Xin Hãy Yêu Em
Chương 31: Chống cự không thành (H+)
Sau câu nói đó giọng nói của cô càng ngày càng tức giận hơn.
- Ha! Suốt tháng qua ở hắc đạo cô lẳng lơ với người này rồi lại gạ gẫm người khác. Tôi không có nhà chắc cô cũng đã ăn nằm với đầy người rồi.
Nghe đến đây Băng Thiên tức giận không nói nên lời. Cô dùng hết sức đẩy anh ra với đôi mắt đã đầy tia máu tức giận.
- Anh tránh ra! Lời nói của anh khiến tôi ghê tởm.
Nói rồi cô tức giận bước về phía cửa nhưng lại bị anh kéo lại mạnh mẽ ôm vào lòng hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô khiến cô không kịp phản ứng. Nhưng khi thích ứng kịp thì cô muốn đẩy anh ra nhưng vì Tử Phong ôm chặt quá khiến cô không thể cử động được.
- Ưm...Buông...ra...
Mặc kệ sự khó chịu của cô, Dương Tử Phong vừa ôm chặt cô vừa đưa cô về giường rồi lại trận lên người cô tiếp tục công việc của mình. Khi thấy bản thân đã được nới lỏng Băng Thiên cố gắng kháng cự bằng cách liên tục vừa đẩy thân hình của Tử Phong vừa đánh vào ngực anh.
Thấy cô phản kháng kịch liệt anh tức giận nắm chặt 2 cổ tay cô cố định trên đỉnh đầu tay còn lại thì kéo nốt chiếc bra còn xót lại đang che đậy phía trên. Khi phía trên không còn gì để che đậy thì đôi gò bồng núng na núng nính của cô đang bị phơi bầy. Làn da cô trắng như tuyết nên khi bị bàn tay to lớn của anh bao lấy ngực đẩy đà của cô mà bóp không thương tiếc khiến nó đỏ chót.
Rời khỏi môi cô anh hôn dài từ cổ xuống bầu sữa căng mịn lại thơm mùi sữa tắm mà cắn mút không những thế còn tạo những vết hickey đầy đỏ chót như nở hoa.
Cô khó chịu uốn éo thân mình cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh nhất có thể để không bị rơi vào trầm luyến của sắc dục.
- Cút ra khỏi người tôi! Anh chê tôi dơ bẩn vậy nhìn xem hành động anh đang làm có sạch sẽ gì không?
Không màng đến câu cô nói anh chỉ lạnh lùng đáp trả.
- Cô nên nhớ cô chỉ là thứ để tôi chuốt giận nên đừng có lớn giọng với tôi, cô nghĩ cô là ai?
Trái tim cô đau nhói nhưng cố gắng cắn môi đến khi đầu lưỡi chuyền đến vị tanh để cố giữ trạng thái tỉnh táo nhất. Bên dưới anh cũng đã khó chịu chỉ muốn phóng thích nó ra nhưng vì muốn trêu đùa thân thể của cô nên Tử Phong đang cố kìm nén dục vọng.
- Hức...Hức...Thiếu gia! Tôi xin người, tôi sai rồi. Chúng ta không thể. Nếu chúng ta như vậy thì sẽ không ly hôn được.
Theo như bản hợp đồng hôm đó anh đưa cho cô kí trong đó có điều khoản nếu 2 người không chạm nhau kể từ lúc chính thức hợp đồng thì 1 năm sau sẽ ly hôn nhưng nếu vi phạm thì họ vĩnh viễn không thể ly hôn.
Vì cái điều khoản đó khiến cô yên tâm rằng anh sẽ không chạm vào mình nhưng đâu biết trước được rằng hôm nay 1 lần nữa cô nằm dưới thân anh khóc lóc cầu xin buông tha. Nghe câu nói của cô khiến anh thích thú. Vì lúc đầu anh có ý định nữa muốn ly hôn nữa lại không nhưng hôm nay sau khi nói chuyện với ba xong anh lại thay đổi ý định muốn hành hạ cô đến khi nào chán thì thôi còn chuyện ly hôn sẽ do anh quyết định.
- Tất nhiên sẽ không ly hôn! Tôi sẽ phục vụ cô cuộc sống sau này.
Nghe đến đây cả người cô sợ hãi run lên cầm cập nước mắt đã giàn giụa như 1 tầng sương ảo.
Không để cô nói gì thêm anh đã bắt đầu hành sự. Nhanh chóng Dương Tử Phong giải phóng người anh em của mình không 1 màn dạo đầu nào mà anh đã đâm vào trong cô thúc ngược lên khiến cô đau đến mức không nói được câu nào tròn chỉnh.
- A!
Tiếng la thốt lên của cô đối với anh là sự kích thích, mời gọi nhưng đối với cô lại là đau thấu ruột gan.
- Đau...đau quá...Xin anh...ra ngoài...ưm...
Nhưng dục vọng đã xâm chiếm lấy anh khiến anh không còn ý thức từ lúc vào trong cô chỉ còn lại là đôi mắt dục vọng. Tử Phong như 1 cổ máy ra vào liên tục mặc kệ cô la hét đánh đạp. Không ngờ cô lại khít đến như vậy khiến anh cũng không thích ứng kịp thiếu chút nữa đã không kìm mà ra rồi.
- Đừng quậy...nếu không sẽ chảy máu đó...hừ.
Anh đưa lời cảnh báo về phía cô trong khi bản thân đang rất khó chịu. Vì anh vào quá đột ngột nên cô đã thít chặt lấy anh nên tất cả là do anh.
- Thiếu gia...ưm ~ Tôi cin người...dừng lại đi...tôi không chịu...được...sẽ chết mất...
Đôi bàn tay cô bấu chặt xuống ga giường trên chán cả 2 người đã lấm tấm mồ hôi nhiệt độ cơ thể cả 2 càng lúc càng nóng lên khiến cô sợ hãi với sự thay đổi của bản thân.
Dường như thân dưới cô đã chảy ra cái gì đó nhầy nhụa giúp anh ra vào dễ hơn. Tử Phong kéo cô quỳ quay lưng lại với anh để anh hành động dễ hơn. Ngay lúc này cô đã mất hết lý trí nếu cô nghĩ cũng cảm thấy khinh thường bản thân dễ dãi của mình.
Sau 1 hồi luân động chán chê với mọi đủ tư thế, đột nhiên anh quay người cô lại để cô ngồi lên người mình. Ở tư thế này khiến anh càng vào trong cô hơn khiến cô không kìm lại được mà rên khẽ.
- A~ ưm~
Nghe được những tiếng câu hồn của cô càng khiến con thú trong người anh trỗi dậy mạnh mẽ hơn mà hành hạ cô không thương tiếc đến mức trên người cô không còn chỗ nào mà anh chưa hôn qua.
Sau 2 tiếng luân động cả 2 cũng mới tách ra. Cô mệt mỏi nằm im bất động trên giường còn anh thì thỏa mãn nhu cầu nên tinh thần đã sảng khoái hơn. Anh ôm cô vào phòng tắm, tắm rửa cho cả 2 còn không quên chiếm thêm tiện nghi nhưng vì quá mệt nên cô mặc anh.
Sau khi ra ngoài anh nhìn bãi chiến trường mà mình làm ra đặt cô xuống ghế sofa gần đó nằm còn mình thì thay ga mới và dọn những lớp quần áo vương vãi. Anh là người thích sạch sẽ và không thích ai đụng vào phòng mình nên 1 mình dọn hết.
- Ha! Suốt tháng qua ở hắc đạo cô lẳng lơ với người này rồi lại gạ gẫm người khác. Tôi không có nhà chắc cô cũng đã ăn nằm với đầy người rồi.
Nghe đến đây Băng Thiên tức giận không nói nên lời. Cô dùng hết sức đẩy anh ra với đôi mắt đã đầy tia máu tức giận.
- Anh tránh ra! Lời nói của anh khiến tôi ghê tởm.
Nói rồi cô tức giận bước về phía cửa nhưng lại bị anh kéo lại mạnh mẽ ôm vào lòng hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô khiến cô không kịp phản ứng. Nhưng khi thích ứng kịp thì cô muốn đẩy anh ra nhưng vì Tử Phong ôm chặt quá khiến cô không thể cử động được.
- Ưm...Buông...ra...
Mặc kệ sự khó chịu của cô, Dương Tử Phong vừa ôm chặt cô vừa đưa cô về giường rồi lại trận lên người cô tiếp tục công việc của mình. Khi thấy bản thân đã được nới lỏng Băng Thiên cố gắng kháng cự bằng cách liên tục vừa đẩy thân hình của Tử Phong vừa đánh vào ngực anh.
Thấy cô phản kháng kịch liệt anh tức giận nắm chặt 2 cổ tay cô cố định trên đỉnh đầu tay còn lại thì kéo nốt chiếc bra còn xót lại đang che đậy phía trên. Khi phía trên không còn gì để che đậy thì đôi gò bồng núng na núng nính của cô đang bị phơi bầy. Làn da cô trắng như tuyết nên khi bị bàn tay to lớn của anh bao lấy ngực đẩy đà của cô mà bóp không thương tiếc khiến nó đỏ chót.
Rời khỏi môi cô anh hôn dài từ cổ xuống bầu sữa căng mịn lại thơm mùi sữa tắm mà cắn mút không những thế còn tạo những vết hickey đầy đỏ chót như nở hoa.
Cô khó chịu uốn éo thân mình cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh nhất có thể để không bị rơi vào trầm luyến của sắc dục.
- Cút ra khỏi người tôi! Anh chê tôi dơ bẩn vậy nhìn xem hành động anh đang làm có sạch sẽ gì không?
Không màng đến câu cô nói anh chỉ lạnh lùng đáp trả.
- Cô nên nhớ cô chỉ là thứ để tôi chuốt giận nên đừng có lớn giọng với tôi, cô nghĩ cô là ai?
Trái tim cô đau nhói nhưng cố gắng cắn môi đến khi đầu lưỡi chuyền đến vị tanh để cố giữ trạng thái tỉnh táo nhất. Bên dưới anh cũng đã khó chịu chỉ muốn phóng thích nó ra nhưng vì muốn trêu đùa thân thể của cô nên Tử Phong đang cố kìm nén dục vọng.
- Hức...Hức...Thiếu gia! Tôi xin người, tôi sai rồi. Chúng ta không thể. Nếu chúng ta như vậy thì sẽ không ly hôn được.
Theo như bản hợp đồng hôm đó anh đưa cho cô kí trong đó có điều khoản nếu 2 người không chạm nhau kể từ lúc chính thức hợp đồng thì 1 năm sau sẽ ly hôn nhưng nếu vi phạm thì họ vĩnh viễn không thể ly hôn.
Vì cái điều khoản đó khiến cô yên tâm rằng anh sẽ không chạm vào mình nhưng đâu biết trước được rằng hôm nay 1 lần nữa cô nằm dưới thân anh khóc lóc cầu xin buông tha. Nghe câu nói của cô khiến anh thích thú. Vì lúc đầu anh có ý định nữa muốn ly hôn nữa lại không nhưng hôm nay sau khi nói chuyện với ba xong anh lại thay đổi ý định muốn hành hạ cô đến khi nào chán thì thôi còn chuyện ly hôn sẽ do anh quyết định.
- Tất nhiên sẽ không ly hôn! Tôi sẽ phục vụ cô cuộc sống sau này.
Nghe đến đây cả người cô sợ hãi run lên cầm cập nước mắt đã giàn giụa như 1 tầng sương ảo.
Không để cô nói gì thêm anh đã bắt đầu hành sự. Nhanh chóng Dương Tử Phong giải phóng người anh em của mình không 1 màn dạo đầu nào mà anh đã đâm vào trong cô thúc ngược lên khiến cô đau đến mức không nói được câu nào tròn chỉnh.
- A!
Tiếng la thốt lên của cô đối với anh là sự kích thích, mời gọi nhưng đối với cô lại là đau thấu ruột gan.
- Đau...đau quá...Xin anh...ra ngoài...ưm...
Nhưng dục vọng đã xâm chiếm lấy anh khiến anh không còn ý thức từ lúc vào trong cô chỉ còn lại là đôi mắt dục vọng. Tử Phong như 1 cổ máy ra vào liên tục mặc kệ cô la hét đánh đạp. Không ngờ cô lại khít đến như vậy khiến anh cũng không thích ứng kịp thiếu chút nữa đã không kìm mà ra rồi.
- Đừng quậy...nếu không sẽ chảy máu đó...hừ.
Anh đưa lời cảnh báo về phía cô trong khi bản thân đang rất khó chịu. Vì anh vào quá đột ngột nên cô đã thít chặt lấy anh nên tất cả là do anh.
- Thiếu gia...ưm ~ Tôi cin người...dừng lại đi...tôi không chịu...được...sẽ chết mất...
Đôi bàn tay cô bấu chặt xuống ga giường trên chán cả 2 người đã lấm tấm mồ hôi nhiệt độ cơ thể cả 2 càng lúc càng nóng lên khiến cô sợ hãi với sự thay đổi của bản thân.
Dường như thân dưới cô đã chảy ra cái gì đó nhầy nhụa giúp anh ra vào dễ hơn. Tử Phong kéo cô quỳ quay lưng lại với anh để anh hành động dễ hơn. Ngay lúc này cô đã mất hết lý trí nếu cô nghĩ cũng cảm thấy khinh thường bản thân dễ dãi của mình.
Sau 1 hồi luân động chán chê với mọi đủ tư thế, đột nhiên anh quay người cô lại để cô ngồi lên người mình. Ở tư thế này khiến anh càng vào trong cô hơn khiến cô không kìm lại được mà rên khẽ.
- A~ ưm~
Nghe được những tiếng câu hồn của cô càng khiến con thú trong người anh trỗi dậy mạnh mẽ hơn mà hành hạ cô không thương tiếc đến mức trên người cô không còn chỗ nào mà anh chưa hôn qua.
Sau 2 tiếng luân động cả 2 cũng mới tách ra. Cô mệt mỏi nằm im bất động trên giường còn anh thì thỏa mãn nhu cầu nên tinh thần đã sảng khoái hơn. Anh ôm cô vào phòng tắm, tắm rửa cho cả 2 còn không quên chiếm thêm tiện nghi nhưng vì quá mệt nên cô mặc anh.
Sau khi ra ngoài anh nhìn bãi chiến trường mà mình làm ra đặt cô xuống ghế sofa gần đó nằm còn mình thì thay ga mới và dọn những lớp quần áo vương vãi. Anh là người thích sạch sẽ và không thích ai đụng vào phòng mình nên 1 mình dọn hết.