Xuyên Không Trở Thành Thái Giám Của Hoàng Đế

Chương 3



Tiểu Ninh tử kéo tôi đi một đường thẳng, nhưng cũng phải đi bộ mất 5 phút vì cái chốn này rất to và rất rất rộng lớn..

Tôi nhìn xung quanh những kiến trúc cổ đại nhưng lại vô cùng lỗng lẫy thu hết vào bên trong tầm mắt ..

Nhưng căn phòng cao to như một toà nhà khiến tôi không khỏi thích thú ngắm nghía từng nơi mà mình đi qua ..

" có quá trời tượng đá luôn kìa ! "

Nào rồng , nào sư tử khắp nơi đều có tượng to , ấy vậy mà nó lại không chiếm được quá nhiều diện tích nơi đây..

Tiểu Ninh tử lôi tôi đến trước một căn phòng mà y hệt một căn nhà 4 tầng , cột nhà thì to khỏi bàn , nhìn xung quanh đâu đâu cũng thấy lộng lẫy , xa hoa , bên trái bên phải đều có hai con rồng vô cùng đẹp ..

Theo bước chân của Tiểu Ninh tử tôi cũng vào bên trong , bên trong càng khiến người ta hoa mắt chóng mặt hơn , một bộ bàn ghế cực lớn bằng vàng chói mắt đặt chính giữa gian phòng , phía sau bộ bàn ghế còn có tượng vàng của hai con sư tử lấp lánh đến nổi mù mắt cờ hó, , nhìn xung quanh thì tất cả đều là đồ quý giá , cột nhà to đỏ chót cũng được chạm khắc tinh xảo vô cùng b, ngước đầu nhìn lên thì hình như bên trên còn có tầng ..

Nhìn mỗi cái trần nhà nhà bằng gỗ được khắc một con rồng mà tôi muốn hoa mắt chóng mặt luôn , vậy là không nhìn nữa tôi xoay đầu sang trái thì thấy một cánh cửa , hình như là mở cánh cửa đó ra thì bên kia cũng là một gian phòng..

Tiểu Ninh tử rẽ phải, cậu ta bước vài bước nhìn lại thì vẫn thấy tôi đứng đó nhìn đông nhìn tây thì nhanh chóng túm cổ tôi kéo đi ..

Phía bên tay phải có thêm một cánh cửa, Tiểu Ninh tử cứ vậy đẩy cửa bước vào, là một gian phòng khác ..

" Chắc là cái bên trái kia cũng là một căn phòng như này ! " - suy nghĩ của tôi



Vừa bước vào là tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng không ngờ nó lại rộng như vậy , nhìn thẳng thì liền thấy một chiếc giường cực kỳ lớn , bốn bên cột giường cùng được khắt rồng quá ư là đẹp , chiếc giường còn treo một tấm mỏng như cái mùng chắn muỗi nhưng lại có gì đó sang trọng và bắt mắt hơn nhiều..

Nhìn bên trái , bức tường bên đó được lấp kính bởi những viên gì đó phát sáng , có thêm nào là bình nào là những thứ lấp lánh xinh đẹp ..

Tôi cứ lo nhìn xung quanh mãi khi đảo mắt nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi bên một chiếc ghế dài được làm từ gỗ bắt mắt thì có chút giật mình..

Người đàn ông với làn da cực trắng nhưng có phần đen hơn Tề La, chả hiểu kiểu gì mà làn da của Tề La lại trắng vô cùng :

" Có khi nó sài kem trộn cũng nên nhỉ ! "

Người đó còn có mái tóc trắng dài ống ả trông nó mượt vô vô cùng luôn :

" Muốn hỏi dùng dầu gội dầu xã hiệu gì chăm sóc tóc kiểu gì luôn ghê chợi "

Đôi mắt người đó thật đẹp, con ngươi nhạt màu có thể là màu trắng pha chút ánh đỏ trong hơi đáng sợ nhưng chung quy là đẹp lạ lùng , hàng chân mày và long mi cũng màu trắng nốt đôi môi thì hồng nhẹ tất cả của người này đều nhạt màu , tuy nhiên lại có hai cái quần thâm mắt siêu đậm nổi bật nhất trên khuôn mặt , cứ như là anh ta thiếu ngủ rất trầm trọng vậy..

Ngoài cái quần thâm mắt thì tất cả của anh ta đều hoàn hảo , anh ta đẹp đến mức tim của tôi lỡ nhịp , càng nhìn lại càng thấy cuốn hút , tôi nhìn người đó trong đầu suy nghĩ :

" Anh ta giống như là bị mắc chứng bệnh bạch tạng nhỉ!?"

Người đó dù đang ngồi nhưng vẫn có thể thấy được người này rất là bự con nha , người đó mặc một bộ đồ ngủ màu vàng , nhìn sơ qua thì chất vải của bộ đồ ngủ rất tốt , chỉ cần nhìn thôi là tôi cũng muốn có ngay một bộ để mặc đi ngủ ..



Tôi thì lo đánh giá người ta , nhưng chủ yếu là do người ta đẹp quá nên bị hớp hồn , còn Tiểu Ninh tử vừa vào thì đã quỳ thụp xuống nền nhà mà khấu đầu sát đất:

" Nô tài biết tội xin hoàng thượng xử phạt ! "

Tôi còn đang thèm muốn có một bộ đồ ngủ như vậy để mặc và cũng mê mụi người đàn ông đó thì giật bắn người khi biết người trước mặt là Hoàng Đế ..

Hoàng Thượng tay chống trán nghiêng đầu nhìn về phía tôi , trong hắn mệt mỏi vô cùng , ánh mắt vô cùng đáng sợ , có thể như là xung quanh hắn đang được bao bọc bởi vô ngần sát khí đen thui , tôi chớp chớp đôi mắt to tròn của Tề La bây giờ là của mình mà đứng yên bất động..

Vì bây giờ đây trong đầu tôi xuất hiện vô vàng những đoạn kí ức về người Hoàng Thượng này..

Lần đầu gặp nhau ở yến tiệc khi đó Tề La phụ trách bưng bê thức ăn dâng lên khi đó Hoàng thái hậu đã hỏi món ăn gì đó có ý nghĩa gì , không ai có thể đáp thì Tề La đã đứng ra giải vây cho mọi người , tuy rất sợ nhưng cậu cũng đã cố gắng vô cùng để giải quyết vấn đề..

Lần thứ hai là khi cậu mang y phục giao cho hoàng thượng cùng với một tỳ nữ tên là Á Lan , Khi đó Hoàng Thượng muốn ướm thử nhưng cậu đã vội xin cho mình vài phút kiểm tra lại bộ y phục và cũng là cậu cùng Á Lan ướm thử bộ đồ đó cho Hoàng thượng..

Lần thứ ba và rồi lần thứ tư và vô vàng lần gặp khác cho đến khi Hoàng Thượng cho Tề La làm thái giám bên cạnh mình..

Hoàng Thượng này vô tình, lạnh lùng, khó đoán , khó chìu , khó chịu, tính cách vô cùng nóng nảy, rất tàn nhẫn nữa và còn rất nhiều cái cực kỳ đáng sợ..

Những đoạn kí ức vụn vỡ , chuyển sang kí ức về thái giám cũ làm cùng Tề La bị hoàng thượng khiển trách đến khi đổi thái giám mới là Tiểu Ninh tử cũng bị hoàng thượng rầy la..

Ấy vậy mà Tề La lại chưa từng bị hoàng thượng quở mắng vì Tề La làm việc thật sự khiến người khác phải nể , cậu làm mọi thứ rất hoàn hảo nên làm gì có lí do mà mắng..
Chương trước Chương tiếp
Loading...