Nhật Ký Theo Đuổi Vợ Của Phó Thiếu

Chương 22



Cô nhận lấy tờ giấy Kỷ Ngọc vừa mang ra đưa cho cậu:" cậu điền thông tin vào đây đi, cậu tên gì?"

Chàng trai :"Em tên Dịch Phong, đây là cái gì?"

Cô '" sơ yếu lý lịch ở đây, cậu muốn làm thì phải điền tất cả mục trên tờ giấy"

Dịch Phong nhìn chăm chú, hỏi:" chị là bà chủ sao"

Cô hỏi ngược lại :" cậu không thấy tôi giống bà chủ sao?"

Dịch Phong lắc đầu :" em không nghĩ bà chủ ở đây lại trẻ như vậy "

Cô:" cậu bao nhiêu tuổi rồi"

Dịch Phong vừa điền thông tin vừa trả lời :" 19 tuổi ạ"

Cô:" còn khá trẻ, cậu có dọc thông tin tuyển dụng của tiệm chưa"

Dịch Phong vừa viết xong đưa cô, gật đầu nói :" có xem qua rồi"

Cô :" vậy được, cậu có thể đi ship bánh không, ở đây tôi chỉ tuyển nam chủ yếu đi ship bánh cho khách"

Dịch Phong :" em xem qua rồi"

Cô:" tại sao cậu muốn ứng tuyển làm nhân viên ở đây, một giờ làm ở đây không khá cao hơn chỗ khác"

Dịch Phong :" không sao, em mới ra trường muốn tìm công việc vừa học vừa làm, ở đây rất phù hợp với thời gian học của em lại không xe trường em học là mấy "

Cô:" cậu đã mua bánh ở đây chưa"

Dịch Phong lắc đầu :" chưa ạ, nhưng em có nghe bạn học nói bánh ở đây rất ngon ạ"

Cô :" khi nào cậu có thể đến đây làm việc "

Dịch Phong vui vẻ nói :" em được nhận rồi sao chị "

Cô gật đầu :" đúng vậy, ngày mai có thể đến không "



Dịch Phong :" có thể "

Cô đứng dậy giơ tay ra cười nhẹ nói :" hoan nghênh cậu gia nhập tiệm"

Dịch Phong lập tức đứng dậy bắt tay với cô:" mong bà chủ giúp đỡ nhiều hơn ạ"

Cô rút tay lại, lạnh nhạt nói :" ngày mai 8h đến tiệm mở cửa dọn dẹp trước 8h30 mở cửa tiếp khách"

Dịch Phong :" được ạ"

Cô tiễn cậu ra cửa đưa túi bánh quy cho cậu nói:" cái này cậu mang về ăn thử đi, nếu khách có hỏi còn biết đường tư vấn khách"

Dịch Phong :" cảm ơn bà chủ"

Cô:" đi về đi"

Cô đi vào quầy nhìn Kỷ Ngọc nói:" em cũng về đi học đi, chị ở đây được rồi "

Kỷ Ngọc xem đồng hồ rồi gật đầu :" bà chủ vậy em về trước nha"

Cô :" đi đi"

Cô cũng đi sắp xếp lại bàn ghế rồi lại vào bếp mang số bánh vừa nướng xong mang để lên bàn, cô vừa bỏ bánh vào tủ giấy vừa nhìn tiệm bên ngoài.

Cô làm xong xuôi thì cũng đến giờ đón Khả Khả, cô thu xếp lại gọn gàng rồi đóng cửa đi đón bé con.

Cô tới trường vừa kịp lúc các bé đang xếp hàng đi ra cổng cho phụ huynh đón về, cô đứng ở cửa dễ thấy nhất.

Cô vẫy tay với Khả Khả đứng bên trong, cao giọng gọi:" Khả Khả, mẹ ở đây"

Khả Khả nghe tiếng cô liền chạy lon ton đến chỗ cô, nũng nịu nói:' mẹ ~"

Cô ngồi xuống đỡ lấy cặp trên lưng bé xuống, cô dịu dàng hỏi:" Khả Khả, có nhớ mẹ không "

Khả Khả :" có ạ"

Cô xoa đầu bé rồi dẫn bé đi ra xe, Khả Khả nhìn trong xe không có người liền hỏi:" Mẹ, chú xinh đẹp đâu rồi ạ"

Cô bế bé ngồi vào ghế trẻ em phía xe liền hỏi:" chú xinh đẹp?"



Khả Khả :" là chú xinh đẹp sáng nay đi chung với chúng ta á"

Cô :" à, chú ấy về nhà của chú ấy rồi"

Cô nói rồi đóng cửa vòng người qua bên ghế lái, cô vừa vào Khả Khả lên tiếng :" chú xinh đẹp sẽ không ở lại cùng chúng ta nữa sao"

Cô gật đầu :" đúng vậy, Khả Khả sao vậy "

Khả Khả :" không có gì ạ"

Cô nhìn bé vài giây rồi khởi động xe chạy về nhà, cả dọc đường bé cũng không nói câu nào nữa.

Vế đến cửa nhà, cô xuống bế bé xuống xe vừa đi vào nhà vừa hỏi bé:' Khả Khả, ở trường có ai bắt nạt con sao"

Mẹ Tô vừa mở cửa đã nghe có người bắt nạt cháu gái mình, liền tức giận hỏi:" ai? Ai dám bắt nạt bảo bối của bà ngoại vậy" bà dang tay ra bế bé lên.

Cô vào nhà giải thích:" con không biết, từ khi con bé lên xe đã không nói chuyện rồi"

Mẹ Tô ôm bé con ngồi xuống sofa, bà lo lắng hỏi:" Khả Khả, có ai bắt nạt con nói bà biết, bà dạy dỗ nó giúp cháu, có được không"

Khả Khả lắc đầu nói :" bà ngoại, mẹ không có ai bắt nạt Khả Khả hết"

Mẹ Tô :" vậy tại sao con buồn như vậy"

Cô:" con nói đi có chuyện gì sao"

Khả Khả :" bà ngoại,chú xinh đẹp đi về nhà chú ấy mà không nói với cháu một câu nào cả, cháu không thích chú ấy nữa"

Cô thở phào, cười nhìn bé:" con thích chú ấy lắm sao"

Mẹ Tô nhìn cô hỏi:" thằng bé đi rồi sao '

Cô gật đầu ngồi xuống đối diện Mẹ Tô nói:" đúng vậy, đến tiệm một lát có người đến đón anh ta rời đi rồi"

Khả Khả chạy lại đứng trước mặt, nắm bàn tay cô hỏi:" mẹ~, mẹ không thấy chú ấy rất giống con sao"

Cô nhìn cặp mắt mong đợi của bé nhìn mình, cô biết bé luôn muốn có một người ba nhưng vẫn không dám nói với cô, cô vuốt tóc biết hỏi:" sao con lại hỏi như vậy?"
Chương trước Chương tiếp
Loading...