Chết tiệt!" Jow nghiến răng, đấm mạnh xuống cát. "Hắn đã xuống căn cứ dưới biển. Chúng ta không thể theo hắn xuống đó mà không có sự chuẩn bị kỹ lưỡng."
Halieg đặt tay lên vai Jow, cố giữ bình tĩnh dù trong lòng cô cũng tràn đầy sự thất vọng. "Chúng ta đã làm hết sức. Nhưng chúng ta sẽ không dừng lại. Vân Hổ không thể trốn mãi được."
Tianlong vẫn đứng yên, đôi mắt rắn của cậu ánh lên sự khó chịu cùng ngn ngang nỗi suy nghĩ khác. Cậu biết rằng trận chiến này chưa kết thúc, và cậu sẽ không dừng lại cho đến khi Vân Hổ phải trả giá.
---
Dưới lòng biển sâu, Vân Hổ đứng trong căn cứ bí mật của mình, nhìn lên màn hình giám sát, nụ cười nham hiểm hiện lên trên môi.
Hắn biết rằng cuộc chơi chưa kết thúc, và hắn vẫn còn nhiều quân cờ để sử dụng. Nhưng điều hắn không ngờ tới là Tianlong - kẻ mà hắn nghĩ chỉ là một đứa trẻ yếu đuối - đã trở thành mối đe dọa lớn nhất.
"Để xem mày sẽ làm gì tiếp theo, Tianlong," Vân Hổ lẩm bẩm, ánh mắt lóe lên sự hiểm độc.
Những lời nói cuối cùng của cô ta vẫn vang vọng trong không gian, đầy sự uất hận và tuyệt vọng.
Halieg và Jow đứng cạnh, cố giữ vững tinh thần, nhưng cảm xúc vẫn nặng trĩu. Cả đội biết rằng cuộc chiến chưa kết thúc, và một kẻ nguy hiểm hơn vẫn còn ngoài kia — Vân Hổ.
Từ góc khuất của căn phòng, Vân Hổ im lặng quan sát tất cả mọi diễn biến, ánh mắt lạnh lẽo không hề biểu lộ cảm xúc nào.
Hắn biết Minh Châu không thể thắng trong cuộc đối đầu với Tianlong. Nhưng với hắn, Minh Châu chỉ là một quân cờ, và quân cờ ấy giờ đã hết tác dụng.
"Vô dụng thật đấy, cô còn chưa kịp sử dụng sức mạnh của mình đã bị hạ gục rồi."
Vân Hổ nhíu mày, khinh bỉ nhìn ả Minh Châu đang nằm bất động trên sàn nhà.
Khi Tianlong đứng dậy sau khi hạ gục Minh Châu, ánh mắt của cậu bé chuyển hướng về phía Vân Hổ.
Một sự im lặng nặng nề bao trùm khi hai đối thủ nhìn nhau, như thể cả hai đang ngầm hiểu rằng đây mới là trận chiến thực sự.
Tuy nhiên, trước khi Tianlong kịp tiến lên, không gian xung quanh đột nhiên biến đổi. Không khí trở nên ngột ngạt và dường như có thứ gì đó đang dịch chuyển trong bóng tối.
Từ dưới sàn nhà, một con quái vật khổng lồ trồi lên. Đó là một con cá mập đầu bò với hàng nghìn con mắt xanh lè đang phát sáng.
Những đôi mắt của nó tạo ra một luồng ánh sáng kỳ lạ và u tối, khiến mọi người xung quanh cảm thấy mơ màng, như bị cuốn vào một ảo giác không thể thoát ra.
"Cẩn thận! Đừng nhìn vào mắt nó!" Vince hét lên, cố cảnh báo mọi người. Anh đã nghe về loài quái vật này trong các báo cáo cũ - một sinh vật có khả năng thao túng tâm trí của bất kỳ ai nhìn thẳng vào đôi mắt ma quái của nó.
Vân Hổ không nói gì, chỉ mỉm cười lạnh lùng. Hắn nhẹ nhàng đặt tay lên thân mình con cá mập, và ngay lập tức, con quái vật gầm lên, tạo ra một luồng khí xung quanh, khiến cả căn phòng rung chuyển.
Vân Hổ bước lên lưng con cá mập, ánh mắt hắn nhìn về phía Tianlong và cả đội với sự tự mãn tột độ.
"Các người nghĩ rằng có thể bắt được ta sao?"
Giọng hắn lạnh băng, đầy khinh miệt.
"Ta không như Cựu Vãn, cũng giống nhưng chắc gì đã giống với hắn, hắn vì yêu điên cuồng mới chết oan uổng như thế!"
Tianlong, với cơ thể người nhưng đôi mắt sắc lẹm của một loài rắn, không hề sợ hãi. Cậu cúi xuống, chiếc đuôi rắn dài của cậu nhẹ nhàng quét qua sàn nhà, sẵn sàng cho một cuộc truy đuổi.
Cơ thể cậu căng tràn sức mạnh, đôi chân và đuôi phối hợp nhịp nhàng, giúp cậu di chuyển như một mũi tên xé gió.
"Không để hắn thoát!" Jow hét lên, lao về phía trước. Halieg cũng không chậm trễ, ngay lập tức rút súng và bám sát phía sau Tianlong.
Vince và đội cảnh sát khác nhanh chóng bao vây lối thoát, nhưng với con quái vật cá mập đầu bò hỗ trợ, Vân Hổ chỉ cần một cái vẫy tay đã tạo ra một làn sóng khủng khiếp.
Không khí xung quanh như bị bóp méo, và từng thành viên trong đội cảm nhận được sự hỗn loạn trong tâm trí.
Những đôi mắt xanh lè của con quái vật cá mập bủa vây tâm trí họ, tạo ra những ảo giác kinh hoàng khiến họ lảo đảo, không thể kiểm soát được ý thức.
Nhưng Tianlong khác biệt. Đôi mắt rắn của cậu dường như đã được huấn luyện để đối phó với những loại quái vật như thế này.
Cậu giữ vững tâm trí, và với một cú vung đuôi mạnh mẽ, cậu lao vút qua những tầm ảnh hưởng tâm lý của con cá mập.
"Chúng ta không thể để hắn thoát!" Tianlong gầm lên, đôi mắt cậu rực sáng trong đêm tối. Cậu là niềm hy vọng duy nhất trong cuộc truy đuổi này.
Với sự nhanh nhẹn và linh hoạt của chiếc đuôi rắn, Tianlong lao về phía Vân Hổ, vượt qua những mảnh vỡ và chướng ngại vật.
Tuy nhiên, Vân Hổ không phải là kẻ dễ bị bắt. Hắn nhảy lên lưng con cá mập đầu bò, sinh vật khổng lồ gầm rú và di chuyển nhanh chóng về phía cửa số vỡ nát.
Trước sự ngỡ ngàng của mọi người, con quái vật nhảy lên và phóng mình xuống khu rừng tối om dưới chân tòa nhà, hướng thắng về phía bờ biển.
"Mau đuổi theo hắn!" Vince hét lớn, dẫn đầu đội cảnh sát còn lại chạy theo. Cả Halieg và Jow cũng không ngừng nghỉ, họ chạy xuyên qua những hành lang đổ nát của tòa nhà, xuống cầu thang, đuổi theo Vân Hổ với tốc độ cao.
Bên ngoài tòa nhà, khu rừng rậm rạp hiện ra trước mắt họ, và cuộc truy đuổi bắt đầu trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết.
Tianlong, với khả năng di chuyển nhanh như chớp, không chần chừ lao thẳng vào rừng, chiếc đuôi rắn mạnh mẽ của cậu giúp cậu bám chặt vào các thân cây, chuyển động linh hoạt qua từng tán lá.
Jow và Halieg cố gắng theo sát, nhưng không thể bắt kịp tốc độ của Tianlong.
"Nhanh lên! Chúng ta không thể để hắn xuống đến biển!" Jow hét lên, mồ hôi chảy dài trên trán.
Họ biết rằng nếu Vân Hổ trốn xuống được căn cứ dưới biển sâu của hắn, thì việc bắt hắn sẽ trở nên vô cùng khó khăn, nếu không muốn nói là không thể.
Trong khi Tianlong dẫn đầu, Jow và Halieg bám sát phía sau, nhưng Vân Hổ vẫn luôn dẫn trước.
Con cá mập đầu bò với hàng nghìn con mắt xanh lè tạo ra một màn che chắn mờ ảo, như một tấm lưới bao phủ tâm trí họ, khiến mọi người khó có thể tập trung hoàn toàn vào mục tiêu.
Khi tới gần bờ biển, tiếng sóng vỗ mạnh mẽ và dữ dội vang vọng, trời đã bắt đầu tối dần. Những ánh sáng xanh từ đôi mắt của con cá mập vẫn lóe lên giữa không trung, như những ngọn đèn ma quái dẫn lối xuống lòng biển
รลิ่น.
Tianlong đuổi sát tới bờ biển, nhưng Vân Hổ đã nhanh hơn. Hắn nhảy lên từ lưng con cá mập và lao xuống biển, nơi một căn cứ dưới nước bí mật đang chờ đợi hắn. Con cá mập đầu bò theo sau, và chỉ trong tích tắc, cả hai biến mất dưới làn sóng sâu thẳm.
Tianlong đứng trên bờ biển, hơi thở gấp gáp, mắt rắn căng thẳng nhìn xuống mặt nước. Cậu biết rằng họ đã thất bại. Vân Hổ đã trốn thoát một lần nữa.
Halieg và Jow đến sau đó, thở dốc. Vince và đội cảnh sát cũng đến, nhưng tất cả đều biết rằng không thể làm gì hơn. Họ đã để Vân Hổ thoát khỏi tầm tay.
"Chết tiệt!" Jow nghiến răng, đấm mạnh xuống cát. "Hắn đã xuống căn cứ dưới biển. Chúng ta không thể theo hắn xuống đó mà không có sự chuẩn bị kỹ lưỡng."
Halieg đặt tay lên vai Jow, cố giữ bình tĩnh dù trong lòng cô cũng tràn đầy sự thất vọng. "Chúng ta đã làm hết sức. Nhưng chúng ta sẽ không dừng lại. Vân Hổ không thể trốn mãi được."
Tianlong vẫn đứng yên, đôi mắt rắn của cậu ánh lên sự khó chịu cùng ngn ngang nỗi suy nghĩ khác. Cậu biết rằng trận chiến này chưa kết thúc, và cậu sẽ không dừng lại cho đến khi Vân Hổ phải trả giá.
---
Dưới lòng biển sâu, Vân Hổ đứng trong căn cứ bí mật của mình, nhìn lên màn hình giám sát, nụ cười nham hiểm hiện lên trên môi.
Hắn biết rằng cuộc chơi chưa kết thúc, và hắn vẫn còn nhiều quân cờ để sử dụng. Nhưng điều hắn không ngờ tới là Tianlong - kẻ mà hắn nghĩ chỉ là một đứa trẻ yếu đuối - đã trở thành mối đe dọa lớn nhất.
"Để xem mày sẽ làm gì tiếp theo, Tianlong," Vân Hổ lẩm bẩm, ánh mắt lóe lên sự hiểm độc.