[T2] Nam Thần JG Đã “Cưới” Tôi

Chương 3



Viễn Phong để hộp cơm trên tủ giường, cậu lúc này đang cố gắng diễn kịch, như thể bản thân chỉ mới đọc sách xong sau khoảng thời gian dài chờ đợi anh tới đây trong cô độc.

“Anh, anh sao lại tới sớm vậy, em vẫn còn muốn đọc thêm chút nữa cơ….”

“Em đây là muốn xảo biện với anh nhỉ ? Rảnh quá không có gì để chọc đúng không ?”

Anh tự thì thầm với bản thân về cách phản ứng này của cậu, tự hỏi rằng cậu được chiều quá nên giờ muốn lật trời nhỉ ?

Nhưng chẳng sao, trêu cậu vào phút cuối luôn là một sở thích mới anh tự khắc vào lòng….

Đào Nguyên vẫn tưởng rằng cậu qua mắt thành công, bèn nói: “Sao vậy, không phải anh lại nghĩ em…”

Anh nhẹ nhàng kéo cậu vào lòng, thì thầm vào tai: “Tiểu Nguyên, vẫn còn buồn ngủ hay muốn trở thành mọt sách, để anh bế em lên rồi tự em quyết định….”

“Hả ?”

Nhân lúc cậu đang lơ là vì câu nói công kích vào thẳng nội tâm mỏng manh, anh cũng nhẹ nhàng sờ đùi cậu kiểm tra bất thình lình.

Biết ngay, quả đúng như anh nghĩ tới….

Anh hạ giọng: “Rốt cuộc em có chịu nghe lời anh không, lần nào cũng dám giấu anh tập gần 1 tiếng mới thôi ?”

“Em cũng….chỉ tập đúng nửa tiếng thôi, sao anh lại nghĩ rằng….”

“Khối bắp chân tuỳ theo độ cứng sau vận động khác nhau, liền có thể đoán ngay.”

“…..”

“Trẻ hư thì phải bị phạt, ngoan ngoãn chấp nhận kết cục của mình chút đi….”

Anh khẽ cắn nhẹ lên đùi cậu một cái, cậu giống như có một luồng điện đang chạy điên đảo khắp người…

“Chờ đã, anh đây thế này là muốn hành hạ bệnh nhân ?”

Anh cười ranh mãnh: “Em là bệnh nhân thì anh là bác sĩ. Bệnh nhân không nghe lời bác sĩ dặn dò, đó là điều hiển nhiên cả mà….”

——————

5 phút sau.

Cả người Đào Nguyên đã bị anh rút hết sức lực, không thể nhấc nổi một ngón tay nào khác, cả chân không có chỗ nào đều không có vết cắn cả.



Tuy anh không trực tiếp lột sạch cậu ra, nhưng thế này mà để người khác thấy thì chẳng hay ho gì….

Anh ngồi sau cậu trên giường bệnh, từng miếng trong hộp cơm cũng được anh chu đáo đút tận miệng, cậu chỉ việc hưởng thụ cảm giác không cần động đậy cũng có đồ ăn bay tới trước mặt thôi.

Viễn Phong lại gắp cho cậu một miếng sườn vụn: “Ăn cái này đi, anh cố nấu mềm nhất có thể rồi.”

Cậu ngoặm lấy, nói lí nhí khi đang ăn: “Vậy lúc nào em có thể livestream lại bằng Reality không ?”

“Lại dùng cái ứng dụng Mãn Hạnh và Hàn Doanh chỉ em đấy hả ? Cậu ta cũng rảnh chuyện thật, phải tăng thêm thời gian huấn luyện thôi.”

“Cấm anh làm vậy đấy….”

Mấy ngày nay cậu cũng có thể livestream lại tầm nửa tiếng, nhưng người xem lúc nào cũng bắt cậu phải mở camera lên.

Cậu còn chưa kịp mọc lại sợi tóc nào, cứ lộ thẳng ra quả đầu có vết sẹo sau phẫu thuật thì cả chiến đội sẽ bị dính scandal liên quan về việc Streamer bị ngược đãi ở chiến đội BKA.

Thế nên, Hàn Doanh đã nảy ra một ý.

“Nguyên Nguyên, em thử liên kết ứng dụng livestream Hoạ Nhã và Reality trên laptop đi, thỉnh thoảng anh dùng cái này đấy.”

“Hàn Doanh, ứng dụng Reality đó em biết, nhưng thực sự là có thể sử dụng cùng lúc trên đấy ư ?”

“Nó cũng đơn giản thôi, Youtuber liên quan Esports cũng dùng mà, để anh chỉ….”

Hàn Doanh và Mãn Hạnh đều tận tụy chỉ cậu cách dùng, cũng dần thích nghi và tần suất sử dụng Reality để thay thế cho mở camera cũng tăng lên.

Viễn Phong cũng không phản đối, nhưng đáng lẽ anh nên là người dạy cậu mới đúng chứ…

Ghen ngập hũ luôn rồi.

Viễn Phong: “Hôm nay định làm content gì không, hay cần anh góp vui một chút ?”

Đào Nguyên lấy laptop anh mua cho cậu tuần trước, khởi động màn hình, sau đó lại vào ứng dụng Excel, một loạt tài khoản đầy xa lạ đều thu hút vào tầm mắt của anh.

Nó không giống như tài khoản của Onmyoji Arena, cũng không giống của Honor Of King.

“Mấy tài khoản này là tài khoản phụ của em, 50 tài khoản ?”

Đào Nguyên giải thích: “Hôm qua em livestream bỗng nảy ra ý kiến về việc nhận Gacha nhân vật ở trò chơi Honkai: Star Rail, những tài khoản người xem gửi qua này em định chọn ngẫu nhiên để quay vận đó mà.”



Viễn Phong ậm ừ trong miệng, anh lại chợt nhận ra bản thân cũng có tài khoản…..

“Anh có thể được ưu tiên trước không, nhận Gacha nhân vật ?”

Đào Nguyên: “Nếu anh có tài khoản thì em nhận….”

Nhưng lời chưa tuôn xong, cậu lại khựng một lúc ngắn và nuốt lại những gì định nói, vội hỏi: “Anh cũng có chơi Star Rail ?”

—————————

Lại 10 phút sau.

[BKA.Omega: Hẹn ngày ra anh chàng Aventurine cùng người xem.]

“Chào nhé, các con dân cờ bạc, hôm nay chúng ta sẽ livestream về Gacha trong Star Rail !”

Cậu thiết lập trang phục cho nhân vật AI của mình với sự quý tộc và giàu sang, người xem thấy cậu lại dùng Reality để livestream liền gửi bằng ánh mắt khinh bỉ.

“•: Lại dùng AI thay cho camera, bộ con không có gì khác nữa hả ?”

“•: Một ngày cha đây không nhìn thấy mặt con, ta cùng lắm còn gượng được nửa tiếng để xem.”

“•: Mong được hít vía chàng trai liêm khiết, đừng đặt tay xui vào tài khoản của tôi !”

Cậu không quan tâm tới bình luận như mọi lần, nhưng cậu lại để tâm tới người đang mở laptop và vào trang chủ Hoạ Nhã ở đối diện.

“•: Mau lên đi, bộ lúc nào nhập tài khoản cứ mập mờ như thế mới chịu hả ?”

“•: Đang mở Mic đúng không ? Tôi nghe thấy ai đó đang mở gì ở đối diện màn hình !”

“Nay có khách mời, tôi mời người lên đây luôn, chờ hơi lâu đấy nghe \~.”

Chỉ ném bừa một câu sau đó lại đăng nhập tài khoản Hoyoverse của Viễn Phong, cậu rất tò mò tài khoản của anh có những nhân vật nào đang OM (On Meta) không ?

Nhưng xem nhân vật chỉ là phụ, cậu vào luôn Bước Nhảy kiểm tra số Ngọc ánh sao, trong một thoáng lại khô miệng….

“•: Tài khoản của cao nhân này là ai vậy !”

“•: Nhìn số đá này….tôi chỉ muốn tất tay một loạt….”

“•: 500000…..Tất tay luôn cả hai E6S5 cho tôi xem, tôi thay mặt toàn thể người xem ở đây trình bày !”
Chương trước Chương tiếp
Loading...